Chương 109: Bị lừa bán 2

Bởi vì lồng sắt của bọn buôn người tinh tế khá lớn, bọn họ dụ dỗ phần lớn trẻ con chỉ thú hóa hình thái ấu thú (thú con), một đám nhóc con lông xù lạnh run chen chúc cùng một chỗ, thoạt nhìn cực đáng thương, bọn nó có đứa nào không phải là bảo bối trong lòng bàn tay của cha mẹ chứ, cho dù là con của gia đình nhà nghèo thì cũng không có bậc khổ sở này!

Mama…..Ô ô……..”. Theo tiếng khóc yếu ớt của 1 đứa nhỏ thì càng ngày càng nhiều đứa nhỏ bị ảnh hưởng, nhưng phần lớn đều là ngay cả khí lực để khóc cũng không có, chỉ có thể ô ô rên rỉ.

i nhỏ Rhea chờ thương thế đỡ nhiều thì bắt đầu cẩn thận quan sát chú ý lồng sắt của bọn nó, chất liệu rất rắn chắc, cảm giác trung cấp thú võ giả tới đây thì cũng không nhất định có thể đánh gãy, ổ khóa là khóa vân tay, cũng không phải dễ dàng mở ra như vậy. Hơn nữa khe hở giữa lồng sắt rất nhỏ, em trai giống cái của bọn Rhea nhỏ như vậy cũng không có cách đi ra ngoài.

Nhưng mà thân là con của mấy người có quyền thế cao nhất của tinh cầu thú nhân thì trên người của bọn Rhea không có khả năng không có công cụ tự bảo vệ mình, thật cẩn thận từ giữa vòng cổ trên cổ lấy ra 1 vật chất dạng sợi tơ dài nhỏ, ghì lên 1 thanh sắt bắt đầu ma xát qua lại, vật dạng sợi tơ rất sắc bén, sói nhỏ ma xát qua lại vài cái liền nhìn thấy lồng sắt bị cắt đứt 1 bộ phận.





Khi gấu nhỏ Jonas cũng có thể đi ra thì bọn tiểu động vật khác không nói gì nhìn chằm chằm 4 anh em, nước mắt ươn ướt con mắt sáng lòe lòe của bọn nó, 3 tiểu thú nhân chuẩn bị rời đi nhìn mà khó có thể bước đi. Làm sao bây giờ? 3 đứa nó phải bảo vệ em trai giống cái cũng đã rất khó, hơn nữa nhiều nhóc con rất rõ ràng không có sức chiến đấu gì như vậy, cái này không phù hợp nguyên tắc lui binh của papa Courson dạy rồi.







(thích sạch sẽ) môi sưng đỏ, rất rõ ràng là kết quả của bị phỏng, da lông màu trắng tràn đầy các loại dơ bẩn, bé hổ Luo luôn thong dong ngủ  thì cái đuôi mất tự nhiên rủ xuống, hình như tựa hồ là bị ai một cước trực tiếp đạp đứt, cái đuôi là điểm mẫn cảm nhất của bé con, cái này rất đau! Còn có bé gấu mập mạp nhà cậu, răng sữa đều gãy mất 1 cái, trên bộ lông còn có vết máu mờ mờ đã khô. Ngược lại là tiểu giống cái nhỏ yếu nhất lại lẳng lặng ngủ ở trong lòng bé gấu, ngoại trừ bởi vì đói khát mà yếu ớt 1 chút thì cũng không có vấn đề lớn.



N ghĩ tới nhất điểm này! Ông nội của mấy đứa nhỏ đứng ngồi không yên! Tộc trưởng Quentin giận tới ngay cả lông gấu của đỉnh đầu đều dựng thẳng lên, tướng quân Hardman quyền khuynh thế giới thú nhân đang tuần tra chiến đội cơ giáp kiểu mới, đầu tiên là bị tức giận của Đường Vũ dọa tới, ngay sau đó lại bị suy đoán của chính mình tức tới thực lực của thú võ giả cấp 9 toàn bộ khai hỏa, các chiến sĩ cơ giáp tinh anh chung quanh tự cho là đã muốn rất cường đại mới chính thức hiểu được sự cường đại của thú võ giả cấp cao, một đám không tự chủ được quỳ xuống, lạnh run.

H iện giờ tộc trưởng gia tộc Garfield đã là gia tộc đứng đầu 9 đại gia tộc ma thực và bầu bạn giống cái  Mang Lâm của ông 4 mắt nhìn nhau, “Tra!”. Nếu luận năng lực phương diện thu thập tin tức bù trừ lẫn nhau mà nói, 9 đại gia tộc ma thực rắc rối phức tạp, thế giới thú nhân nghị lực nhiều năm như vậy, tốc độ sưu tập tin tức tuyệt đối là tướng quân Hardman cũng không có cách sánh bằng.









