Chương 9

Ngao Triệu lấy đan dược từ trong ngực ra, nhìn hết nửa ngày, lại đảo mắt trông Quân Ngọc Hàm, rồi lại cúi đầu nhìn cái bụng của mình, vừa suy nghĩ về tử tội bản thân phạm phải…

sấu(1)&nb đạo sĩ này thượng qua một lần, đạo sĩ kia cũng là vì muốn cứu mình, mà bị con chó cắn nhiều thêm vài cái thì có sao!

< em>(1) sấu: gầy yếu

Y cắn răng một cái liền nuốt thần đan xuống, nhất thời cảm thấy trong bụng một cơn nhiệt khí sôi trào, cả thân thể theo đó nóng lên, hai gò má của y ửng đỏ nhìn về phía Quân Ngọc Hàm phiền muộn e thẹn nói: “Còn không qua đây!”

tiết dục chi sự(2) của đạo gia, không nhịn được chạm môi hôn Ngao Triệu thật sâu, thưởng thức mật dịch trong miệng Ngao Triệu, ngậm lấy lưỡi của y, hai tay véo nhẹ âu yếm nhũ tiêm trên cơ ngực của Ngao Triệu, vật nam tính đã cứng đến nhô cao kia của bản thân qua lớp vải quần ngăn cách chạm vào đùi trong của Ngao Triệu.

(2) chuyện kiềm chế tình cảm

“Ừm…” Ngao Triệu vốn bởi vì tính sự kịch liệt lúc trước mà đi đứng vô lực, giờ đây lại thêm Quân Ngọc Hàm hôn sâu đoạt lấy hô hấp, lại càng thêm tê dại trên mặt đất.



gao Triệu kinh hãi, tên sấu đạo sĩ chắc không phải cứ thế vào thẳng như vậy chứ? Tuy rằng chỗ đó của y đã được yêu qua, nhưng suy cho cùng không giống với nữ tử, mà dù có là nữ tử không làm dịu mà trực tiếp tiến vào cũng bị đau đớn! “Ngu xuẩn! Ngươi xông thẳng vào như vậy sẽ làm bị thương ta!”









Goi ta là Triệu…” Không hài lòng với xưng hô lạ lẫm của hắn, Ngao Triệu thở dốc kháng nghị, Quân Ngọc Hàm lập tức tuân theo mệnh lệnh của y, khẽ gọi lên: “Triệu… Triệu…” (sao đoạn này cứ có cảm giác điên long đảo phượng)
Tiếng gọi thanh nhã kia tựa như một dòng thanh tuyền tràn vào lòng Ngao Triệu, mang theo mấy phần ngọt ngào. Y bất giác đem thân thể sít sao áp sát vào Quân Ngọc Hàm, nâng thân ngồi lên trên người Quân Ngọc Hàm, cầm lấy tay của Quân Ngọc Hàm dẫn đến huyệt khẩu của mình, mang theo vài phần thẹn thùng nói: “Đầu tiên là dùng ngón tay…”






dạng họa hồ lô(3) trừu động ngón tay, sau khi được vài cái, lại tự nhiên thêm vào một ngón tay, trong lúc bất tri bất giác đã tăng lên đến ba ngón.


(3) vẽ hồ lô theo mẫu (hồ lô thì dễ vẽ, chắc ý chỉ bạn công chỉ biết làm theo mẫu không có tính sáng tạo)

“Ừm… A…” Ngao Triệu lúc đầu còn có hơi không thích ứng với ngón tay, theo động tác trừu động, dần dần thích nghi được với một ngón, hai ngón thậm chỉ là cả ba ngón tay, trong cơ thể lại sinh ra khoái cảm, thậm chí còn khát vọng đến một thứ vật thể càng thô càng nóng hơn nữa! “A…”



“Triệu! Triệu!” dương v*t mới vừa tiến nhập vào trong u huyệt, mị thịt tràn đầy chất lỏng bên trong ngay lập tức bổ nhào tới, chen chúc bủa vây lấy ngoại vật. Chất lỏng theo mỗi lần đè ép mà tiết ra ngoài, ven theo nhục hành truyền ra bên ngoài cơ thể. Quân Ngọc Hàm không có ngôn từ nào có thể diễn tả khoái cảm tiêu dao giờ phút này, hắn ngồi dậy ôm lấy Ngao Triệu, hạ thân hướng lên trên dùng sức thẳng tiến, toàn bộ phân thân sáp nhập vào bên trong rãnh sâu mật huyệt của Ngao Triệu.

“A… A a… A…” Ngao Triệu sớm đã quên hết cố kỵ gì đó, tận hưởng lạc thú trước mắt chính là con đường tốt nhất! Ngửa đầu phóng đãng rên rỉ, vạt áo trên cơ thể lay động nghênh hợp với sự tiến công của Quân Ngọc Hàm.

Ha… Triệu…” Quân Ngọc Hàm cảm thấy mật huyệt của Ngao Triệu sít chặt ngậm lấy dương v*t của mình, sảng khoái không ngừng, hắn đã không thể nói nên lời, chỉ có thể không nhịn được gọi tên của Ngao Triệu.

Ngao Triệu cuồng lãng xoay vặn hạ thân, tựa vào trên vai của Quân Ngọc Hàm mà gặm cắn, hai tay vuốt ve cơ thể trắng nõn của Quân Ngọc Hàm kích tình cào loạn, khiến cho trên lưng của Quân Ngọc Hàm tràn đầy vết long trảo.



Ngao Triệu lay động thêm mấy cái, cũng đem long dịch phun ra, vô lực gục trên người Quân Ngọc Hàm, cái bụng bằng phẳng thế nhưng trong nháy mắt phồng lên, y chợt cảm thấy bên trong Long Châu vốn là hai luồng cổ khí quấn lấy bên nhau, nhưng sau khi Quân Ngọc Hàm rót tinh hoa vào, tất cả luồng khí nhưng lại hợp thành một thể rồi còn kếp hợp lại cùng với Long Châu, cái bụng dần dần bằng phẳng trở lại. Y biết mình đã thụ thai rồi…