Chương 58: Công bằng

Tướng quân Hardman bê 1 chén trà lên, nhẹ nhàng thổi thổi lại ngửi ngửi, sau đó lộ ra bộ dáng thoải mái, đối với  hình 3D của tướng quân Luke nói, “Biết cái này là gì không?”.

Lúc này Luke rất muốn tự mình đạp lên mặt tên Hardman thiếu đánh kia 1 phát, nhẫn nhịn nói: “Trà đạo của Trà Trà?”.

Hardman lắc đầu, “Là trà nướng của con voi thích làm ổ trong trấn nhỏ làm trưởng trấn kia, tuy rằng hiệu quả kém rất nhiều, bất quá cũng tốt hơn so với việc trực tiếp ăn ma thực”. Ra vẻ đáng tiếc đem trà nướng lúc ẩn lúc hiện ở trước mặt Luke, sau đó uống 1 ngụm, rõ ràng đắng tới nhíu mày còn cố tình phải biểu hiện ra bộ dáng hưởng thụ.








rong>“Cô lỗ” trong yết hầu Ares liên tục phát ra thanh âm thoải mái, con hổ ôm hết cả người Đường Vũ, móng vuốt hơi hơi cong cong, đầu đặt ở trên bụng của Đường Vũ cầu (xin)vuốt ve.


Đ ờng Vũ bị con mèo bự này quấn quít không thể thoát ra, lại không nỡ trực tiếp đẩy Ares ra nên đành phải dỗ con cọp này ngủ mới thật cẩn thận đẩy móng vuốt thịt thịt của con hổ ra, di chuyển thân mình một chút thoát khỏi giam cầm của Ares.

Vừa ra khỏi phòng thì nhìn thấy Roy đang chờ ở cửa và vẻ mặt bất mãn, Đường Vũ thở dài, “Ares ngủ ở phòng tôi, đi chỗ cậu đi”.



ếu nhóm tân binh không lỗ mãng tụ tập phản kháng, không bất chấp lao đầu về phía trước thì sẽ biết tầm quan trọng của sự nhẫn nại và tuân lệnh của chỉ huy. Đã trải qua trận chiến kia nên bây giờ các tân binh này hiểu được nếu cuối cùng không có thuốc và viện binh trợ giúp do Ares mang tới  thì người có thể sống sót sẽ càng ít!

Đi vào trong phòng của Roy, trên bàn còn bày dụng cụ phân tích mini, thời gian gần đây ở chung với Roy nên làm cho hai người dần dần sinh ra tình cảm và sự tin cậy.





t xấu dong dài của Roy lại tái phát nhưng lần này Đường Vũ cũng rất kiên nhẫn nghe, không có cắt ngang lời của Roy, đây là cảm giác được bạn bè quan tâm ư? Đường Vũ hơi hơi cong khóe miệng lẳng lặng ngồi ở trên ghế nghe.

Roy phân tích một đống lớn lợi và hại, thấy Đường Vũ tựa hồ căn bản không có nghe vào tai thì bùng nổ, đột nhiên túm vai Đường Vũ và dùng sức lay, “Cậu có nghe tôi nói không?! Nghe hiểu lời tôi nói không? Nghe hiểu không?”.

Đường Vũ bị lay tới đầu choáng váng không thôi, hai mắt trực tiếp biến thành mắt nhang muỗi, “Dừng, dừng……Tôi nói dừng lại”. Đường Vũ hét lớn một tiếng, trực tiếp đá Roy bay ra, thật không biết có phải gần mực thì đen hay không, cậu hiếm khi làm ra động tác không lễ độ như vậy cư nhiên tự nhiên đã làm ra với Roy.


R oy khỏe mạnh  hơn rất nhiều so với giống cái bình thường, dáng người cũng rất tuấn tú, bình thường lại rất thích tập thể hình, chút khí lực của Đường Vũ với gã mà nói căn bản là gãi ngứa thôi, nhưng tên ngốc này cư nhiên tiện thể nghiêng người ngồi dưới đất, đưa lưng về phía Đường Vũ rồi quay đầu lại nhìn lên, nước mắt lưng tròng, hiệu quả không thua gì lúc  con gấu Carl mặc tạp dề hồng nhạt, “Cậu được lắm, cậu lại có thể đánh người ta, hu hu!”.



“Đó là tên thật của cậu à?Thật khó đọc, khó trách phải đặt nick name. Tôi cũng có nick name, kêu C Luo, bởi vì tôi đứng thứ 3, trên lại có 2 người anh, 1 người tên đại Luo, 1 người tên tiểu Luo……….”. Cho tới bây giờ  đường đi trong đại não Roy tựa hồ chưa từng bình thường, mấy ngày nay vẫn vội vàng nghiên cứu và chiến đấu, nghẹn mấy ngày chưa được thoải mái nói nhiều, Roy nói tới cái gì đều có thể nói chệch đường ray.


