Chương 41: Hội nghị tuyên bố
Cửa phòng bệnh, Carl và Ares đang chờ ở bên ngoài, nhìn thấy Đường Vũ đi ra thì vội vàng tới đón. Trên đường quay về chỗ ở thì tâm tình của Ares rất phức tạp, lần đầu tiên con hổ này tự hỏi nhiều thứ như vậy, làm cho anh nghĩ tới có chút đau đầu, nhưng là kết cục của Courson làm cho anh có loại dự cảm xấu, nguyên nhân không hợp nhau là cái gì, dù sao vẫn cảm thấy đột nhiên thật hâm mộ con gấu kia.
C arl biết tâm tình Đường Vũ không tốt, gãi đầu, nhớ tới hành động mỗi lần cha chọc giận mẹ, sau khi quay lại chỗ ở lập tức biến thân thành hình thú, lấy ra cái tạp dề hồng nhạt mà anh thích nhất, ỷ vào hùng tộc có thể thoải mái đứng thẳng người lên cùng với móng vuốt sắc bén nên dùng hình thú làm đồ ăn cho Đường Vũ.
ờng Vũ ngồi ở trong phòng khách ngẩn người, đối với hành động hoàn toàn đạt đến mức phạm tội của Courson thì cậu không phải rất muốn tố cáo anh theo pháp luật tinh tế, hoàn toàn hủy diệt Courson, nhưng lại không thể đối mặt với anh ta, chỉ có thể lựa chọn vĩnh viễn không gặp mặt. Tâm tình lộn xộn nên Đường Vũ vô thức đùa nghịch vật bài trí chung quanh, đột nhiên 1 con gấu bự màu nâu mặc tạp dề hồng nhạt xuất hiện ở trước mắt, vốn cái nồi lớn bình thường ở trong tay đối phương thoạt nhìn giống như là món đồ chơi, nhưng con gấu ngốc này lại có thể dùng rất linh hoạt, cái đuôi sau mông thường thường lắc lắc, lông xù làm người xem rất muốn tóm lấy.
hằng gấu con buồn bực ngồi trên mặt đất dùng móng vuốt cào sàn nhà cái được cái mất, sàn nhà vốn chỉnh tề xinh đẹp bị cào ra từng vết xước lớn, tại sao mẹ anh mỗi lần đều bị chiêu này của cha anh làm rung động, chính mình lại không được? Chẳng lẽ sự thật giống như cha anh nói bản thân anh lớn lên xí trai, bộ lông không đủ mềm mượt?
N ưng là cảm giác dính dấp phía sau làm cho tâm tình Đường Vũ mới vừa tốt lên lại bị xấu xuống, vội vàng tắm rửa sạch sẽ từ trong ra ngoài, chính mình trốn tránh cũng tốt, cậu thật sự không muốn lại nghĩ nhiều tới chuyện của Courson.
Ngày hôm sau hội nghị tuyên bố tân ma thực tổ chức bình thường, Đường Vũ cẩn thận chỉnh lý tốt tâm trạng, mang theo 2 tên giống bảo tiêu nhưng không quá đủ tư cách Carl và Ares đi tới hội trường tuyên bố trước. Mới vừa đến cửa hội trường thì bị rất nhiều phóng viên và cameras bao vây lại, đối mặt các loại câu hỏi loạn cào cào thì Đường Vũ dùng tươi cười ấm áp đối phó.
hật vất vả chen vào bên trong hội trường, Ôn Nhạc nhìn thấy Đường Vũ thì vội vàng qua tiếp đón cậu, nghỉ dưỡng mấy ngày rồi nên sắc mặt thầy Ôn Nhạc thoạt nhìn tốt hơn rất nhiều, con báo đen khổng lồ kia đang buồn chán vẫy vẫy đuôi theo sát bên người Ôn Nhạc.
>Giọng nói của tiểu giống cái trong trẻo mà chín chắn xuyên thấu qua quang bình truyền tới từng ngóc ngách trong tinh tế (giữa các vì sao), chỉ là 1 giống đực thú nhân tao nhã đứng trên đường cái nhưng lộ ra hơi thở nồng đậm bi thương đang chuyên chú ngửa đầu nhìn thẳng quang bình ngoài trời, dưới quần áo quấn 1 vòng băng vải màu trắng.
“…….Thật ra hôm nay nhân cơ hội này tôi muốn nói 1 chút chuyện khác, ma thực chống đỡ cả kết cấu xã hội của chúng ta, các thú nhân ỷ lại năng lượng ma thực để trở nên càng cường đại hơn, mới có thể nhiều lần đánh bại trùng tộc xâm chiếm, bảo vệ tinh cầu và giống cái chúng ta. Nhưng là giống ma thực nhiều như vậy mà phương pháp hấp thu của các thú nhân chỉ có 1 loại, trực tiếp vò nát ma thực rồi ăn để hấp thu năng lượng trong đó. Tôi gặp qua thầy Ôn Nhạc của tôi dùng ma thực làm ra thuốc viên, tuy rằng viên thuốc này còn nhiều hạn chế nhưng điều này làm cho tôi bắt đầu tự hỏi, phương pháp hấp thu ma thực thật sự chỉ có một loại như vậy sao?”. Đường Vũ đột nhiên ném ra lời nói khiến cho một mảnh ồ lên, rất nhiều thú nhân lớn tuổi hoặc là ma thực sư cười nhạt, hiện trường cũng đột nhiên loạn cả lên.