Đường Vũ thẳng tắp nhìn chằm chằm quang bình, lắc đầu, nói: “Bọn nhóc kia đang tự cứu, hơn nữa lần này bọn nó cư nhiên còn mang em trai giống cái lén đi, cho bọn nó 1 chút bài học”.








Thời gian chắc sắp tảng sáng, đại khái là bóng tối trước bình minh, ngoại trừ đèn chiếu sáng cùng với thiết bị sưởi ấm ra còn có chút ánh sáng le lói, một chút ánh sáng khác đều không có, cũng là lúc người ta ngủ say nhất, cho dù là thú nhân đại miêu tộc ban đêm tinh thần cảnh giác cao độ đều đi vào giấc ngủ sâu.


Đi!”. Thanh âm dứt khoát khe khẽ của sói nhỏ vang lên, 1 đám nhóc con nối đuôi nhau mà ra, bắt đầu hướng tới bốn phương tám hướng tản đi. Mảnh rừng rậm này khá an toàn, dã thú quá mức nguy hiểm đã bị quân đội chính phủ cách ly lại, nhưng bởi vì diện tích quá mức rộng lớn, cho nên ngoại trừ định kỳ thanh lý mãnh thú ra, cũng không có quân đội kiểm tra tỉ mỉ, cũng bởi vậy thành thiên đường của bọn buôn người, ở sâu trong rừng rậm không biết là ai xây dựng 1 cái bệ phóng cỡ nhỏ, dùng để trợ giúp bọn buôn người nhập cư trái phép.





Những kẻ buôn người khác phản ứng cũng không chậm, lập tức đứng dậy, ngay cả áo khoác cũng chưa kịp mặc, liền đuổi theo, đây là toàn bộ thành quả của chuyến đi này của bọn họ, nếu chạy thì sẽ tổn thất nặng nề, nhưng lại có mấy người đã đặt mua người trước rồi, đoàn thể này cũng không tốt đắc tội!”.

Dù sao bọn buôn người cũng là thú nhân trưởng thành, tốc độ rất nhanh, có mấy tiểu thú nhân động tác chậm bị đuổi theo, nhóm nhóc con kia bất chấp xuất ra sự hung kính (tinh thần ngoan cường + hung ác) trong xương của tiểu thú nhân, liều mạng né tránh chạy trốn, hơn nữa do vấn đề tầm nhìn nên nhất thời làm cho bọn buôn lậu khó mà tóm được bọn nó.


N ững tên buôn lậu này càng lúc càng không có kiên nhẫn, có mấy người dứt khoát giơ súng, chuẩn bị cho đám nhóc con giảo hoạt này mấy phát, không bắn trúng chỗ yếu hại, không chết được là được, thể chất của thú nhân chính là rất tốt, không dễ dàng chết như vậy.



Không có bọn buôn người đuổi giết thì các tiểu thú nhân đều tìm được chỗ trốn thích hợp, lạnh run cùng đợi cứu viện của papa, mama lợi hại theo như lời của 3 anh em tiểu lang kia.


L ưng hổ nhỏ Luo cõng em trai giống cái liều mạng chạy, không dám quay đầu lại, sợ làm lỡ cơ hội chạy trốn, liều mạng chạy trốn, không biết khi nào 2 người anh bên người đã mất tung tích, lão hổ nhỏ thở hổn hển dừng lại, liếm liếm em trai giống cái phía sau lưng, ngồi phịch ở trên tuyết, cái đuôi mất tự nhiên vẫy vẫy, rất đau.

ìm 1 cái cây thật lớn trèo lên, Luo che chở em trai giống cái giữa thân mình để sưởi ấm cho nó, quang não trên người đã sớm bị những kẻ buôn người tịch thu, phá hủy, Luo cũng không biết tình huống của 2 người anh khác như thế nào, liếm liếm khuôn mặt của bé con, tận lực che lông hổ lên trên người em trai, Luo chịu đựng mí mắt mỏi mệt muốn sụp xuống, “Mama…….Luo rất đau…….”.
Đường vũ xuyên thấu qua hư không, nhẹ nhàng vuốt ve Luo và đứa con giống cái đang dựa vào lẫn nhau, ánh mắt chua xót.


