Chương 49: Anh Cút Ra Ngoài! Ông Đây Muốn Đi Vệ Sinh!

Nghe tiếng nước chảy ào ào, cái người nào đó đang ngủ say sưa đá đá chăn, mơ mơ màng màng mở mắt ra.

Ư ... Hình như trời đã sáng rồi?





Tô Tử Dương mặc đại quần áo vào, sau đó xuống giường đeo dép đi ra ngoài.

Mỗi ngày xuống giường vào buổi sáng sớm, anh đều có thói quen đi giải quyết vấn đề sinh lý một chút, chính là —- Vào nhà vệ sinh.


Lúc mở cửa phòng ngủ chính ra, tiếng nước lại ngừng, Tô Tử Dương ngáp dài một cái, vừa suy nghĩ xem cuối cùng tối qua Lăng Triển Dực đã về hay chưa, vừa chầm chậm đi đến phòng tắm.



















“Nói nhảm, là anh cởi sạch đồ, đứng trong phòng tắm nhà tôi, tôi không thể nhìn sao? Là anh để cho tôi nhìn, ai bảo anh vừa rồi không che ở đó!” Tô Tử Dương chỉ đỏ mặt một lúc nhưng rất nhanh đã không còn kiêng kỵ gì nhìn chằm chằm vào nơi đó của Lăng Triển Dực.










Tô Tử Dương vô thức lau khóe miệng, lại phát hiện ra Lăng Triển Dực đang cười đến mức ngửa tới ngửa lui, thế mới biết mình bị đùa giỡn, anh hung hăng trừng mắt liếc Lăng Triển Dực, thật muốn bay tới đánh cho hắn một trận!




Lăng Triển Dực ngắm anh một chút, thấy anh mặc đồ không tính là chỉnh tề, nhưng đều là những thứ cần mặc, không khỏi có chút mất mát: “Tử Dương, sao buổi sáng hôm nay lại mặc kín như thế? Nếu không thì hai ta cùng tắm đi, anh có thể giúp em tắm rửa an toàn. Nói đến đây... Trong nhà em không có bồn tắm lớn, thật sự không tiện.”


Có bồn tắm lớn thì có thể trắng trợn ôm ôm ấp ấp ăn nhiều đậu hũ...






Đi vệ sinh?


Lăng Triển Dực nhìn thoáng qua bồn cầu bên cạnh, lập tức hiểu ra —- A, hoá ra phòng tắm với toilet nhà bọn họ cùng một phòng!

Sau khi hiểu rõ, Lăng Triển Dực cười hì hì mở miệng: “Em cứ bước vào đi, anh bây giờ chưa cần dùng nước, sẽ không bắn nước lên người em đâu. A, chờ chút, để anh dìu em, trong phòng tắm có nước, khá trơn, dễ ngã.” Dừng một chút, Lăng Triển Dực lại nói, “Nếu không em cứ đứng tiểu ở cửa đi, bắn nước tiểu vào người anh cũng không sao, dù sao anh đang tắm, không sợ...”


Tô Tử Dương nhớ tới chuyện khi bắn nước tiểu lên tay cái tên này ở kiếp trước, anh bật cười, có điều sắc mặt lại lập tức khó coi thúc giục: “Sao anh nói nhảm nhiều thế, xả nước nhanh coi! Ra! Tôi sắp nhịn không nổi rồi!”




“Ông không cần anh giúp! Anh biến ra ngoài! Ông muốn đi nặng!”