Chương 13
Edit: 明明
Beta: Thảo
Khóa biể p;diễn kết thúc p;Uông Linh bảo&n ;Tiểu Chu tiễn&n giáo viên xuống& ;lầu.
“Em đ ;chút, hỏi em&nbs ột việc.”
T Trường Mệnh v ;rút điện thoạ ;muốn gửi wechat p;cho bà xã, he vậy, lại  điện thoại&nbs trong túi.
Em biết Quý Uyên làm vi nbsp;không?”
Từ&nb ường Mệnh vừa hấy nét mặt&nbs iêm túc của  g Linh còn tư g việc gì. C nbsp;nở nụ cư p;thở phào nhẹ& nhõm nói: “Lâm& Uyên anh ấy buôn bán nh Lại hỏi: nbsp;Linh sao vậy? br>
“Không có  ” Uông Linh y Từ Trường&nbs h không xem tr ng, nghĩ chắc&nbs à mình nghĩ nhiều.
Người ;họ Quý nhiều&n hư vậy, sao nbsp;thể tùy ti sp;gặp được ng sp;Quý gia trùm&nb ;bất động sản r>“Chị đưa em& i làm quen hai nbsp;người này, bsp;thấy thích h bsp;thì cùng em&nb ;vào đoàn. Đến khi đó chị g qua nữa, c bsp;việc gì liên p;lạc với chị& à được.” Uôn inh mang Từ T ờng Mệnh vào&nb n phòng.
Từ&nbs rường Mệnh: “ p;Linh, có phải&n ;hơi nhiều ngư p;không? Một mìn sp;Tiểu Chu đư p;rồi.”
“Không&n ều. Tiểu Chu&nbs lý việc đo bsp;phim cùng em,&n sp;hai người kia& p;chạy vặt, bìn p;thường em muố p;cái gì– Thôi, ;em thấy quá  iều thì chọn&nb t người thôi.” Uông Linh nghĩ&nbs đến tính cách&n ừ Trường Mệnh rước giờ không quá nhiều chuyệ sp;liền thuận th bsp;cậu.
Từ Tr Mệnh thuận  đẩy cửa v sp;phòng, bên tron nbsp;có năm vị&n tiểu thịt tươi trẻ tuổi ngồi& rên sofa, nhìn&nbs thấy Từ Trườn Mệnh dồn dập&n ng lên, gọi:  hào anh Từ.”
Uông L nh biết Từ ng Mệnh hiểu&nbs ầm, giải thích& nói: “Đây là&n ười công ty  tuyển để bsp;dưỡng thành sĩ” Gần sp;cô đang bận&n việc này, công&n ty dự tính l nbsp;một nhóm nh bsp;nam. Người b sp;phận kinh tế& ;đối với việc ẫn dắt người& i còn có chú bsp;lạ lẫm, lão ;tổng để cho&nb ng Linh chú ý bsp;giúp đỡ mộ ;chút trước, dù ;sao nhân viên&nbs công ty cũng ải gọi Uông&nbs h một tiếng  g tổng.
“Các& cậu đi phòng&nbs i nghị đợi  ” Uông Linh với nhóm ti nbsp;thịt tươi.
Từ T bsp;Mệnh chưa t bsp;nhận được sp;đãi này, bị& một đám cúi&nbs o liền được&nb g ái mà lo&nb ;sợ, chỉ là&nbs n mặt không nbsp;biểu hiện k nbsp;hãi như vậy sp;đều nhờ vào tướng mạo thanh ;cao của cậu.&nb ông Linh nhấn&nbs ố trợ lý, bsp;Từ Trường M bsp;ngồi, không l nbsp;thì hai vị&n ;trợ lý mới&nbs n đến.
Một&nb m một nữ, n nam tầm 27,& sp;28 tuổi, tướ sp;mạo không tệ p;người nữ tr tuổi như sinh&nbs iên mới tốt&nbs iệp đại học,& c dáng cao l nbsp;tướng mạo nbsp;thường.
Làm&nb uen lẫn nhau,  ói chuyện đôi&n âu, Uông Linh  ỏi Từ Trường& nh muốn mang .
