Chương 55: Ngày thứ 55 không muốn

Lục Thư Nghiễn nhớ lại lần đầu gặp Tư Niệm.

Hôm  acute;, cô đ  lớp muộn v ave; vấp ngã  rơi đúng&n p;vào đùi& bsp;anh. Cơ thể&n ;cô rất nhẹ và mềm mại. Khuôn mặt còn trẻ con với đôi má phúng phính, đôi mắt trong sáng và hàm răng trắng đều.

Sau khi&nbs ai người chạm&n ắt nhau, cô& sp;nhanh chóng&nbs p;bật dậy khỏi đùi anh v&ag ave; ngồi xuống một chỗ trống cách anh một ghế.

 

Sau đó anh nghe thấy tiếng lật sách xào xạc bên cạnh.

Bạn học nữ này không chỉ đến muộn mà còn nhầm phòng học.

Cô vừa lật sách vừa nhìn nội dung trên slide của giáo sư với vẻ mặt bối rối, giống như kh&ocir g hiểu tại  nbsp;những gì&nb ;giáo sư gi g lại chẳng  ecirc;n quan g&igrav e; đến sách giáo khoa của mình.

Sau kh i tan học, m nbsp;người dần  bsp;đi, cô si h viên mới&n p;nhận ra mì h đã nhầm phòng khi nhìn thấy tên môn học trên màn chiếu. Cô đã ngồi nghe nhầm một buổi giảng của khoa tài chính, trong khi buổi học tích lũy tín chỉ mà cô cần tham dự đã kết thúc từ lâu. Cô ngồi bệt xuống ghế, toát lên vẻ tuyệt vọng.

Khi rời&n đi, Lục Thư  iễn không kh  liếc nhìn& sp;bạn học nữ& ang ngồi thẫn&nb hờ trên ghế sau khi phát hiện mình nhầm lớp.

Sau đó là ở thư viện.

Cô tr  tiếp tìm&n p;đến xin WeChat& p;của anh.

D&ugra ; trong nước  y nước ngoà  những người&nb ốn xin thông bsp;tin liên l ạc của anh luôn rất nhiều.

Lục Thư ;Nghiễn hơi ngạ p;nhiên khi nh ận ra người&nbs n kết bạn W t chính là cô gái đã nhầm lớp và ngã vào đùi anh hôm trước.

Đối với những yêu cầu như vậy, anh chưa bao giờ cho ai thông tin liên lạc cả. Nhưng lần n&agrav , đối diện  nbsp;khuôn mặt&nb ;xinh đẹp trong&n ;bộ trang phục&n mới, ánh mắt chân thành và tha thiết khi xin WeChat, không hiểu sao anh lại lấy điện thoại ra và đồng ý.

Tin nhắ nbsp;WeChat đầu t circ;n giữa họ&n là một qu nbsp;cáo. Có lẽ cô đã gửi nhầm.

Lục Thư Nghiễn không trả lời, tự nhủ việc đồng ý kết bạn WeChat chỉ là chuyện nhỏ, kh&o ;ng cần suy n ĩ nhiều về  cute; do. Nhưng&nbs ;vài ngày&n bsp;sau, anh lại nhận được tin nhắn từ bạn học nữ này.

Lần n grave;y là m t bài thơ&nb p;tình dài,  văn phong v  về, bộc l p;tình cảm  t cách thẳng thắn, hỏi anh cuối tuần này có rảnh không.

Tim L c Thư Nghiễn  ư thót lại khi đọc&nbs grave;i thơ t&igrav ;nh đó.

Đồng tử anh giãn ra, không thể tin nổi khi nhìn bài thơ. Anh muốn từ chối theo bản năng, nhưng& ;sao lại thế&nbs agrave;y, khi đưa& sp;ngón tay  ịnh gõ ch bsp;anh lại dừng p;lại.

Sau bao&nb ;nhiêu đắn   cuối cùng& sp;Lục Thư Nghi sp;thấy mình&nbs đã soạn v& ave; gửi năm chữ:

【Để tôi suy nghĩ đã.】

Lục Thư Nghiễn nghĩ đến đây mới tỉnh khỏi những ký ức ban đầu.

 

Anh sp;lại nhìn  iện thoại, x&aac c nhận không bsp;ai công k& iacute;ch Tư Niệm sp;trên mạng  ồi tắt màn hình, sau đó dường như lại chìm vào suy tư.