Roy! Tôi nói tôi tên là Đường Vũ!”. Đường Vũ đột nhiên cảm thấy hành vi muốn nói thật thân phận của mình với Roy có phải xúc động quá hay không, nhưng cậu lại không ngờ  bị bạn của mình hiểu lầm, hơn nữa Roy là con của nhà Lauren, thuộc loại người biết đâu là giới hạn, nếu cho Roy biết thân phận của mình thì cũng không sao.

Tôi biết mừ, cậu tên là Đường Vũ, vừa rồi tôi nghe rõ mừ…….. Đường, Đường Vũ?!”. Cuối cùng Roy cũng liên hệ cái tên Đường Vũ này với người trên ảnh làm chấn động cả tinh cầu thú nhân, “Cậu, cậu, cậu là Trà Trà!”.

Roy ngoái đầu nhìn lại, động tác khóc quyến rũ đổi thành vẻ mặt khiếp sợ và cứng họng, vốn hiệu quả của Barbie kim cương làm cho người ta nổi da gà mà hiện giờ thoạt nhìn lại mờ đi.

ờng Vũ vuốt cằm, trộm dùng quang não chụp ảnh rồi sau đó nghiêm trang gật đầu, “Đúng vậy là Trà Trà”.









Khi uống xong nước trà ngon lành, Roy chưa đã thèm liếm liếm môi, cuối cùng cảm xúc khôi phục bình thường, “Khó trách đứa con của tướng quân Hardman sẽ dính lấy cậu như vậy, thì ra cậu chính là bầu bạn giống cái của anh ta. Tôi đã nói thằng nhóc hổ có khuynh hướng tự kỉ kia cũng hiểu được bên ngoài…….., cuộc đời này còn có tình yêu chân thực nha! Nghe nói cậu có 2 bầu bạn thú nhân, 1 người là tộc gấu ngựa rất tàn bạo, cậu thật lợi hại”. Nói xong thì giọng nói của Roy đột nhiên trở nên mờ ám, “Con hổ và con gấu thì ai lợi hại hơn? He he. Cho tôi tham khảo,tham khảo tý đi để coi mai mốt nên tìm người tộc nào làm bầu bạn”.




Trước đó khi tìm kiếm trùng vương đột nhiên bùng nổ tinh thần lực cường đại và sức mạnh nào đó làm cho Đường Vũ còn tưởng rằng chính mình đã đủ cường đại rồi, ai biết chờ hết thảy chấm dứt thì tinh thần lực mượn dùng lại làm cho cả người cậu mỏi mệt, sức mạnh cường đại kia cũng biến mất tăm, chính mình lại biến trở về con tôm chân mềm khổ bức ngay cả tùy thân không gian cũng khi được khi không.

“Tôi hiểu được, cậu yên tâm đi! Tuyệt đối sẽ không có người phát hiện thân phận thật của cậu đâu! Trà Trà nha! Chính là tồn tại cao quý mà nhóm ma thực sư kia đều phải ngước nhìn nha! Cư nhiên lại làm nhân viên y tế cùng mình, hehe! Xem đám ma thực sư cả ngày mắt cao hơn đầu còn dám coi thường chúng ta, dám nói chúng ta là kẻ bị đào thải nữa không!”. Roy đắc ý nói, “Đúng rồi, vậy cậu và trung úy Garfield xảy ra chuyện gì? Anh ta có biết cậu là Trà Trà không? Hơn nữa đã có 2 bầu bạn thú nhân, nếu anh ta biết rồi thì còn có thể……”.
Đường Vũ cười cười, “Không cần lo lắng, chẳng những Courson biết tồn tại của Carl và Ares mà hơn nữa thật ra Courson đã sớm là bầu bạn thú nhân của tôi rồi, vị trí hình xăm của anh ta khá đặc biệt, nó ở trên ngực của tôi”.





ường Vũ thật sự chịu không nổi ánh mắt mờ ám của Roy, giải thích rõ cho Roy xong thì tạm biệt chạy khỏi đó, chuẩn bị đi tìm Courson xem tiến triển thú nguyên lực của Courson, hôm nay đúng lúc tới ngày hấp thu ma thực, trước đó bận bịu không có thời gian, còn bây giờ cuối cùng có thể tĩnh tâm tự mình pha 1 chén trà cho Courson.

Đi khỏi phòng Roy thì trong lòng Đường Vũ tính toán dùng cái chén trên chiến hạm tiếp tế như thế nào để pha ra chén trà ngon, không có chú ý tới phía sau mình có thêm mấy cái đuôi nhỏ.