Chương 31

“! Ngươi đứa nhóc thối này, còn không dừng lại cho ta!” Nhìn hai vị bên cạnh đen cả mặt, thú nhân Hùng tộc ba bước biến hai bước chạy vội tới túm ra thằng nhãi con gấu nhỏ mãnh liệt sỗ sàng trong ngực Lập Hạ. Ngươi đây là tìm đường chết a! Tuy từ nhỏ đã biết truy cầu giống cái khiến kẻ làm a ba như hắn đây vô cùng mừng rỡ, nhưng cũng không thể cái gì cũng không chú ý a. Giống cái kia đầy người đều là hương vị thú nhân Lang tộc, rõ ràng người ta đã muốn kết đôi rồi ngươi còn cọ cái gì mà cọ.

óm mấy người đi ra khỏi phiến rừng, đến một đầu cạn của dòng suối tạm thời nghỉ ngơi. Đống lửa nhóm lên, trên khung đặt cá nướng, thú nhân Hùng tộc rất quen thuộc hoàn cảnh nơi này, mà ngay cả gấu nhỏ tại giữa suối nước lung tung té nước bắt cá cũng không để ý mấy, chỉ dặn dò nó coi chừng trượt chân mà thôi.















Nh ìn ánh mắt nghi hoặc Hoắc Khắc Lợi quăng tới, Lập Hạ không có tiếp đón mà hỏi lại đối phương. “Hoắc Khắc Lợi, vải dệt cái bọc kia là bộ lạc các ngươi làm ra sao?”



, bên ngoài bộ lạc chúng ta có rất nhiều cây hoa trắng, thứ đó là dùng hoa trắng làm ra đấy.”







ộ lạc Hùng tộc đồng dạng với bộ lạc Lang tộc trước kia, xây phòng ở đều rất tùy ý. Nơi hoa hoa cỏ cỏ bên ngoài bộ lạc đặt một đám thùng đơn sơ dùng nuôi ong, đám ong mật đập cánh vội vàng bay ong ong. Lập Hạ trái lại không dám lên trước, chỉ trốn ở sau lưng Ân Tư Đặc, sợ con nào không có mắt chích cho cậu một đuôi. Khi chứng kiến nhóm giống cái trong bộ lạc, khiến Lập Hạ càng thêm chắc chắn đòn bí mật đàm phán của chính mình, xem bộ dáng cả đám bọn họ cực yếu ớt, không phải là do thiếu muối thì do đâu.



n chính là vì vải bông của người ta mà đến, cho nên Lập Hạ cũng không khách sáo gì, gọn gàng dứt khoát nói rõ ý đồ. Đối thú nhân mà nói, trực lai trực vãng (thẳng thừng trực tiếp) mới là lựa chọn chính xác, nếu như chứa tâm tư cong cong nhiễu nhiễu sẽ khiến người sinh ra chán ghét từ đáy lòng. Lập Hạ lần nữa nướng cá tại nhà tộc trưởng, lại đem lời lẽ thuyết giáo bản thân nói cho tộc trưởng Ngõa Nhĩ Đặc lúc trước lặp lại một lần. Có lẽ bởi vì thú nhân kinh thường giả dối, chứng nhận chân thành, hoặc có lẽ cá nướng xốp giòn ăn ngon, Kiều Y ngược lại đối việc trao đổi Lập Hạ đề ra thoải mái đáp ứng. Toàn bộ vải bông trong tộc đều đã phân phát tới tay tộc nhân rồi, Kiều Y để Hoắc Khắc Lợi đứng thẳng một bên đi thông báo mọi người phân chút ít ra. Lập Hạ vui vẻ đến không chịu được, liền quyết định buổi tối làm một bàn cơm cho tộc trưởng hòng bộc lộ tài năng.



T rên bếp đặt bình gốm hầm thịt kho tàu đun với táo mộc đầu, tuy táo mộc đầu không có hương vị gì, nhưng đun cùng với thịt sẽ lập tức có vị, cũng tựa như khoai tây ngấm vị khi được đun chung với thịt bò vậy. Ngoại trừ cá nướng ra, Lập Hạ còn hầm một bình canh cá, cá trước khi hầm dùng bột gừng ướp qua, cho nên nước canh đun ra không có mùi tanh. Lập Hạ đem cây bồ công anh rửa sạch, ngắt đi bộ phận hoa, tại lúc đánh hỗn hợp trứng muối thả vào bên trong rồi cho vào nồi tráng, trứng xốp mềm đổi sắc liền thành công ra lò, lại rắc lên chút bột ớt, phương pháp ăn chưa từng được gặp qua này khiến một đám giống cái trong nhà tộc trưởng liên tục kinh hỉ.

u một bữa cơm, ít nhất là giống cái nhà tộc trưởng, cả đám đều bị nghệ thuật nấu nướng của Lập Hạ chinh phục thâm tâm. Ân Tư Đặc vốn cho rằng Lập Hạ lúc nấu cơm sẽ dùng đến sản phẩm xuất từ không gian sẽ không dễ giải thích, hiện giờ nhìn một bàn mỹ thực lấy nguyên liệu ngay tại chỗ liền trực tiếp thả lỏng tâm tình, Lập Hạ của hắn có năng lực như vậy đấy, hết thảy những thứ này là điều mà hắn thân là bầu bạn vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo.







Lập Hạ thấy đứa con béo mụp vừa khóc vừa thở hổn hển rất là đau lòng, một tay ôm nhóc vò vào trong ngực. Lúc chạm tới cái túi đeo trước đó được đặc biệt may ra để Á Địch đựng đồ ăn vặt, tay liền cứng lại. Đậu xanh rau má, một túi nho khô lớn như vậy đều ăn xong rồi a, giờ mới qua một ngày thôi, con trai, ngươi thật sự không thể nặng hơn được nữa. %>_<%


Ân Tư Đặc chứng kiến vẻ mặt hối hận không kịp của Lập Hạ tự nhiên biết rõ lý do vì sao. Buồn cười tiến lên tiếp nhận con trai, dặn dò Lập Hạ trước về phòng nghỉ ngơi một chút. Khoảng cách giữa hai bộ lạc tuy không tính rất xa xôi, nhưng đi suốt một ngày đường thân là giống cái Lập Hạ vẫn không chịu nổi. Ân Tư Đặc một bên tự tay nấu chín cháo hải sản, một bên suy nghĩ đợi tẹo nữa có nên đi một chuyến tới nhà tộc trưởng hay không. Chỉ dựa vào trao đổi đoán chừng không thỏa mãn được nhu cầu vải bông của bộ lạc, bọn hắn có lẽ cần cân nhắc muốn mời người của bộ lạc Hùng tộc tới thăm bộ lạc mình, dùng phương pháp nung gạch xây phòng đổi lấy sang năm bộ lạc Hùng tộc dạy bọn hắn gieo trồng cây hoa trắng (Ân Tư Đặc trước kia được coi là người sẽ kế nhiệm chức vị tộc trưởng không phải không có đạo lý, chỉ dựa vào một đầu óc này thôi cũng đủ rồi a)