Anh nhớ  i cuốn nhật  acute; online k&eacu te;o dài hơn nbsp;1700 ngày,&nb sp;từng khiến an sp;nghi ngờ cả thế giới.

Vậy Tư&n iệm, từ khi   WeChat của a  ở thư việ sp;hay từ ng&agrav y nhầm phòng học và ngã vào đùi anh, tất cả đều là kế hoạch cô đã sắp đặt từ lâu sao?

Thứ bảy,&n danh hiệu đại&n ứ thương hiệu&  của Tư Ni sp;được công&nb ố đúng h p>

Sau những sóng gió, việc công bố chính thức rõ ràng náo nhiệt hơn bình thường.&nb Quả nhiên T bsp;Niệm đã&nbs iành được  h hiệu này, bsp;trong phần b&i ave;nh luận, fan của những người được cho là ứng cử viên sáng giá trước đó đã có cuộc tranh cãi gay gắt, nhưng đa số người qua đường vẫn gửi lời chúc mừng.

Tư Niệm lập tức chia sẻ bài đăng công bố cô là đại sứ thương hiệu của V, nội dung đã được viết sắn và kiểm duyệt, cảm ơn thương hiệu V đã tin tưởng, rất vinh dự được&n n đầu gặp  bsp;mọi người v sp;tư cách  i sứ thương  u, mong đợi được cùng V trải nghiệm nhiều điều thú vị hơn nữa trong tương lai.

Sau khi c hia sẻ Weibo,  ọi thứ đã p;được định  sp;Tư Niệm cuối ;cùng cũng t ở phào nhẹ nhõm khi ngồi xuống sofa.

Nụ cười& mãn nguyện  ện rõ tr&ec c;n gương mặt. Lục Thư Nghiễn đêm nay ở đây.

Thứ h nbsp;và thứ  ư Tư Niệm b bsp;công việc&nbs nên xin nghỉ nbsp;tuần này&nb ;cũng có nhi u việc, dường như vẫn chưa nghĩ ra nên chơi gì.

Lục Th nbsp;Nghiễn thấy  nbsp;Niệm chia s sp;xong Weibo, liề nbsp;vươn tay k&ea te;o cô ngồi vào lòng anh.

Tư Niệm&nbs hông để &ya e; đến Lục  nbsp;Nghiễn, sau k  chia sẻ Weib nbsp;lại cúi&nbs đầu lướt điện thoại một lúc.

Sau đ& acute; cô ph&a acute;t hiện gần p;đây, dù&n sp;là fan hay  cư dân  ạng hóng ch ện, từ sau khi tin đồn lên sp;hot search, họ& sp;dường như đ p;rất tò m& rave; về những&n đại gia cô& p;từng hẹn hò và những chàng trai nhà giàu đã theo đuổi cô thời đi học.

Trên d n đàn t&aacu e;m chuyện, nhiề sp;người bắt đ p;điều tra xem&nb những đại gia&n à chàng trai đã từng hẹn hò và theo đuổi Tư Niệm là ai.

Tuy nhiên, trong thời đại thông tin công khai cao độ này, chỉ cần một sợi tóc cũng có th bsp;lần ra manh&nb ;mối, nhưng về& người yêu c bsp;của Tư Niệm p;dường như chẳng điều tra được gì cả.

Danh tính, tuổi tác, bối cảnh… tất cả đều không rõ. Điều duy nhất&n ó thể x&aac e;c định có bsp;lẽ chỉ l&agr  giới tính& sp;nam.

 

Th m chí dần&n p;dần ngay cả&nb hông tin x&aac ute;c thực n&agrav y cũng bị ng nbsp;ngờ ở một mức độ nhất định:

【Thật  ;là nam hay&n bsp;không cũng&nbs ;chưa chắc, chỉ ;nói là&nbs p;đại gia chứ&n ó nói  giới tính đâu, đại gia không thể là nữ à?】

【Thử&nb  giả thuyết  irc;m mưu, hai  người không  ành công,&nb sp;việc Tư Niệm ;nỗ lực nhiều năm để kết hôn vào gia đình giàu có thất bại có phải vì lý do này không?】

【Trờ ;ơi, nếu thật&n ự như vậy  rave; k.ích th.ích quá! 】

【Ghép đôi luôn!】

Nhì  màn hì ;nh điện thoại, ;Tư Niệm thấy&n ư dân mạng& p;bắt đầu nghi& ngờ giới tính thậm chí còn ghép đôi các kiểu: “…”

C ô hơi phức& p;tạp khi ch&eacut p miệng, rồi&nbs ông khỏi ng  đầu nhìn& p;vào mặt Lục Thư Nghiễn.

