Chương 8

Quý Từ không nghĩ rằng cô sẽ bị bắt cóc.

Trên đư sp;đi học về,&n ô bị quấy  nbsp;sau đó bị&n người phía sau&n tập kích. Vừa đúng lúc mẹ cô lại đi công tác.

Ngày mai&nb ;là chủ nhật,&n oán chừng rất&n hó có ai phá bsp;hiện ra cô&nb bị bắt cóc. Quý Từ bị trói trên ghế, mắt bị che lại, miệng bị nhét giẻ lau.

Tay chân&nbs ;bị dây thừng&n uộc chặt làm&nb o đau đớn,  g bao lâu, Qu nbsp;Từ nghe thấy có người đến, nghe tiếng bước chân thì có ba người.

Một ng bsp;đi đến trư p;mặt Quý Từ,&n éo mạnh tóc  ến cho cô ph nbsp;ngửa đầu lên.

“Mẹ ki p;em gái trông&nbs thật con mẹ  nbsp;ngon ăn, cặp sp;vú này thật&n đẫy đà, ông đây cứng lên rồi.”

Quý T bắt đầu liều& ng giãy giụa,&nbs ế tiếp quần&nb nbsp;bị xé rách, p;nội y bị giựt phăng đi.

Cô khóc sướt mướt.

Bàn tay& ;to đầy vết&nbs i sạm ghê t bsp;đang sờ soạ sp;khắp thân th p;trắng ngần hơi ửng đỏ của cô.

Những nơi bị chạm vào đều đã xanh tím.

Những người đó lại tiếp tục xé nát váy Quý Từ, cô liều mạng khép chân lại.

Một gã&n ùng sức lôi   lau trong mi g Quý Từ ra, sp;mang dương v*t của bản thân vào trong miệng Quý Từ.

Quý Từ dùng sức cắn chặt môi, người đàn ông không được như mong muốn, ra tay  n nhẫn, một   hung dữ kéo sp;chặt tóc đuô p;ngựa cô, một& bên ác độc dùng tay tát Quý Từ.

Đưa cái&n hứ ấy lên  bsp;miệng cô lầ p;nữa, mùi vị&n anh hôi khiến&nbs uý Từ buồn nôn, nước mắt như dây hạt châu vẫn liên tục rớt xuống.

Khương   dẫn người  bsp;văng của nhà p;kho, cửa bị&nb ậu đá một  nbsp;bay ra, sau đó lại hoảng loạn xoay người đóng cửa lại.

Khương H bsp;ôm Quý Từ&nb ến bệnh viện,& rần Viễn và&nbs  họ cậu Hứa Thành mang ba người kia về.

Trên đư p;trở về, Trần Viễn ngồi trên& ghế phụ, tay&nbs t thuốc liên  c run lên.

Cậu nghĩ& ;cả đời này&nb nbsp;không quên vi  này, vừa r bsp;đá văng cửa ;nha kho, cậu liếc mắt liền thấy cảnh tượng đó.

Ba tên  y tong teo vớ nbsp;đôi mắt th sp;đen hãm sâu,&n ;đang nằm mơ&nbs  màng màng xung quanh rải rác toàn ống kim tiêm.

Bên ghế& ;cô gái bị   chặt, nửa   trên trần t , trên làn da bsp;trắng che kín bởi các mảng bầm tím cùng với tinh d*ch mới bắn ra.

Trên mặt không có một chỗ nào tốt, cả khuôn mặt sưng to như bánh bao mốc meo hư t , máu tươi k  miệng lẫn  nbsp;tinh d*ch vẫn còn  nh trên mặt.

Cậu theo& ;Khương Hình lăn p;lộn không ít&n nơi hỗn độn,&n ương Hình đánh người không phân biệt nam nữ.

Nhưng Khư bsp;Hình đối v p;con gái làm  iệc quá phận&nb ất chẳng qua cũng chỉ tát một cái.

Cho dù ly rượu kia không phải rượu bình thường.

