Chương 1098
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khương Vân Kỳ vội nói: “Tôi là người phụ trách phòng thí nghiệm, xin hỏi tại sao lại xảy ra hoả hoạn, có người gây ra à?”
Lính cứu hoả nhìn anh ta một cái: “Nguyên nhân hoả hoạn còn phải đợi chữa cháy xong mới điều tra được, anh là người phụ trách thì qua bên kia làm bản tường trình đi đã.”
Ad isement
Mặt Khương Vân Kỳ xám xịt.
Nửa giờ sau mới dập được lửa, cảnh sát bắt đầu vào hiện trường điều tra. Khi tìm thấy ba xác chết đã cháy đen không thể nhận dạng được, mấy người lính cứu hoả cũng thấy sợ, ba cái xác được bọc lại rồi đưa đi xử lý.
hương Vân Kỳ không nói nên lời, giọng run rẩy: “Lúc nãy tôi gọi điện cho mấy nhân viên nghiên cứu ở phòng thí nghiệm, cả ba người họ không ai nghe máy.”
Phòng thí nghiệm bị lửa thiêu rụi, nhìn cũng biết mấy dữ liệu và mẫu vật cũng chả còn lại gì. Hoặc cũng có thể……đã có người đến trước, lấy hết đi rồi.
Lại gặp được người quen.
Vị cảnh sát lão Trương cảm thấy bất lực khi nhìn thấy Khương Mạn: “Cháu coi sở cảnh sát như nhà đấy hả, sao tới đâu cũng gặp được cháu thế này!”
>Khương Mạn cũng cạn lời: “Chú Trương, không phải chú phụ trách khu Thiên Dương à?”
Lão Trương trợn mắt: “Tôi mới được chuyển công tác.”
Kh g Mạn nhăn nhó: “Thực ra, cháu cũng là một quần chúng của khu Thiên Dương.”
Khương Mạn: “(´`;)?” < c Hạc Hiên cố nhịn lại.
Bạc Hạc Hiên: “……”
Khương Mạn dùng ánh mắt hả hê nhìn qua: Anh tưởng anh thoát à?
S u khi tiếp nhận điều tra xong, cả người ba rời đi.
uy cho cùng, khi vụ hỏa hoạn xảy ra, cả ba đều có chứng cứ ngoại phạm.
Nhưng Khương Vân Kỳ với tư cách là người phụ trách phòng thí nghiệm nên sau này vẫn phải hợp tác điều tra.
Khương Vân Kỳ vội nói: “Tôi là người phụ trách phòng thí nghiệm, xin hỏi tại sao lại xảy ra hoả hoạn, có người gây ra à?”
Lính cứu hoả nhìn anh ta một cái: “Nguyên nhân hoả hoạn còn phải đợi chữa cháy xong mới điều tra được, anh là người phụ trách thì qua bên kia làm bản tường trình đi đã.”
Ad isement
Mặt Khương Vân Kỳ xám xịt.
Nửa giờ sau mới dập được lửa, cảnh sát bắt đầu vào hiện trường điều tra. Khi tìm thấy ba xác chết đã cháy đen không thể nhận dạng được, mấy người lính cứu hoả cũng thấy sợ, ba cái xác được bọc lại rồi đưa đi xử lý.
hương Vân Kỳ không nói nên lời, giọng run rẩy: “Lúc nãy tôi gọi điện cho mấy nhân viên nghiên cứu ở phòng thí nghiệm, cả ba người họ không ai nghe máy.”
Phòng thí nghiệm bị lửa thiêu rụi, nhìn cũng biết mấy dữ liệu và mẫu vật cũng chả còn lại gì. Hoặc cũng có thể……đã có người đến trước, lấy hết đi rồi.
Lại gặp được người quen.
Vị cảnh sát lão Trương cảm thấy bất lực khi nhìn thấy Khương Mạn: “Cháu coi sở cảnh sát như nhà đấy hả, sao tới đâu cũng gặp được cháu thế này!”
>Khương Mạn cũng cạn lời: “Chú Trương, không phải chú phụ trách khu Thiên Dương à?”
Lão Trương trợn mắt: “Tôi mới được chuyển công tác.”
Kh g Mạn nhăn nhó: “Thực ra, cháu cũng là một quần chúng của khu Thiên Dương.”
Khương Mạn: “(´`;)?” < c Hạc Hiên cố nhịn lại.
Bạc Hạc Hiên: “……”
Khương Mạn dùng ánh mắt hả hê nhìn qua: Anh tưởng anh thoát à?
S u khi tiếp nhận điều tra xong, cả người ba rời đi.
uy cho cùng, khi vụ hỏa hoạn xảy ra, cả ba đều có chứng cứ ngoại phạm.
Nhưng Khương Vân Kỳ với tư cách là người phụ trách phòng thí nghiệm nên sau này vẫn phải hợp tác điều tra.
