Chương 19: Anh trai vô cùng ngư thần*
Ở trong ấn tượng của Dương Thiên Cao, anh trai con riêng của chính mình ngoại trừ tướng mạo ưa nhìn ra, mặt khác vừa ngu lại có chút bùn loãng không trát được tường, như là chỉ số thông minh, khẳng định là phi thường thấp tới đáng thương, cậu không hiểu lắm một sinh vật trong cơ thể ít nhất có một nửa dòng máu giống như chính mình, là như thế nào ở lứa tuổi gần 18 tuổi còn bị vây ở lớp trình độ trung bình.
ừ, thật sự là tính cách ác liệt.
Cao Hàn do bị bệnh nên nghỉ học, lần này là hai người Lan Thu Sanh và Trịnh Tráng tới xem bảng thông báo, sắc mặt Trịnh Tráng không tốt lắm, có thể là bởi vì lần trước nói chuyện tan rã trong không vui, gần đây Lan Thu Sanh hờ hững với hắn, thậm chí một đường đi tới ngay cả cái ánh mắt dư thừa đều không có, điều này làm cho nội tâm hắn nóng nảy giống con thú bị giam cầm.
Lần này thi mô phỏng lần 3, đề thi của tỉnh Đông Sơn khí thế rào rạt, toàn bộ học sinh mũi nhọn của cao trung Hữu Nghị mắt choáng váng, thành tích giảm xuống không ít so với bình thường. Nhưng mà tất cả mọi người có giảm xuống, cũng sẽ không có thi rớt.
“Không phải mới chuyển, hẳn là học sinh cùng khối của chúng ta, tớ đã gặp mấy lần, lớp sáu”.
Ở đây đều là bầy đàn học hành thành tích không đạt 700 liền phải nước mắt chảy ròng ròng, chợt vừa nghe tới thành tích dưới 600, nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
“……..Sao lại nghe có chút giả như vậy chứ?”.
“Cho dù từ 579 lủi lên trên một cái, cũng phải có đủ thời gian giảm xóc chứ? Thi lần hai tới lần ba không biết cậu ta đã làm những gì? Cầu nội dung cụ thể!”.
“So sánh một chút, thật ra cảm thấy chính mình ngu như lừa, tủi thân ghê”.
Tự cậu xem đi”. Phía trước chừa ra một con đường, Trịnh Tráng đi qua tầng tầng trở ngại, tầm mắt quanh quẩn một chút chỗ top 20, tìm được tên của chính mình, hài lòng cười rộ lên, hắn quả nhiên có tiến bộ.
Về phần Lê Chanh……… Trịnh Tráng nhìn về phía cuối bảng vàng, nghi hoặc suy nghĩ, chẳng lẽ Lê Chanh cũng nằm trong top 60? Mang theo biểu cảm không thể tin và tra cứu, tầm mắt Trịnh Tráng nhìn sâu một cái tên cuối bảng, Triệu Bác Học, đếm ngược đứng thứ 2 Kiều Trường Thành, đếm ngược thứ ba Lí Văn Hoa…… Tiếp tục hướng lên trên, cũng không có.
K ông có khả năng rất cao, Trịnh Tráng hài lòng thỏa dạ nhếch cao khóe miệng, nghi ngờ mới nãy hết thảy ném qua đầu.
Hạng nhất: Lê Chanh 736 điểm
Nh g mà chỉ là một người nhìn như ăn no ăn no quá chịu hết nổi đi WC tùy tiện phát bài post, cư nhiên bị admin cho lên top!
T rong bài post nói chính là một người học sinh cao trung bình thường, thành tích các môn từ lần đầu tiên thi mô phỏng tới lần thứ ba, loại số liệu đơn điệu này không hấp dẫn ánh mắt người xem nhất, mấy người liếc mắt nhìn một cái liền trực tiếp đi mất, cho tới khi có người thứ nhất bình luận.
Lầu 3 “Mắt hợp kim trong lông chó”: Đã duyệt.
Lầu 4 “Ngọc thụ lăng phong”: Vội vàng xem hết số liệu của bài post này, bất giác đã bị người điên hấp dẫn, học bá cầu phổ biến một chút phương pháp học tập, lâu chủ @Tiểu nha yêu tiểu bạch thỏ # biết học bá sao? Mình là em gái cầu giới thiệu!