Nhớ đến Quý Từ ngày xưa duyên dáng xinh đẹp như con thiên nga trắng, dáng vẻ ngồi&nb ay ngắn ở l bsp;học thì Trầ p;Viễn liền cả ;thấy trái tim&nb run lên, đập nhanh khủng khiếp.

Quý Từ ;cuối cùng cũng& ;khỏe lại, đợ đến khi hồi&nbs c tốt hơn m bsp;gọi điện thoại báo tin cho mẹ.

Nhưng mà&n cô chỉ cho m bsp;biết rằng b p;bạo lực học& ường. Tần Yên dạy Quý Từ nói như thế.

Tần Yên& mỗi ngày đều&n n thăm cô, ba nbsp;đầu đến v p;khóc vừa, sau&n ;đó cuối cùng cũng không khóc nữa, bắt đầu mắng chửi liên tục.

Trần Vi p;cũng đến thăm ;Quý Từ một&nbs , tặng cho c bsp;một bó hoa&nb tường vi, cô rất thích.

Quý Từ& ;thấy chỉ có&nb t mình Trần  n tới, mở m  hỏi Khương  h đâu.

Trần Vi p;giả vờ ho  n vài tiếng,  yên thuyên nói,&n ;anh Hình gần&nbs ây hơi bận rộn, đợi khi rảnh sẽ đến thăm.

Quý Từ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rồi.

Ba tên&nbs àn ông kia b bsp;Khương Hình g  giữ mà khô bsp;mang đến cụ p;cảnh sát, nhốt ở tầng hầm quán bar.

Gân tay,&nbs ;gân chân của&nb ọn họ đã  p;Khương Hình c sp;đứt, trên m p;bị đánh xanh tím bầm dập, trên người không có quần áo.

Khắp nơi ở tầng hầm đều là máu của ba gã kia.

Giữa phòng đặt một chiếc bàn nhỏ, trên bàn là ống kim tiêm.

Mỗi lần ;cơn nghiện ma&nb túy phát tác,&nbs a gã tựa nh sp;giòi bọ gớm& ghiếc, miệng bị bịt kín, phía trước không thể ngọ nguậy.

Nếu tới được, liền bị Khương Hình đang hút thuốc đạp trở lại.

Mỗi ngày ;đúng giờ bọn& ọ sẽ được&nb nbsp;thuốc dinh d g, cứ như v bsp;mà sống, không cho bọn họ chết.

Vừa nhì p;thấy Khương H bsp;mặc quần áo ;hôm trước liề ;biết cậu đã&n y ngày nay chưa về nhà.

Trên mặt& ;đất toàn là&nb n thuốc, trước& kia Khương Hình&n ;không hút như&nb thế này.

Trần Viễ p;đi tới, nhìn&n bộ dạng này&nbs  cậu nói:  nbsp;Hình, hôm nay bsp;Quý Từ hỏi về anh.”

Khương H nbsp;đang hút thu nbsp;chợt dừng l nbsp;không lâu sau bsp;đó lại đố thuốc, không lên tiếng.

Hứa Th bsp;đứng ở phí ;sau đưa mắt&nbs  hiệu cho Tr nbsp;Viễn, ý bả p;cậu khuyên Khương Hình vài câu.

Trần Viễ p;nhắm mắt nói& dối, nói thêm&nb ột câu: “Cậu&  nói muốn gặp cậu.”

Khương  nbsp;đưa lưng v p;phía Trần Viễ sp;thật lâu mới ;thấp giọng nói: “Ừm.”

Tiếng&nbs bsp;chân phía sau dừng lại đã&nb , người đến cũng chưa&n ên tiếng.

Trái l sp;Quý Từ nhịn& không được mà& gồi dậy, nhìn&n gười sau lưng&nb ỏi: “Sao cậu không lên tiếng?”

Khương&nb h không nghĩ   Quý Từ vẫ p;chưa ngủ, cậu ;đứng ở bên&nb h, con ngươi đen thuần chiếu lên khuôn mặt còn sưng vù của Quý Từ.

