Chương 3

Quý Từ không&nbs n tán, cũng k ng ngắt lời,&nbs ỉ nhìn đối&nbs ng rồi hỏi một câu.

“Cậu thích Khương Hình à?”

Triệu Thu ;Nguyệt nghe thấ sp;thế, mặt tho bsp;chốc đỏ lê p;chỉ cười ha&n a và nói, sao mình có thể thích con người ngang ngược, nóng tính như cậu ấy được.

Triệu  sp;Nguyệt và Quý p;Từ phải đổi hỗ ngồi.

Tri p;Thu Nguyệt chuy nbsp;tới ngồi c bsp;bàn với lớp ;trưởng, còn Qu p;Từ và Khương Hình thì ngồi chung một bàn.

Ngày đổi ;chỗ ngồi, Khư sp;Hình không đ sp;trường, Quý T sp;tự mình dọn bàn, giữa chừng còn có lớp trưởng giúp đỡ.

Ngay lập& tức mọi người ung quanh có c út trêu đùa  nbsp;ám, Triệu Thu Nguyệt đứng phía sau yên lặng một mình chuyển bàn.

Ngày hôm&n ;sau Khương Hình& p;đi học, mọi&n gười trong lớp& đều thấy trên& ặt cậu bị thương, trên trán có vết bầm tím, khóe miệng bị trầy da còn dính máu.

Không thấ sp;bàn học đâu, ;Khương Hình rũ& ;mắt lạnh lùng& nhìn quanh phòng học, chỉ có một bàn trống ở gần cửa sổ.

Khi Khương p;Hình sải bướ ;hướng đến ch Quý Từ, lớp&nbs ởng đã chuẩn bị đứng dậy nói chuyện đổi chỗ với cậu.

Nhưng mà Khương Hình chẳng quan tâm chuyện gì.

Nhìn Quý&nb Từ đang vùi   làm bài, bi nbsp;cảm không ki nbsp;nhẫn nói m sp;câu: “Tránh ra.”

Quý Từ&n ừng bút, đứng& ên nhường chỗ, Khương Hình đi&n vào chỗ ngồi&nb i úp mặt lên mặt bàn ngủ.

Tin đồn& rất nhanh bắt&nb ầu rối tung  .

Khi Tần Y  nằm bò bên p;cửa sổ muốn& ỏi Quý Từ  sp;tin đồn gần& đây thì cô đang học từ đơn.

Quý Từ không để ý Tần Yên.

Tần Yên&n cũng không bỏ&nb i, cứ như v bsp;nheo mắt đán sp;giá thiếu nữ ;thẳng lưng ngồi ngay ngắn trước mặt.

Dáng ngư sp;mảnh mai cân&n ;xứng, khuôn mặ p;tươi sáng, làn p;da trắng như tuyết, môi hồng răng trắng.

Đôi con ngươi màu nâu nhạt giống như mèo, vừa yêu kiều vừa quyến rũ.

Tần Yên&nb ại cúi đầu&nbs  phía trước   bản thân, n nbsp;đó nhô lên& ;không lớn lắm, trái ngược hoàn toàn với đối phương to lớn rất rõ ràng.

Thậm chí cách bộ đồng phục rộng thùng thình vẫn dễ dàng nhận ra được.

Mấy n ;học Tần Yên&nb ôn giấu mình&nbs ưng cô sớm   trong trường&nbs ó người luôn dán mắt vào Quý Từ.

Hiện tại lời đồn lan truyền ra cũng tốt.

Trong kho nbsp;thời gian ng nbsp;khẳng định  g có ai dám&n p;ra tay đối  ó với Quý Từ.

Trước khi ;đi, Tần Yên&nbs  lên mặt Quý Từ,&nbs  luyến không rời.

Âm thanh lẳng lơ giống như khách làng chơi: “Mình đi rồi, nếu như Khương Hình lại ;bắt nạt cậu&n ì nói cho mì nbsp;biết, mình s bsp;giúp cậu xử ;lý cậu ta.”

Quý Từ&n ặt sách xuống,& đôi mắt cong&nbs n, giọng nói  ong trẻo trả&nbs i Tần Yên: “Được.”

Sau khi tan học đến lượt tổ Quý Từ trực nhật, cô vừa mới thu dọn xong sách vở của&nbs  thân, cúi đ nbsp;thì thấy mì bsp;bị một bóng ;người cao lớn& bao phủ, Quý Từ nhường bước.

