Chương 141: Nhìn nhận chỉ số thông minh (IQ)

Có lẽ là bởi vì xảy ra sự kiện lạc đà, diễn viên trong đoàn phim, cho dù ngồi ở khu nghỉ ngơi cũng trầm lặng không nói chuyện, lòng người hoảng sợ, nếu không phải có Lê Chanh và chó trắng nhỏ của cậu có mặt, chỉ sợ lúc này mọi người ít nhất có bộ phận nhỏ người phải vùi thân dưới trừng kích của lạc đà, dù sao cũng không phải tố chất thân thể của mọi người đều có thể trốn khỏi lạc đà.

ong ống kính, thiếu niên động tác lưu loát lật người của người diễn cùng mình, cậu xoay người, sắc mặt bình thản, mà khi ống kính phóng to tới thỏ cụp tai trên vai cậu, chỉ thấy con thỏ trắng tinh vô hại này đồng dạng rủ mắt, giống như ngoảnh mặt làm ngơ đối trường hợp chiến đấu vừa rồi.



“Chúng tôi đã xem xét băng ghi hình rồi, ở mặt ngoài nhìn không ra nguyên nhân, hiện tại chỉ có tiến vào trong phòng nghiên cứu tiếp tục điều tra”. Nhân viên công tác cầm di động đưa qua, bên trong lưu một đoạn video, Patrick mở ra nhìn một cái, chỉ thấy trong video đi khỏi khu vực quay phim chính là một diễn viên nhỏ trong đoàn phim của gã và trợ lý nhỏ của cậu ta, cũng là hai người thu hút lạc đà đi vào khu nghỉ ngơi, bọn họ tùy ý đối thoại mấy câu bước tới gần hàng rào vây quanh lãnh địa của lạc đà.


c này một con lạc đà đứng ở cách đó mười mét, ngoại trừ không khí quá mức oi bức, hết thảy đều rất  yên bình.



Diễn viên nhỏ tựa hồ bị thanh âm này dọa tới rồi, dù sao phần lớn thời gian lạc đà đều là trầm lặng, chịu khổ nhọc không có một câu oán giận, liền giống như một tác giả cực kỳ nổi tiếng của Trung Quốc viết hình tượng Tường tử trong [lạc đà Tường tử]*.




P rick ánh mắt càng ngày càng sâu, hình ảnh trong video cũng từ nóng nảy của một con lạc đà biến thành nóng nảy của cả đàn lạc đà của khu vực nhỏ này, diễn viên nhỏ nửa người còn treo trên hàng rào, cậu ta vội vàng thụt lùi một chút, đặt mông ngồi ở trên cát, sau đó liền thấy bảy tám con lạc đà như là bị tiêm thuốc kích thích ấy, đồng loạt xông qua hàng rào bên này, tình huống tiếp theo, liền giống như người của khu nghỉ ngơi nhìn thấy.





“Đúng”. Nhân viên công tác gật gật đầu, làm một người phụ trách của công viên sinh thái sa mạc, nhân viên công tác hiện tại cũng đang lo lắng.




ây là người quản lý không hy vọng nhìn tới nhìn tới nhất.



Lê Chanh quay đầu nhìn về phía gã: “Hả?”.

< >Tuy rằng cậu bước vào giới giải trí không lâu, nhưng mà có một số người vẫn là biết, người đối diện này kêu Sean, xem như một vị ngôi sao điện ảnh khá nổi tiếng trong giới giải trí nước Mỹ hiện nay, fan cả triệu người, bởi vì từ lúc trẻ con đã bắt đầu cuộc đời làm diễn viên rồi, cho nên Sean  bàn về lai lịch cũng già đời hơn Lê Chanh rất nhiều.

Có lẽ lúc tại trước mặt fan, Sean là một thần tượng đủ ôn nhu, nhưng mà  tại giữa người cùng nghề, Sean luôn luôn là không thích nói chuyện cùng người khác lắm, có thể nói là một ngôi sao điện ảnh cực kỳ kiêu ngạo, đóng phim cùng nhau lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Sean không tại lúc quay phim đối thoại cùng Lê Chanh.

“Hai cái động tác vừa rồi không tệ”. Sean lộ ra một cái tươi cười sạch sẽ: “Là cậu tự nghĩ ra sao?”.

“……. Chính là cảm thấy góc độ càng chuẩn xác một chút thôi, nếu dựa theo góc độ huấn luyện đi tác chiến mà nói, làm một thiếu niên gầy yếu, là không có khả năng quăng người khí lực gấp đô chính mình ra ngoài được”. Lê Chanh đơn giản giải thích một chút.









< Cảm thấy hứng thú đối võ thuật của tôi…….?”. Cậu thăm dò hỏi.




Rất nhiều thời điểm, bọn họ đều là coi trọng lãng mạn.





hó trắng nhỏ bên cạnh Tống Giai đột nhiên vèo một cái đứng lên, một đôi mắt đen như mực gắt gao nhìn chằm chằm hai người đang nói chuyện với nhau dưới mặt trời lớn, nó nghe được hai sao nữ điện ảnh đằng sau mình thấp giọng nói chuyện với nhau, nói tới Sean người này bộ dạng đẹp như thế nào, chỉ ầm ĩ scandal một lần, sinh hoạt cá nhân cũng không thối nát, tuy rằng đối người khác lạnh lùng chút, lại càng dễ dàng hấp dẫn yêu thích của sao nữ, tin tưởng cô gái nếu được gã coi trọng, nhất định cũng đủ hạnh phúc.



Trầm Du đang cân nhắc chính mình là một móng vuốt chụp chết Sean, hay là chạy tới ngậm Lê Chanh về, nhưng sau đó không biết tại sao nó quyết định tiếp tục nghe tiếp, tóm lại phải biết thiếu niên là nghĩ như thế nào……



Trầm Du lông mày không biết khi nào giãn ra rồi, y yên lặng lui về chỗ cũ, tựa vào dưới tấm bắt sáng, híp mắt nhìn thiếu niên từ chối Sean, từng bước một lắc lư tự mình đi tới bên cạnh, trong nháy mắt cảm thấy trong lòng đều nở đầy hoa.


N ó cái đuôi vỗ vỗ mặt đất, con mắt  thảnh thơi híp lại, trong lòng đã nhớ kỹ Sean rồi.





Có một số chuyên gia hoài nghi sư tử có được chỉ số thông minh không nhỏ, che giấu mười năm, tìm thời cơ chạy trốn, vấn đề chỉ số thông minh của động vật bị nhận định là kết quả của vụ án này, này đã là kết luận hoàn mỹ nhất.




uận điệu này bởi vì người ủng hộ cực nhỏ, mà bị nhìn nhận chỉ số thông minh đè ép xuống.

“Chúng ta chưa hề hoài nghi động vật có tư duy tinh tế, giống hiện tượng chạy trốn ở đoàn xiếc thú và vườn bách thú chính là khát vọng tự do và một loại phương thức hành động của bọn nó”. Lại một chuyên gia động vật Hank Landon cuối cùng phát biểu nhấn mạnh: “Bất kể là vườn bách thú hay à thú cưng nuôi trong nhà, chúng ta tại lúc tiếp xúc cùng động vật, cần cho bọn nó càng nhiều cảm giác an toàn”.