Chương 266: Diệp Chanh căn bản là chưa từng sợ cái gì
Alice trực tiếp kiên quyết nói “Mặc kệ cô có bất cứ điều kiện gì, chúng tôi đều sẽ đồng ý, chỉ là, đạo diễn Lưu….”
Lưu An nhìn nhìn Diệp Chanh, theo tính tình của anh, tuyệt đối là trực tiếp chạy lấy người.
Chỉ là Diệp Chanh nói như vậy, Lưu An tuyệt đối sẽ nghe theo cô.
Alice cho rằng tính tình Lưu An khó khăn, lại không nghĩ được, Lưu An chỉ nhìn nhìn Diệp Chanh cũng thẳng gật đầu đồng ý.
“Được, chúng ta liền nghe theo Diệp Chanh.”
Alice có chút kinh ngạc nhìn Diệp Chanh, người này tính tình luôn vô cùng táo bạo, đạo diễn lớn chỉ thích làm theo ý mình, vậy mà lại sẽ nghe lời Diệp Chanh.
Có thế thấy được, Diệp Chanh trong cảm nhận của anh ta, xem ra thật có trọng lượng a.
Lưu An cũng biết, bản thân lại nghe lời một diễn viên như vậy, cũng thật là khác thường.
Chỉ là họ không hề biết, sau lưng Diệp Chanh là Mộ Dạ Lê nha.
Bất quá Alice nghĩ, Diệp Chanh thật sự&nb áng được xem trọng.
Steven thấy vậy, nói thẳng “Tốt, cô có&nb cầu gì?”
“Tôi hy vọng, các người có thể làm cho Lưu Thuyên rời khỏi đây.”
“Cái gì?”
Bọn họ nhìn nhau, tự nhiên cảm thấy có chút khó xử.
Diệp Chanh đây là trực tiếp xé rách mặt cùng Lưu Thuyên sao?
Phải biết rằng, trong giới giải trí, cô chỉ là người mới, cùng một tiền bối, đặc biệt là Lưu Thuyên sau lưng quan hệ rộng rãi như vậy, xé rách mặt, kỳ thật là  g có chút lý trí.
Alice nói&n p;“cô thật sự hông suy nghĩ lại chút nào sao?”
Bị mời đi như thế trước mặt bao nhiêu người, Lưu Thuyên nên có bao nhiêu là mất mặt.
Diệp Chanh lại không sợ hãi.
“Đúng vậy, tôi chắc chắn.”
Alice cảm thấy, bản thân mình là quá coi thường Diệp Chanh nha.
Lá gan cô to đến vậy, hơn nữa nhìn cũng không phải là người mù quáng tự đại.
Chính là, Alice ít nhiều cũng có chút do dự.
Rốt cuộc, vẫn là người quen của mình, mời Lưu Thuyên rời đi, làm cô cảm thấy, đối với bản thân chuyện này ắt không tốt.Lúc này…
William ngậm tẩu thuốc trên môi, chậm rì rì đi đến.
< ao vậy, Diệp Chanh, có chuyện gì sao?”
Alice cúi đầu nói “William tiên sinh, Diệp tiểu thư nói muốn Lưu Thuyên rời khỏi đây, tôi lo lắng chuyện gây lớn ra sẽ không , nên khuyên Diệp tiểu thư có thể suy nghĩ lại một chút&nb tốt hơn.”
William cười, nhìn Diệp Chanh, vỗ vỗ cánh tay cô “không,&n cô ấy nói cái gì thì là cái đó, lớn chuyện thì lớn chuyện cũng không vấn đề gì.”
Bung bét lớn chuyện thì sao, Diệp Chanh không lẽ còn phải sợ sao?
Bọn họ thật quá coi thường Diệp Chanh rồi, cô lại&nbs ng phải thật&nbs là người mới bước vào giới giải trí, một kẻ hèn như Lưu Thuyên cô còn phải sợ sao?
Thấy William nói vậy, Alice chỉ có thể nói “Được, tôi lập tức đi làm.”
Huống hồ ngay từ đầu, đúng thật là Lưu Thuyên tự cho mình là đúng, kết quả vậy mà lại hại cô cùng đắc tội người ta.
…….
“c ;nói gì?”
Lưu Thuyên nhìn Alice, “cô muốn tôi rời đi? cô…. >Alice lạnh lùng nói “ Đây không phải là ý của tôi, là Diệp Chanh muốn cô rời khỏi đây, tôi cũng hết cách rồi, mời cô nhanh rời đi.”
“cô… Tôi không đi, tôi liền không đi.” Lưu Thuyên, mắt thấy nhiều người đang nhìn chăm chăm nơi này.
Lúc này, nếu cô rời  bsp;ra ngoài, về sau còn có mặt mũi nào mà lăn lộn trong vòng này chứ?
cô nhìn Diệp Chanh cao cao tại thượng đứng nơi đó.
“Diệp Chanh, cô đối xử với tiền bối như vậy sao? cô vậy mà muốn đuổi tôi đi? cô tốt nhất nên cẩn thận một chút, ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, cô liền&nbs ật không sợ, có một ngày  nbsp;sẽ hối hận vì quyết định ngày hôm nay.”