ói nhỏ Rhea hung hăng cắn rớt một miếng thịt trên vai của bọn buôn người truy đuổi bọn nó, trong miệng phát ra tiếng ô ô uy hiếp, cùng gấu nhỏ hợp lực ngăn trở thú nhân lang tộc trưởng thành trước mắt. Thấy Luo thành công mang theo em trai chạy đi, mới kêu gấu nhỏ Jonas nhanh chạy đi, lúc này đúng lúc tên thú nhân kia nghi hoặc nhận được tín hiệu thủ lĩnh yêu cầu rút lui, không thể không buông tha việc truy đuổi.



hạy đi không được bao xa thì 2 nhóc con kia sẽ không còn khí lực để chạy trốn, sói nhỏ chỉ có thể đi trước tìm 1 sơn động rất nhỏ hẹp, cùng gấu nhỏ cùng nhau trốn vào, sau đó dùng cành trúc che khuất. Đoán chừng tránh né như vậy rất nhanh sẽ bị phát hiện, nhưng bọn nó thật sự không có khí lực chạy trốn.









Gấu nhỏ giật giật khóe miệng, “Đừng gọi anh là Kim Bảo, rất chướng tai…….”.


“Kim Bảo! Oa ô ô!”. Sau khi gấu nhỏ Jonas hoàn toàn mê man thì sói nhỏ chín chắn bình tĩnh rốt cuộc nhịn không được khóc lên, “Mama! Mama ở đâu vậy! Sói nhỏ sai rồi, mama, ô ô…… gấu nhỏ sắp chết rồi, papa, papa mau tới đi!”.




Đường Vũ nhẹ nhàng ôm hai nhóc con đầy người là vết thương kia, mắt không ngừng lặng lẽ rơi nước mắt, bên cạnh là Courosn ôm 2 nhóc con đang hôn mê kia.


N hanh chóng đem các con quay về đi bệnh viện cấp cứu, trong đó tình huống của bé gấu nguy hiểm nhất, quả nhiên lục phủ ngũ tạng xuất hiện tổn hại, nếu không có Đường Vũ dùng thần lực bảo hộ một chút thì chỉ sợ chỉ có thể nhặt xác cho nhóc con này.

Y học kỹ thuật của thế giới thú nhân quả thật rất phát triển, 3 nhóc con bị thú nhân trưởng thành thương tổn thân mình, căn bản không thể xem như bị thương nhẹ nhưng sau khi phẫu thuật đơn giản liền khôi phục khỏe mạnh, bọn nhóc con đều mệt muốn chết rồi.



úng lúc này Courson vẫn đi theo bên người Đường Vũ đi tới, ý bảo Đường Vũ đi ra, “Carl và Ares đã tóm hết toàn bộ bọn buôn người rồi, kể cả hang ổ sau lưng bọn họ cũng tận diệt, em muốn đi qua xem không?”.

Đường Vũ gật gật đầu, đáy mắt xẹt qua lạnh lùng, đối với cậu mà nói, hết thảy việc này bất quá là thời gian trong nháy mắt, hai người cũng đã tới cái bệ phóng cung cấp cho bọn nhập cư trái phép kia, vừa mới tới thì cậu đã nghe tới một cỗ mùi máu tươi dày đặc, tất cả thú nhân lần này tham dự buôn người không có một cái hoàn hảo. Tướng quân Hardman thậm chí tự mình động thủ đánh gãy xương cốt của tên thủ lĩnh kia.


Xin ngươi……..Xin các người giết tôi đi!”. Tên thủ lĩnh kia cực hối hận, ai biết trong rừng rậm tùy tiện gặp được bọn nhóc con cư nhiên chính là cháu  nội của tướng quân Hardman, vua lính đánh thuê Quentin chứ, nếu sớm biết thì đánh chết bọn họ cũng không dám!

ường Vũ xuất hiện kích khởi khát vọng của những người này, tuy rằng qua nhiều năm như vậy, bọn họ vẫn là nhiều ít nhớ rõ sự tích của Trà Trà, đều khát cầu đối phương làm cho chính mình sớm chết, dù sao giống cái đều là khá mềm lòng.









G ang hai tay ôm 3 nhóc con lông xù kia vào trong lòng, hôn mỗi đứa 1 cái, Đường Vũ cười nói, “Cũng biết sai rồi sao?”.

Ba nhóc con đồng thời gật đầu, “Biết sai rồi ạ! Thực lực của bọn con còn rất yếu, cho nên còn cần cha mẹ bảo hộ, mama, bọn con sẽ mau mau lớn lên, sau đó dựa vào thực lực của chính mình đi ra ngoài rèn luyện!”.


< ng>Đường Vũ lắc đầu, xoa xoa cái đầu lông xù của bé gấu, thuận tiện vuốt vuốt bộ lông bóng loáng trên lưng của bé sói, lại gãi gãi cằm nhỏ đầy thịt của bé hổ, “Được, mama chờ các con lớn lên”.