“Tôi đánh thức cậu sao?”

Quý Từ dựa vào đầu giường kéo chăn lên, lắc đầu.

Cô nhìn& chằm chằm yết& ầu Khương Hình& hỏi: “Giọng c ;bị làm sao vậy?”

Khương  nbsp;ngồi xuống,  h Quý Từ r sp;gần, nhìn th sp;cô mặc áo&nbs  V để lộ ra vết thương trên xương quai xanh.

Giọng nói sp;càng âm trầm: “Trước đó và gày bị cảm, gần đây đỡ rồi.”

Quý T nghĩ đến một&n n cậu bị c sp;không chịu u bsp;thuốc, lại t nbsp;hỏi: “Vậy cậu uống thuốc chưa?”

Quý T ;hỏi một câu,&n hương Hình liền ;đáp một câu. “Uống thuốc gì rồi?”

Khương Hình suy nghĩ nói ra một đáp án.

Quý Từ nghe xong biểu tình ‘Quả nhiên là như vậy.’

“Cậu  p;rồi nói chính& ;là lần trước& ình mua cho c  thuốc hạ s nbsp;chẳng lẽ lần này cậu cũng bị sốt.”

Khương  nbsp;không nghĩ Qu nbsp;Từ sẽ đoá ;được lời cậu. “Ừm, lần này cũng bị sốt.”

Quý Từ bĩu môi, rõ ràng không tin.

Quý Từ&nbs ừa mới sờ  bsp;trán, Khương  h liền nắm  nbsp;cô kéo xuốn bsp;nhẹ nhàng nắm trong tay, nghiêm túc nhìn cô: “Quý Từ, tôi có một việc muốn bàn với cậu.”

Quý T chớp mắt, nhìn& biểu cảm trịnh trọng của Khươ p;Hình, không biết tại sao ngực trái lại không thoải mái.

Cô nghe thấy bản thân không kiềm chế được, mở miệng hỏi: “Chuyện gì?”

Khương H bsp;nhẹ nhàng vu bsp;ve bàn tay  nhỏ nhắn của&n ý Từ, thấp  g nói: “Trước đây cậu mang nước cho tôi, viết bài cho tôi là bởi vì cậu làm rơi vỡ điện thoại của tôi, muốn bồi thường cho tôi, đúng không?”

Quý Từ gật đầu.

“Sau đ tôi bị ốm  bsp;đến thăm, ch sp;tôi uống thu bsp;trông tôi ng bsp;là bởi vì tôi cho cậu mượn dù, cậu uống nước trái cây nhà tôi.”

Quý Từ lại gật đầu.

Khương H bsp;sờ lên khuôn p;mặt nhỏ Quý&n ừ, nhìn vào   mắt cô nói p;tiếp: “Sinh nhật tặng tôi bánh kem là bởi vì tôi tặng cậu vòng cổ.”

Quý Từ vẫn tiếp tục gật gật đầu.

Nói đế cùng, Khương Hìn sp;chậm rãi sờ& lên môi cô,  g tơ khắp người Quý Từ dựng đứng hết lên.

Trực giác p;mách bảo cô&nb ằng, bây giờ&nb ương Hình rất&n guy hiểm.

Khương H nbsp;giống như ma sp;quỷ, giọng n sp;từ tốn, tiế ;tục nói mang&nbs heo sự mê hoặc.

“Vậy l p;này, tôi cứu&n cậu, cậu có&nbs i nên lấy th nbsp;báo đáp tôi p;không, hửm?”

Âm cuối hướng lên đang dò hỏi, làm Quý Từ sửng sốt.

Nói là&nb àn bạc nhưng&nbs ong lời nói  n toàn không  o cô một con sp;đường sống.

Trong đ sp;Quý Từ tự&nb ng sắp xếp  nbsp;một lần n p;tất cả những lời nói của Khương Hình.

Quý Từ biết, chuyện này không bàn bạc được nữa rồi.