Chương 46
Từ khi Liễu Phong biết chân tướng về cái chết của chị mình y liền bắt đầu điều tra Quý Sính Đình và Chu Kiến Phong.
Quý Sính Đình gia cảnh bình thường, mẹ là tiểu tam, Quý Dũng cũng chỉ tốt nghiệp một trường đại học hạng ba, cao không thành thấp không phải, hiện tại gia đình có thể sinh sống thoải mái toàn dựa vào Quý Sính Đình không biết xấu hổ làm tiểu tam.
L iễu Phong chỉ cần đem chuyện của Quý Dũng đưa tới tay những đối thủ cạnh tranh với tập đoàn Chu thị thì chuyện kế tiếp không cần y phải ra tay. Việc này vừa chỉnh Quý Sính Đình, lại có thể chỉnh Chu Kiến Phong, tuy rằng chỉ mang đến cho Chu gia phiền nhiễu ngắn ngủi, nhưng theo sự tình chậm rãi tiến triển thì đây cũng chỉ là bước đi đầu tiên trong kế hoạch.
Bởi vì chuyện của Quý Dũng nên qua kỳ nghỉ dài hạn bắt đầu có người tụ tập trước cửa tập đoàn Chu thị kháng nghị, dân chúng bình thường đương nhiên là ít, phần lớn đều là bên phía đối địch tìm tới người kích động, chờ đến khi đài truyền hình tiến hành phỏng vấn, chuyện này trực tiếp thăng cấp. Chịu ảnh hưởng của vụ này cổ phiếu của Chu thị cũng bắt đầu hạ thấp, Chu Kính Niên và Liễu Phong đều cảm thấy có thể nhân cơ hội này hốt một số tiền.
Vi ệc này thật đúng là làm vướng chân người khác.
Q ý Sính Đình phải bảo Chu Kính Viêm theo Chu Kiến Phong nói nhất định phải cứu Quý Dũng ra. Nhưng Chu Kính Viêm luôn nghiên về phía Chu Kiến Phong, rốt cuộc hắn tuy rằng kêu Quý Dũng cậu nhưng thấy Quý Sính Đình và Quý Dũng quan hệ không tốt, hắn cũng nhìn Quý Dũng với sắc mặt không tốt, nghe Quý Sính Đình nói xong ngoài miệng hắn khẳng định sẽ nói với Chu Kiến Phong để Quý Sính Đình an tâm dưỡng bệnh, quay đầu lại cũng không hề đề cập đến.
Chuyện này Chu Ung toàn bộ không hỏi đến, nhưng Quý Sính Đình biết Chu Ung đang xem năng lực của Chu Kiến Phong, xử lý tốt thì Chu Ung nhìn ông nhiều hơn, nếu xử lý đến không tốt chỉ sợ trong một thời gian dài cho dù mỗi ngày ở trước mặt làm bất cứ việc gì cũng sẽ làm như không thấy.
Kết quả cuối cùng của chuyện này là bồi thường cho người nhà nạn nhân một món tiền kếch xù. Quý Dũng ác ý ẩu đả người đến chết, còn đe dọa người khác, bị phán mười mấy năm tù, những nhân viên có liên quan nếu không bị phạt tiền thì cũng bị phạt tù. Chuyện Chu Kiến Phong đút lót cuối cùng vẫn do Chu Ung ra mặt giải quyết, đẩy một người trong công ty ra nhận tội còn Chu Kiến Phong bị giải trừ chức vụ nghỉ ngơi ở nhà để mọi chuyện được kết thúc.
gày đó sau khi Chu Kính Niên và Liễu Phong nói chuyện xong, Liễu Phong ho khan một tiếng, nói với anh: “Các con còn nhỏ.” Lời nói ý vị thâm sâu, làm Chu Kính Niên cũng không biết nói thế nào.
huyện ở Tứ Cửu Thành trước mắt tạm thời bỏ qua, nhiệm vụ của Chu Kính Niên và Phương Tranh mỗi ngày chủ yếu vẫn là phải học tập cho tốt.
