Chương 23

edit: Bùm Bùm

beta: Tiểu Tuyết

Bàn tay trên cổ càng siết chặt, sắc mặt Nhược Nhất trở nên đỏ tía. Đôi mắt màu tím vốn trong suốt của Thương Tiêu nay chỉ có một mảnh đỏ tươi hỗn độn, răng nanh lộ ra hàn quang âm u.

&nb sp;    &nb sp;    &nb sp; Thương Tiêu sẽ giết nàng?









bsp;    &n bsp;    &n bsp; Bàn tay khác của Thương Tiêu thì để bên tai nàng, Nhược Nhất nhanh trí, quyết định vạch miệng hùm của Thương Tiêu, ra sức vặn vẹo đầu, một ngụm cắn trên cổ tay hắn. Một ngụm đầu này cắn rất không nhẹ, nhưng lại không sử dụng toàn lực.







&n bsp;    &n bsp;    &n bsp; “Chạy!”

g>    &nbs p;    &nbs p;  Nhược Nhất va vào vách tường thịt, rơi bắn xuống mặt đất. Nàng nhoài thân mình về trước vừa há to miệng hô hấp, vừa chật vật bò về hướng chỗ tối.






nbsp;    & nbsp;    & nbsp; “A!” Nhược Nhất thất thanh kinh hô, cơn đau như lửa đốt sau lưng nói cho nàng biết, Thương Tiêu đã nhập ma thật sự rồi, mất đi thần trí.

nbsp;    & nbsp;    & nbsp; Hắn, thật sự sẽ giết nàng!











& nbsp;    & nbsp;    & nbsp; Một Thương Tiêu đã lộ ra hình hài yêu ma đang giơ móng vuốt nhọn của mình đã nhiễm máu đỏ, ngơ ngác sững sờ ở nơi đó, mặc cho máu Nhược Nhất nhiễm ướt y phục tàn sau lưng, chảy đầy mặt đất.



nbsp;    & nbsp;    & nbsp; Huyết sắc trong mắt Thương Tiêu từ từ tiêu tan. Màu sắc yêu vằn cũng dần nhạt đi, cho đến khi co lại nơi mi tâm. Thần chí hắn đã thanh tỉnh lại rất nhiều.

      ;      ;  Nhìn chằm chằm các móng tay thấm máu của nàng, cổ họng Thương Tiêu nghẹn ứ, sắc mặt từ từ trở nên trắng bệch.






      ;      ;  “Ưm.” Nhược Nhất nhẹ giọng đáp ứng, cố hết sức chống mắt, nhẫn nhịn tất cả khó chịu trong cơ thể, miễn cưỡng nói, “Bôi máu lên nội đan.”














nbsp;    & nbsp;    & nbsp; Thương Tiêu, đang sợ sao? Sợ hắn thật sự thất thủ giết chết nàng.























nbsp;    & nbsp;    & nbsp; Lúc này nàng một lòng chỉ muốn bôi máu rồi chạy khỏi đây, tất nhiên là không có nhìn thấy đáy mắt Thương Tiêu lẳng lặng chảy qua tia mừng rỡ.

bsp;    &n bsp;    &n bsp; Thương Tiêu bế Nhược Nhất máu me nhầy nhụa từng bước hướng về kim châu, chấn động càng ngày càng lớn, yêu lực kim châu phát ra cũng ngày càng khiếp người.

      ;      ;  Thương Tiêu vươn bàn tay dính máu của Nhược Nhất vỗ lên kim châu, nhất thời một cỗ gió nóng tựa sóng lớn từ trong kim châu tuôn ra. Nhược Nhất vội dán mặt trong lồng ngực Thương Tiêu.










&n bsp;    &n bsp;    &n bsp; Thế nhưng khi Thương Tiêu vận khí lên, ngực đột nhiên bị một trận xé rách đau đớn.





& bsp;    &n bsp;    &n bsp; Không được, nội đan Cửu Man đã vỡ, nơi này sớm muộn gì cũng sụp đổ, bây giờ nếu không ra, đến lúc đó, hắn cùng Nhan Nhược Nhất sẽ thật sự chôn thân trong bụng Cửu Man.

& nbsp;    & nbsp;    & nbsp; Thế nhưng yêu lực…





    &nb sp;    &nb sp;  Cùng với thanh âm xương cốt bị xé toạc, một tia ánh sáng ánh vào đôi mắt tím của Thương Tiêu.




nbsp;    & nbsp;    & nbsp; “Thương Tiêu, chết chưa? Chết rồi thì trả Tiểu Nhất Nhất lại cho ta.” (BB: ta thích tỷ, rất thẳng thắn)

< rong>    & nbsp;    & nbsp;  Nghe ra người đến là ai, Thương Tiêu hơi có chút cảm giác dở khóc dở cười.




< >      ;      ;  [*] Phúc hắc nam: Thông thường “phúc hắc” là chỉ những nam nhân xấu xa, ác độc, ti bỉ… Nhưng khi được sử dụng trong tiểu thuyết, đặc biệt là hình dung về các nhân vật nam, thì từ “phúc hắc” không còn mang nghĩa như trên nữa, mà được hiểu theo nghĩa “thiện ẩn trong ác”.theo ta thấy từ “phúc hắc” là dùng để chỉ người nguy hiểm ngầm nhiều âm mưu