Chương 14: Phần tử hiếu chiến
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ares mặt than nhìn giống cái gần đây nhiều lần xuất hiện trong tầm mắt mình, với cá tính của anh ngoại trừ đối với chiến đấu và trở nên mạnh hơn thì cũng không thấy hứng thú với cái gì hết mà nói, đều có thể phát hiện sự thay đổi rất lớn trong mấy ngày qua của đối phương, lúc trước khi tỏ tình với mình thần thái hoảng sợ nhưng bây giờ lại thay thế bởi sự bình tĩnh cùng trầm ổn, đây thật là cùng 1 người sao? Lần đầu tiên Ares đối người không mạnh bằng mình sinh ra quá nhiều hứng thú.
Cho tôi 1 cái bánh quy”. Giọng nói của con hổ và vẻ ngoài của anh ta giống nhau đều lạnh như băng.
300 tệ đế quốc là khoản trợ cấp 1 tháng cho cô nhi mà Đường Vũ nhận được, có thể đảm bảo cho 1 giống cái ăn no đồng thời còn có thể mua chút đồ sinh hoạt, hơn nữa 1 ma thực cấp 3 loại sơ cấp cũng chưa tới 100 tệ đế quốc, cái bánh quy bột trà trong tay Đường Vũ tương đương với 1 nửa ma thực cấp 3 loại sơ cấp nhiều nhất chỉ giá trị 50 tệ đế quốc.
(gian thương) của Đường Vũ, thì Ares vẫn mặt than như cũ, không có cảm xúc gì thay đổi, chỉ là dứt khoát gật đầu và ôm lấy cánh tay Đường Vũ. Đường Vũ nghi hoặc tùy ý để tên này đùa nghịch quang não trên cổ tay trái của cậu, Ares kết nối quang não của cả 2 sau đó trên màn hình ảo chọt mấy cái, “thanh toán”.
Đường Vũ nhíu nhíu mày, rút quang não trên cổ tay lại, con số trong tài khoản cá nhân hiện lên làm cậu muốn mù luôn, “1 vạn tệ đế quốc! Anh làm gì đưa cho tôi nhiều như vậy!”.
“Bánh quy”. Ares đối với chất vấn của Đường Vũ thì im lặng 1 lúc lâu, khi Đường Vũ đều có chút sốt ruột mới nghẹn 2 chữ.
ờng Vũ cảm thấy rất đau đầu, con hổ này đơn thuần không ngờ, đơn thuần đến chuyện mà anh ta nhận định thì nhân tố bên ngoài đều không thể tác động đến anh ta, người như thế nếu ở Trung Quốc cổ đại sẽ là nhân sĩ tu tiên, sẽ là phái khổ tu 1 lòng 1 dạ tu luyện. Đưa bánh quy cho Ares, chỉ hy vọng anh ta hiểu được nó không thần kỳ như trong tưởng tượng của anh ta.
Sa u khi Ares cầm lấy, đầu tiên là đưa tới dưới mũi ngửi ngửi, sau đó lật qua lật lại nhìn nhìn, cuối cùng bỏ vào miệng nhai kỹ càng thưởng thức, hoàn toàn không giống con gấu thô lỗ kia, từng hành động để lộ ra anh ta xuất thân từ gia đình gia giáo được dạy dỗ cẩn thận.
ờng Vũ đỡ trán thở dài, không phải chỉ là miếng bánh quy thôi, có cần thiết xem như kim cương trong kho báu không trời, khiến cho cậu đều có cảm giác tội lỗi. Lại phải trả lại tiền cho Ares, kết quả bị tên này từ chối, cậu có chút tức giận, ” Rốt cuộc anh muốn sao? Buổi chiều tôi còn phải chuẩn bị hành lý đi thủ đô Danza!”.
“Bánh quy”. Hổ tộc thú nhân vẫn là câu nói kia, lần đầu tiên Đường Vũ gặp được loại người này, thật sự là bức người phát điên.
< trong>Carl nhìn qua gương chiếu hậu, “Cái con hổ kia đi theo chúng ta”.
Dường như Đường Vũ thật sự đánh giá thấp sự cố chấp của Ares, anh ta lại một đường đi theo bọn họ đến thủ đô Danza. Sau khi bọn họ tìm 1 khách sạn ở lại thì Ares liền lặng lẽ canh giữ ở ngoài cửa.
Tốc độ nói chuyện của bác sĩ giống cái này rất nhanh, Đường Vũ há miệng thở dốc mấy lần cũng chưa có thể nói chen vào, cho dù hiểu lầm Carl là giống đực của cậu, nhưng tại sao hiểu lầm cả 2 đều là giống đực của cậu là sao? Giống cái ở thế giới thú nhân rất ít ỏi, cho nên hình thức gia đình 1 vợ nhiều chồng được chấp nhận, không có nghĩa là cậu là 1 người địa cầu có thể chấp nhận!

Ares mặt than nhìn giống cái gần đây nhiều lần xuất hiện trong tầm mắt mình, với cá tính của anh ngoại trừ đối với chiến đấu và trở nên mạnh hơn thì cũng không thấy hứng thú với cái gì hết mà nói, đều có thể phát hiện sự thay đổi rất lớn trong mấy ngày qua của đối phương, lúc trước khi tỏ tình với mình thần thái hoảng sợ nhưng bây giờ lại thay thế bởi sự bình tĩnh cùng trầm ổn, đây thật là cùng 1 người sao? Lần đầu tiên Ares đối người không mạnh bằng mình sinh ra quá nhiều hứng thú.
Cho tôi 1 cái bánh quy”. Giọng nói của con hổ và vẻ ngoài của anh ta giống nhau đều lạnh như băng.
ờng Vũ cảm thấy rất đau đầu, con hổ này đơn thuần không ngờ, đơn thuần đến chuyện mà anh ta nhận định thì nhân tố bên ngoài đều không thể tác động đến anh ta, người như thế nếu ở Trung Quốc cổ đại sẽ là nhân sĩ tu tiên, sẽ là phái khổ tu 1 lòng 1 dạ tu luyện. Đưa bánh quy cho Ares, chỉ hy vọng anh ta hiểu được nó không thần kỳ như trong tưởng tượng của anh ta.
Sa u khi Ares cầm lấy, đầu tiên là đưa tới dưới mũi ngửi ngửi, sau đó lật qua lật lại nhìn nhìn, cuối cùng bỏ vào miệng nhai kỹ càng thưởng thức, hoàn toàn không giống con gấu thô lỗ kia, từng hành động để lộ ra anh ta xuất thân từ gia đình gia giáo được dạy dỗ cẩn thận.
ờng Vũ đỡ trán thở dài, không phải chỉ là miếng bánh quy thôi, có cần thiết xem như kim cương trong kho báu không trời, khiến cho cậu đều có cảm giác tội lỗi. Lại phải trả lại tiền cho Ares, kết quả bị tên này từ chối, cậu có chút tức giận, ” Rốt cuộc anh muốn sao? Buổi chiều tôi còn phải chuẩn bị hành lý đi thủ đô Danza!”.
< trong>Carl nhìn qua gương chiếu hậu, “Cái con hổ kia đi theo chúng ta”.