Ng i tù một tháng ở đồn công an chuyện này làm cho Phương Hạo Nhiên bị đả kích rất lớn, hắn cảm thấy đây là vết nhơ trong cuộc đời của mình, về sau cũng không có cách nào ngẩng đầu. Hắn sợ hãi người khác biết, trở nên rất mẫn cảm, tuổi này phần lớn tính tình lúc này lúc khác, lúc ra tới tù hắn cũng không muốn đi học, khoảng cách với cha mẹ cũng càng lúc càng lớn, cả ngày ở bên ngoài du đãng, hoặc là đi đến tiệm internet ngồi cả ngày lần thứ hai quen biết không ít thiếu niên bất lương.
Trương Lôi và Phương Lương Bân có một đoạn thời gian khá dài ban ngày vất vả đi làm, buổi tối còn phải đi khắp các tiệm internet tìm con trai, hai vợ chồng tận tình khuyên bảo nhưng Phương Hạo Nhiên nghe không vào, nếu dùng bạo lực đánh thì nó càng chạy càng xa cha mẹ. Cuối cùng hai vợ chồng thỏa hiệp, để Phương Hạo Nhiên ăn không ngồi rồi một thời gian, Phương Hạo Nhiên la hét muốn mua đt di động cũng mua cho hắn, muốn máy tính thì lại không đồng ý mua, sau đó lại khuyên hắn đi tìm công việc hoặc là học nghề gì đó thì Phương Hạo Nhiên không kiên nhẫn đáp lại cho có lệ mà thôi.
Hai người đó nói rằng sau khi hàng xóm của họ đưa đứa con trầm mê internet đi tới trường cai nghiện nửa năm thì kết quả rất tốt, lúc đi vào thì tính cách rất ác liệt, vì muốn chơi game mà động thủ với cha mẹ, sau khi ra ngoài trở nên vô cùng thành thật và hiếu thuận với cha mẹ.
i vợ chồng Phương Lương Bân giật mình, Phương Lương Bân đạp xe đuổi theo đi song song với bọn họ, vẻ mặt làm bộ thân thiện hỏi đối phương chuyện này có phải thật hay không, có trường học cai nghiện lợi hại như vậy sao?
ối phương nói là thật sự, bên trong trường có không ít học sinh đều là không nghe lời cha mẹ dạy.
S au khi xin nghỉ làm hai vợ chồng dậy thật sớm theo địa chỉ đã cho đi tìm trường cai nghiện. Bên phía trường học người phụ trách tiếp đãi nghe nói bọn họ muốn đưa con mình vào đây học lập tức nhiệt tình mà tiếp đãi bọn họ, còn dẫn bọn họ tham quan khắp trường học, trong lúc đó còn gặp được mấy phụ huynh tới trường học thăm con, Trương Lôi hỏi thăm bọn họ nghe bọn họ nói con của mình trước kia quậy phá ác liệt như thế nào, hiện giờ nghe lời hiểu chuyện như thế nào, ý niệm muốn đem Phương Hạo Nhiên tới ý đây càng áp không được.
ì thế trưa hôm đó Phương Lương Bân gọi điện thoại lừa Phương Hạo Nhiên về nhà.
hương Hạo Nhiên về nhà trông thấy trong phòng ngồi vài người đàn ông thân thể khoẻ mạnh không nói hai lời mà đè hắn đem hắn kéo ra ngoài, nhét vào một chiếc xe taxi ngừng ở ven đường.
Phương Hạo Nhiên kinh hoảng nhìn về phía Trương Lôi và Phương Lương Bân cầu cứu, nhưng hai người lại chỉ kêu hắn nghe lời giáo viên nói, cuối tuần bọn họ sẽ đến thăm hắn.
M t tuần sau vợ chồng Phương Lương Bân đi vào trong trường học nhìn Phương Hạo Nhiên, như ước nguyện thấy được con mình ngoan ngoãn giống như còn nhỏ càng vừa lòng. Phương Hạo Nhiên hỏi lúc nào dẫn hắn về nhà, hai vợ chồng một bên cảm động lau nước mắt một bên nói học phí đã đóng không thể lãng phí, cũng sợ con trai lặp lại thói hư tật xấu nói ít nhất phải đợi ba tháng sau.