Lưu An nhìn nhìn Diệp Chanh, theo tính tình của anh, tuyệt đối là trực tiếp chạy lấy người.
Chỉ là Diệp Chanh nói như vậy, Lưu An tuyệt đối sẽ nghe theo cô.
Alice cho rằng tính tình Lưu An khó khăn, lại không nghĩ được, Lưu An chỉ nhìn nhìn Diệp Chanh cũng thẳng gật đầu đồng ý.
“Được, chúng ta liền nghe theo Diệp Chanh.”
Alice có chút kinh ngạc nhìn Diệp Chanh, người này tính tình luôn vô cùng táo bạo, đạo diễn lớn chỉ thích làm theo ý mình, vậy mà lại sẽ nghe lời Diệp Chanh.
Có thế thấy được, Diệp Chanh trong cảm nhận của anh ta, xem ra thật có trọng lượng a.
Lưu An cũng biết, bản thân lại nghe lời một diễn viên như vậy, cũng thật là khác thường.
Chỉ là họ không hề biết, sau lưng Diệp Chanh là Mộ Dạ Lê nha.
Bất quá Alice nghĩ, Diệp Chanh thật sự&nb áng được xem trọng.
Steven thấy vậy, nói thẳng “Tốt, cô có&nb cầu gì?”
“Tôi hy vọng, các người có thể làm cho Lưu Thuyên rời khỏi đây.”
“Cái gì?”
Bọn họ nhìn nhau, tự nhiên cảm thấy có chút khó xử.
Diệp Chanh đây là trực tiếp xé rách mặt cùng Lưu Thuyên sao?
Phải biết rằng, trong giới giải trí, cô chỉ là người mới, cùng một tiền bối, đặc biệt là Lưu Thuyên sau lưng quan hệ rộng rãi như vậy, xé rách mặt, kỳ thật là  g có chút lý trí.
Alice nói&n p;“cô thật sự hông suy nghĩ lại chút nào sao?”
Bị mời đi như thế trước mặt bao nhiêu người, Lưu Thuyên nên có bao nhiêu là mất mặt.
Diệp Chanh lại không sợ hãi.
“Đúng vậy, tôi chắc chắn.”
Alice cảm thấy, bản thân mình là quá coi thường Diệp Chanh nha.
Lá gan cô to đến vậy, hơn nữa nhìn cũng không phải là người mù quáng tự đại.
Chính là, Alice ít nhiều cũng có chút do dự.
Rốt cuộc, vẫn là người quen của mình, mời Lưu Thuyên rời đi, làm cô cảm thấy, đối với bản thân chuyện này ắt không tốt.Lúc này…
William ngậm tẩu thuốc trên môi, chậm rì rì đi đến.
< ao vậy, Diệp Chanh, có chuyện gì sao?”
Alice cúi đầu nói “William tiên sinh, Diệp tiểu thư nói muốn Lưu Thuyên rời khỏi đây, tôi lo lắng chuyện gây lớn ra sẽ không , nên khuyên Diệp tiểu thư có thể suy nghĩ lại một chút&nb tốt hơn.”
William cười, nhìn Diệp Chanh, vỗ vỗ cánh tay cô “không,&n cô ấy nói cái gì thì là cái đó, lớn chuyện thì lớn chuyện cũng không vấn đề gì.”
Bung bét lớn chuyện thì sao, Diệp Chanh không lẽ còn phải sợ sao?
Bọn họ thật quá coi thường Diệp Chanh rồi, cô lại&nbs ng phải thật&nbs là người mới bước vào giới giải trí, một kẻ hèn như Lưu Thuyên cô còn phải sợ sao?
Thấy William nói vậy, Alice chỉ có thể nói “Được, tôi lập tức đi làm.”
Huống hồ ngay từ đầu, đúng thật là Lưu Thuyên tự cho mình là đúng, kết quả vậy mà lại hại cô cùng đắc tội người ta.
…….
“c ;nói gì?”
Lưu Thuyên nhìn Alice, “cô muốn tôi rời đi? cô…. >Alice lạnh lùng nói “ Đây không phải là ý của tôi, là Diệp Chanh muốn cô rời khỏi đây, tôi cũng hết cách rồi, mời cô nhanh rời đi.”
“cô… Tôi không đi, tôi liền không đi.” Lưu Thuyên, mắt thấy nhiều người đang nhìn chăm chăm nơi này.
Lúc này, nếu cô rời  bsp;ra ngoài, về sau còn có mặt mũi nào mà lăn lộn trong vòng này chứ?
cô nhìn Diệp Chanh cao cao tại thượng đứng nơi đó.
“Diệp Chanh, cô đối xử với tiền bối như vậy sao? cô vậy mà muốn đuổi tôi đi? cô tốt nhất nên cẩn thận một chút, ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, cô liền&nbs ật không sợ, có một ngày  nbsp;sẽ hối hận vì quyết định ngày hôm nay.”