Chương 10

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tan h  hai người k g về chung n  Quý Từ bi sp;giữa cô và&nb hương Hình đã xảy ra chuyện rồi.

Vốn muốn hỏi Tần Yên, rồi nghĩ đi nghĩ lại, Tần Yên không ủng hộ mối quan hệ giữa cô và Khương Hình nên thôi. Vừa vặn mẹ cô tối nay trở về.

Quý Từ&nb  gối, gõ c sp;phòng mẹ, đ sp;ở cửa hỏi:& Mẹ, tối nay   ngủ cùng mẹ được không?”

Quý T p;nằm trên khuỷ p;tay của Phùng&n ;Mộng Nhã, giốn p;như khi còn  hỏ rúc vào trong lòng mẹ.

Phùng Mộn p;Nhã nhẹ nhàng& ;vuốt ve tóc  ý Từ, hiền  bsp;hỏi con gái:& p;“Làm sao vậy, Tiểu Từ?”

Quý Từ liếm liếm cánh môi, nói nhỏ với mẹ: “Mẹ, con yêu rồi.”

“Là a ;chàng đẹp trai& ;lúc con nằm  ện thường xuyê ;đến thăm con,&n cao cao gầy gầy như con lai?”

“Vâng”.&nb bsp;sửng sốt h sp;“Mẹ làm sao& lại biết?” Phùng Mộng Nhã nở nụ cười ấm áp.

“Ánh mắt cậu ấy khi   con giống h nbsp;như ánh mắt p;trước đây cha ;con nhìn mẹ, hơn nữa Tiểu Từ khi nhìn cậu ấy cũng rất dịu dàng.”

Quý T ;không nghĩ tới, p;thì ra chính&nbs cô cũng nhìn  ương Hình như&nb hế. “Có phải xảy ra vấn đề gì không?”. Mẹ cô tiếp hỏi.

Quý Từ&n hớ tới khi  ng Hình trách  óc mình, kể   mọi chuyện  nbsp;đầu đến cuối cho mẹ.

Không ngờ ;sau khi Phùng  Mộng Nhã nghe&nbs ong, liền cưới& phá lên, xoa  a lỗ tai nhỏ của Quý Từ: “Con gái ngốc, đây là cậu ấy đang ghen.”

“Ghen?”

Cuối tu bsp;Quý Từ nghe&n ;theo lời mẹ,&nb hủ động hẹn&n ơng Hình đi  g viên giải trí.

Lần trư p;hai người chia& p;tay không vui&nbs ;vẻ, đã mấy&nb y rồi không gặp nhau.

Quý Từ&nb nhìn Khương Hình p;gầy đi trông&n thấy, tóc cũng&n dài ra một  br>
Lúc trước  e mẹ nói tr nbsp;cậu rất đ p;trai, bây giờ&n ;Quý Từ vừa&nbs n thấy Khương Hình tim đập càng nhanh.

Mẹ cô&nb còn nói cô k g phải bị b  tim đập nha nbsp;hơn là bởi& ;vì cậu làm cô cảm thấy vui vẻ hạnh phúc.

Khương H nbsp;cầm cặp sá sp;Quý Từ rồi&n i theo sau như nbsp;cái đuôi nh bsp;Quý Từ đi đâu, Khương Hình liền đi đó.

Trên đư p;có rất nhiều& người lấy đi thoại ra làm   chụp ảnh,  g thật ra là chụp lén hai người họ.

Khương Hì sp;một lòng muố p;nhào vào ngườ p;cô gái phía&nbs rước, nhưng Quý Từ không hay biết gì hết.

Đêm xuố sp;hai người tùy p;tiện ăn một&n hút gì đó,  nbsp;ngồi ở gi p;quảng trường ngắm nhìn ánh đèn nơi xa xăm.

Quý Từ&nb hẩy khẩy hoa&nbs n trên tay v  chủ động  bsp;chuyện: “Khương Hình, xin…”

Quý T chưa nói hết,&nb hương Hình đã&n ắt ngang, giọng& ;điệu lạnh lẽ ;“Quý Từ, tôi biết hôm nay cậu hẹn tôi đến đây muốn nói chuyện gì, tôi cho cậu biết, tôi không đồng ý.”

Quý Từ&n ông hiểu Khương ;Hình tại sao&nbs ại không nhận&n ời xin lỗi  nbsp;cô: “Vì sao?”

Khương H nbsp;siết chặt d bsp;thắt lưng tro nbsp;tay, toàn thâ nbsp;tỏa ra hung&n p;ác, nhìn Quý Từ, ngữ khí lạnh lùng.

“Cứ coi ;như tôi lợi&nbs ng sự áy ná sp;của cậu, ép& buộc cậu làm&nb n gái của tôi, cho dù cậu không hề để ý đến tôi thì tôi cũng không cho phép cậu hối hận, đã nghe rõ chưa, Quý Từ?”

“Mình không hối hận, Khương Hình, cậu đang nói gì vậy?”

“Hả? Nói gì, nói hôm nay cậu hẹn tôi ra đây không phải nói chia tay sao?”