*lâu chủ: người mở topic
…….
Lầu 29 comment “Tiểu Nha yêu tiểu bạch thỏ”: Sơ Ảnh thật ra là em gái đáng yêu? [biểu cảm hung bạo]
*học muội: em gái học lớp dưới.
rong>*tướng thuật: thuật xem tướng
(học trưởng: đàn anh học lớp trên)
“Tiểu Nha yêu tiểu bạch thỏ”: Ha hả không cần cảm ơn, phòng học bọn anh ở chỗ rẽ, em vào cửa nhìn đến người chiếm cái bàn lớn nhất đếm ngược từ thứ hai cuối lớp chính là anh.
Sơ Ảnh”: Ha hả Đường mập, sau này muốn tán gái, ngàn vạn lần đừng bại lộ chính mình trước [ mỉm cười ].
“ ểu Nha yêu tiểu bạch thỏ”: ……..
V ì thế Lê Chanh dưới trạng thái không biết gì, hiện thực cùng bài post nhanh chóng truyền bá cậu tăng lên kinh người, hai ngày sau theo điểm số công bố toàn tỉnh, mọi người mới giật mình phát hiện, đứng thứ hai của tỉnh cư nhiên mới 676 điểm.
Cả tháng năm đều vượt qua trong khói thuốc súng của cuộc thi, tháng sáu thi đại học trôi qua, anh rể nằm viện rốt cục có thể làm làm thủ tục xuất viện, người đàn ông gầy này nhìn thấy Lê Chanh tuy là trên mặt treo tươi cười, trong mắt lại mang theo vẻ u sầu.
Lê Quế Hoa và Lê An Thúy phòng bếp phòng bếp bưng thức ăn, Phương Đức Minh rủ mắt, bật lửa châm điếu thuốc.
“Chỉ trách anh, nếu không phải anh quen biết đám bạn bè hại người kia, cũng sẽ không bị chủ nợ tìm tới nhà…….”. Phương Đức Minh phun ra sương khói dày đặc, tất nhiên hút thuốc lá rẻ tiền, hút vào liền sặc, gã khụ hai tiếng, ngón tay kẹp chặt mạnh hút tới đầu điếu thuốc, mím môi phủi khói thuốc đi. Gã áy náy lắc đầu, “Không bãn lĩnh còn dây nợ cờ bạc, tới bây giờ cũng chưa lăn lộn ra chút thành tích gì, là anh rất có lỗi với chị em”.
Đừng lo lắng, chị ấy sẽ không để ý đâu”. Lê Chanh an ủi vỗ vỗ bả vai của người đàn ông, cậu vẫn là khá hiểu anh rể, có thể là bởi vì hoàn cảnh sinh trưởng từ nhỏ tạo nên, hai chị em đều là người khá độc lập lại hài lòng với cuộc sống, cho dù không thể trở nên nổi bật, theo phẩm tính xuất phát, Lê An Thúy cũng là tìm được người chồng tốt, “Anh tính sau này như thế nào?”.
“Lúc đầu là phải dựa vào nền móng của quê nhà mở tiệm dược liệu, giá đất trong thành phố rất mắc, tài chính không đủ liền không thể trụ nổi”. Lời còn chưa dứt, cái thẻ đưa qua làm cho thanh âm của Phương Đức Minh lập tức nghẹn ở trong cổ họng, “……..?”.
< ng>Gã cũng là biết chuyện Lê Chanh trộm làm thêm, nhưng mà muốn gã nhận tiền của tiểu bối, gã chỉ sợ làm không được. Nhưng mà câu tiếp theo của thiếu niên nối gót theo, “Bên trong có 90 vạn, anh rể anh cầm đi”.
Nhìn thiếu niên còn chưa hết tính trẻ con, Phương Đức Minh nhịn không được nói: “Em rốt cuộc tìm công việc gì?”.
Tiên sinh? Bao nhiêu tuổi?”. Ra tay không khỏi quá mức hào phóng! Nếu là ông già cũng không sao, chỉ sợ là phú thương tuổi trẻ…….. Phương Đức Minh lo lắng liếc mắt nhìn Lê Chanh một cái, thằng nhóc này lớn lên rất đẹp.
ừ, thật sự là tính cách ác liệt.
