Chương 6
Nguyễn Lâm không thể ở bệnh viện mãi, kiểm tra xong xác nhận ngoại trừ cánh tay cần phải cẩn thận dưỡng thương thì không còn vấn đề gì khác, thế nên cậu phải xuất viện.
Ở bệnh viện cả mười ngày mà chẳng có ai tới thăm, làm Lục Tịch tin cái câu mà Nguyễn Lâm đã nói “Không ba không mẹ”, cho nên lúc này cũng không bảo Nguyễn Lâm gọi người nhà tới đón, cầm lấy chìa khóa xe của mình hỏi Nguyễn Lâm: “Nhà ở đâu? Tôi đưa cậu về.”
Nguyễn Lâm lúc tới chỉ có bộ quần áo bẩn, lúc đi hai tay cũng trống trơn.
Cậu nghĩ tới khu nhà trọ mình thuê vừa cũ vừa nát, lại nhìn sang chiếc xe được tẩy rửa sạch sẽ của Lục Tịch, khách khí hào phóng vung tay lên, nói: “Không……”
Sau đó, cậu thấy Tô Niên bước xuống xe taxi.
Chuyển giọng một cách nhanh chóng, Nguyễn Lâm nói: “Không…… Xa.”
Cậu túm lấy Lục Tịch, thừa dịp Lục Tịch và Tô Niên còn chưa phát hiện lẫn nhau, kéo Lục Tịch đi trước.
Mãi cho đến khi ngồi ở trên ghế phụ, Nguyễn Lâm mới cau mày tự kiểm điểm: Mình đang làm cái gì vậy trời?
Nhưng cậu lại tìm lí do lấp liếm rất nhanh: Mình xuất viện mà, sau này hai người họ muốn làm gì thì làm, muốn gặp nhau thì gặp nhau, một tuần gặp nhau mấy lần mà chẳng được.
Ở bệnh viện cả mười ngày mà chẳng có ai tới thăm, làm Lục Tịch tin cái câu mà Nguyễn Lâm đã nói “Không ba không mẹ”, cho nên lúc này cũng không bảo Nguyễn Lâm gọi người nhà tới đón, cầm lấy chìa khóa xe của mình hỏi Nguyễn Lâm: “Nhà ở đâu? Tôi đưa cậu về.”
Nguyễn Lâm lúc tới chỉ có bộ quần áo bẩn, lúc đi hai tay cũng trống trơn.
Cậu nghĩ tới khu nhà trọ mình thuê vừa cũ vừa nát, lại nhìn sang chiếc xe được tẩy rửa sạch sẽ của Lục Tịch, khách khí hào phóng vung tay lên, nói: “Không……”
Sau đó, cậu thấy Tô Niên bước xuống xe taxi.
Chuyển giọng một cách nhanh chóng, Nguyễn Lâm nói: “Không…… Xa.”
Cậu túm lấy Lục Tịch, thừa dịp Lục Tịch và Tô Niên còn chưa phát hiện lẫn nhau, kéo Lục Tịch đi trước.
Mãi cho đến khi ngồi ở trên ghế phụ, Nguyễn Lâm mới cau mày tự kiểm điểm: Mình đang làm cái gì vậy trời?
Nhưng cậu lại tìm lí do lấp liếm rất nhanh: Mình xuất viện mà, sau này hai người họ muốn làm gì thì làm, muốn gặp nhau thì gặp nhau, một tuần gặp nhau mấy lần mà chẳng được.