Chương 3: Thương xót
Sống ở Quỷ vực, hắn thật đáng thương
Đến Hương Trạch điện, phải đi qua một khu rừng xương.
Lưu Song dẫm lên xương trắng, nghe thấy thanh âm xương cốt kẽo kẹt vang lên, vào ban đêm thế này, thật sởn tóc gáy. Khi nàng hóa hình từng chung sống với phàm nhân, thời gian dài, cũng có vài tập tính của bọn họ.
Thí dụ như, sợ những thứ u ám.
Quỷ tu Yến Triều Sinh, có lẽ là người mà nàng dùng hết quả cảm và dũng khí cả đời để yêu.
Song Ngư bội trong lòng bàn tay nóng lên, cổ vũ nàng đi tiếp. Con đường này thật sự dài, không biết đi được bao lâu, Lưu Song đã thấy được Hương Trạch điện.
Cung điện này vẫn lạnh lẽo như trước, nhưng là nơi tráng lệ nhất ngoài chính điện.
Đến Hương Trạch điện, phải đi qua một khu rừng xương.
Lưu Song dẫm lên xương trắng, nghe thấy thanh âm xương cốt kẽo kẹt vang lên, vào ban đêm thế này, thật sởn tóc gáy. Khi nàng hóa hình từng chung sống với phàm nhân, thời gian dài, cũng có vài tập tính của bọn họ.
Thí dụ như, sợ những thứ u ám.
Quỷ tu Yến Triều Sinh, có lẽ là người mà nàng dùng hết quả cảm và dũng khí cả đời để yêu.
Song Ngư bội trong lòng bàn tay nóng lên, cổ vũ nàng đi tiếp. Con đường này thật sự dài, không biết đi được bao lâu, Lưu Song đã thấy được Hương Trạch điện.
Cung điện này vẫn lạnh lẽo như trước, nhưng là nơi tráng lệ nhất ngoài chính điện.