“Chọn Ngô&n hương là được ;Từ Trường Mệ ;muốn nữ. Cậu& à cong, trở nbsp;phải báo cá sp;cho bà xã m Uyên, thật  là lanh trí. r>
Uông Linh g nbsp;đầu, nói: rồi, Tiểu nbsp;em theo Trườ nbsp;Mệnh, cái g sp;không hiểu th sp;hỏi Tiểu Chu& ;trước. Tiểu V nbsp;em giờ cứ&n ở lại công  nbsp;bên này cũng sp;bận…”
Xử&nbs p;xong việc trợ& ;lý, Uông Linh&nbs đứng lên còn&nb ốn đi phòng  nghị mở h bsp;Từ Trường M bsp;cũng không ở p;lại công ty,&nb trực tiếp trở& ề khu trọ.
[Bà xã& p;anh ở đâu?&nbs ớ anh, tôi h tại trên đ về nhà.] C bsp;gửi meme thỏ p;moa moa.
Trên&n sp;wechat Từ Trư nbsp;Mệnh chọc g nbsp;rất lẳng l sp;chẳng hề run& ;tay xấu hổ.
Đối phương khô p;có trả lời&nb n nhắn, Từ ng Mệnh chụp&nbs nh tự sướng&nbs qua, gõ chữ sp;[Ông xã gợi&n cảm đang online,& p;bà xã mau t đây hôn hô sp;nào.]
Đầu b bsp;kia, Quý Lâm&n p;Uyên đang họp, p;bên tay điện&n thoại rung hai&nbs cái, lướt màn&n ình nhìn thấy&nb echat nhắc nhở&n tin nhắn đến,&n áy mắt không&nbs ỏi mang theo nbsp;cười, mở bsp;thoại gõ ch sp;[Tôi đang đi&n ;làm, hôn hôn&nbs ng xã Trường&nbs nh.]
Từ Trườn p;Mệnh cầm đi ;thoại nhìn màn& ;hình wechat cườ sp;ra hai tiếng&nb ;ngu si như he kêu.
A a&nb p;a a Lâm Uyê nbsp;bà xã nhà&nb cậu thật sự&nb dễ thương.
< gô Phương bị&nb a sợ, trộm nhìn, Tiểu vừa nghe th bsp;đoán Từ Trư bsp;Mệnh lại g p;wechat cho ngài&n sp;Quý, làm như&n ;không thấy ánh& ;mắt tò mò nbsp;Ngô Phương, p tục tán g nbsp;“Em có bằn p;lái xe không?”
“Ồ, có, nh sp;em chưa lái&nbs trên đường.” ;chú ý của nbsp;Phương bị k bsp;về.
Bà xã& ;tuy đáng yêu&nbs iêu cấp vô , thế nhưng đang làm vi Từ Trường  không nỡ qu nbsp;rầy. Về đ p;khu nhà trọ,&nb Tiểu Chu và u Ngô cũng r nbsp;đi, bản thâ sp;cậu oa ở  n sofa nhìn ch m chằm tin nh bà xã, hì&n ;hì hì hì c nbsp;không ngừng,  o bổ các lo bsp;ba ba ba, v ợ khen ngợi  uy mãnh như& sp;thế nào, sau&n ;đó vừa nhìn&nb ời gian, vậy&nbs đã qua nửa p;tiếng.
Cậu l nbsp;giật mình, bsp;điện thoại bsp;một cái, luy bsp;tiếc đặt đ sp;thoại lên trê sp;bàn bắt đầu xem kịch bản.
Cậu phải nỗ&n c làm việc, m tiền.
Từ&nbs ường Mệnh lần ầu tiên xem h bản, vừa nbsp;bắt đầu đ p;còn có chút&nbs hông quen, nhưng&n p;không lâu sau&nb ;liền nhập tâm. br>‘Leng keng–’
ếng chuông cửa. br>Suy nghĩ của&n ;Từ Trường Mệ ;bị kéo khỏi&nb ch bản, vừa  ng đầu đã nbsp;ánh sáng tron nbsp;phòng khách nbsp;ảm đạm, c p;xoa mắt mang&nbs dép lê đi m sp;cửa. Trước c sp;là Quý Lâm&nbs yên, mặc tây&nbs ang, trong tay xách túi nhựa,&n vừa nhìn hốc&nb t Từ Trường&nbs h đỏ lên, h nbsp;“Sao vậy?”
hông có gì.”&nb ọng Từ Trường ệnh có chút  n, cường công&nb a sĩ diện p;trước mặt bà xã đương nhiên& sẽ không thừa&n hận bản thân&nb m kịch bản u chút nữa x nbsp;khóc.
