Chương 60: Đoạn mở đầu của phong cách có một không hai
Lê Chanh nghĩ tới rất đơn giản, phía tây ngoại ô và ngõ nhỏ ẩm ướt cách nhau cả một trung tâm thành phố, cho dù không chờ giao thông công cộng, đi tới đó cũng là hơn một tiếng rồi, thân là cao tân khu, đường xá và xây dựng của phía tây&nbs oại ô đều còn tại giai đoạn phát triển, nhưng dù vậy, phí tổn mua kho hàng đối Lê Chanh mà nói cũng là cực kỳ đắt tiền, nếu không có trước đó bán da cáo, chỉ sợ bây giờ cậu cũng sẽ không có năng lực mua kho hàng này.
hưng mà cho dù kho hàng rẻ nhất cũng phải bốn trăm vạn, ngoài ra lại có một loạt thủ tục cần làm, cần tới cũng không phải một số tiền nhỏ, hiển nhiên ý tưởng ban đầu của Lê Chanh rất ngây thơ.
Thuê đi”. Đỗ Hành nhìn ra do dự của ông chủ nhỏ nhà mình, khẳng định đưa ra ý kiến, “Bình thường không có đủ kinh tế chống đỡ, rất nhiều công ty đều sẽ lựa chọn thuê kho hàng, so sánh với mua đứt kho hàng, thuê ngoại trừ không thể tự tiến hành cải tạo bên trong, nhưng thực tế tác dụng cùng mua cũng không kém lắm, một năm chỉ cần dùng mười vạn”. Gã hai tay đen xen, làm ra một cái chữ thập.
Đỗ Hành không có hỏi Lê Chanh tại sao không đi tìm Từ tiên sinh vay tiền, nếu da cáo đều có thể là đối phương cung cấp, như vậy vay tiền mua kho hàng thật sự không có gì, nhưng mà không rõ đối quan hệ cụ thể của hai người, Đỗ Hành biết, có một số việc không phải gã có thể mở lời —— nếu tin tưởng ông chủ có thể dẫn dắt chính mình bắt đầu lại, sau này liền không cần phải hoài nghi, gã chỉ cần làm chuyện thuộc bổn phận chính mình liền được.
Lê Chanh hoàn toàn quên mất khiêu chiến của Ly Khám trong Tần Lĩnh bí cảnh Đại Châu giới, ba ngày liên tiếp cậu đều đang bận rộn dời dược liệu trong kho rượu, lần này cậu đều không phải là lung tung chất đống, mà là sau khi lặng lẽ chuyển toàn bộ dược liệu tới, mới dẫn Đỗ Hành cùng nhau phân loại tách dược liệu ra, cũng dựa theo cách bảo tồn trong tiệm của anh rể niêm phong.
Sau ngày thứ tư, cửa lớn kho hàng chậm rãi đóng lại, ở bên cạnh trải qua một phen rung động, sau khi sờ qua hơn một ngàn loại dược liệu vô giá, sắc mặt của Đỗ Hành đã khôi phục bình thường rồi.
(lắm tiền nhiều của) của đối phương dọa mộng, trời biết khi nhìn thấy mỗi cây mỗi đống dược liệu đều giá trị trên trăm vạn trong kho hàng bị người tùy chỗ loạn chất đống thành núi, cái loại này tâm tình giãy dụa của gã —— thật muốn đánh ông chủ nhà mình một chút, có phung phí của trời như vậy sao???
A???!
Nhưng mà sau đó gã cũng nghĩ thoáng rồi, nếu gã có thiên tài địa bảo (của quý hiếm trên trờ dưới đất) chất đống như vậy, gã cũng ném chơi một cái, đây chính là nguyên nhân chưa trải sự đời, tuy rằng Lê Chanh không phải kẻ có tiền, nhưng loại đồ kẻ có tiền xài vạn vàng đều khó cầu, cậu ta thật đúng là không nhất định để mắt tới.
—— ông chủ, cậu xác định định vị của chính mình là thương nhân mà không phải ngôi sao điện ảnh????
Đi gấp gáp như vậy mà không một lời giải thích loại chuyện đột phát này sao, tổng giám đốc quả thật là phụ trách vận tác (vận hành và thao tác)của cả công ty, nhưng trọng điểm là trước mắt công ty chúng ta còn chưa thành lập. Tất cả công nhân ngoại trừ ông chủ nhỏ ngài cũng chỉ còn lại một mình gã được không?
Hai ngày nay vẫn mưa liên tục, Đỗ Hãnh chọt chọt cây viết lên bảng quy hoạch mới vừa làm xong, ánh mắt lướt qua chế phẩm da lông định giá hơn vạn tệ, không thể tưởng tượng, đối phương chính là một…….. Thiếu niên còn chưa tròn 18 tuổi.