B ọn họ vừa lòng rời đi, không chú ý tới sau lưng con trai nhà mình run nhè nhẹ, còn trong đáy mắt đầy tuyệt vọng phẫn hận.
u Kính Niên cảm thấy may mắn khi năm đó Phương Tranh đánh nhau rất giỏi, trước khi lên xe đã chạy thoát, chỉ là sau khi Phương Tranh gọi điện thoại cho anh cầu cứu lại bị Ứng Thành nhận được. Ứng Thành lừa gạt cậu nói mình là trợ lý của Chu Kính Niên, Phương Tranh lúc ấy sợ hãi, cũng vẫn thật lâu không có tin tức của anh nên đem chỗ trốn tránh nói ra, để “Trợ lý” mau chóng nói lại với anh.
V ì thế, Phương Tranh lại suýt nữa bị bắt lấy, nên sau này Phương Tranh cũng không tin tưởng anh nữa.
Chu Kính Niên biết người hại Phương Tranh biến thành như vậy đầu sỏ gây tội là mình nên không dám miễn cưỡng Phương Tranh, chỉ biết cố gắng khẩn cầu cậu tha thứ, đúng lúc mọi chuyện đang chậm rãi có tiến triển lại bởi vì Chu Kính Viêm cá chết lưới rách làm hại Phương Tranh người mà anh yêu thương và cả đứa bé luôn là khúc mắc trong lòng anh: Đậu Đậu, cùng nhau, hoàn toàn mà rời xa anh.
Quý Sính Đình gia cảnh bình thường, mẹ là tiểu tam, Quý Dũng cũng chỉ tốt nghiệp một trường đại học hạng ba, cao không thành thấp không phải, hiện tại gia đình có thể sinh sống thoải mái toàn dựa vào Quý Sính Đình không biết xấu hổ làm tiểu tam.
L iễu Phong chỉ cần đem chuyện của Quý Dũng đưa tới tay những đối thủ cạnh tranh với tập đoàn Chu thị thì chuyện kế tiếp không cần y phải ra tay. Việc này vừa chỉnh Quý Sính Đình, lại có thể chỉnh Chu Kiến Phong, tuy rằng chỉ mang đến cho Chu gia phiền nhiễu ngắn ngủi, nhưng theo sự tình chậm rãi tiến triển thì đây cũng chỉ là bước đi đầu tiên trong kế hoạch.
Vi ệc này thật đúng là làm vướng chân người khác.
Q ý Sính Đình phải bảo Chu Kính Viêm theo Chu Kiến Phong nói nhất định phải cứu Quý Dũng ra. Nhưng Chu Kính Viêm luôn nghiên về phía Chu Kiến Phong, rốt cuộc hắn tuy rằng kêu Quý Dũng cậu nhưng thấy Quý Sính Đình và Quý Dũng quan hệ không tốt, hắn cũng nhìn Quý Dũng với sắc mặt không tốt, nghe Quý Sính Đình nói xong ngoài miệng hắn khẳng định sẽ nói với Chu Kiến Phong để Quý Sính Đình an tâm dưỡng bệnh, quay đầu lại cũng không hề đề cập đến.
gày đó sau khi Chu Kính Niên và Liễu Phong nói chuyện xong, Liễu Phong ho khan một tiếng, nói với anh: “Các con còn nhỏ.” Lời nói ý vị thâm sâu, làm Chu Kính Niên cũng không biết nói thế nào.
huyện ở Tứ Cửu Thành trước mắt tạm thời bỏ qua, nhiệm vụ của Chu Kính Niên và Phương Tranh mỗi ngày chủ yếu vẫn là phải học tập cho tốt.
