Chương 2
Còn không có điện thoại…
Tô Oản cảm thấy, có lẽ Lịch Thừa Nhiên sẽ không gọi điện thoại lại đây.
Q y củ cũ, đứng phạt cửa.
Đ n khi phòng học vào tiết 1, vẫn là ủ rũ cúi đầu như cũ, giống như con chó nhỏ bị đánh trúng. Vương Hân ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi cô “Bị cự tuyệt sao?”
Tô Oản cũng sửng sờ “Làm sao?”
Tô Oản nghe nói như thế, biểu tình không chớp mắt một cái “Tớ đây biết…” Cô mang theo khóc nức nở “Tớ đây biết cũng là tự mình tớ biết a, tớ đoán, làm sao hắn có thể sẽ không nói với tớ chứ, liền… cũng không gọi điện thoại, tốt xấu hắn cũng phải gọi điện thoại tới nói cho tớ biết một tiếng hắn không muốn gọi điện thoại cho tớ a!”
ơng Hân lau mồ hôi “Cậu biết mình đang nói cái gì sao…”
Tô Oản nằm ở trên bàn “Tớ làm bài tập”
êm hôm đó thi xong, cả lớp mọi người đều uống rượu.
Q y củ cũ, đứng phạt cửa.
Đ n khi phòng học vào tiết 1, vẫn là ủ rũ cúi đầu như cũ, giống như con chó nhỏ bị đánh trúng. Vương Hân ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi cô “Bị cự tuyệt sao?”
Tô Oản cũng sửng sờ “Làm sao?”
Tô Oản nghe nói như thế, biểu tình không chớp mắt một cái “Tớ đây biết…” Cô mang theo khóc nức nở “Tớ đây biết cũng là tự mình tớ biết a, tớ đoán, làm sao hắn có thể sẽ không nói với tớ chứ, liền… cũng không gọi điện thoại, tốt xấu hắn cũng phải gọi điện thoại tới nói cho tớ biết một tiếng hắn không muốn gọi điện thoại cho tớ a!”
ơng Hân lau mồ hôi “Cậu biết mình đang nói cái gì sao…”
Tô Oản nằm ở trên bàn “Tớ làm bài tập”
êm hôm đó thi xong, cả lớp mọi người đều uống rượu.