Lần này thi mô phỏng lần 3, đề thi của tỉnh Đông Sơn khí thế rào rạt, toàn bộ học sinh mũi nhọn của cao trung Hữu Nghị mắt choáng váng, thành tích giảm xuống không ít so với bình thường. Nhưng mà tất cả mọi người có giảm xuống, cũng sẽ không có thi rớt.
“……..Sao lại nghe có chút giả như vậy chứ?”.
Tự cậu xem đi”. Phía trước chừa ra một con đường, Trịnh Tráng đi qua tầng tầng trở ngại, tầm mắt quanh quẩn một chút chỗ top 20, tìm được tên của chính mình, hài lòng cười rộ lên, hắn quả nhiên có tiến bộ.
Về phần Lê Chanh……… Trịnh Tráng nhìn về phía cuối bảng vàng, nghi hoặc suy nghĩ, chẳng lẽ Lê Chanh cũng nằm trong top 60? Mang theo biểu cảm không thể tin và tra cứu, tầm mắt Trịnh Tráng nhìn sâu một cái tên cuối bảng, Triệu Bác Học, đếm ngược đứng thứ 2 Kiều Trường Thành, đếm ngược thứ ba Lí Văn Hoa…… Tiếp tục hướng lên trên, cũng không có.
K ông có khả năng rất cao, Trịnh Tráng hài lòng thỏa dạ nhếch cao khóe miệng, nghi ngờ mới nãy hết thảy ném qua đầu.
Hạng nhất: Lê Chanh 736 điểm
Nh g mà chỉ là một người nhìn như ăn no ăn no quá chịu hết nổi đi WC tùy tiện phát bài post, cư nhiên bị admin cho lên top!
T rong bài post nói chính là một người học sinh cao trung bình thường, thành tích các môn từ lần đầu tiên thi mô phỏng tới lần thứ ba, loại số liệu đơn điệu này không hấp dẫn ánh mắt người xem nhất, mấy người liếc mắt nhìn một cái liền trực tiếp đi mất, cho tới khi có người thứ nhất bình luận.
…….
Lầu 29 comment “Tiểu Nha yêu tiểu bạch thỏ”: Sơ Ảnh thật ra là em gái đáng yêu? [biểu cảm hung bạo]
rong>*tướng thuật: thuật xem tướng
Sơ Ảnh”: Ha hả Đường mập, sau này muốn tán gái, ngàn vạn lần đừng bại lộ chính mình trước [ mỉm cười ].
“ ểu Nha yêu tiểu bạch thỏ”: ……..
V ì thế Lê Chanh dưới trạng thái không biết gì, hiện thực cùng bài post nhanh chóng truyền bá cậu tăng lên kinh người, hai ngày sau theo điểm số công bố toàn tỉnh, mọi người mới giật mình phát hiện, đứng thứ hai của tỉnh cư nhiên mới 676 điểm.
Đừng lo lắng, chị ấy sẽ không để ý đâu”. Lê Chanh an ủi vỗ vỗ bả vai của người đàn ông, cậu vẫn là khá hiểu anh rể, có thể là bởi vì hoàn cảnh sinh trưởng từ nhỏ tạo nên, hai chị em đều là người khá độc lập lại hài lòng với cuộc sống, cho dù không thể trở nên nổi bật, theo phẩm tính xuất phát, Lê An Thúy cũng là tìm được người chồng tốt, “Anh tính sau này như thế nào?”.
< ng>Gã cũng là biết chuyện Lê Chanh trộm làm thêm, nhưng mà muốn gã nhận tiền của tiểu bối, gã chỉ sợ làm không được. Nhưng mà câu tiếp theo của thiếu niên nối gót theo, “Bên trong có 90 vạn, anh rể anh cầm đi”.
Nhìn thiếu niên còn chưa hết tính trẻ con, Phương Đức Minh nhịn không được nói: “Em rốt cuộc tìm công việc gì?”.
Tiên sinh? Bao nhiêu tuổi?”. Ra tay không khỏi quá mức hào phóng! Nếu là ông già cũng không sao, chỉ sợ là phú thương tuổi trẻ…….. Phương Đức Minh lo lắng liếc mắt nhìn Lê Chanh một cái, thằng nhóc này lớn lên rất đẹp.