Ôm ý niệm ăn ngay nói thật, sau khi Lê Chanh bị nhân viên của Kim Điển dẫn tới tầng cao nhất, xuất hiện ở trước mặt Patrick và Tống Tu Nhiên, hai người kia thoạt nhìn là nói chuyện hồi lâu rồi, hai ly cà phê đặt ở trước mặt vơi hơn phân nữa cũng lạnh hoàn toàn rồi.
“Vừa rồi tôi nghe ông chủ Tống nói, cậu ấy nói năm nay cậu vừa mới tốt nghiệp cao trung, không có học qua diễn xuất đàng hoàng”. Ánh mắt màu xanh thẫm của Patrick nhìn qua, lúc gã nghiêm túc ánh mắt luôn rất mê người, màu con ngươi dưới hốc mắt xanh nhạt biến thâm, giống như bầu trời biến thành thăm thẳm, đương nhiên nếu không có một bộ râu xồm xoàm trên mặt rõ ràng chưa kịp cạo sạch kia, gã hẳn là người cực kỳ đẹp trai.
Hai tay Lê Chanh đan xen, “Đúng, không có học qua, thực tế cho tới bây giờ tôi còn chưa có thể khống chế cái này lắm, lần trước là lần đầu tiên đối mặt ống kính”. Có thể không khẩn trương chính là bởi vì tưởng tượng thân lâm kì cảnh (bản thân rơi vào cảnh nguy hiểm), rất nhập thần.
“Tôi sẽ cảm thấy rất vinh hạnh, cố gắng hết sức mình”.
Giang Thiệu Tuấn là ai, Lê Chanh chẳng qua vừa nghĩ liền biết, chỉ sợ chính là người đàn ông có thư đề cử kia, nhưng mà rất dẽ dàng, Lê Chanh không chỉ nghĩ thông suốt điểm này, nhưng cũng hoàn toàn hiểu ý trong lời nói của đạo diễn —— trong kịch bản Eddie là vai phụ cả bộ phim, vai này nhưng là vai chính của một mình Lê Chanh, Giang Thiệu Tuấn cực kỳ thiếu óc sáng tạo, cho dù kĩ năng diễn xuất không tệ có thể biểu đạt cái cần của nhân vật này, nhưng gã không có làm tới một điểm quan trọng nhất.
Patrick cảm thấy chính mình có thể có hơi điên cuồng, sau đó đưa tay đè ngực suy nghĩ sâu một chút, sự kiện lần này tới tột cùng bất quá chính là bắt đầu dùng một người mới, gã quả thật rất lâu chưa dùng người mới rồi, từ sau lúc quay phim của chính mình đi hướng quốc tế đếm không hết diễn viên nổi tiếng đều tùy gã phân công, nếu không phải lần này là hợp tác cùng công ty Kim Điển rót vốn đầu tư một trăm triệu, chuẩn bị đưa vào chút nguyên tố Trung Quốc……Người hoặc là cái gì khác, nếu không gã e rằng sẽ không đặc biệt tới Kim Điển tuyển diễn viên.
T ốngTu Nhiên phát hiện Patrick cũng là một người rất dễ dàng tin tưởng trực giác và cảm quan.
Gã híp mắt bưng tách cà phê, thấy trong đôi mắt đen kịt của thiếu niên đồ thể thao hơi lóe lóe, đứng lên thân thiết nắm ngược tay đối phương, “Hợp tác vui vẻ”.
L a chọn thằng nhóc Lê Chanh này, tốt hơn rất nhiều so với lựa chọn tên Giang Thiệu Tuấn kia, không thể không nói Patrick quả thật rất tinh mắt, người này có đôi khi trực giác vẫn là rất chuẩn.
Gã thân là chủ tịch của Kim Điển, hiểu biết đối nghệ sĩ dưới tay không cần người đại diện bọn họ nhiều bao nhiêu, Giang Thiệu Tuấn thân là cậu hai của dược nghiệp Giang thị đi giới giải trí tự nhiên càng gây chú ý, bên ngoài không biết chính là, nam sinh bên người vị cậu ấm này, trong một năm thay đổi tuyệt không chỉ hàng đơn vị, trong đó còn đi gay bar tìm tình một đêm, người như vậy nếu tham gia diễn phim của Patrick, còn không biết sẽ gặp phải chuyện gì.
ng ở cùng một góc độ mà nói, Lê Chanh vẫn là khá ngoan ngoãn, bạn có thể khiến một học sinh cao trung trước mười tám tuổi đều ngồi ở phòng học học tập chăm chỉ giỏi mọi mặt của Trung Quốc làm chút gì? Cậu ta ngay cả đường đi tới quán bar cũng không biết!
