Chương 13

“Nữ nhi hiểu được.” Hạ Vãn Thu lập tức hiểu được ý mẫu thân, kỳ thật nói đơn giản chính là tâm tư.

Hạ mẫu gặp nữ nhi hiểu được, trong lòng cũng cao hứng, “Hiểu được là tốt rồi.”



Hạ mẫu vừa nghe, liền hiểu được ý nữ nhi nhà mình, vừa vui mừng lại vừa đau lòng, nhưng dù sao cũng phải gả đến nhà người khác, “Ta cho con tìm vài bà tử đi.”







C ũng không nghĩ như vậy một thời gian dài, ngược lại đem chính mình ép bị bệnh, chọc Bình di nương khóc mấy ngày.



Hạ mẫu họ Tịch, tên một chữ Nhược, lần này người Tịch gia cũng đến đây, là đại ca ruột của Hạ mẫu Tịch Văn Khải, đi cùng còn có phu nhân cùng hai nhi tử, kỳ thật căn bản không cần Tịch Văn Khải tự mình đến, dù sao cũng không phải đích nữ của muội tử nhà mình thành thân, nhưng con trai lớn nhất của hắn muốn tham gia thi Hương lần này, nghĩ đến cho muội phu chỉ giáo một chút, tốt nhất có thể mang theo bái phỏng một ít quan viên, đối với tiền đồ của con hắn cũng có lợi.



Nàng quên không được Tịch Thế Đĩnh lãnh tình tàn nhẫn, càng quên không được dáng vẻ Tịch mẫu tiếu lí tàng đao, hung hăng cắn chăn, nàng đời trước tuy có chút đơn thuần, nhưng là đối với một nhà Tịch Thế Đĩnh có thể nói là thâu tâm đào phế, Tịch phụ là cậu của nàng, Tịch mẫu là mợ của nàng, mà nàng cũng là con dâu mà cả nhà họ yêu thương đau khổ cầu được, kết quả đâu?




Tâm Hạ Vãn Thu đau nhói, Hạ Vãn Thu chỉ cảm thấy ngập lửa giận, hiện tại hận không thể trực tiếp cho người đem một nhà vô liêm sỉ kia đánh ra ngoài.


Nhưng Hạ Vãn Thu dù sao cũng không phải Hạ Vãn Thu kiếp trước, Hạ Vãn Thu cười lạnh ra tiếng, nàng muốn xem Tịch Thế Đĩnh kia một nhà không được chết tử tế.

m>Cho Tiểu Kiều nói nhảm tý nha: ta thấy lúc đầu chuyện Thu tỷ hận nhà họ Tịch đồng thời cũng hận mình, trách mình nhìn nhầm, trách mình hại cả nhà, lúc đó ta rất thích tỷ vì sự việc luôn có hai mặt k phải lỗi hoàn toàn của người khác, chính tỷ cũng có chổ đáng trách, người ta đúng là k tốt lành gì nhưng người ta k ép tỷ lấy người ta mà là tỷ tự nguyện, lỗi cũng một phần ở tỷ, ta rất đồng ý chổ này. Nhưng sao đến chương này tỷ chỉ trách có nhà người khác thôi vậy?? haizz

Hạ mẫu nhìn thấy ca ca mình cao hứng, nhưng nghe nha hoàn nói nữ nhi đem hạ nhân đuổi ra, lòng vẫn là lo lắng, sắp xếp tốt cho một nhà Tịch gia, Hạ mẫu liền vội vàng đi đến sân viện nữ nhi ở.

Khi đến, chỉ thấy nữ nhi nằm ở trên giường, sắc mặt cũng có chút tái nhợt, “Hãy là cho mời đại phu?”





Hạ mẫu thế này mới nhẹ nhàng thở ra, “Sợ là mấy ngày nay mệt mỏi, đi thỉnh đại phu đến, giúp cô nương nhìn xem.”



Vâng.”

Hạ Vãn Thu thật ra có chút ngượng ngùng, nhưng cũng không nói thêm nữa, “Một nhà cậu không phải đến đây sao? Nương không cần đi qua sao?”

(chổ này Kiều cũng k rỏ lắm chắc là muốn nói trược khi bảo trời thường trong xanh nên cuộc sống nhẹ nhàng quá cũng phải cận thận) Đây chính là quan hệ đến đại sư con nối dõi, chỉ là lời này Hạ mẫu không tốt cùng nữ nhi nói.

Nương.” Hạ Vãn Thu nũng nịu nói.

Con đứa nhỏ này, khó chịu cũng không cho người tới nói một tiếng, còn đùa giỡn tiểu tính tình không cho người hầu hạ, chờ gả đến nhà chồng, cũng không thể như thế, biết không?”

“Dạ biết.”

“Phu nhân, lão gia và Trương thái y lập tức đến.” Nha hoàn ở cửa cung kính bẩm báo.

ạ mẫu sửng sốt một chút, nói, “Nếu là Trương thái y vậy không cần che mành.”

Hạ Vãn Thu thật không ngờ chính mình giả bệnh một lần, thế nhưng còn kinh động đến phụ thân và Thái y, không khỏi có chút hối hận, bất quá lúc này thật đúng là khó mà nói gì.

ữ nhi đi đón phụ thân cùng Trương bá bá.” Hạ Vãn Thu chạy nhanh xuống giường, nói.