Khương H nbsp;bây giờ gi bsp;như con báo&nb ;hung ác, nhìn&nbs chằm chằm Quý Từ, trong mắt tràn đầy sự điên cuồng.

“Mình không chia tay cậu, là mình muốn tặng quà cho cậu.”

Quý T lấy món quà  nbsp;trong cặp sá nbsp;ra, là một&n ;khăn quàng cổ&n màu xám đậm.

Khi lấy món quà ra trông cô có chút ngượng ngùng.

Cô nắm& ;chặt khăn quàng p;cổ trong tay&nbs rồi mới ngẩng& ầu nhìn thấy&nb  mặt cứng đơ của Khương Hình.

“Khăn qu nbsp;cổ này mình p;đan từ khi  úng ta bắt  nbsp;quen nhau. Vố nbsp;dĩ đến lễ Giáng Sinh mới tặng cho cậu, nhưng vì mấy ngày trước mình làm cậu tức giận, cho nên muốn dùng cái này tặng cậu nhận lỗi. Hy vọng cậu đừng giận mình nữa.”

Quý Từ không quan tâm đến Khương Hình đang đông cứng toàn thân, lại tiếp tục nói:&n Khi làm chiếc&nbs hăn này không&nbs ược gặp cậu&n ng khi mình làm mỗi đường đan mũi chỉ đều nghĩ về cậu. Chắc có lẽ là vì quá nhớ nhung cậu nên mới có thể hoàn thành trước thời hạn sớm như vậy.”

Bây gi ;mới tháng Sáu,& ;đến lễ Giáng& inh còn những&nbs áu tháng nữa. Đến lúc đó lại nghĩ đến món quà khác tặng cậu.

Thấy Khư bsp;Hình vẫn khô bsp;nhận khăn qu nbsp;cổ trong tay, bsp;Quý Từ cho rằng cậu không thích.

Cô chậm chạp thu tay về, trong lòng khó chịu nhìn khăn quàng cổ nói: “Mình không bi p;cậu thích kiể p;dáng gì, cái&nb này là do bà sp;chủ tư vấn,& còn màu sắc, hoa văn là do mình tự chọn, nếu cậu không thích, mình…”

Khương&nb  không để c sp;nói hết đã&n ế cô đặt  sp;đùi, che đôi& ;mắt của Quý Từ lại.

Ánh mắt& bỗng chốc tối& en, Quý Từ c nbsp;nhận được  sp;hôn ùn ùn  o đến, cô bị người đối diện tập kích.

Khương H nbsp;run rẩy, hôn sp;cô một chút&n rồi nói. “Thích, rất thích”.

Sau khi sp;hôn đủ rồi, Quý Từ tựa  nbsp;vào vai Khươ nbsp;Hình, đôi m bsp;ngấn lệ, tiến gần đến tai cậu đáp lại một câu.

“Mình cũng thích cậu, thích nhất Khương Hình.”

Nếu kh bsp;phải Quý Từ ;không chịu, Khư nbsp;Hình còn mu bsp;quàng khăn lên cổ rồi đi về.

Quý Từ sợ mất mặt, liền tịch thu lại.

Khi sắp&n phải chia tay,&nbs Khương Hình ôm&n Quý Từ hôn  nbsp;hồi lâu.

C bsp;gái nhỏ nhắ p;thở dốc, chôn ;chặt ở trong&nb òng Khương Hình& ;nói một câu: “Khương hình, đêm nay mình muốn ngủ cùng cậu.”

Khương  nbsp;nghe thấy, bu g Quý Từ ra, sp;đôi mắt sáng ;bừng, cúi đầu ngắm cô gái nhỏ, hỏi: “Cậu chắc chắn?”

Quý T ;không do dự,&nbs ỗ tai ửng  bsp;nắm chặt l p;ngón tay Khương sp;Hình. “Ừ.”

Khi Kh sp;Hình đi cửa&n hàng tiện lợi&n ua đồ dùng,   Từ đứng  ;bên ngoài chờ.

Mẹ cô lại đi công tác.

Mẹ chỉ&n ói muốn cô   Khương Hình  ông còn giận&nbs i, không nói cùng cậu về nhà.

Khi ở trên ghế, Khương Hình mãnh liệt hôn Quý Từ hết lần này đến lần khác, trong lòng&n p;cô âm thầm&nbs yết định, hôm& ay cô muốn  sp;cùng Khương Hình.

Trên đường về nhà, lòng bàn tay Quý Từ ướt đẫm mồ hôi, ngẩng đầu nhìn Khương Hình ý&nb uốn bảo cậu&nb nbsp;tay ra một&nb ;chút liền thấy ;khuôn mặt lạnh băng của Khương Hình, cô há miệng thở dốc, bỗng nhiên quên mất điều mình muốn nói.


- ------ 

Câu đầu tiên yêu thích trong toàn văn:

Vì quá nhớ nhung cậu

Nên mới có thể hoàn thành trước thời hạn sớm như vậy.