Xin hỏi! Tại sao cậu lại nói như vậy? Có phải có chứng cứ gì không?”. Các phóng viên đều giơ tay hỏi.
“Cậu có thể đưa ra lý do và chứng cớ để chứng minh suy đoán của mình không?”. Lại 1 phóng viên chen tới phía trước hỏi.
Ôn Nhạc thấy thế thì vội vàng đi lên trấn an mọi người, cũng kéo Đường Vũ nói chuyện hoàn toàn không theo kế hoạch đến phía sau hội trường, mặt khác tất cả phóng viên, nhiếp ảnh gia đều bị cản ở ngoài, nhìn thấy tiểu giống cái cúi đầu im lặng ngồi ở trên ghế thì Ôn Nhạc cảm thấy đau đầu vô cùng, đứa nhỏ này trước kia cũng không phải người như thế nha, sao đột nhiên thay đổi nhiều như vậy, có thể mỗi lần đừng đùa như vậy được không, sẽ đùa chết người đó!
m có biết tiếp theo Goering sẽ đả kích với phản bác như thế nào không? Những điều em nói điều đúng nhưng em có từng suy xét lại phương pháp hấp thu ma thực của thú nhân thế giới đã truyền qua bao nhiêu năm chưa? Nếu có một ngày em nói với thầy rằng em không phải giống cái mà là giống đực thì thầy sẽ phản ứng như thế nào?”. Ôn Nhạc tức giận nên không cần giữ miệng nữa, trực tiếp mắng Đường Vũ vuốt mặt không kịp.
C arl biết tâm tình Đường Vũ không tốt, gãi đầu, nhớ tới hành động mỗi lần cha chọc giận mẹ, sau khi quay lại chỗ ở lập tức biến thân thành hình thú, lấy ra cái tạp dề hồng nhạt mà anh thích nhất, ỷ vào hùng tộc có thể thoải mái đứng thẳng người lên cùng với móng vuốt sắc bén nên dùng hình thú làm đồ ăn cho Đường Vũ.
ờng Vũ ngồi ở trong phòng khách ngẩn người, đối với hành động hoàn toàn đạt đến mức phạm tội của Courson thì cậu không phải rất muốn tố cáo anh theo pháp luật tinh tế, hoàn toàn hủy diệt Courson, nhưng lại không thể đối mặt với anh ta, chỉ có thể lựa chọn vĩnh viễn không gặp mặt. Tâm tình lộn xộn nên Đường Vũ vô thức đùa nghịch vật bài trí chung quanh, đột nhiên 1 con gấu bự màu nâu mặc tạp dề hồng nhạt xuất hiện ở trước mắt, vốn cái nồi lớn bình thường ở trong tay đối phương thoạt nhìn giống như là món đồ chơi, nhưng con gấu ngốc này lại có thể dùng rất linh hoạt, cái đuôi sau mông thường thường lắc lắc, lông xù làm người xem rất muốn tóm lấy.
hằng gấu con buồn bực ngồi trên mặt đất dùng móng vuốt cào sàn nhà cái được cái mất, sàn nhà vốn chỉnh tề xinh đẹp bị cào ra từng vết xước lớn, tại sao mẹ anh mỗi lần đều bị chiêu này của cha anh làm rung động, chính mình lại không được? Chẳng lẽ sự thật giống như cha anh nói bản thân anh lớn lên xí trai, bộ lông không đủ mềm mượt?
N ưng là cảm giác dính dấp phía sau làm cho tâm tình Đường Vũ mới vừa tốt lên lại bị xấu xuống, vội vàng tắm rửa sạch sẽ từ trong ra ngoài, chính mình trốn tránh cũng tốt, cậu thật sự không muốn lại nghĩ nhiều tới chuyện của Courson.
hật vất vả chen vào bên trong hội trường, Ôn Nhạc nhìn thấy Đường Vũ thì vội vàng qua tiếp đón cậu, nghỉ dưỡng mấy ngày rồi nên sắc mặt thầy Ôn Nhạc thoạt nhìn tốt hơn rất nhiều, con báo đen khổng lồ kia đang buồn chán vẫy vẫy đuôi theo sát bên người Ôn Nhạc.
>Giọng nói của tiểu giống cái trong trẻo mà chín chắn xuyên thấu qua quang bình truyền tới từng ngóc ngách trong tinh tế (giữa các vì sao), chỉ là 1 giống đực thú nhân tao nhã đứng trên đường cái nhưng lộ ra hơi thở nồng đậm bi thương đang chuyên chú ngửa đầu nhìn thẳng quang bình ngoài trời, dưới quần áo quấn 1 vòng băng vải màu trắng.
Xin hỏi! Tại sao cậu lại nói như vậy? Có phải có chứng cứ gì không?”. Các phóng viên đều giơ tay hỏi.
m có biết tiếp theo Goering sẽ đả kích với phản bác như thế nào không? Những điều em nói điều đúng nhưng em có từng suy xét lại phương pháp hấp thu ma thực của thú nhân thế giới đã truyền qua bao nhiêu năm chưa? Nếu có một ngày em nói với thầy rằng em không phải giống cái mà là giống đực thì thầy sẽ phản ứng như thế nào?”. Ôn Nhạc tức giận nên không cần giữ miệng nữa, trực tiếp mắng Đường Vũ vuốt mặt không kịp.