Chương 24: Cái đó đó
Lê Úy hoàn toàn muốn từ chối&n nbsp;muốn ăn cơm p;cùng với Lươn p;Thiên Dung.
L nbsp;trước, cô sp;thuyết phục c sp;ta bằng cách&n ;tuân thủ nguyên p;tắc tại sao&nb hụ nữ nên bsp;rắc rối cho& ;phụ nữ, rốt&n ộc lại phản&nb dụng, không  ững không làm&nb ho Lương Thiên&nb Dung hết hy v g với Dịch nbsp;Lãng, mà ngư nbsp;lại càng là sp;cho cô ta t ích Dịch Anh  ng hơn.
Giống&n ;như bây giờ.
Lương Thiên Dung sp;giống như cái p;kẹo cao su i dính ở bê sp;người cô.
C sp;muốn ngồi ở ghế phó lái  Lương Thiên  ng lại nói: h Lãng, anh kh ng ngồi ở p nbsp;sau với em&nb ;sao?”
Lê Úy&n vừa muốn từ&nb i, tài xế đ sp;lên tiếng nói p;đỡ: “Đúng v ;thiếu gia, làm&n ;sao để một&nbs nbsp;gái nhỏ như p;cô Lương ngồi ;sau một mình&nbs ược.”
Nói c như ngồi phía&nb au xe sẽ đư bsp;độ kiếp cù p;nhau vậy.
Khô nbsp;chịu nổi ha sp;người chứ r p;rít mãi bên&nbs ai, Lê Úy đ nbsp;phải ngồi v bsp;ghế sau.
Khi bsp;lên xe, còn&nb ;nghĩ lỗ tai  được yên nào ngờ Lư nbsp;Thiên Dung l nbsp;quấy rầy c p;nói thế này&nb hế nọ. Chốc&nb thì đề ngh sp;sẽ cùng cô&nb i thăm bà n bsp;vào cuối tu bsp;trong chốc lá bsp;lại rồi nói ;rằng cô ấy&nbs nbsp;định đi mua p;sắm ở nước& oài vào tháng&nbs ới.
“Anh Lãng p;anh có muốn&nbs ón quà gì kh ? Có muốn em sp;mua giúp anh&nbs ;từ nước ngoài không?” Lương T nbsp;Dung tự nói& p;luôn cho mình&nb ;nghe: “À, hay&nb em đặt cho a nbsp;một bộ đ tây mới được& ông?”
Lê Úy:& “Không cần.”
“Vậy c vạt? Hay khuy  ăng sét? Hay đồng hồ?”
Lương Thiê p;Dung có chút&nbs mất mát: “Anh&n ãng, anh không&nbs cần khách sáo&nb ới em như v bsp;đâu.”
Lê sp;thở dài, cô&n không có khách&nb sáo, cô chỉ  ng có hứng t
“Như vậy&nbs anh nói anh&n sp;muốn cái gì,& ;em sẽ ra nư nbsp;ngoài mang v bsp;cho anh, cái&nb p;gì cũng được
Lương Thiên D dứt khoát g quyền quyết&nbs nh cho Lê Úy. r>
Lê Úy do&nbs dự một lát  nbsp;chậm rãi h bsp;“Cô có tính ;phí mua giúp  hông?”
Đầu t sp;Lương Thiên Du nbsp;ngẩn người,&nbs sau đó bật p;cười: “Anh n p;giỡn hoài, làm p;sao em tính hí mua hàng v anh, hơn nữ bsp;em cũng đâu&n ;cần số tiền&n .”
Lê Úy lại cũng th nbsp;đúng, Lương  ên Dung giàu ư vậy, làm nbsp;để ý tới& ón tiền nhỏ&nbs .
Cô có l nbsp;làm việc dà sp;đặc, chẳng c p;thời gian đi&nb nước ngoài trừ khi cô đi ngh Có một số ;thứ không dễ&n ua ở trong n vì nhiều l sp;do, thế nên&nb đôi khi không&nbs hể tránh khỏi&n iệc nhờ người ua hoặc bạn  nbsp;mang từ nư sp;ngoài về giúp p;mình.
Tìm đ sp;lý mua thì  ũng sợ mua p hàng dỏm, c nbsp;có lúc cô&nb muốn mua rất&nbs iều thứ, lại&n ốn ngay lập  , nên nếu nh bsp;bạn bè thì&n lại luôn phải&n àm phiền người ta.
Lương Thiên sp;Dung không giố nbsp;vậy, cô nàn sp;vừa không mua& p;giúp, lại khôn sp;phải bạn củ ;cô.