Tống Giai thoạt nhìn rất thân thiết với ông chủ, tùy ý tán gẫu hai câu liền dẫn Lê Chanh vào thang máy, cô có một cuốn sổ tay nhỏ, nói chuyện rất nhanh, “Lịch trình tiếp theo chính là đi theo đạo diễn Patrick đi nước Mỹ, người nhà em biết chưa? Nếu khó mở lời thì chị có thể liên hệ giúp em……. Xét thấy em vẫn là người mới mới vừa ký hợp đồng, có thể đạt được một cái cơ hội tốt như vầy phải nắm thật chắc, sau khi trở về chúng ta lại tiến hành mấy huấn luyện, tranh thủ tại trước khi chiếu phim để em biết cách đối phó câu hỏi của đám phóng viên trước, này rất quan trọng, một diễn viên có thể không có kỹ năng diễn xuất nhưng không thể thiếu trạng thái hoàn mỹ dưới đèn flash chớp lóe”.
*độc hữu: duy nhất, có một, (chỉ một mình em Chanh mới có khí chất này)
ê Chanh cảm thấy chính mình hẳn là mặt đỏ một chút, nhưng cậu phát hiện chính mình có thể da quá dày, ngẫm lại quên đi, nhận lời khen một chút hẳn là sẽ không rớt miếng thịt nào —— thực tế phần lớn tính cách của người tu luyện sau này đều có khí chất khá ôn hòa, chỉ bởi vì cậu vẫn là một người hiện đại, này liền thành độc hữu rồi…….
< >Sau khi trao đổi qua công việc hợp tác cùng công ty điện ảnh và truyền hình Kim Điển, Patrick liền phải vội vàng về nước, dù sao phía Trung Quốc chính là đầu tư cùng mấy cái vai phụ, vai chính rốt cuộc vẫn là bên nước Mỹ, trọng tâm công việc tự nhiên ở nước Mỹ, cũng bởi vậy Lê Chanh chỉ có ba ngày thời gian chuẩn bị. Khi chạng vạng lúc Tống Giai khẩn cấp chặn điện thoại của mẹ Lê gọi tới, Lê Chanh còn đang lo lắng giải thích chuyện này như thế nào cùng trong nhà, cậu phiền muộn không phải vấn đề đóng phim, mà là vấn đề theo tới sau khi đóng phim, ví dụ tương lai lựa chọn học viện kí kịch đại học C, ví dụ như con đường ngôi sao điện ảnh sau này…….
Tốt rồi, hiện tại không cần lo lắng.
M ẹ Lê không có nhiều kỳ vọng, liền trong mong con trai cuối cùng có thể chọn trường thật tốt.
*t ềm quy tắc là quy tắc ngầm trong giới giải trí, ví dụ A muốn có vai diễn này thì phải làm theo lời đạo diên này, giám đốc kia……
Mẹ Lê sợ con không cẩn thận một cái đi lầm đường, ý nghĩ của người lớn đều là trải qua nghĩ sâu tính kỹ rồi, dù sao mẹ Lê cũng là người phụ nữ hơn 40 tuổi, cảm thấy ý tưởng của con trai vẫn là có chút khờ dại.
Trong lòng Lê Chanh biết bàn tay vàng không bại lộ, mẹ Lê rốt cuộc không biết bí mật của cậu, khuyên bảo như vầy không gì đáng trách, nhưng cậu càng hiểu rõ chính mình kỳ thật không cần vào đại học chính quy liền có thể kiếm tiền, thực tế hiện tại nhiệm vụ hàng đầu là rèn luyện kỹ năng diễn xuất. Đại học C quả thật là bãi đáp tốt, đáng tiếc không thể thuyết phục người nhà, không có lý do thích hợp. Vào đại học A đại học B cũng không hẳn không thể, nhưng nếu không đi đại học C, cũng là có chút có lỗi với hỗ trợ của Từ tiên sinh. Không biết chút nào về bối rối của con trai, mẹ Lê lại nói cùng con gái con rể, chiếm được ủng hộ nghiêng về một phía, ba người thì thì thầm thầm tra được điện thoại liên lạc của đại học C từ trên mạng, gọi điện thoại trực tiếp tới đường dây nóng của cấp cao nhất.
