Chương 63: Bạn học Giang, sinh nhật vui vẻ

Sắp sửa đến sinh nhật của Giang Tấn.

Triệu Phùng Thanh không có động thái gì cả.

Nhưng hắn biết cô vẫn nhớ. Cái hôm qua đêm ở thành phố D, cô đã bấm được mật khẩu là 1224.

Trước cửa khu chung cư của Giang Tấn có dựng một cây thông Noel lớn. Từ trung tâm thương mại ra đến ngã tư đường lớn, đâu đâu cũng đậm không khí chào đón đêm Noel, bật toàn những bài hát dành cho đêm giáng sinh.

Mấy người bạn gái cũ của Giang Tấn đều nói, trong cái ngày sinh nhật náo nhiệt này, dường như cả thế giới đều chúc mừng sinh nhật hắn.

Giang Tấn nghe xong, không nói gì. Không khí náo nhiệt ấy đều là vì đêm Noel, có liên quan gì đến hắn chứ.

Phần lớn những cô bạn gái cũ đều chẳng ở cạnh đến sinh nhật hắn thì đã chia tay rồi. Gần đến sinh nhật mọi năm, đều là bà nội Giang thu xếp tổ chức cho hắn.

Năm nào cũng thế, khi nghĩ đến quà sinh nhật, hắn sẽ nhớ lại thời cấp ba năm ấy, Triệu Phùng Thanh đã tặng cho hắn món quà gì đó.

Hắn nhận lấy rồi đưa cho một bạn học khác.

Tối đêm ngày hai hai, bà nội Giang gọi điện thoại tới, hỏi hắn sinh nhật có về qua nhà không.

Giang Tấn nhìn Triệu Phùng Thanh đang ngồi cạnh mình xem phim liền nói, “Vâng, hôm ấy con sẽ về nhà sớm hơn.”

Triệu Phùng Thanh nghe thấy thế, mắt vẫn nhìn chằm chằm anh nam chính đẹp trai trên màn hình.

Cúp di động, Giang Tấn nói: “Thứ ba anh về nhà ăn sinh nhật.”

“Ờ.” Cô thờ ơ đáp, tiếp tục ăn hoa quả.

Giang Tấn nhìn sườn mặt cô, im lặng thật lâu, cuối cùng lại chẳng nói gì cả mà thẳng tay cởi quần áo của cô luôn.

Con tiểu hồ li này thật quyến rũ, nhưng lại hờ hững vô tâm. Dù có hóa thành vũng nước dưới người hắn, thì lòng cô cũng đang bay đi đâu đấy.

Trước kia hắn cho rằng, bản thân đối với Triệu Phùng Thanh chỉ đơn giản là tình dục thuần thúy.

Gần đây hắn mới nhận ra, tình dục và tính dục [1], chỉ khác nhau một chữ mà thôi.

[1] Tình (性) và Tính (情) chỉ khác nhau bộ theo sau: tình dục được tạo ra bởi tình yêu còn tính dục chỉ là ham muốn thể xác đơn thuần

Đêm nào ôm cô hắn cũng cảm thấy không đủ. Hận không thể mổ bụng cô moi tim ra rồi nuốt luôn để trái tim ấy trở thành của hắn.

Dù có phóng thích cũng không thể giảm được sự khát khao của hắn. Hắn muốn nhiều hơn. Không chỉ là thân thể cô, mà cả trái tim của cô, hơn nữa là cả máu thịt [2]của cô.

[2] Ám chỉ đứa con í =)))

Nếu như cô không chịu cho, dù lừa cô hắn cũng phải lấy được.

Tối thứ ba, Giang Tấn về nhà họ Giang ăn sinh nhật.

Sau khi Triệu Phùng Thanh biết chuyện chỉ ừm một tiếng.

Cô tất nhiên vẫn nhớ sinh nhật của Giang Tấn.

Đêm giáng sinh thật đáng nhớ. Nhưng là nhớ tới sinh nhật, lại không khỏi nhớ lại hành trình theo đuổi của mình.

Cô không còn bực mình vì chuyện năm nào nữa.

Là tiện cho hắn lắm rồi.

Sau khi Triệu Phùng Thanh tan làm, định gọi Mobike[3] tới đưa cô ra trạm tàu điện ngầm.

[3] Một ứng dụng gọi xe như Grabike.

Trên đường đi chỉ thấy các đôi tình nhân tay trong tay cùng nhau đi chơi Noel.

Cô có chút nhớ cái ôm của Giang Tấn.

Khoảng sân trước nhà văn hóa có một đám bác gái đang nhảy khiêu vũ.

Bài nhạc nền là ‘Rất thoải mái’ [4]  a Vương Quảng Thành.

[4] 《倍儿爽》- Rất Thoải Mái | Vương Quảng Thành: Nhảy flashmob tuyệt thôi rồi nhé ^^, bật nhạc vừa đọc vừa nghe vui dã man.