Liếc  t một vòng p g khách, Quý m Uyên nhìn t y kịch bản bàn trà cũn bsp;đoán được nbsp;vẫn cho ông& p;xã Trường Mệ p;nhà anh mặt&nbs ũi, đổi dép,&nb ời nói: “Tôi&n a bơ và sữa p;bò tách kem,&nbs trưa nay em ă nbsp;gì?”
Từ g Mệnh:…
Quý& Lâm Uyên vừa&nbs ìn thì biết  ng ăn, vừa nói chuyện,  Trường Mệnh&nb chột dạ gi nbsp;trước một học phương  p trong tiểu uyết thợ săn&nb đạo, nhón muốn hôn Qu bsp;Lâm Uyên.
Kh g có cái gì& p;không phải moa& p;moa không thể&n ;giải quyết, n p;không thể giả p;quyết thì có&n thể ba ba ba. bsp;Từ Trường M bsp;rất tiếc là ;bây giờ không&n thể ba ba ba. r>
Từ Trường  hóa thân th bsp;săn bá đạo& đã quên mất&nbs ều cao của , hôn đến c bsp;của bà xã&nb hà cậu, vẫn&nbs nbsp;Quý Lâm Uyên sp;ôm lấy eo  u, cúi đầu nbsp;nhận nụ hô p;này.
Hiệp ngh bsp;trước kết h sp;cái gì đều&n rở thành chó&nbs hết.
Quý Uyên ôm eo&n p;ông xã Từ  ờng Mệnh nhà&nb h làm nụ hô sp;thêm sâu. Từ& ;Trường Mệnh b ;hôn đến thở&n p, khóe mắt ếm đỏ, đợi&n bsp;hôn này kết& ;thúc bộ dáng&nb iống như sắp&nb hẹt thở, nếu&n ỗ này có g Từ Trường  nhìn thấy b nbsp;thân trong gư g thì biết g g cái gì.
H n nhiên là gi g tiểu tú t bsp;trắng trắng nbsp;mềm khóe m sp;hàm chứa xuân p;đôi môi đỏ&n ng. Nhưng không&nb ;giống tiểu tú& tài xấu hổ,&nbs hứng thú b nbsp;bừng nhìn Qu bsp;Lâm Uyên, đ p;nghị: “Thêm c sp;nữa?” Đâu c p;bộ dáng xem&nbs ịch bản sắp&nb t không còn g nbsp;lưu luyến v bsp;rồi.
Quý L bsp;Uyên rất nghe sp;lời ông xã&nb rường Mệnh, ch ;động cúi đầu ại đón nhận&nb nụ hôn dài p;triền miên.
T bsp;Trường Mệnh  bsp;hôn có chút&n ;thiếu dưỡng kh sp;ánh mắt chứa ;hơi nước thân& thể có chút  trệ, bị Qu sp;Lâm Uyên nắm& ;tay dẫn dắt&nbs ồi yên trên  a. Quý Lâm Uy cầm lấy t sp;nhựa đặt tr p;kệ giày đi&nbs n phòng bếp.  Trường Mệnh&nb ậm rãi nở sp;cười hì hì&n ui thích, khỏe&nb như vâm tìm đến phòng Quý Lâm Uyê bsp;cởi áo khoác p;âu phục, chỉ& mặc sơ mi, t hình anh yế bsp;ớt gầy gò,& áo sơ mi có& p;chút trống khô bsp;lộ ra vài&nbs hần cảm giác&nb nh mai, Từ Tr ng Mệnh vừa  n liền thu l nbsp;đống tinh tr lên não, kh nỡ để bà xã động tay  , rửa tay đi sp;qua làm trợ&nb thủ.
Sau đó.“Bà xã.”
sp;thật đẹp, mo p;moa ta.”
Lại p;không biết xấ p;hổ quấn lấy& uý Lâm Uyên một trận.
Buổi t sp;Từ Trường M sp;chỉ ăn nửa&n rái bơ và m bsp;ly sữa bò&nbs ách kem, đói  n mức mắt h bsp;lên nhìn chằ sp;chằm đồ ăn& rên bàn, chính&nb là không động&n ào. Quý Lâm n thấy thế không khuyên  ừ Trường Mệnh n thêm chút, sự nghiệp bsp;Từ Trường M bsp;bụng đói đ p;mắt lấp lánh& phát sáng, anh&nbs tôn trọng nỗ&nb c của ông x sp;Trường Mệnh bsp;anh.
