Quyển 1 - Chương 19: “Tấm lòng yêu thích cơm trưa” (1)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đường Miểu lúc này mới nhớ tới chuyện hôm qua. Nguyên lai cha rất nghiêm túc? Khi đó, cậu còn tưởng Đường Tư Hoàng thuận miệng nói thôi. Cậu đương nhiên sẽ không nói cho Đường Tư Hoàng biết cậu đã hoàn toàn vứt chuyện này ra khỏi đầu a. ╮(╯‿╰)╭

“Đã biết, cha. 3 món, 1 canh sao?”

(món chay)
, 1 canh”




Đường Tư Hoàng thỏa mãn ừ một tiếng. nói: “Ừ, cúp đây.” (C: a thật sự rất kiệm lời ah~:v)

Đường Miểu bất đắc dĩ, chỉ đành vào không gian hái một ít rau quả, thừa dịp phòng khách không có người, lén đem vào phòng bếp. Đầu bếp và người hầu luôn ở trong bếp nên có chút bất tiện, bởi vì như vậy rất khó tìm được cơ hội đổi đồ ăn.

Q ả nhiên, Lưu đầu bếp tò mò hỏi: “Tiểu thiếu gia, những thức ăn này từ đâu mà có vậy?”





Đường Miểu phân phó đầu bếp xử lí các loại rau củ. Sau khi Lưu đầu bếp rửa sạch sẽ cà tím và cải thìa, Đường Miểu bắt đầu xào rau. Về phần Lưu đầu bếp thì ông tiếp tục rửa các loại rau quả khác, như vậy có thể đẩy nhanh tốc độ.

Ăn cơm xong cũng vừa vặn 12h, Đường Miểu đem đồ ăn đã chuẩn bị tốt, lấy ra một hộp đựng cơm, theo thứ tự xếp vào. Mặt khác còn định thêm 5 quả táo cùng một chùm nho xanh, nhưng vì hộp cơm không đủ chỗ đựng nên lại nhờ Xuân thẩm tìm một cái giỏ để đựng quả.

phần mái[1] cũng được hắn biến thành một vườn hoa nhỏ thoải mái, dễ chịu.



ường Miểu vừa bước vào lễ tân đã chú ý tới cậu, hai mắt cô nàng sáng rỡ, thầm hô hôm nay thật có chuyện tốt. Thiếu niên vừa vào nhìn khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, ngũ quan tinh xảo, môi hơi mím lại, trên mặt có hai cái lúm đồng tiền nhỏ xinh; một thân thường phục, đầu đội một cái nón bằng vải kaki, áo len ngắn tay cổ chữ V màu xanh da trời kết hợp cùng quần kaki dài, thêm chiếc kính râm móc trên cổ áo, chân mang đôi giày lười màu trắng, thần sắc nhàn nhạt, không nhanh không chậm bước tới, trực tiếp đi tới thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc. Thú vị ở chỗ trong tay cậu còn cầm theo một cái giỏ nhỏ, càng làm người ta cảm thấy hảo đáng yêu a.

Cô tiếp tân còn đang ngẩn người, nhìn thiếu niên vừa đi qua không chớp mắt, bỗng nhiên bừng tỉnh, nghe nói con trai tổng giám đốc tóc quăn tự nhiên, không phải là thiếu niên này chứ? Chỉ thấy thiếu niên thuần thục bấm mật mã, cửa thang máy lập tức mở ra.

——————— g>[1] Vườn hoa trên nóc mấy tòa cao ốc đó mờ:v