Ng i tù một tháng ở đồn công an chuyện này làm cho Phương Hạo Nhiên bị đả kích rất lớn, hắn cảm thấy đây là vết nhơ trong cuộc đời của mình, về sau cũng không có cách nào ngẩng đầu. Hắn sợ hãi người khác biết, trở nên rất mẫn cảm, tuổi này phần lớn tính tình lúc này lúc khác, lúc ra tới tù hắn cũng không muốn đi học, khoảng cách với cha mẹ cũng càng lúc càng lớn, cả ngày ở bên ngoài du đãng, hoặc là đi đến tiệm internet ngồi cả ngày lần thứ hai quen biết không ít thiếu niên bất lương.
i vợ chồng Phương Lương Bân giật mình, Phương Lương Bân đạp xe đuổi theo đi song song với bọn họ, vẻ mặt làm bộ thân thiện hỏi đối phương chuyện này có phải thật hay không, có trường học cai nghiện lợi hại như vậy sao?
ối phương nói là thật sự, bên trong trường có không ít học sinh đều là không nghe lời cha mẹ dạy.
S au khi xin nghỉ làm hai vợ chồng dậy thật sớm theo địa chỉ đã cho đi tìm trường cai nghiện. Bên phía trường học người phụ trách tiếp đãi nghe nói bọn họ muốn đưa con mình vào đây học lập tức nhiệt tình mà tiếp đãi bọn họ, còn dẫn bọn họ tham quan khắp trường học, trong lúc đó còn gặp được mấy phụ huynh tới trường học thăm con, Trương Lôi hỏi thăm bọn họ nghe bọn họ nói con của mình trước kia quậy phá ác liệt như thế nào, hiện giờ nghe lời hiểu chuyện như thế nào, ý niệm muốn đem Phương Hạo Nhiên tới ý đây càng áp không được.
ì thế trưa hôm đó Phương Lương Bân gọi điện thoại lừa Phương Hạo Nhiên về nhà.
hương Hạo Nhiên về nhà trông thấy trong phòng ngồi vài người đàn ông thân thể khoẻ mạnh không nói hai lời mà đè hắn đem hắn kéo ra ngoài, nhét vào một chiếc xe taxi ngừng ở ven đường.
M t tuần sau vợ chồng Phương Lương Bân đi vào trong trường học nhìn Phương Hạo Nhiên, như ước nguyện thấy được con mình ngoan ngoãn giống như còn nhỏ càng vừa lòng. Phương Hạo Nhiên hỏi lúc nào dẫn hắn về nhà, hai vợ chồng một bên cảm động lau nước mắt một bên nói học phí đã đóng không thể lãng phí, cũng sợ con trai lặp lại thói hư tật xấu nói ít nhất phải đợi ba tháng sau.
B ọn họ vừa lòng rời đi, không chú ý tới sau lưng con trai nhà mình run nhè nhẹ, còn trong đáy mắt đầy tuyệt vọng phẫn hận.
u Kính Niên cảm thấy may mắn khi năm đó Phương Tranh đánh nhau rất giỏi, trước khi lên xe đã chạy thoát, chỉ là sau khi Phương Tranh gọi điện thoại cho anh cầu cứu lại bị Ứng Thành nhận được. Ứng Thành lừa gạt cậu nói mình là trợ lý của Chu Kính Niên, Phương Tranh lúc ấy sợ hãi, cũng vẫn thật lâu không có tin tức của anh nên đem chỗ trốn tránh nói ra, để “Trợ lý” mau chóng nói lại với anh.
V ì thế, Phương Tranh lại suýt nữa bị bắt lấy, nên sau này Phương Tranh cũng không tin tưởng anh nữa.
Chu Kính Niên biết người hại Phương Tranh biến thành như vậy đầu sỏ gây tội là mình nên không dám miễn cưỡng Phương Tranh, chỉ biết cố gắng khẩn cầu cậu tha thứ, đúng lúc mọi chuyện đang chậm rãi có tiến triển lại bởi vì Chu Kính Viêm cá chết lưới rách làm hại Phương Tranh người mà anh yêu thương và cả đứa bé luôn là khúc mắc trong lòng anh: Đậu Đậu, cùng nhau, hoàn toàn mà rời xa anh.