Chương 6

Quý Từ nhẹ  g vòng đến   trước Khương&n ình ngồi xổm&nb ống, lần đầu tiên nhìn thẳng quan sát cậu.

Cô chăm chú nhìn rồi giơ tay sờ lên hàng lông mi dày rậm của cậu.

Quý Từ thấy hâm mộ cậu.

Triệu Thu p;Nguyệt nói rấ p;đúng, trông c sp;thật sự rất đẹp trai.

Nhiệt đ p;trên trán không sp;còn cao như&nbs trước, chắc do& thuốc phát huy&nb tác dụng.

Quý Từ lấy cặp sách, tắt đèn, đóng cửa rời đi.

Khương Hình mở mắt, đáy mặt một mảnh trấn tĩnh.

Đến khi& ;Khương Hình đi& ;học lại đã&nb nbsp;tuần sau rồ bsp;Giữa chừng T bsp;Yên có rất nhiều lần muốn cùng Quý Từ tâm sự.

Cô cảm&nb ấy hai người&nb y hoàn toàn k ng thích hợp,&nbs hương Hình quá mạnh mẽ lại lạnh lùng, Quý Từ cần một người ấm áp.

Trần Viễn ;thì vui vẻ   hở ra mặt.
Mỗi lần Tầ ;Yên muốn đi&nbs m Quý Từ th sp;luôn cảm thấ p;khó nói. Hiện& ;tại Khương Hình đã quay về thì khả năng nói chuyện càng nhỏ.

Tiết th ;dục này học&nb ung với lớp  br>
Khi Quý Từ sp;chạy bộ bị& i đó đẩy n bsp;không chảy m bsp;chỉ bị xư ;da, bầm tím một mảnh.

Khi Quý Từ xin nghỉ về phòng học, học sinh xung quanh bắt đầu bàn tán sôi nổi. Bọn&nb  sớm nghe nó bsp;Quý Từ là&nb oa khôi mới   trường, hơn&nbs a tuần trước còn muốn quyến rũ học bá Khương Hình.

Khương Hình trước nay chưa từng có bạn gái. Ngầu thì rất ngầu, nhưng hư cũng rất hư.&nbs c đàn chị k nbsp;trên từng th nbsp;luận rằng K g Hình là nam sinh 10 năm mới có một ở trường Nhất Trung. Cho dù là ngoại hình, gia

thế, khí chất hay là thành tích toán học của cậu đều thuộc hàng cực phẩm. Hoa khôi trước&n đây cũng từng&n ạnh dạn theo&nbs ổi cậu rất&nbs  nhưng đến cả họ tên người ta Khương Hình cũng không nhớ, huống chi Quý Từ vẫn chưa làm gì, sao Khương Hình có thể can tâm chịu trói.

Hôm nay&nb ;hai người cùng& ;đến trường, n sp;định sẽ có& ịch hay xem.  ả nhiên vừa bắt đầu chạy thì Chu Tịch Nhan đã ra tay với Quý Từ.

Quý Từ xin giáo viên thể dục nghỉ, về lại lớp học.

Khi đi&nbs uay về lớp  nbsp;liền thấy K g Hình đáng  nbsp;đang chơi bó nbsp;rổ thì lại ngồi ở đây.

Quý Từ chậm rì rì đi trở về chỗ, ngồi xuống bên cạnh cậu.

Khương Hình dùng lực kéo cánh tay Quý Từ, ngay lập tức khiến cô ngồi lên đùi mình.&nb uý Từ bị d bsp;tức giận mu sp;vùng ra. Khươn bsp;Hình nhanh chóng kẹp lấy&n ô, ngang ngạnh&nb quát lớn: “Đ ;cử động, nếu ử động, tôi liền làm cậu ở ngay đây.”

Mấy ng p;trước Quý Từ liên tiếp gặp&n c mộng, ma c bsp;rồng Khương Hình lập tức hiện ra ngay trước mắt.

Quý Từ&n goan ngoãn không&n p;cử động nữa chỉ là một  nbsp;giữa hai châ bsp;rất lớn, làm cô rất không thoải mái.

Làn da   chỗ cẳng c nbsp;trắng mịn v sp;cùng, nơi bị& ;trầy da bầm&nbs m một mảng lớn, trông rất kinh hãi.

Khương Hì bsp;nhíu mày, khô nbsp;dám chạm và bsp;đè nặng âm& thanh hỏi Quý Từ: “Có đau hay không?”

Quý Từ mặt không đổi sắc trả lời: “Không đau lắm.”

Đây là lời nói thật lòng.