Những n  trong giới t ợng lưu như  nbsp;khi xuất hi bsp;trước công&n ;chúng thường chia làm hai loại.

Một loạ ;thích xuất  iện trước c&oci  chúng, d&ugr ave;ng hình  nh bản thân& sp;để quảng b&a ; cho doanh nghiệp,& sp;giống như tự ;mình làm&n bsp;quảng cáo&nb ;cho thương hiệu sp;Loại còn lại thì khá kín tiếng, chú trọng đến quyền riêng tư, âm thầm làm ăn, không bao giờ xuất hiện dưới ánh đèn sân khấu.

Lục Thư& Nghiễn và c nbsp;nhà họ  ục có lẽ& ;đều thuộc lo ;chú trọng  yền riêng tư, không thích xuất hiện trước công chúng, bảo vệ thông tin cá nhân rất kỹ lưỡng. Bây giờ tìm kiếm trong hồ sơ doanh nghiệp của Dung Thịnh, về Lục Thư Nghiễn cơ bản chỉ tìm được cái tên, không có gì khác.

Nếu   phô trương& sp;một chút  hì có  lẽ năm đó p;cô cũng kh& circ;ng nhầm ngư bsp;khi muốn kiếm tiền chia tay.

“…&rdq uo;

Tư Niệm nghĩ đến đây bỗng hơi im lặng.

Nhưng may& p;là dù&nbs p;thời gian k&eacu ;o dài v&agra ve; chiến tuyến& ;quá dài,&n bsp;cuối cùng&nb ;cũng kiếm đủ tiền.

Lục Thư& Nghiễn rũ mắt&n hìn dáng&nb sp;vẻ Tư Niệm&n ang nhìn anh,  hỏi một c& c;u: “Đang xem gì vậy?”

“Xem bsp;anh đẹp trai. quo; Tư Niệm  aacute;p qua loa,&nb sp;không định&nb nói cho anh&n bsp;biết cô  ực sự đang nghĩ gì.

Lục Thư Nghiễn nhướng mày.

Để c g minh điều  acute;, Tư Niệm&n ;ngồi d.ạng ch.& c;n trên đ&ug ave;i anh, chủ&nbs động hôn nhẹ lên môi người đàn ông, ánh mắt đầy ý tứ mời gọi.

 

D&ug ve; chưa nghĩ ra trò gì để chơi nhưng không có nghĩa là không thể bắt đầu ngay.

Thế nhưng& p;Lục Thư Nghiễ p;dường như cố tình phớt l nbsp;lời mời g p;“bắt đầu ngay” đó.

Anh n nbsp;lấy tay Tư&n ;Niệm, xoa nhẹ&n trong lòng b& agrave;n tay m&igrav e;nh. Hơn là nbsp;chuyện đó, trong giây phút hiếm hoi này, anh muốn trò chuyện nhiều hơn.

“Em không nói với trợ lý về mối quan hệ của chúng ta sao?”

Mấy ngày trước anh lại gặp trợ lý của Tư Niệm. Cô trợ lý nhỏ nhìn anh với ánh mắt tò m&og ve; và d&ogra ve; xét, cố bsp;che giấu m&agr e; không giấ nbsp;nổi. Thậm c cute; Lục Thư&nbs ghiễn không biết có phải do anh tưởng tượng không, nhưng anh còn cảm thấy trong mắt cô trợ lý nhỏ ấy còn ẩn chứa một sự tiếc nuối khó hiểu.

Lục Thư Nghiễn không hiểu tại sao.

Tư Niệm&nbs ghe câu hỏi& sp;đó, nhí  mày kh&oacut e; hiểu: “T& irc;i nói r  mà.” “Nói sự thật đấy.”

“C& rc; ấy còn bắt gặp anh ở nhà tôi mà.”

Lục& sp;Thư Nghiễn ngh bsp;đến việc n p;bây giờ b nbsp;Tư Niệm n&oa e;i thật về   quan hệ của họ.

