Chương 167: Kết cục (2)

Cửu Di thành đại lục trung ương.



Nghe nói đó là một cái đan duy nhất chuyên xây dựng vì luyện đan sư của đại lục trung ương, bên trong có chủ dược nhất phẩm tới cửu phẩm đan phương yêu cầu. Nhóm tiểu luyện đan sư đều sợ ngây người, đó chính là chủ dược quý báu chỉ có ở trong thổ nhưỡng đặc thù mới có thể trồng a! Cho dù đối với võ giả bình thường mà nói đều là bảo bối không muốn chuyển nhượng, đan quán Lê thị cứ như vậy lấy ra mời chào luyện đan sư……Đều không, cảm thấy, đau, thịt hay sao!

P hải biết rằng, trước đó, chưa bao giờ thế lực nào sẽ dùng chủ dược luyện đan tới thu hút luyện đan sư, bởi vì rất quý báu!

ương nhiên, hội sở giống đan quán Lê thị một khi xuất hiện chủ dược như vậy, luyện đan sư nhất định chen chúc tới.





(tới lui chỉ một mình) tiếp nhiệm vụ hoàn thành, sau đó trở về nộp lên đan dược lãnh điểm cống hiến.





















Lấy  chồng.


Càng.


Giỏi.


Bốn chữ này tách ra nhìn rõ mỗi chữ đều hiểu được ý tứ, tại sao tổ hợp cùng nhau lại cảm thấy được không thể nhìn thẳng chứ. (bản raw là ba chữ: giá đắc hảo, giá = lấy chồng, chuyển qua tiếng việt tui ghi thành bốn chữ cho nó hợp lý)


Tiểu đồ đệ bộ dáng ngốc nghếch thành công lấy lòng sư phụ luyện đan sư, luyện đan sư xoa xoa đầu của hắn,  yêu thương nói: “Quán chủ này bản thân liền có năng lực cực lớn, về phần một ít người nói hắn lấy chồng càng giỏi…… Thật cũng không coi như sai, chính là bởi vì một phía khác là trưởng lão dòng chính của Trầm gia, tới tới nay còn chưa tới bốn mươi”.


Tiểu Vưu biết Trầm gia là cái tồn tại gì, cũng hiểu rõ có thể trở thành trưởng lão của Trầm gia không ai không là cường giả thoát phàm cảnh, mỗi một người đều có thể đối kháng một tông môn loại nhỏ của Cửu Di thành.


Thậm chí bởi vì lần trước đại chiến yêu vực, một đám trưởng lão của Trầm gia phần lớn đều đột phá thoát phàm cảnh, tiến vào phi thăng cảnh, phỏng chừng lấy tu vi phi thăng cảnh của bọn họ, cho dù muốn lưu lại ở hạ giới, thiên đạo cũng không cho phép, chỉ sợ qua không được mấy năm liền phải bị buộc phi thăng.

Nhưng đối với tu luyện giả bình thường mà nói, chỉ nghe hai chữ “phi thăng”, liễn đã biết thực lực của Trầm gia rốt cuộc khủng bố cỡ nào rồi.



(hai đứa đều iu nhau)“. Sư phụ luyện đan sư cũng không biết nhớ tới cái gì, ánh mắt mờ mịt nhìn nhìn trời, hơi thở dài: “Hôn yến (tiệc cưới) của hai năm trước, tới bây giờ ta còn nhỡ rõ, trưởng lão đó của Trầm gia thật đúng là thương quán chủ đó sâu tận trong tim, đổi lại người quán chủ này, tính toán chuyện cũ của quá khứ, xử phạt hai cái thân tộc của chi thứ”..

Sự tình phát sinh tại hai năm trước.


Một năm này Đại Châu giới còn bị vây tại đại chiến yêu vực mới vừa trải qua, lúc đang nghỉ ngơi lấy lại sức, có cái cường giả phi thăng cảnh của Trầm gia bỗng nhiên tổ chức hôn sự, trận hôn sự này thanh thế lớn, quan trọng nhất là hai người đương sự đều là tuổi còn trẻ liền tu vi cao thâm, thường thường tùy ý liếc mắt một cái nhìn qua, tân khách đáp ứng lời mời mà tới đều có loại cảm giác hai chân đứng không vững.

(đồ cưới), bắt hai nữ nhân chi thứ trong bổn gia tới nghiêm trị một chút.

(chưa cưới nhau), trưởng lão Trầm gia từng mang quán chủ về trong nhà. Chính là hai cái muội muội chi thứ này không cam lòng người bên ngoài chiếm cứ vị trí phu nhân trưởng lão, cố ý tại trước mặt mịt mờ đạo diễn một hồi sự kiện “Nam tử Trầm gia từ trước đến nay chỉ xem tu vi không nói chuyện tình cảm”, “Cưới vợ chỉ là vì khế hợp song tu”, “Nói yêu ngươi đều là lừa gạt ngươi”, thành công bôi đen trưởng lão Trầm gia, lập tức khiến quán chủ tức giận bỏ đi.

N ưng mà hai nàng này vẫn không biết hối cải, thậm chí còn muốn tại hôn yến muốn gây chuyện. Đợi tới lúc chân tướng bị công bố ra, rất nhiều người đều nhìn thấy, trưởng lão Trầm gia  gương mặt trẻ trung kia đều đen rồi.



#gia tộc như thế nào lại xuất hiện đồng đội heo, đời này còn không để lão tử thoát độc thân!#

Nghĩ tới tình cảm của hai người bởi vì trải qua các loại trở ngại không ít lên lên xuống xuống, sau đó trưởng lão Trầm gia là như thế nào theo đuổi có lại được vợ, tại sau đó bị âm thầm thảo luận.








