Chương 5
Nghe nói Nhiếp Chính Vương Tần Mị của Nhật Nguyệt quốc lạnh lùng , tàn nhẫn , thiên tài trăm năm khó gặp, khi 7 tuổi chỉ huy 1 vạn quân đánh tháng được 10 vạn quân giặc , 10 tuổi trở thanh Nhiếp Chính Vương ,12 tuổi tấn cấp trúc cơ là vị trúc cơ trẻ tuổi nhất trong lịch sử . Nghe nói dung mạo hắn ''câu hồn đoạt phách*, diễm áp quần phương'' , được bao thiếu nữ nhớ nhung , say mê . Còn nghe nói hắn không thích ai chạm vào người , đệ nhất mỹ nhân của Minh Phong quốc chạm vào hắn , lập tức không thương tiết đem nàng đánh bay. Còn.......
*Câu hồn đoạt phác:đẹp và mị hoặc đến mức cướp hồn phách người ta, khiến người ta nín thở.
*Diễm áp quần phương:đẹp điên đảo , lấn áp tất cả.
Đọc tờ giấy đầy lời đồn bên ngoài về Dạ Mị , miệng Hạ Tuyết giật giật , nhìn lại nam nhân đang lột nho bên cạnh mình. Gì mà lạnh lùng , tàn nhẫn, không thích chạm vào người khác , tên này từ ngày đó hầu như luôn bám dính lấy nàng , làm gì cũng không cho, đến đi lại cũng do hắn bế đi , khiến nàng muốn tập đi cũng không được. Lạnh lùng , tàn nhẫn ta phi , ôn nhu, quan tâm quá thái thì có.
_Mị ca ca.
_Ân, gì vậy Tuyết nhi ?
_Cái này ca có chỉnh sửa gì không?
Lắc lắc tờ giấy trước mặt Dạ Mị .
_Chưa , có vấn đề gì sao?
_Không, đúng rồi . Ca là Nhiếp Chính Vương mà, sao nhìn ca không giống gì hết ?
_Ta không giống chổ nào?
Đưa trái nho đã lột vỏ gần miệng Hạ Tuyết , nàng cũng khách khí ăn vào.
_Rảnh rổi quá mức, ca không có có việc gì làm sao?
_Để việc đó cho người khác lo, bây giờ sức khoẻ của em là quan trọng nhất.
Nghe điều này Hạ Tuyết vừa thấy ấm áp vừa muốn lật bàn.
_Dạ Mị , ca nghe rõ đâu . Thái độ vô trách nhiệm này là sao? Sức khoẻ của ta rất tốt , ca cũng biết rõ điều đó, sao còn cố chấp ?
_Ta không có , mấy việc nhỏ ấy các thuộc hạ của ta có thể giải quyết dễ dàng mà.
_Tài sản hiện giờ ca có bao nhiêu?
_Khoảng vài nghìn vạn hoàng kim.
_Vậy còn quốc khố?
_Ta cũng không rõ chắc gần vạn vạn hoàng kim.
_Kể cả tài sản của ca?
_Không.
Kiếp trước của Hạ Tuyết cũng không phải là người giàu nhất nhì gì , nhưng tài sản có nàng nếu thống kê hết cũng đủ định cường quốc đấy . Mà cũng không cần nó xa vậy , riêng tiền thưởng các giải khoa học của nàng cũng bằng quốc khố của tiểu quốc nha.
*Câu hồn đoạt phác:đẹp và mị hoặc đến mức cướp hồn phách người ta, khiến người ta nín thở.
*Diễm áp quần phương:đẹp điên đảo , lấn áp tất cả.
Đọc tờ giấy đầy lời đồn bên ngoài về Dạ Mị , miệng Hạ Tuyết giật giật , nhìn lại nam nhân đang lột nho bên cạnh mình. Gì mà lạnh lùng , tàn nhẫn, không thích chạm vào người khác , tên này từ ngày đó hầu như luôn bám dính lấy nàng , làm gì cũng không cho, đến đi lại cũng do hắn bế đi , khiến nàng muốn tập đi cũng không được. Lạnh lùng , tàn nhẫn ta phi , ôn nhu, quan tâm quá thái thì có.
_Mị ca ca.
_Ân, gì vậy Tuyết nhi ?
_Cái này ca có chỉnh sửa gì không?
Lắc lắc tờ giấy trước mặt Dạ Mị .
_Chưa , có vấn đề gì sao?
_Không, đúng rồi . Ca là Nhiếp Chính Vương mà, sao nhìn ca không giống gì hết ?
_Ta không giống chổ nào?
Đưa trái nho đã lột vỏ gần miệng Hạ Tuyết , nàng cũng khách khí ăn vào.
_Rảnh rổi quá mức, ca không có có việc gì làm sao?
_Để việc đó cho người khác lo, bây giờ sức khoẻ của em là quan trọng nhất.
Nghe điều này Hạ Tuyết vừa thấy ấm áp vừa muốn lật bàn.
_Dạ Mị , ca nghe rõ đâu . Thái độ vô trách nhiệm này là sao? Sức khoẻ của ta rất tốt , ca cũng biết rõ điều đó, sao còn cố chấp ?
_Ta không có , mấy việc nhỏ ấy các thuộc hạ của ta có thể giải quyết dễ dàng mà.
_Tài sản hiện giờ ca có bao nhiêu?
_Khoảng vài nghìn vạn hoàng kim.
_Vậy còn quốc khố?
_Ta cũng không rõ chắc gần vạn vạn hoàng kim.
_Kể cả tài sản của ca?
_Không.
Kiếp trước của Hạ Tuyết cũng không phải là người giàu nhất nhì gì , nhưng tài sản có nàng nếu thống kê hết cũng đủ định cường quốc đấy . Mà cũng không cần nó xa vậy , riêng tiền thưởng các giải khoa học của nàng cũng bằng quốc khố của tiểu quốc nha.