Chương 17: Ngoại truyện

Quý Từ có m bsp;kỳ nghỉ dài p;Khương Hình li bsp;dẫn cô đi&nb u lịch nước ngoài.

Hai ngư bsp;sống ở nhà& cậu của Khương Hình, là một&nbs n biệt thự  nbsp;bằng gỗ nằm bên cạnh hồ.

Nghe nói Khương Hình dẫn bạn gái đến nên cậu của anh liền đưa cho hai người mượn. Đ ;lại là bắt&nbs  trong năm nay nbsp;giúp trong nh nbsp;có thêm thành viên mới.

Khương Hình biểu thị đồng ý.

Sau khi  n đây, Quý T bsp;thực sự số p;như một thi&nbs hể trên giường ;mọi thứ đều được một tay Khương Hình xử lý.

Bao gồm cả việc tắm rửa và ăn uống.

Ăn cơm&n tối xong, Khương p;Hình đưa cho&nb Quý Từ một  n sách để giết thời gian và nói rằng anh đi ra ngoài một chuyến, sẽ nhanh chóng trở về.

Quý Từ&nb oan ngoãn gật&nbs ầu, Khương Hình ;không nỡ, trư p;khi đi còn  o cô một nụ hôn thật dài mới thôi.

Sau đó,&n ;Khương Hình dùn sp;một dải lụa che đôi mắt   Từ lại, d sp;cô đi đến bên hồ.

Đến bờ& , Khương Hình&nbs ắm tay Quý T bsp;dẫn lên thuy nbsp;anh nhỏ giọng nhẹ hỏi: “Sợ không?”

Giọng nói của Quý Từ lộ sự tò mò,vui vẻ đáp: “Không sợ.”

Quý Từ cảm giác xung quanh rất sáng, nhưng bây giờ hẳn là 9 giờ tối. Chờ đến giữa hồ, Khương Hình cởi tấm vải lụa trên mắt Quý Từ xuống.

Thứ đ p;tiên lọt vào&n tầm mắt cô  h là một vù bsp;sáng như sao&n p;trời lấp lánh.

Đến khi tầm mắt rõ ràng hơn, Quý Từ mới phát hiện đó là những đèn hoa đăng nhỏ ấm&nb nbsp;trên mặt h sp;trên mỗi đèn ;hoa đăng đều&n ó một tờ g bsp;nhỏ.

Phóng tầm mắt nhìn thì thấy vô cùng bất ngờ. Ước tính có hàng vạn ngọn đèn, màn đêm&nb ợc nhuộm bằng& nh sáng lung l nh ấm áp d p;chịu, không chân thật.

Quý Từ ngẩng đầu, bầu trời đêm xanh thẫm cũng đang tỏa sáng với những ngôi sao lấp  nh, rồi cô q  đầu nhìn k  mặt người  nbsp;ông trước mặt, ánh mắt cũng giống như đang phát sáng.

Quý Từ&n thích những đồ vật lấp lánh.&n ất cả những&nb  bút cô sưu& p;tập, trên đầu bút đều có viên kim cương nhỏ.

Bây giờ& Khương Hình lại ;tập hợp tất&n  những thứ  nbsp;lánh, bao gồ bsp;cả đôi mắt lấp lánh của anh, đưa đến trước mặt cô.

Mặt mày Quý Từ tươi cười, khóe miệng cong lên đều thể hiện sự vui sướng, cô nhìn& Khương Hình hào& ;hứng hỏi: “T ;cả đều do  nbsp;chuẩn bị sao?”

Khương H nbsp;giơ tay lên&n p;cài nút áo  n của cô, d bsp;dàng nhìn cô: sp;“Em thích không?”

Quý Từ nhanh chóng cao giọng đáp: “Thích!”

Khương& nh quỳ trên   gối rồi n p;nụ cười, lấ ra một chiếc&nbs ẫn kim cương hồng cùng bộ với chiếc vòng cổ đã tặng cô trước đây.

Giọng đi sp;ngang ngược h bsp;Quý Từ: “Nh bsp;thứ này đề ;do anh sắp x , để báo đáp, em có đồng ý lấy anh không?”

Khuôn  nbsp;nhỏ của Qu p;Từ ửng đỏ&n nbsp;xấu hổ và& vui mừng, mạnh&n mẽ gật gầu đáp: “Đồng ý.”

Khi cùng&n Khương Hình hôn& ;môi, cô nhìn&nbs hấy sao băng  t qua, trái tim ngọt ngào giống như ăn mật.

Sau khi&nbs cầu hôn thành&nb ông, Khương Hình p;chầm chậm chè p;thuyền trở về còn Quý Từ đang nghịch nước và đèn hoa trên hồ.