Khi còn&nb ;nhỏ luyện võ,& thường xuyên b ;thương, Quý Từ ;vẫn luôn chịu& đựng được. Có đôi khi đau đến chảy nước mắt, Quý Từ cũng không kêu một tiếng.

Khương   đặt Quý T p;lên trên ghế,& ;sau đó ngồi&nbs m trước mặt&nbs  quan sát vết thương một lần nữa.

“Không đau thật à?”

Quý Từ trả lời, “thật sự không đau”.

Ngay sau& p;đó Khương Hìn p;vô lại dùng&nb ức đè lên  bsp;thương. Lúc n nbsp;đây, Quý Từ đau đến hai hốc mắt đều đỏ, giơ tay đánh lại.

Tay cô&nbs ị Khương Hình&n hặn ngay lại,&nb huôn mặt vui   nhìn Quý T sp;đang đau đến rớt nước mắt, nói: “Không phải nói không đau sao?”

Quý Từ& chưa kịp phản&n ác, Khương Hình& ;cúi người hôn& lên chỗ bị  ng của cô.

Đầu lưỡ nhẹ nhàng liếm, ;một cảm giác&n m áp xa lạ&n ;làm trái tim  uý Từ loạn nhịp, hai tay cuộn tròn lại.

Sau đấy, ;Quý Từ không&nb a ngoài, Khương&n ;Hình cũng không, sp;liền ngồi bên cạnh nhìn Quý Từ đang ngay ngắn làm bài tập.

Quý Từ&n i lấy nước  , Khương Hình&nbs uốn giúp nhưng&n cô không cho. Lôi lôi kéo  , Khương Hình&nbs iền nóng nảy&nb o phăng cúc  nbsp;đồng phục Quý Từ.

Trước m ;Khương Hình hi sp;ra một cái&nbs o ba lỗ màu& p;trắng, cậu ph sp;ứng nhanh, nhanh chóng ôm lấy Quý Từ.

Lần đầu tiên Quý Từ tức giận đến khí huyết dâng cao, cả người cứng đờ giống như khúc&n gỗ, miệng vết& hương cũng đau,& ;thậm chí cô&nbs n cảm nhận được mạch máu đang đập “thịch thịch thịch”.

Hết  nbsp;học sinh ch bsp;rãi quay về&n ;lớp, phát hiện ;ra Quý Từ m nbsp;một áo sơ mi trắng đen, cúc áo được cài từ dưới lên cái cao nhất.

Mọi ngư sp;vừa nhìn thấ p;thì trong lòng&n p;đã hiểu rõ,&n ây là áo kho nbsp;ngoài của Khương Hình.

Tiết toá bsp;giáo viên hỏ sp;riêng Quý Từ& ;vì sao không  ặc đồng phục. uý Từ trả lời, gần&n y do cô bị&n ;cảm cho nên  n ngoài mặc  m một áo kh bsp;nữa. Sợ giáo viên không tin, còn kéo từ phía dưới vạt áo là áo đồng phục cho giáo viên xem.

Trên Tieba&n sp;lại náo nhiệ >
#Tình nhân c bsp;và tình nhân& p;mới trực tiế ;đối đầu, tìn nhân mới lập&nb c chiến thắng!#

Quý Từ mặc áo của Khương Hình.

Khương Hình đưa Quý Từ về nhà.

Ngày hôm&n ;sau Quý Từ   học, cô b p;Chu Tịch Nhan&nb ;cùng một cô&nbs  chặn lại.

Trời mưa ;phùn, Quý Từ&nb éo quai đeo c  sách, nhìn   phương có t nbsp;tận bảy tám người, mặt không đổi sắc.

Đứng yê ;một chỗ nghe&nb ối phương tức& iận chửi rủa,& hi nghe thấy  u Tịch Nhan chửi cô là hồ ly tinh không biết xấu hổ, Quý Từ chạy như bay tiến đến, “b bộp”, tát hai&n ái lên trên   Chu Tịch Nha  sau đó nhanh chóng bỏ đi.

Đợi đến hi đối phương&n hản ứng đuổi& eo, Quý Từ c  còn nhanh hơn thỏ, đã không còn thấy bóng dáng.

Chạy qua& p;chỗ rẽ, Quý&n ừ bị một  nbsp;kéo vào trong bsp;lồng ngực, c sp;ngửi thấy mùi hoa dành dành nhàn nhạt.

Khương H nbsp;dẫn Quý Từ ;trốn vào trong&n ;hẻm nhỏ, đè&n n người cô  nbsp;đầu hỏi: “Xảy ra bất hòa gì mà đánh nhau với người ta?”