Đầu tiên các tòa soạn báo lớn nhất định đều xuất hiện tiêu đề: thủ khoa đại học tỉnh Nam Giang điểm cao nhất nước, thiên tài bỏ văn theo nghệ (bỏ học văn hóa theo học nghệ thuật)? Đại học C tuyển nhận thủ khoa dại học tỉnh Nam Giang trở thành tiêu điểm dư luận trên mạng, trường học nổi tiếng trăm năm ai dẫn đầu?
Không chỉ có thể làm lớn mạnh thanh thế của trường học, đại học C thậm chí còn có thể nhân cơ hội này đẩy một số sinh viên đạt tới yêu cầu xuất đạo (ra nghề) trong trường học tới dưới tầm nhìn đại chúng, tất cả đều là chuyện tốt một công đôi việc.
“Hiệu trưởng……. Như vậy cũng có thể?’. Mẹ Lê khiếp sợ hỏi, bà nhưng chưa từng nghe qua con ai có thể đồng thời học hai trường đại học, cho dù học sinh muốn cũng phải hai trường đồng ý nha!
Có thể chứ, thế này, tôi là bạn lâu năm với hiệu trưởng đại học C, tới khi đó tôi tự nói tình huống của trò Lê với ông ta, trường chúng tôi đều là nâng đỡ, chịu trách nhiệm vì thái độ của sinh viên, trò Lê có tài hoa có năng lực, liền hoàn toàn có thể gánh vác hai phần học tập, việc này cùng sinh viên học song học vị tiến tu trong nhà trường bồi cũng là như nhau”. Hiệu trưởng đại học C cười dài mê hoặc nói.
Song học vị: hai bằng cùng lúc
* iến tu: học thạc sĩ trở lên và nghiên cứu chuyên sâu.
iện tại ông tỏ thái độ chính là —— thủ khoa à, mịa nó cậu muốn nói gì chính là cái đó, dù sao bên nhà trường là vào hồ sơ rồi, nghĩ mọi cách chết cũng không nhả người ra.
hưng mà cho dù kho hàng rẻ nhất cũng phải bốn trăm vạn, ngoài ra lại có một loạt thủ tục cần làm, cần tới cũng không phải một số tiền nhỏ, hiển nhiên ý tưởng ban đầu của Lê Chanh rất ngây thơ.
Thuê đi”. Đỗ Hành nhìn ra do dự của ông chủ nhỏ nhà mình, khẳng định đưa ra ý kiến, “Bình thường không có đủ kinh tế chống đỡ, rất nhiều công ty đều sẽ lựa chọn thuê kho hàng, so sánh với mua đứt kho hàng, thuê ngoại trừ không thể tự tiến hành cải tạo bên trong, nhưng thực tế tác dụng cùng mua cũng không kém lắm, một năm chỉ cần dùng mười vạn”. Gã hai tay đen xen, làm ra một cái chữ thập.
Đỗ Hành không có hỏi Lê Chanh tại sao không đi tìm Từ tiên sinh vay tiền, nếu da cáo đều có thể là đối phương cung cấp, như vậy vay tiền mua kho hàng thật sự không có gì, nhưng mà không rõ đối quan hệ cụ thể của hai người, Đỗ Hành biết, có một số việc không phải gã có thể mở lời —— nếu tin tưởng ông chủ có thể dẫn dắt chính mình bắt đầu lại, sau này liền không cần phải hoài nghi, gã chỉ cần làm chuyện thuộc bổn phận chính mình liền được.
Sau ngày thứ tư, cửa lớn kho hàng chậm rãi đóng lại, ở bên cạnh trải qua một phen rung động, sau khi sờ qua hơn một ngàn loại dược liệu vô giá, sắc mặt của Đỗ Hành đã khôi phục bình thường rồi.
A???!
Nhưng mà sau đó gã cũng nghĩ thoáng rồi, nếu gã có thiên tài địa bảo (của quý hiếm trên trờ dưới đất) chất đống như vậy, gã cũng ném chơi một cái, đây chính là nguyên nhân chưa trải sự đời, tuy rằng Lê Chanh không phải kẻ có tiền, nhưng loại đồ kẻ có tiền xài vạn vàng đều khó cầu, cậu ta thật đúng là không nhất định để mắt tới.
Ôm ý niệm ăn ngay nói thật, sau khi Lê Chanh bị nhân viên của Kim Điển dẫn tới tầng cao nhất, xuất hiện ở trước mặt Patrick và Tống Tu Nhiên, hai người kia thoạt nhìn là nói chuyện hồi lâu rồi, hai ly cà phê đặt ở trước mặt vơi hơn phân nữa cũng lạnh hoàn toàn rồi.