“…&rd o;

Tư Niệm:  dquo;Nhưng tôi&nbs ;không nói&n bsp;với cô  nbsp;anh là t ổng giám đ nbsp;Dung Thịnh, cũng không nói anh là người yêu cũ của tôi.”

C&oacu te; phải điều&n ra lý lịch& sp;đâu, giải&nbs hích sơ qua& bsp;là được&nb ồi, không c nbsp;phải khai báo hết.

Kiều Kiề ;và Lục Th bsp;Nghiễn ngoài bsp;cô ra cũn  chẳng có&n p;quan hệ hay  iên quan gì.

Lục Th nbsp;Nghiễn nghe x g tiếp tục  nbsp;nhẹ bàn&nbs tay mềm mại   Tư Niệm trong lòng bàn tay mình.

Anh khẽ thở dài, rồi “ừm” một tiếng.

Tư Niệm ;nhận ra tối&nbs y Lục Thư Ng n có vẻ&nbs hơi đa cảm,  ocirc;ng biết đang nghĩ gì trong lòng, cũng chẳng hiểu chuyện gì.

Cô  ;nghiêng đầu&nbs hìn anh, kh&o acute;e môi nh ếch lên mộ sp;bên, với   mặt chứa  nbsp;ý sâu xa, rồi đợi đến khi Lục Thư Nghiễn lại gọi: “Tư Niệm.”

Tư Niệm hất cằm: “Anh nói đi.”

Lục T nbsp;Nghiễn rũ m nbsp;có vẻ  y nghĩ một l cute;c, cuối c&ugr e;ng ngước nh&igr ;n mặt Tư Niệm.

Anh chậm& ;rãi hỏi: & quo;Năm năm trư bsp;từ khi n&agrav o em biết t&o rc;i là ai&nb sp;và muốn  eo đuổi tôi?”

 

Tư Niệm không ngờ lại là câu hỏi này.

Đôi&n sp;mắt Lục Thư& Nghiễn đầy cả xúc, đồng  nbsp;đen sâu  hẳm không th  đáy: “Là từ lần đầu chúng ta gặp nhau, hay từ khi em chủ động add WeChat của tôi?”

Tư Niệm nghe mà lông mày khẽ động.

Cô nhìn vẻ mặt chứa đựng ý tứ sâu xa của Lục Thư Nghiễn khi hỏi cô từ khi nào bắt đ bsp;theo đuổi anh bsp;dường như an sp;còn nhớ   những chi ti  nhỏ, rồi lắc đầu.

“Khô nbsp;có đâu ” Tư Niệm&n ;rất thẳng thắ p;cảm thấy Lục Thư Nghiễn c&oacu  lẽ hiểu sai một số chuyện, “Lần đầu tiên thuần túy là tình cờ.”

“T&oc c;i đến nghe  ảng nhầm ph&ogra g, làm sao&nb sp;biết anh l&agra ; ai, vấp ch& irc;n ghế ng&atild  cũng đâu phải cố ý.”

“ Còn việc ad nbsp;WeChat của an ” Tư Niệm&n ;hồi tưởng rồ lại lắc đầu,& dquo;Đến khi anh ngẩng đầu lên tôi mới nhận ra là anh, không phải vì nhận ra anh nên mới đến add đâu.”

&ldqu ;Lúc đó&nb p;tôi đang l& grave;m việc b&aac e;n thời gian,&nbs phải kéo ng i đăng ký&n p;quảng cáo, hôm đó phòng tự học chỉ có mình anh nên tôi mới đến hỏi thôi.”

&ldqu o;Anh vừa ngẩng đầu lên tôi mới nhận ra chúng ta từng gặp nhau.” “Tôi cò ;n gửi quảng&nbs aacute;o cho anh&nbs p;đó, sau n& grave;y anh có ; click vào&n bsp;không?” Lục Thư Nghiễn nghe xong hơi hé môi.

Trong m t anh đầy v sp;không thể  in được và sp;ngạc nhiên,&nb ;rồi Tư Niệm&nb i nhớ đến bài thơ tình sến súa mà cô vô tình gửi nhầm cho Lục Thư Nghiễn sau đó.