Tiểu Vưu nhu thuận gật gật đầu.









C o dù là tiểu Vưu loại nam hài (cậu nhóc) không hiểu biết lắm đối tình cảm đều nghe ra được, thiếu niên có chút ghen tị, cho dù là kiệt lực bảo trì trấn định. Tiểu Vưu không khỏi cong khóe miệng, loại tính cách này……… Thật sự là biệt nữu đáng yêu.

biệt nữu:nghĩ 1 đằng miệng nói 1 nẻo, thích che giấu ý nghĩ thật sự trong nội tâm bằng thái độ, hành động đi ngược với điều mình nghĩ.

Nam nhân phản ứng rất nhanh: “Không có!”.











“Sư phụ, chờ một chút”. Tiểu Vưu dừng lại, kéo ống tay áo của sư phụ, tới gần bên người hai người đang hôn môi, lúc này thiếu niên tóc ngắn đã mở to mắt, ánh mắt như sói nhỏ nhìn chằm chằm mặt của nam nhân, cảm giác bên cạnh có người tới gần, thiếu niên tóc ngắn sắc mặt đỏ một chút, nhanh chóng đẩy nam nhân trên người ra, đôi mắt đều đặt ở trên người tiểu Vưu.


iểu Vưu: “Ặc”.


ng>Hắn nhìn thiếu niên tóc ngắn, trên mặt còn hơi lộ vẻ non nớt lộ ra ý cười ấm áp, cười tủm tỉm nói: “Xin chào, ta gọi là Tùng Vưu, ngươi là âm chúc quang hệ sao?”.


Thiếu niên tóc ngắn chớp mắt, tựa hồ là đang ngầm thừa nhận.




< Hắn nhìn thoáng qua nam nhân vóc dáng cao lớn, mặt non trẻ không khỏi đỏ lên, nhưng thật vất vả gặp được một âm chúc quang hệ khế hợp như vậy, hắn vẫn là nhịn không được coi nhẹ bạn trai của đối phương, do dự nói: “Ngươi có nguyện ý cùng cùng một chỗ cùng ta hay không?”.


Thiếu niên tóc ngắn ngơ ngác đứng một lát, hé miệng nửa ngày phát ra một cái đơn âm: “…….A?”.
< ng>Hai thiếu niên thân thể thon dài đứng chung một chỗ bàn luận hôn sự, tình cảnh này quả thực khiến sư phụ luyện đan sư và Trầm Du phải tự đâm mù hai mắt, luyện đan sư vội vàng chống lại khí thế của Trầm Du chạy tới, âm thầm đánh giá một chút thần sắc của Trầm Du, một phen giữ chặt cổ tay của tiểu Vưu, lui về phía sau giải thích nói: “Rất xin lỗi, tiểu hài tử tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, hắn nói đều không tính, đồng ngôn vô kị* ha ha, đồng ngôn vô kỵ”.



T m Du trong lòng bùng lên một tia căm tức, một cái tiểu thụ mềm nhũn còn muốn làm chút gì cùng tiểu thụ ngốc manh của y?!!!!!

Đi! Má! Ngươi!!!

Dám trắng trợn đào góc tường lão tử!!!!!!

Hành mỡ gì*

* nh Trầm cố ý đọc chệch tên bạn Từng Vưu (丛 尤 – cóng yóu), thông du = hành mỡ (cōng yóu).



Ngay cả hành băm* đều không được!!

*Hành băm, hán việt là thông hoa (葱花 – cōnghuā)


Trầm Du nội tâm hoạt động kịch liệt một chút, sau đó ôm eo của Lê Chanh không buông tay, trên mặt hắn y bảo trì mặt, giọng điệu tủi thân tiếp tục rửa sạch oan khuất của chính mình: “Muội tử cấp bốn đó cả ngày xum xoe đối ngươi, lúc người nhìn thấy, kỳ thật ta chính là đi…..”.

< g>Y dừng một chút, gian nan nói: “Cảnh cáo một chút đối nàng…….”.
< ong>Lê Chanh vừa nghe liền lập tức nhớ tới bộ dáng lạnh run lúc đó của em gái cấp bốn, lòng nói còn thật như là chuyện như vậy, nhưng mà…….Hàng này sẽ không thật đi cảnh cáo người ta chứ? Tâm nhãn cũng thật nhỏ, chẳng qua là gần đây hơi chút chỉ đạo góc độ ra đao của em gái, như vậy cũng ghen?

“Liền giống như ngươi thấy ta cùng một chỗ cùng muội tử sẽ tức giận, lúc ta nhìn thấy, cũng là tâm tình như nhau. Hơn nữa vừa rồi……. Còn có cái hành mỡ tới  cướp người”.

< g>Lê Chanh xấu hổ một chút, suy nghĩ một chút, tự giác nhét chính mình vào trong lòng Trầm Du, ấp a ấp úng nói: “Đừng tức giận, vậy……Cho người ôm một lát?”.

Trầm Du: O(*////▽////*)q
r>Trầm Du: “Trước công chúng ấp ấp cái gì……”.

>Lê Chanh ngẩng đầu khinh bỉ nhìn anh ta.

—— anh làm còn ít sao?

C hỉ thấy Trầm Du xa xăm phun ra hai chữ: “Ta thích”. (bản raw là ba chữ ta hỉ hoan, sang tiếng việt còn hai chữ thôi nhé)