Cũng tốt.” Hạ mẫu gật gật đầu, làm cho nha hoàn giúp đỡ nữ nhi cùng nhau đến cửa, chỉ thấy Hạ phụ và Trương thái y đã muốn vào sân, nghênh đón.







“Đi vào nói sau.” Hạ phụ vẫn là lo lắng nữ nhi, nói.


Vâng.”

Chờ một đám người đi vào, Trương thái y cũng không nhiều lời, mà bắt đầu giúp Hạ Vãn Thu bắt mạch, hắn cũng biết bạn tốt sủng nữ nhi, trầm tư một chút nói, “Cũng không lo ngại, chỉ là bị chút hàn khí, ta vừa vặn biết được một phương dược thiện, trường kỳ ăn so với uống thuốc hiệu quả tốt hơn chút.”


Hạ phụ cùng Hạ mẫu thở dài nhẹ nhõm một hơi, Hạ phụ hỏi, “Thủ Thành cứ việc nói.”





“Tạ Trương bá bá.” Hạ Vãn Thu cũng là hoảng sợ, nàng cũng không biết chính mình bị cung hàn, đối nữ tử mà nói cũng không phải là việc nhỏ, nếu không phải phát hiện sớm, về sau có thể chịu tội.



Vâng.”

Hạ phụ cười nói, “Tốt lắm, Thu Nhi hôm nay nghỉ ngơi sớm đi.”




Hạ phụ và Trương thái y dù sao cũng có chính sự muốn nói, sau khi nói vài câu, liền cùng Trương thái y ly khai.

Hạ mẫu cầm lấy tay Hạ Vãn Thu, “Ít nhiều có Trương thái y.” Sau đó nhìn về phía nha hoàn hầu hạ, “Các ngươi về sau hầu hạ cô nương phải cẩn thận.”

“Nương, con không sao.” Hạ Vãn Thu nhỏ giọng nói, “Nhưng một nhà cậu mợ vừa tới, con liền như thế...... Có chút thất lễ.”



“Nương, cả nhà cậu sao lại đến đây?” Hạ Vãn Thu đã biết rõ còn cố hỏi, chỉ là nàng không nghĩ làm cho Hạ mẫu phát hiện sơ hở thôi.



gụ ý muốn ở nhờ Hạ phủ, Hạ Vãn Thu mặc dù đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng nghe được vẫn là có chút không vui, “Đúng rồi, nương, về hôn sự đại tỷ con có chút không hiểu.”

“Làm sao không hiểu?” Hạ mẫu cùng nữ nhi ngồi ở chung với nhau, hỏi.




Hạ mẫu vừa nghe, sao có thể không rõ ý tứ của nữ nhi nhà mình, mới cười ra tiếng, búng nhẹ cái trán của nữ nhi, nói, “Nhà Tư Tư đính hôn bất quá chỉ là nhà công bộ chủ sự, quy củ không nhiều như vậy, không cần phải nhiều nha hoàn như thế, còn không bằng mang nhiều chút cái gì thực tế đâu.”




Hạ mẫu bị lời của nữ nhi làm cho trái tim đều mềm xuống, đừng nói trước kia không cảm thấy nữ nhi không hiểu chuyện, cho dù cảm thấy, nay cũng chỉ là tràn đầy đau lòng, “Nói mê sảng gì đó,Thu Nhi của nhà ta rất hiểu chuyện.”

< ng>“Đã nhiều ngày cũng muốn đưa thiếp mời, con đã khỏe liền cung ta đi viết bái thiếp đi.” Hạ mẫu ôn nhu nói.

Vâng.” Hạ Vãn Thu trả lời, “Tam muội muội đã khỏe chưa?”

“Nàng chỉ cần tĩnh dưỡng là được, tuổi còn nhỏ suy nghĩ quá sâu.” Hạ mẫu đối với Hạ Cẩm Nhi đoạn thời gian này có chút không vui, thân là thứ nữ đa số tự mình tính một hai cũng không đáng chỉ trích nặng, nhưng ép buộc chính mình như vậy, ngoại nhân nhìn vào còn tưởng rằng chính mẹ cả không từ thủ đoạn, hỏng thanh danh chính mình còn tốt, nếu là hỏng thanh danh trong nhà, đối chính nữ nhi cháu gái mình cũng không có lợi, còn ai dám cưới cô nương nàng giáo dưỡng ra chứ.



H ạ mẫu không muốn nhiều lời việc này, “Kỳ thật thành thân mời khách cũng cần chú ý, người nào nên ra cửa đón, người nào chỉ dùng đại nha hoàn bên người đón, người nào chỉ cần quản sự đi đón, đều có phương pháp.”

“Nương cùng ta nói một chút.” Hạ Vãn Thu lòng tràn đầy tò mò hỏi.






“A...... con  nhưng lại quên xin lỗi cậu.” Hạ Vãn Thu thế này mới nhớ tới, nàng ước gì đã quên người nhà kia, làm sao có thể chú ý này đó.


Hạ mẫu thế này mới cười gõ cái trán Hạ Vãn Thu “Ta đã muốn cho người đi, lần sau cũng không thể quên như vậy, hiểu không?”

“Vâng.” Hạ Vãn Thu làm ra vẻ đáng yêu, chớp mắt vài cái, “Vẫn là nương thương con.”



Hạ mẫu gặp dáng vẻ nữ nhi như vậy cùng nhóm nha hoàn cùng nhau mím môi nở nụ cười.