“Nước h rất lạnh, đừn nghịch nữa.” “Em biết rồi.”

Cô nhanh chóng trả lời nhưng tay vẫn tiếp tục chơi đùa.

Khương H bsp;đành chịu, n nbsp;cô hiếm khi& p;mới vui vẻ&nbs ư vậy nên anh không nói gì thêm.

Quý Từ&n cầm lấy một&nb  hoa, phát hi  bên trên đ bsp;hoa đều có&n một tờ giấy nhỏ, cô mở ra xem thì thấy nét chữ của Khương Hình.

Cô lại&n cẩn thận xem,&nb hế nhưng tất&nb  đều viết   lời yêu th . Đèn thứ nhất, Quý Từ hai chữ là hết thảy tất cả anh yêu nhất.

Đèn th ;hai, những bông& p;hoa nở rất&nbs p, anh thực s nbsp;sợ nó cướ ;đi sự chú ý của em dành cho anh.

Đèn thứ&n ba, anh yêu m  thứ của em sp;rất mong sẽ&n bên em mãi m  hy vọng em cũng như vậy.

Mới xem đến đèn thứ ba thì mặt của Quý Từ đã nóng bừng lên rồi, cô không dám quay&nbs đầu, giọng nói khe khẽ: “Tất& ả… đều do&nbs bsp;tự tay viết? >
Mặc dù đã biết câu trả lời nhưng cô vẫn muốn hỏi.

Khương Hình nhìn thấy vành tai đỏ ửng của Quý Từ, thấp giọng đáp: “Ừ.”

Cả ng ;cô nóng bừng&nb ên, nhiều đèn&n oa như vậy c g phải là h nbsp;vạn lời yêu thương sao.

Quý Từ không bao giờ biết rằng Khương Hình căng thẳng và lo lắng.

Khuôn m sp;Quý Từ vừa&n gại ngùng vừa&n ấu hổ, nhưng&nb  không thể k g nhìn thêm vài cái.

Đèn thứ& tư, tất cả  g chuyện anh  p phải trước&nb y, sau khi có& bsp;được em, anh nghĩ nó đáng giá, thậm chí còn tốt đẹp.

Đèn th năm, sức nặng&n ủa mọi thứ&nbs  thế giới  bsp;không nặng b nbsp;giọt nước mắt của em rơi vào tim anh, như vậy khiến người ta thêm nặng nề.

Đèn thứ& áu, hy vọng  nbsp;mãi mãi cho&n p;anh thật nhiều p;yêu cầu, như&n vậy anh mới có cơ hội thần phục em cả đời.

Đèn th bảy, anh thích&nb em gọi tên a nbsp;khi chúng ta&n sp;làm tình.

Da mặt Quý Từ quá mỏng, sau khi thấy câu này thì không dám nhìn lại.

Khương H bsp;thấy cô khôn sp;nhìn lại, mở ;miệng nhẹ nhàn p;hỏi: “Không thích sao?”

Quý Từ& đổi tư thế&nbs  xếp bằng,  nbsp;đầu nhỏ gi bsp;trả lời: “ ” “Vậy sau này, mỗi ngày anh đều viết cho em được chứ?”

Quý Từ cảm thấy cực kỳ thẹn thùng, đáp: “Vâng.”

Quý  p;chơi đến khuya p;mới trở về,& ọc được rất& ều tờ giấy&nbs bsp;tờ giấy trên cái đèn cô xem cuối cùng viết:

Nếu anh& ;biết sẽ yêu&nb  nhiều như v  thì ngay lầ bsp;đầu gặp m ;anh nhất định sẽ đối với em thật dịu dàng.

Quý Từ&n nhớ đến những oạn trích về&nb nh yêu của T nbsp;Yên có một& ;câu tương tự.

Nó viết là anh sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên.

Quý Từ&n hỏi Khương Hình ;tại sao anh  ông viết yêu&nbs  từ cái nhì sp;đầu tiên.

Khương H nbsp;hôn lên chóp sp;mũi cô, cưng&n ;chiều giải thí bsp;“Ngốc à, anh không thích dùng lời của người khác.”

Quý Từ nằm trên lưng Khương Hình, ngơ ngác ‘ồ’ một tiếng.

Cảm nh sp;được sức n p;ấm áp trên&nbs ng, Khương Hình&n ;trong lòng thầm nghĩ.

Nếu lúc& ;đó yêu em t bsp;cái nhìn đầ p;tiên. Thì đã đối với em dịu dàng hơn

Nên bây giờ mới cầu nguyện cho những hối tiếc ngày xưa đó.