Sau khi&n bsp;tắm rửa thay p;quần áo ngủ&n ai người nằm&nb ên giường.
Bu sp;chiều xem kịc sp;không cảm th sp;đói, buổi t p;vừa ăn bây&nbs ờ đói đến&nbs bsp;đầu choáng m bsp;hoa.
“Ông x bsp;Trường Mệnh,&nbs sao?” Quý L nbsp;Uyên nghiêng ười nhìn về&nb a Từ Trường&nbs h đáng thương&nb hăn mặt.
Từ&n rường Mệnh ph ;ứng lại: “Đ ;không thể ăn,&n anh đừng bảo&nb i ăn gì.”
T ;Trường Mệnh gi bsp;như được u sp;thuốc thập to bsp;đại bổ.
M sp;ngày sau, sáng& sp;Từ Trường M sp;đến công ty&n học diễn xuất, chiều thì tâp&nb ym ở phòng t nbsp;của công ty, sp;tối ăn thức& ăn dinh dưỡng&nb ong thì tắm lên giường  kịch bản, g mắt nhìn v bsp;phía Quý Lâm& p;Uyên bên cạnh.
“Lâm Uyên b p;xã, tôi đói&nb ồi.”
Lộ ra&n ểu tình đợi&nb c moa moa ta.
Quý Lâm Uyê bsp;cười, phụ h sp;‘khen thưởng’&n xã Trường một phen. Nh g thực ra tro lòng, nhìn t y Từ Trường&nbs h bộ dáng đ bsp;mặt khát khao sp;nhìn mình, nụ p;hôn đơn thuần ;dường như càng ;ngày càng không& p;thỏa mãn nổi& anh.
Thấm thoát sp;thời gian đã& ;đến ngày sáu&n háng mười một. r>Tiểu Chu ở&nbs òng khách đợi,& Ngô Phương không p;lên mà ở g xe dưới l br>
Tối qua hà nbsp;lý đã đư ;thu dọn xong,&nbs đặt ở phòng&nb ch, Tiểu Chu năng lực, b điều nói: Từ, em cầm p;hành lý xuống& ;xe trước, chúng p;em ở trên nbsp;đợi anh, má sp;bay 11 giờ  ất cánh anh g quên.”
Đợi Tiểu Chu đi i, trong phòng  khách chỉ còn&nb ư lại hai ng . Quý Lâm Uy nbsp;hôm nay không bsp;đi làm.
Từ p;Trường Mệnh sp;mắt giống nh p;kẹo cao su nh đến trên  ời Quý Lâm , sắp đến bsp;biệt ly gan&nb ;chó cũng cũng&nb lớn hơn, duỗi&n ay túm lấy e bsp;bà xã nhà&nbs ậu: “Hình như& o với trước&nbs rắn chắc h nbsp;nhưng vẫn l sp;quá gầy.” L p;bộ làm tịch&n ấy danh nghĩa&nbs uan tâm nhéo i cái, đậu bsp;của bà xã&nb n thật ngon.
Quý Lâm& sp;Uyên không mở p;miệng, tay của p;người nào đó men theo eo anh hướng xuống&nb ới, không khỏi& cười dịu dàng& ỡ lấy eo T p;Trường Mệnh, nbsp;vuốt đang h xuống dưới&nbs g sau quả nhi sợ hãi rụ p;trở về, đặt trên eo anh.& bsp;Quý Lâm Uyên& p;đáy mắt nét&n ặt dần nồng&nb , âm thanh tr thấp lại d bsp;dàng: “Muốn  ”
Từ Trường ệnh: !!!
Là&nbs ái ba ba ba&nb p;mà cậu đang&nb ghĩ sao?!
Chúc mọi người có một cái tết ấm êm, hạnh phúc, nhưng đừng quên bảo vệ mình tránh khỏi corona nhé, tết năm nay tui lại phải ở lại không về quê, vì về là bị bế đi cách ly, nghĩ mà nó chán. Chuyện buồn là beta nhà tui bận, nên từ giờ đến lúc bản về thì mới có chương mới mọi người nhé, mãi yêu
Beta: Thảo
Khóa biể p;diễn kết thúc p;Uông Linh bảo&n ;Tiểu Chu tiễn&n giáo viên xuống& ;lầu.