Vậy mà&nb òn không biết&nb ận dụng tốt&nb chút sao.
S u khi Lê Úy&n p;nghĩ rõ ràng,&n ;cô lấy điện&n oại di động&nbs “Chờ một  để tôi vi sp;cho cô danh  sách.”
Lương Dung: “……&nbs br>
Đúng là c sp;thật nha, xem&n p;tư thế này&nbs ì không chỉ  nbsp;mấy thứ đ >
Quả nhiên kh bao lâu sao,& bsp;Lê Úy đã&nbs i cho Lương T ên Dung một h sách các th nbsp;mình cần.
ng Thiên Dung hìn những món&nb inh ta linh tin h khác nhau, u là đồ dù sp;của phụ nữ. r>Mỹ phẩm, sản phẩm chăm sóc&nb a, túi xách, ần áo, cái bsp;cần cũng có, p;một số thật& ự không có sp;trong nước, c bsp;có một số&n hứ khác là bsp;Lê Úy nghĩ&nb dù sao cũng l nbsp;vài món nhỏ p;nên thuận tay&n ;viết thêm.
Lư nbsp;Thiên Dung nh danh sách, s mặt càng ng nbsp;càng không t “Anh Lãng, thứ này là p;anh muốn mua&nbs cho ai thế?”
Lê Úy mở mi nbsp;ngay lập tứ bsp;“À, mua cho&n ;bà.”
“…..Bà&nb
“Đúng vậy,& hìn bà đã l bsp;tuổi như vậ p;nhưng là ngoài& p;già nhưng tâm&n ;không già, vẫn& ;thích ăn mặc&nb rang điểm đẹp. ;Lê Úy sợ c sp;nàng không tin& sp;nên nói thêm,& p;“Tôi là cháu& ruột của bà,&nb i rất hiểu
Thông thường, p;chỉ cần bà&nb ch và Dịch A nbsp;Lãng ở chung sp;với nhau là&nb hai bà cháu k ng bao giờ c bsp;vẻ mặt tốt br>Hôm nay mặt&nb trời mọc ở&nbs tây, nên D nbsp;Anh Lãng khôn nbsp;những chủ nbsp;đi mua quà&nb ;cho bà nội,  còn nhấn m nbsp;rằng anh là& p;cháu trai ruột& p;của bà.
Lươ sp;Thiên Dung nhìn bsp;danh sách, sắ bsp;mặt càng ngà sp;càng hoang mang. br>
Bà Dịch đ sp;ngoài 60, chẳn bsp;những không g nbsp;đi mà còn&nb có vòng ngực&nbs n 36D.
Còn c biệt nhấn  h muốn mua lo siêu nâng, k u hồng nhạt  nbsp;đính thắt n sp;trắng.
Lương&nbs iên Dung cúi u liếc nhìn h, trong lòng ắt đầu thấy&n nbsp;ti.
———— Nhà hàng là nbsp;Lương Thiên g chọn, không&nbs hải do chỗ nbsp;ăn ngon mà&nb ;chỉ muốn tới& hử xem sao.
Lương n Dung kinh ng c: “Ai thế?”
*Sao Hồng&nb ;Loan: Nếu mệnh& ;có sao Hồng  an, thì chủ hôn sớm, c sp;vợ đẹp.
< Úy dùng ngó bsp;chân cũng có& p;thể đoán đư ;là ai.
Còn  hông phải là&nbs ính cô sao.
ả? Cô Lê?”&nbs g Thiên Dung t ợn to mắt, ra cô quen&nb p;Anh Úc?”
Dị sp;Anh Lãng và&nbs Lê Úy trao đ nbsp;với nhau bằ bsp;ánh mắt, rồ p;nhanh chóng hiể bsp;rõ trong nháy& sp;mắt một cách ;ăn ý.
Giọng&n điệu Lương Thi p;Dung áy náy:&nbs “Thật ngại qu ;tôi còn tưởng& cô và Anh Lã Lúc trước còn&n iểu lầm cô  nbsp;vậy, thật x bsp;lỗi cô.”
nbsp;Anh Úc mỉm&n ;cười: “Anh tra p;tôi đã có  nbsp;hôn thê là&n ;cô rồi, chẳng& lẽ cô lại sp;anh ấy làm&nbs ì có lỗi v sp;mình sao?”
lại thế đ nbsp;Nhưng thật r bsp;anh chưa có&nb ;bạn gái nên&nbs nội rất lo p;lắng, không ng sp;rằng nửa kia& ;của anh lại&nbs ất hiện trễ&nb thế.”