Vì&nb p;vậy cô quy  định nhân& p;cơ hội nà nbsp;giải thích& sp;luôn: “&Ag rave; đúng r i, cái b&agra ve;i thơ tình sau đó, không phải tôi viết đâu, đó là ông sếp hói quấy rối tôi gửi cho tôi đấy.”

“T& rc;i đi lấy   phẩm, nhiều&nbs p quá lại&n p;cầm điện tho p;nên vô  ;tình chạm  agrave;o màn hình, không biết sao lại chuyển tiếp cho anh.”

“Sau&n bsp;đó anh c ograve;n trả lời p;tôi cái&nb sp;gì mà&nb sp;‘để tôi sp;suy nghĩ', hứ. quo;

Lục Thư&nbs ghiễn ngẩn ngư sp;lắng nghe Tư&n ;Niệm giải th&ia ;ch từng chuyện& ;một kể từ khi họ quen nhau.

Cô kh&o circ;ng cố ý nbsp;ngã và o chân anh,&nb sp;cũng không  cố ý đến ;add phương thức p;liên lạc của anh, càng không phải… cố ý gửi bài thơ tình đó cho anh.

Đây mới là cảm giác hiểu biết sâu rộng, thông suốt trong đời người.

Lục Th ;Nghiễn lại nh&i e;n khuôn mặ nbsp;Tư Niệm đư bsp;hoàng, r&otild e; ràng kh&oc irc;ng thể nào đang nói dối, trong một thoáng, cảm xúc trong lồng ng.ực bỗng trở nên vô cùng phức tạp.

 

Anh cứ tưởng, anh vẫn luôn tưởng…

Tư&nbs ệm nhìn v sp;mặt Lục Thư& Nghiễn như vừa& trải qua một&nbs uacute; sốc cuộc p;đời, nhăn mũi hỏi: “Không lẽ anh nghĩ gì khác sao?”

“Đừ nbsp;nói là  anh nghĩ t&oc rc;i cố tìn nbsp;dàn dựng&nb ;cảnh ngã v grave;o người anh sp;như trong phim thần tượng nhé.”

Thật ra chỉ sau khi nhận được câu trả lời đầy kiêu ngạo “để anh suy nghĩ” của Lục Thư Nghiễn, ;cô mới nh bsp;ra có l nbsp;anh chàng&nbs p;sinh viên n& agrave;y không  ;chỉ hơi có vấn đề, mà có khi còn có ý với cô.

Nhìn&nb sp;cô với &a ute;nh mắt ki&ecir u ngạo giống&nbs ư đáng gi&a ute; 258 vạn  y mà lại&nb ;có vẻ c&oa te; tình ý với cô.

Sau đ&oa ute; khi cô&nb sp;phát hiện&nbs ra bạn học  nbsp;kiêu ngạo&nb ;258 vạn có bsp;ánh mắt  hư trên trời này ch acute;nh là & ldquo;Công tử&nbs nhà họ Lụ quo; nổi tiếng&n trong giới ngườ p;mẫu – người đã cho bạn gái cũ 8 chữ số tiền chia tay sau 3 tháng hẹn hò, cô mới quyết định thử theo đuổi vì 8 chữ số đó.

Về sa bsp;thực tế ch sp;minh dù L c Thư Nghiễn  ông có  vẻ lạnh lù  nhưng thật ra theo đuổi anh khá dễ dàng.

Ban đ u cô tưởng& p;đây sẽ l& ave; một thử&nbs ách khó&nbs p;khăn, Tưởng Nh bsp;Hàm ngà y nào cũng cổ vũ tiếp thêm động lực cho cô, thậm chí đã chuẩn bị tinh thần bị từ chối hoặc bị đối xử vô trách nhiệm, nhưng khi thực hiện thì chỉ theo đuổi có vài lần đã thành công, thậm chí còn trực tiếp thừa nhận là bạn gái luôn.

Dễ d& rave;ng đến mức ;khiến người ta ;cảm thấy c&oacu nbsp;phần không&n p;chân thật. Lục Thư Nghiễn nghe xong không nói gì.

Tư Ni nbsp;vẫn ngồi tr rc;n đùi, L  Thư Nghiễn  igrave;n cô, a nh mím m&ocir c;i, sau khi c p mắt xuống, đột nhiên nắm lấy gáy Tư Niệm.

Anh giữ gáy cô, kéo xuống, hôn lên môi cô.