“Em đ ;chút, hỏi em&nbs ột việc.”
T Trường Mệnh v ;rút điện thoạ ;muốn gửi wechat p;cho bà xã, he vậy, lại  điện thoại&nbs trong túi.
Em biết Quý Uyên làm vi nbsp;không?”
Từ&nb ường Mệnh vừa hấy nét mặt&nbs iêm túc của  g Linh còn tư g việc gì. C nbsp;nở nụ cư p;thở phào nhẹ& nhõm nói: “Lâm& Uyên anh ấy buôn bán nh Lại hỏi: nbsp;Linh sao vậy? br>
“Không có  ” Uông Linh y Từ Trường&nbs h không xem tr ng, nghĩ chắc&nbs à mình nghĩ nhiều.
Người ;họ Quý nhiều&n hư vậy, sao nbsp;thể tùy ti sp;gặp được ng sp;Quý gia trùm&nb ;bất động sản r>“Chị đưa em& i làm quen hai nbsp;người này, bsp;thấy thích h bsp;thì cùng em&nb ;vào đoàn. Đến khi đó chị g qua nữa, c bsp;việc gì liên p;lạc với chị& à được.” Uôn inh mang Từ T ờng Mệnh vào&nb n phòng.
Từ&nbs rường Mệnh: “ p;Linh, có phải&n ;hơi nhiều ngư p;không? Một mìn sp;Tiểu Chu đư p;rồi.”
“Không&n ều. Tiểu Chu&nbs lý việc đo bsp;phim cùng em,&n sp;hai người kia& p;chạy vặt, bìn p;thường em muố p;cái gì– Thôi, ;em thấy quá  iều thì chọn&nb t người thôi.” Uông Linh nghĩ&nbs đến tính cách&n ừ Trường Mệnh rước giờ không quá nhiều chuyệ sp;liền thuận th bsp;cậu.
Từ Tr Mệnh thuận  đẩy cửa v sp;phòng, bên tron nbsp;có năm vị&n tiểu thịt tươi trẻ tuổi ngồi& rên sofa, nhìn&nbs thấy Từ Trườn Mệnh dồn dập&n ng lên, gọi:  hào anh Từ.”
Uông L nh biết Từ ng Mệnh hiểu&nbs ầm, giải thích& nói: “Đây là&n ười công ty  tuyển để bsp;dưỡng thành sĩ” Gần sp;cô đang bận&n việc này, công&n ty dự tính l nbsp;một nhóm nh bsp;nam. Người b sp;phận kinh tế& ;đối với việc ẫn dắt người& i còn có chú bsp;lạ lẫm, lão ;tổng để cho&nb ng Linh chú ý bsp;giúp đỡ mộ ;chút trước, dù ;sao nhân viên&nbs công ty cũng ải gọi Uông&nbs h một tiếng  g tổng.
“Các& cậu đi phòng&nbs i nghị đợi  ” Uông Linh với nhóm ti nbsp;thịt tươi.
Từ T bsp;Mệnh chưa t bsp;nhận được sp;đãi này, bị& một đám cúi&nbs o liền được&nb g ái mà lo&nb ;sợ, chỉ là&nbs n mặt không nbsp;biểu hiện k nbsp;hãi như vậy sp;đều nhờ vào tướng mạo thanh ;cao của cậu.&nb ông Linh nhấn&nbs ố trợ lý, bsp;Từ Trường M bsp;ngồi, không l nbsp;thì hai vị&n ;trợ lý mới&nbs n đến.
Một&nb m một nữ, n nam tầm 27,& sp;28 tuổi, tướ sp;mạo không tệ p;người nữ tr tuổi như sinh&nbs iên mới tốt&nbs iệp đại học,& c dáng cao l nbsp;tướng mạo nbsp;thường.
Làm&nb uen lẫn nhau,  ói chuyện đôi&n âu, Uông Linh  ỏi Từ Trường& nh muốn mang .