Ống tay ;áo Khương Hình& ;bị xắn lên&nbs  cánh tay, c bsp;áo nới lỏng p;đôi xương quai xanh thẳng tắp nhìn thấy rất rõ ràng.

Trên đầ p;của cậu mang&n dây cột tóc,&nbs  người tỏa  bsp;khí thế sôi& ;nổi, Quý Từ đứng gần có&nb  ngửi thấy   hương thơm   dành dành tr  người cậu ấy.

Cậu mò&nb  trong hộc b nbsp;một lúc rồ p;lấy một chiế ;điện thoại di& động màu đen ra, chuẩn bị rời đi.

Quý Từ&nbs hĩ rằng cậu&nbs y lại vì đ p;trực nhật chun sp;với cô, bây&n giờ lại đi, Quý Từ bước tới cản đường.

Đối  p;người vài lầ ;đụng độ này& ương Hình đến& ên cũng không&nbs iết. Chỉ biết cô có bộ ngực rất lớn.

Khi cậu&n ở bồn hoa h bsp;thuốc từng n nbsp;thấy người  bsp;nói mấy lời ;dâm đãng về cô, nghi ngờ cô có phải xử nữ hay không, đoán xem ngực cô lớn cỡ nào.

Bây giờ&n ở gần như  nbsp;nhìn kỹ xác p;nhận đúng là& rất lớn.

Khư sp;Hình thờ ơ&nb hìn nữ sinh  g đứng cản  g trước mặt,&nb ông mở miệng, nâng chân đi ra ngoài.

Quý Từ& ;quyết định nh p;định phải c ;cậu lại và&nbs  cậu trực n nbsp;chung với mình.

Cô chạy& ;tới quá nhanh,&n ;làm bộ ngực&nb n trực tiếp  nbsp;sát vào cánh sp;tay của cậu.

Ngay lập& ;tức, Khương Hì sp;mất hết kiên ;nhẫn, ánh mắt& lạnh lẽo nhìn&n hằm chằm Quý Từ, môi mỏng hé ra, buột miệng thốt lên: “Có tránh ra không?”

Quý T p;không đáp, tự ;giải thích cho&n ;mục đích của& ình: “Hôm nay&nb à ngày trực nhật của mình và cậu.”

Khương  nbsp;vẫn xụ mặ ;ra, không biết&n ;nặng nhẹ mà&nb y Quý Từ ra& p;rồi bỏ đi.

Quý Từ hết cách, duỗi tay túm lấy cánh tay Khương Hình.

Khương H nbsp;lật lại li sp;nắm lấy tay&n cô, Quý Từ  nbsp;chiêu nào ph bsp;chiêu đó.

Quý Từ&nb yện tập thì&nbs i nhưng chưa  ng thực chiến,&n lần đầu tiên&n ao đấu thì gặp phải một Khương Hình thân kinh bách chiến.

Cô không có một chút phần thắng nào.

Quý Từ&nb iếc mắt hướng ông cậu mà  nbsp;Khương Hình  o bản năng dùng tay phải chặn lại. Vì điện thoại di động không nắm chặt nên bay thẳng đến bức tường đối diện, “bang”một tiếng màn hình vỡ toang.

Quý Từ ngây ngẩn cả người.

Khương   thu tay lại, bsp;hung ác liếc& p;mắt nhìn đối phương, sau đó&n đi qua nhặt lại di động của mình rồi bỏ đi.

Buổi tối& về nhà, Quý  nbsp;lên mạng tra sp;giá điện tho sp;iphone mới nh bsp;bao nhiêu, đổi cái mới cần bao nhiêu tiền.

Cô tìm&n Tần Yên xin  hat của Khương&n Hình, ấn thêm&nb ạn rồi chuẩn bị chuyển tiền.

Đối ph bsp;không chấp nh nbsp;kết bạn, T sp;Yên quan tâm&nb ;hỏi ‘Làm sao vậy?’

Quý Từ chọc chọc màn hình, rồi nói ‘Không có gì!’

Ngày hôm ;sau, Trần Viễn& ;đến tìm Khươn ;Hình.

Lần đ p;tiên Trần Viễ p;gặp Quý Từ,&n ối với cô  nbsp;hiện vô cùn sp;nhiệt tình. Bây giờ sau khi nghe được tin đồn vớ vẩn liên quan đến Khương Hình cùng Quý Từ thì hai mắt liền bắt đầu sáng lên.