Quý Từ cùng cậu bốn mắt nhìn nhau, không nói chuyện.

Nghe ti  nói càng ng nbsp;càng gần, Qu bsp;Từ muốn đ ;Khương Hình ra, cậu lại bóp cái cằm xinh xắn của cô, thở dài một tiếng.

Cậu vừa hôn vừa mở cây dù che hai người lại.

Quý Từ&n oàn toàn không&nb biết nhóm ngườ ;Chu Tịch Nhan&nbs rời đi lúc nào, chỉ nhớ rõ độ ấm trên môi liên tiếp kéo đến.

Đầu lư ;của cậu cố&nb  hàm răng cô bsp;khống chế đ sp;của cô, đè&n ên người cô, càng hôn càng sâu. Môi cô bị cắn, vừa mới bắt đầu cảm thấy đau, rồi sau đó cô lại cảm giác được ai đó đang liếm môi cô rất dịu dàng.

Lưỡi tro bsp;khoang miệng c nbsp;cường thế  bsp;quét từng ch bsp;ngóc ngách bên trong, còn cẩn thận liếm hàm răng, kéo đầu lưỡi nhỏ của Quý Từ trao đổi dung dịch.

Quý Từ không muốn nuốt.

Những thứ ấy liền theo khóe miệng cô từ từ chảy xuống.

Ý loạn ;tình mê, không&n ;biết từ khi&nbs o đối phương&nb  cởi móc áo p;ngực của cô.

Ngực phải ;bị Khương Hình ;xoa nắn truyền& ;đến cảm giác& ê dại xa l sp;đánh thức Quý Từ. Ngay lập tức Quý Từ giống con cá chạch nóng nảy, muốn trốn thoát.

Để ki p;chế vật nhỏ& ưới bụng càng& úc càng lớn,&nbs p thủ không  c, Khương Hình đành buông Quý Từ ra.

Lòng bàn&nbs tay lau đi nư  miếng ở kh bsp;miệng cô, đe sp;áo khoác trên& p;khuỷu tay mặc thêm cho cô, dắt tay cô nói, “đi thôi”.

Buổi t sp;khi rửa mặt,& ;Quý Từ sờ  nbsp;vết thương  sp;môi dưới, c p;giác rất kỳ quái.

Không rõ Khương Hình vì cái gì mà muốn hôn cô.

Rõ ràng&nbs úc ấy Khương&nb nh nắm lấy   phải của c bsp;vì cái gì&nbs ây giờ ngực trái cảm giác cũng không thoải mái.

Quý Từ khá bảo thủ, biết nam nữ chỉ có thể làm chuyện như vậy khi là người yêu hoặc vợ chồng. Ngày& hôm sau đi h  Khương Hình   Quý Từ tát một cái mạnh đến choáng váng, nhưng Khương Hình cũng không lên tiếng.

Buổi chiều Tần Yên đến nói với Quý Từ, Chu Tịch Nhan bị cho thôi học.

Quý Từ&n úc ấy đang  nbsp;bài tập, rõ p;ràng tính đúng p;đáp án nhưng&n khi viết lại bị sai.

Đầu tháng p;sinh nhật Quý&n ;Từ, Tần Yên&nb ng cô một c bsp;vòng tay rất& p;đẹp, Trần Viễn tặng ngay một bao lì xì.

Sáng sớm đến lớp, trong hộc bàn có một hộp Ferrero lớn.

Quý Từ nhìn về phía bên cạnh còn trống, trầm tư mím môi.

Lần trư p;Quý Từ khiến& Khương Hình chị p;một cái tát,&n Khương Hình lại không đi học.

Phùng Mộng Nhã cố ý gấp áp trở về chúc mừng sinh nhật Quý Từ, hôn lên mặt cô , cư bsp;nói: “Chúc m nbsp;sinh nhật 18& sp;tuổi công chú sp;nhỏ của mẹ, rốt cuộc cũng trưởng thành rồi. Ôi, qua mấy năm nữa công chúa nhỏ sẽ rời xa bà mẹ già này rồi.”

Quý Từ bất đắc dĩ, yêu chiều cười, kêu một tiếng: “Mẹ”.

Mẹ c ột bên làm   kem, một bê bsp;nói với Quý& ;Từ: “Hôm nay&n ẹ giúp con nhận một bưu phẩm, đặt ở bàn học trong phòng con đó.”

Quý Từ mang cặp sách về phòng, trả lời mẹ, “con biết rồi”.