Hai tay Lê Chanh đan xen, “Đúng, không có học qua, thực tế cho tới bây giờ tôi còn chưa có thể khống chế cái này lắm, lần trước là lần đầu tiên đối mặt ống kính”. Có thể không khẩn trương chính là bởi vì tưởng tượng thân lâm kì cảnh (bản thân rơi vào cảnh nguy hiểm), rất nhập thần.
Patrick cảm thấy chính mình có thể có hơi điên cuồng, sau đó đưa tay đè ngực suy nghĩ sâu một chút, sự kiện lần này tới tột cùng bất quá chính là bắt đầu dùng một người mới, gã quả thật rất lâu chưa dùng người mới rồi, từ sau lúc quay phim của chính mình đi hướng quốc tế đếm không hết diễn viên nổi tiếng đều tùy gã phân công, nếu không phải lần này là hợp tác cùng công ty Kim Điển rót vốn đầu tư một trăm triệu, chuẩn bị đưa vào chút nguyên tố Trung Quốc……Người hoặc là cái gì khác, nếu không gã e rằng sẽ không đặc biệt tới Kim Điển tuyển diễn viên.
T ốngTu Nhiên phát hiện Patrick cũng là một người rất dễ dàng tin tưởng trực giác và cảm quan.
Gã híp mắt bưng tách cà phê, thấy trong đôi mắt đen kịt của thiếu niên đồ thể thao hơi lóe lóe, đứng lên thân thiết nắm ngược tay đối phương, “Hợp tác vui vẻ”.
L a chọn thằng nhóc Lê Chanh này, tốt hơn rất nhiều so với lựa chọn tên Giang Thiệu Tuấn kia, không thể không nói Patrick quả thật rất tinh mắt, người này có đôi khi trực giác vẫn là rất chuẩn.
ng ở cùng một góc độ mà nói, Lê Chanh vẫn là khá ngoan ngoãn, bạn có thể khiến một học sinh cao trung trước mười tám tuổi đều ngồi ở phòng học học tập chăm chỉ giỏi mọi mặt của Trung Quốc làm chút gì? Cậu ta ngay cả đường đi tới quán bar cũng không biết!
ê Chanh cảm thấy chính mình hẳn là mặt đỏ một chút, nhưng cậu phát hiện chính mình có thể da quá dày, ngẫm lại quên đi, nhận lời khen một chút hẳn là sẽ không rớt miếng thịt nào —— thực tế phần lớn tính cách của người tu luyện sau này đều có khí chất khá ôn hòa, chỉ bởi vì cậu vẫn là một người hiện đại, này liền thành độc hữu rồi…….
< >Sau khi trao đổi qua công việc hợp tác cùng công ty điện ảnh và truyền hình Kim Điển, Patrick liền phải vội vàng về nước, dù sao phía Trung Quốc chính là đầu tư cùng mấy cái vai phụ, vai chính rốt cuộc vẫn là bên nước Mỹ, trọng tâm công việc tự nhiên ở nước Mỹ, cũng bởi vậy Lê Chanh chỉ có ba ngày thời gian chuẩn bị. Khi chạng vạng lúc Tống Giai khẩn cấp chặn điện thoại của mẹ Lê gọi tới, Lê Chanh còn đang lo lắng giải thích chuyện này như thế nào cùng trong nhà, cậu phiền muộn không phải vấn đề đóng phim, mà là vấn đề theo tới sau khi đóng phim, ví dụ tương lai lựa chọn học viện kí kịch đại học C, ví dụ như con đường ngôi sao điện ảnh sau này…….
M ẹ Lê không có nhiều kỳ vọng, liền trong mong con trai cuối cùng có thể chọn trường thật tốt.
*t ềm quy tắc là quy tắc ngầm trong giới giải trí, ví dụ A muốn có vai diễn này thì phải làm theo lời đạo diên này, giám đốc kia……
Có thể chứ, thế này, tôi là bạn lâu năm với hiệu trưởng đại học C, tới khi đó tôi tự nói tình huống của trò Lê với ông ta, trường chúng tôi đều là nâng đỡ, chịu trách nhiệm vì thái độ của sinh viên, trò Lê có tài hoa có năng lực, liền hoàn toàn có thể gánh vác hai phần học tập, việc này cùng sinh viên học song học vị tiến tu trong nhà trường bồi cũng là như nhau”. Hiệu trưởng đại học C cười dài mê hoặc nói.
Song học vị: hai bằng cùng lúc
* iến tu: học thạc sĩ trở lên và nghiên cứu chuyên sâu.
iện tại ông tỏ thái độ chính là —— thủ khoa à, mịa nó cậu muốn nói gì chính là cái đó, dù sao bên nhà trường là vào hồ sơ rồi, nghĩ mọi cách chết cũng không nhả người ra.