“Ôi, anh& ;Hình, sao em  ảm giác điện&n oại của anh  g dùng càng m ?” Trần Viễn nhìn Khương Hình đang chơi trò chơi trên điện thoại.

Khương   ngước mắt   lùng nhìn Tr  Viễn, nói:  u ngốc.”

Quý& Từ giả bộ  nbsp;làm bài tập p;nhưng mắt vẫn ;hướng nhìn về điện thoại trên tay của Khương Hình.

Trần Vi sp;nói không sai,& sp;quả thực là& mới.

Bởi vì chiếc điện thoại này là mới hoàn toàn.

Ngày hôm& p;qua, chiếc đi sp;thoại kia đã& ;bị Khương Hình ;ném thẳng đi&nb ồi, cậu vốn không suy nghĩ đến việc đổi lại cái khác.

Trong lòng bsp;Quý Từ càng& ;đau khổ.

Nếu ;như bồi thườn ;cho cậu một&nbs  động mới  nbsp;toàn, chắc c  là cô phải dốc hết vốn liếng.

Quý Từ ;nhíu chặt chân& ;mày, việc phải ;mắc nợ người hác, cô không&nbs àm được.

Khi làm kiểm tra hàng tuần, cô chọc chọc cánh tay Khương Hình.

Lần đầu không nhúc nhích.

Lần thứ hai vẫn như cũ.

Quý Từ&nbs ọc chọc lần&nb  ba, Khương H h quay mặt, n o nửa con mắt, ngữ khí giận dữ nói với cô: “Cậu có thấy phiền hay không?”

Vừa m sp;tỉnh ngủ, gi bsp;nói có chút&n ;khàn, âm thanh&nb ;nhè nhẹ nghe&nbs iống như đang làm nũng.

Các bạn& ;học xung quanh&nb ;đều nghe thấy& được nhưng khô p;ai dám ngẩng đầu hóng chuyện. Một bên làm bài, một bên dựng thẳng tai lên nghe ngóng.

Quý Từ& ;nhẫn nại, giả ;giọng nói xuốn sp;ghé sát vào&nb trước mặt Khương Hình nhẹ nhàng nói: “Vì sao cậu không chấp nhận kết bạn Wechat của mình?”

Nghe v bsp;vẻ mặt Khư sp;Hình giống nh sp;gặp phải mộ ;kẻ quái dị,&nb i diện với vẻ mặt dò hỏi của Quý Từ, ném xuống một câu: “Cậu là ai mà tôi phải chấp nhận.”

Dứt lời lại quay mặt đi.

Quý Từ rũ mắt, cắn cắn môi rồi lại tiếp tục quay ra làm bài.

Bạn học& phía sau can  m trộm nhìn,  ấy tai Khương&nb ình có chút  nbsp;lên, không biết có phải là đang ngủ hay không.

Từ đó Quý Từ không còn tìm Khương Hình nói chuyện nữa.

Cô sẽ dùng cách của mình trả tiền cho cậu.

Làm trực ;nhật một mình, ;đổi ruột bút& ho cậu, mua b  sáng cho cậ nbsp;khi cậu chơi bóng thì mua nước mang đến, vân vân …

Những việc này trong mắt&nbs gười khác thì&n rở thành: cho&nbs ù Quý Từ c p;trở thành hoa khôi mới, thì cũng không khác gì hoa khôi cũ trước đây, cả hai đều bại dưới tay Khương Hình.

Trên thự sp;tế Khương Hì sp;không hề cảm ;kích chút nào.Ngày trực nhật, cả ngày Khương Hình không đến trường.

Quý Từ đổi bút, thì cậu trực tiếp ném đi.

Bữa sáng&n không phải cho&nb Trần Viễn mua&nb hì cũng vào  ng rác.

Cô  a nước lúc cậu chơi bóng, Khương Hình đều coi như không nhìn thấy.

Cho đến ;khi giáo viên&nbs tiếng Anh điểm& danh rồi nói   không nộp v bsp;bài tập, Quý Từ đứng&nb , Khương Hình&nbs ần đầu tiên&nb nbsp;xưa đến nay p;được giáo viên tiếng Anh khen ngợi.

Khương Hình cản Quý Từ lại.