“Chọn Ngô&n hương là được ;Từ Trường Mệ ;muốn nữ. Cậu& à cong, trở nbsp;phải báo cá sp;cho bà xã m Uyên, thật  là lanh trí. r>
Uông Linh g nbsp;đầu, nói: rồi, Tiểu nbsp;em theo Trườ nbsp;Mệnh, cái g sp;không hiểu th sp;hỏi Tiểu Chu& ;trước. Tiểu V nbsp;em giờ cứ&n ở lại công  nbsp;bên này cũng sp;bận…”
Xử&nbs p;xong việc trợ& ;lý, Uông Linh&nbs đứng lên còn&nb ốn đi phòng  nghị mở h bsp;Từ Trường M bsp;cũng không ở p;lại công ty,&nb trực tiếp trở& ề khu trọ.
[Bà xã& p;anh ở đâu?&nbs ớ anh, tôi h tại trên đ về nhà.] C bsp;gửi meme thỏ p;moa moa.
Trên&n sp;wechat Từ Trư nbsp;Mệnh chọc g nbsp;rất lẳng l sp;chẳng hề run& ;tay xấu hổ.
Đối phương khô p;có trả lời&nb n nhắn, Từ ng Mệnh chụp&nbs nh tự sướng&nbs qua, gõ chữ sp;[Ông xã gợi&n cảm đang online,& p;bà xã mau t đây hôn hô sp;nào.]
Đầu b bsp;kia, Quý Lâm&n p;Uyên đang họp, p;bên tay điện&n thoại rung hai&nbs cái, lướt màn&n ình nhìn thấy&nb echat nhắc nhở&n tin nhắn đến,&n áy mắt không&nbs ỏi mang theo nbsp;cười, mở bsp;thoại gõ ch sp;[Tôi đang đi&n ;làm, hôn hôn&nbs ng xã Trường&nbs nh.]
Từ Trườn p;Mệnh cầm đi ;thoại nhìn màn& ;hình wechat cườ sp;ra hai tiếng&nb ;ngu si như he kêu.
A a&nb p;a a Lâm Uyê nbsp;bà xã nhà&nb cậu thật sự&nb dễ thương.
< gô Phương bị&nb a sợ, trộm nhìn, Tiểu vừa nghe th bsp;đoán Từ Trư bsp;Mệnh lại g p;wechat cho ngài&n sp;Quý, làm như&n ;không thấy ánh& ;mắt tò mò nbsp;Ngô Phương, p tục tán g nbsp;“Em có bằn p;lái xe không?”
“Ồ, có, nh sp;em chưa lái&nbs trên đường.” ;chú ý của nbsp;Phương bị k bsp;về.
Bà xã& ;tuy đáng yêu&nbs iêu cấp vô , thế nhưng đang làm vi Từ Trường  không nỡ qu nbsp;rầy. Về đ p;khu nhà trọ,&nb Tiểu Chu và u Ngô cũng r nbsp;đi, bản thâ sp;cậu oa ở  n sofa nhìn ch m chằm tin nh bà xã, hì&n ;hì hì hì c nbsp;không ngừng,  o bổ các lo bsp;ba ba ba, v ợ khen ngợi  uy mãnh như& sp;thế nào, sau&n ;đó vừa nhìn&nb ời gian, vậy&nbs đã qua nửa p;tiếng.
Cậu l nbsp;giật mình, bsp;điện thoại bsp;một cái, luy bsp;tiếc đặt đ sp;thoại lên trê sp;bàn bắt đầu xem kịch bản.
Cậu phải nỗ&n c làm việc, m tiền.
Từ&nbs ường Mệnh lần ầu tiên xem h bản, vừa nbsp;bắt đầu đ p;còn có chút&nbs hông quen, nhưng&n p;không lâu sau&nb ;liền nhập tâm. br>‘Leng keng–’
ếng chuông cửa. br>Suy nghĩ của&n ;Từ Trường Mệ ;bị kéo khỏi&nb ch bản, vừa  ng đầu đã nbsp;ánh sáng tron nbsp;phòng khách nbsp;ảm đạm, c p;xoa mắt mang&nbs dép lê đi m sp;cửa. Trước c sp;là Quý Lâm&nbs yên, mặc tây&nbs ang, trong tay xách túi nhựa,&n vừa nhìn hốc&nb t Từ Trường&nbs h đỏ lên, h nbsp;“Sao vậy?”
hông có gì.”&nb ọng Từ Trường ệnh có chút  n, cường công&nb a sĩ diện p;trước mặt bà xã đương nhiên& sẽ không thừa&n hận bản thân&nb m kịch bản u chút nữa x nbsp;khóc.
