Chương 85

Mà ở bên kia, Thiên Đế và Huyễn Trần Tử đang đánh nhau rối bời, mặc dù ma lực của Huyễn Trần Tử rất cao, nhưng chung quy vẫn không phải là đối thủ của Thiên Đế, sau mấy chục hiệp, y dần lộ bại tích, hô hấp càng lúc càng loạn, cứ mỗi lần xuất chiêu thì có cả trăm chỗ hở, mà so với vẻ mệt mỏi ứng phó của y, Thiên Đế thì tỏ ra ung dung bình tĩnh hơn rất nhiều, y giễu cợt cười nói: “Trẫm sớm nói với ngươi, ngươi cho đến bây giờ không phải là đối thủ của trẫm! Thật là không biết tự lượng sức!”



Huyễn Trần Tử trừng hắn ta, trong mặt tràn ngập hận ý! Hắn ta đây là ý gì! Hắn ta muốn nói trong lòng Phỉ Ngạn vĩnh viễn chỉ có Hi Huyền hắn ta sao?! Đáng hận! Y không tin! Nếu y cứu được Phỉ Ngạn, Phỉ Ngạn chắc chắn sẽ nhìn y với con mắt khác! Đáng ghét! Y rất muốn giết hắn ta! Nhưng thân thể này lại không nhúc nhích được, chỉ có thể dùng ánh mắt căm ghét.





T iếng rên rỉ chập chùng cao thấp kia không phải là mối quan tâm của Thiên Đế, khiến y quan tâm chính là cái bụng từng chút từng chút dời xuống của Ngao Triệu, đứa bé kia càng lúc càng đi xuống, tựa hồ cách lúc ra đời không còn xa, thế nhưng đến giờ phút này hài tử đó lại còn linh lực mạnh mẽ đến vậy, không phải Uyển Nhược đã sửa lại mệnh của nó rồi sao?! Hơn nữa nó lại ra đời khi chưa chín chắn, đãng lẽ không thể có pháp lực thâm sâu thế này mới đúng! Cái nghiệt thai này quả nhiên không lưu được!











Hừ! Hắn thế mà vẫn cứng đầu! Thế nhưng thân thể của hắn có thể chịu được phép thuật dữ dội như vậy sao? Cho dù y không sử dụng quang đao nữa, y đoán hắn cũng không chống đỡ được bao lâu, chỉ là y không thể đợi được! Y tuyệt đối không thể để cho nghiệt thai này ra đời!



Quang đao một lần nữa giơ cao lóe lên hắc quang kinh người, mắt thấy nó sắp sửa tiếp tục đánh lên hai người Quân Ngọc Hàm, nhưng trong sát na đao rơi xuống, một bóng người chợt lóe lên, sinh sinh giúp Quân Ngọc Hàm cản một đao này, người đó một mình tứ lưỡng bạt ngàn kim, lại đem lực trả ngược lại cho Thiên Đế, khiến Thiên Đế không thể không lùi lại hai bước. Thu Chí Thủy! Hắn dám cả gan nhúng tay vào chuyện Thiên Đình, quên đi lời thề lúc trước với mình rồi sao? “Thu Chí Thủy, ngươi thật là to gan!”






“Cái gì!” Hai mắt của Thiên Đế trừng to, hiện đầy tia máu, y đột nhiên quay đầu căm tức nhìn Ngao Triệu, đề đao muốn chém tới, lại bị Thu Chí Thủy tiếp tục cản lại, y thốt nhiên giận giữ nói: “Cút ngay!”


Thu Chí Thủy lặng lẽ thở dài, nói: “Hi Huyền, buông tha đi, chung quy là con cháu của ngươi, ngươi tranh làm gì!”






“A, a, a ── a ────” Tiếng kêu thê lương của Ngao Triệu bỗng chốc trở nên dồn dập, tiếng thở mạnh thô ráp giống như dã thú sắp kề cận tử vong, cái bụng lớn không ngừng co giật, huyệt khẩu bị mở lớn thình lình trào ra thật nhiều máu! Ở dưới thân tạo thành một vết máu kinh người! Ngao Triệu chỉ cảm thấy không gian nhỏ hẹp trong người bị quyền cước căng đến nổ tung, cửa ra duy nhất cứ như thể bị xé rách hoàn toàn vậy, y bỗng chốc bật người dậy, ngửa đầu dùng hết khí lực toàn thân kêu gào lên” A ────”