Chương 45: Sự thâm tình và vô tình của anh
“Chị Cô Tinh, sau giờ làm việc, em mời chị và anh Tiêu một bữa nhé.” Dù khả năng hát âm có hơi chưa thành thạo, nhưng cũng đủ để nhận ra sự chân thành.
Lâm Nghiên hơi thấp thỏm, cắn chặt môi dưới vì căng thẳng, dáng điệu nhút nhát giống y hệt Chu Thiến – nhân vật mà cô ấy diễn.
Giơ cổ tay lên xem đồng hồ, “Muộn rồi, để hôm khác đi.”
“Cũng được ạ.” Ánh mắt hơi thất vọng.
Dạ Cô Tinh sợ cố ấy nghĩ nhiều, nói thêm: “Trưa nay hộp cơm giao đến muộn nên chị vẫn chưa đói, cảm ơn em, hẹn em lần khác nhé.”
“Hay là em hỏi Mộ Lương xem anh ấy có đi không?”
Lâm Nghiên thở phào nhẹ nhõm, bỗng cảm thấy ảnh hậu không phải kiêu kỳ khó gần như trong tưởng tượng. Hơn nữa, Athena còn là một ngôi sao tầm cỡ quốc tế.
“Anh Tiêu hơi… khụ khụ… đáng sợ. Chị không đi sao em dám mời?” Xua tay, lắc đầu nguầy nguậy: “Thôi vậy.”
Lâm Nghiên hơi thấp thỏm, cắn chặt môi dưới vì căng thẳng, dáng điệu nhút nhát giống y hệt Chu Thiến – nhân vật mà cô ấy diễn.
Giơ cổ tay lên xem đồng hồ, “Muộn rồi, để hôm khác đi.”
“Cũng được ạ.” Ánh mắt hơi thất vọng.
Dạ Cô Tinh sợ cố ấy nghĩ nhiều, nói thêm: “Trưa nay hộp cơm giao đến muộn nên chị vẫn chưa đói, cảm ơn em, hẹn em lần khác nhé.”
“Hay là em hỏi Mộ Lương xem anh ấy có đi không?”
Lâm Nghiên thở phào nhẹ nhõm, bỗng cảm thấy ảnh hậu không phải kiêu kỳ khó gần như trong tưởng tượng. Hơn nữa, Athena còn là một ngôi sao tầm cỡ quốc tế.
“Anh Tiêu hơi… khụ khụ… đáng sợ. Chị không đi sao em dám mời?” Xua tay, lắc đầu nguầy nguậy: “Thôi vậy.”