Liếc  t một vòng p g khách, Quý m Uyên nhìn t y kịch bản bàn trà cũn bsp;đoán được nbsp;vẫn cho ông& p;xã Trường Mệ p;nhà anh mặt&nbs ũi, đổi dép,&nb ời nói: “Tôi&n a bơ và sữa p;bò tách kem,&nbs trưa nay em ă nbsp;gì?”
Từ g Mệnh:…
Quý& Lâm Uyên vừa&nbs ìn thì biết  ng ăn, vừa nói chuyện,  Trường Mệnh&nb chột dạ gi nbsp;trước một học phương  p trong tiểu uyết thợ săn&nb đạo, nhón muốn hôn Qu bsp;Lâm Uyên.
Kh g có cái gì& p;không phải moa& p;moa không thể&n ;giải quyết, n p;không thể giả p;quyết thì có&n thể ba ba ba. bsp;Từ Trường M bsp;rất tiếc là ;bây giờ không&n thể ba ba ba. r>
Từ Trường  hóa thân th bsp;săn bá đạo& đã quên mất&nbs ều cao của , hôn đến c bsp;của bà xã&nb hà cậu, vẫn&nbs nbsp;Quý Lâm Uyên sp;ôm lấy eo  u, cúi đầu nbsp;nhận nụ hô p;này.
Hiệp ngh bsp;trước kết h sp;cái gì đều&n rở thành chó&nbs hết.
Quý Uyên ôm eo&n p;ông xã Từ  ờng Mệnh nhà&nb h làm nụ hô sp;thêm sâu. Từ& ;Trường Mệnh b ;hôn đến thở&n p, khóe mắt ếm đỏ, đợi&n bsp;hôn này kết& ;thúc bộ dáng&nb iống như sắp&nb hẹt thở, nếu&n ỗ này có g Từ Trường  nhìn thấy b nbsp;thân trong gư g thì biết g g cái gì.
H n nhiên là gi g tiểu tú t bsp;trắng trắng nbsp;mềm khóe m sp;hàm chứa xuân p;đôi môi đỏ&n ng. Nhưng không&nb ;giống tiểu tú& tài xấu hổ,&nbs hứng thú b nbsp;bừng nhìn Qu bsp;Lâm Uyên, đ p;nghị: “Thêm c sp;nữa?” Đâu c p;bộ dáng xem&nbs ịch bản sắp&nb t không còn g nbsp;lưu luyến v bsp;rồi.
Quý L bsp;Uyên rất nghe sp;lời ông xã&nb rường Mệnh, ch ;động cúi đầu ại đón nhận&nb nụ hôn dài p;triền miên.
T bsp;Trường Mệnh  bsp;hôn có chút&n ;thiếu dưỡng kh sp;ánh mắt chứa ;hơi nước thân& thể có chút  trệ, bị Qu sp;Lâm Uyên nắm& ;tay dẫn dắt&nbs ồi yên trên  a. Quý Lâm Uy cầm lấy t sp;nhựa đặt tr p;kệ giày đi&nbs n phòng bếp.  Trường Mệnh&nb ậm rãi nở sp;cười hì hì&n ui thích, khỏe&nb như vâm tìm đến phòng Quý Lâm Uyê bsp;cởi áo khoác p;âu phục, chỉ& mặc sơ mi, t hình anh yế bsp;ớt gầy gò,& áo sơ mi có& p;chút trống khô bsp;lộ ra vài&nbs hần cảm giác&nb nh mai, Từ Tr ng Mệnh vừa  n liền thu l nbsp;đống tinh tr lên não, kh nỡ để bà xã động tay  , rửa tay đi sp;qua làm trợ&nb thủ.
Sau đó.“Bà xã.”
sp;thật đẹp, mo p;moa ta.”
Lại p;không biết xấ p;hổ quấn lấy& uý Lâm Uyên một trận.
Buổi t sp;Từ Trường M sp;chỉ ăn nửa&n rái bơ và m bsp;ly sữa bò&nbs ách kem, đói  n mức mắt h bsp;lên nhìn chằ sp;chằm đồ ăn& rên bàn, chính&nb là không động&n ào. Quý Lâm n thấy thế không khuyên  ừ Trường Mệnh n thêm chút, sự nghiệp bsp;Từ Trường M bsp;bụng đói đ p;mắt lấp lánh& phát sáng, anh&nbs tôn trọng nỗ&nb c của ông x sp;Trường Mệnh bsp;anh.
Sau khi&n bsp;tắm rửa thay p;quần áo ngủ&n ai người nằm&nb ên giường.
Bu sp;chiều xem kịc sp;không cảm th sp;đói, buổi t p;vừa ăn bây&nbs ờ đói đến&nbs bsp;đầu choáng m bsp;hoa.
“Ông x bsp;Trường Mệnh,&nbs sao?” Quý L nbsp;Uyên nghiêng ười nhìn về&nb a Từ Trường&nbs h đáng thương&nb hăn mặt.
Từ&n rường Mệnh ph ;ứng lại: “Đ ;không thể ăn,&n anh đừng bảo&nb i ăn gì.”
T ;Trường Mệnh gi bsp;như được u sp;thuốc thập to bsp;đại bổ.
M sp;ngày sau, sáng& sp;Từ Trường M sp;đến công ty&n học diễn xuất, chiều thì tâp&nb ym ở phòng t nbsp;của công ty, sp;tối ăn thức& ăn dinh dưỡng&nb ong thì tắm lên giường  kịch bản, g mắt nhìn v bsp;phía Quý Lâm& p;Uyên bên cạnh.
“Lâm Uyên b p;xã, tôi đói&nb ồi.”
Lộ ra&n ểu tình đợi&nb c moa moa ta.
Quý Lâm Uyê bsp;cười, phụ h sp;‘khen thưởng’&n xã Trường một phen. Nh g thực ra tro lòng, nhìn t y Từ Trường&nbs h bộ dáng đ bsp;mặt khát khao sp;nhìn mình, nụ p;hôn đơn thuần ;dường như càng ;ngày càng không& p;thỏa mãn nổi& anh.
Thấm thoát sp;thời gian đã& ;đến ngày sáu&n háng mười một. r>Tiểu Chu ở&nbs òng khách đợi,& Ngô Phương không p;lên mà ở g xe dưới l br>
Tối qua hà nbsp;lý đã đư ;thu dọn xong,&nbs đặt ở phòng&nb ch, Tiểu Chu năng lực, b điều nói: Từ, em cầm p;hành lý xuống& ;xe trước, chúng p;em ở trên nbsp;đợi anh, má sp;bay 11 giờ  ất cánh anh g quên.”
Đợi Tiểu Chu đi i, trong phòng  khách chỉ còn&nb ư lại hai ng . Quý Lâm Uy nbsp;hôm nay không bsp;đi làm.
Từ p;Trường Mệnh sp;mắt giống nh p;kẹo cao su nh đến trên  ời Quý Lâm , sắp đến bsp;biệt ly gan&nb ;chó cũng cũng&nb lớn hơn, duỗi&n ay túm lấy e bsp;bà xã nhà&nbs ậu: “Hình như& o với trước&nbs rắn chắc h nbsp;nhưng vẫn l sp;quá gầy.” L p;bộ làm tịch&n ấy danh nghĩa&nbs uan tâm nhéo i cái, đậu bsp;của bà xã&nb n thật ngon.
Quý Lâm& sp;Uyên không mở p;miệng, tay của p;người nào đó men theo eo anh hướng xuống&nb ới, không khỏi& cười dịu dàng& ỡ lấy eo T p;Trường Mệnh, nbsp;vuốt đang h xuống dưới&nbs g sau quả nhi sợ hãi rụ p;trở về, đặt trên eo anh.& bsp;Quý Lâm Uyên& p;đáy mắt nét&n ặt dần nồng&nb , âm thanh tr thấp lại d bsp;dàng: “Muốn  ”
Từ Trường ệnh: !!!
Là&nbs ái ba ba ba&nb p;mà cậu đang&nb ghĩ sao?!
Chúc mọi người có một cái tết ấm êm, hạnh phúc, nhưng đừng quên bảo vệ mình tránh khỏi corona nhé, tết năm nay tui lại phải ở lại không về quê, vì về là bị bế đi cách ly, nghĩ mà nó chán. Chuyện buồn là beta nhà tui bận, nên từ giờ đến lúc bản về thì mới có chương mới mọi người nhé, mãi yêu