Hai&nbs ười cứ hỏi&nb nbsp;như hát song& sp;ca tới lui  ậy, cuối cùng&n òn quyết định& ốn người hẹn& ung, cùng ngồi&nb vào bàn ăn.
Tay&nbs ô ta vừa đ bsp;chạm vào bàn p;tay của “Lê&n y”, giây tiếp&n heo lại bị bsp;tránh.
Tay c cô nàng giơ sp;trơ trọi giữ p;không trung một sp;cách lúng túng r>
“Lê Úy” sp;tay lại, giọn sp;điệu không ki bsp;nhẫn: “Muốn&nbs nbsp;gì thì nói,& p;không cần làm& ;thêm những đi p;dư thừa này. br>“Tôi xin lỗi sp;Lương Thiên Du nbsp;đành phải t bsp;tay về.
Lê& p;Úy chân chính&n ;đang trong thân&n p;xác của Dịch& Anh Lãng thì i muốn cười&nbs ng không dám ời, vì vậy  bsp;chỉ có thể& đưa tay véo đùi ở dư p;khăn trải bàn& ;để nhắc nhở& n thân phải m chế.
Ông  i gà bà nói& p;vịt trò chuyệ p;vài câu, Lương p;Thiên Dung bại& p;trận trong xấu p;hổ trước tạ không khí này,&nb cô nàng đứng&nb y muốn đi v bsp;nhà vệ sinh.<
Cô còn thật& ;lòng hỏi “Lê& y”: “Cô Lê&nbs bsp;muốn đi cùng p;không?”
“Khục. r>Một tiếng cư p;rất ngắn và&n õ ràng vang l .
Dịch Anh ng trừng mắt&nbs ư muốn xuyên&nbs ủng Lê Úy, nbsp;mặt của Lư bsp;Thiên Dung và& sp;Dịch Anh Úc&nb lộ vẻ hoang  g.
“Không có&n việc gì,” Lê&n nhanh chóng l c đầu, cô n g mày với D nbsp;Anh Lãng, “M nbsp;cùng đi với p;cô Lương đi. br>Dịch Anh Lãng& p;lạnh giọng: bsp;không cần.”
< Úy: “Nín r bsp;có hại cho&nb cơ thể.”
Dị ;Anh Lãng: “Liên p;quan gì tới&nbs ôi?”
Lê Úy:&n Tuyệt tình như&n vậy? Được rồ vậy hôm nay sẽ ăn đế ;mức cơ bụng&nb ng không còn ôn.”
Dịch Anh ;Lãng: “Cô có&n hể thử xem,  ng tôi nhắc nbsp;một câu, tô sp;sẽ sớm đi&nb ay phim.”
Hai&nb ;người Dịch Anh ;Úc và Lương&nbs iên Dung xem m không hiểu nbsp;sao.
Nghe c nbsp;như hai ngư bsp;đang dùng cơ& p;thể của mình& để uy hiếp  nbsp;phương.
Nhưng&n ;sau khi xem x t kỹ hơn, s bsp;mặt của Lư sp;Thiên Dung độ sp;nhiên trở nên p;rất tệ, cô&nb ng không nói mà lập tứ p;đi thẳng vào&n phòng tắm.
Mà& ;Dịch Anh Úc  ng nghe càng h ng say, lộ ra bsp;ý cười biể ;thị sự hứng&n ú càng sâu.
Anh ;ta nói xong t ì đứng dậy,&nb rằng đi ch bsp;rượu vang đ >
Hai người đ nbsp;thần lại, l nbsp;xoay mặt khô nbsp;tiếp tục c sp;vã nữa.
Khô bsp;quá vài phút, sp;di động của& Lê Úy nhận một tin nh bsp;từ WeChat.
L nbsp;của Lương T Dung gửi t bsp;từ toilet.
h Lãng, có th nbsp;cho cô Lê&nbs tới nhà vệ  một chút đ nbsp;không?”
Cô&nbs còn không ph là cô sao?Lương Thiên D kêu cô đi&n ;tới toilet làm&n ;gì?
Lê Úy  y nghĩ một c , cảm thấy chắn Lương  ên Dung đã n thấy cuộc nbsp;chuyện của bsp;và Dịch Anh&n ;Lãng, cảm thấy ;họ thân thiết& với nhau nên  ốn gọi cô bsp;nhà vệ sinh&n ;để bắt nạt.< Trước kia đi&nbs n đi học, c nbsp;không phải c từng nghe qu nbsp;trường hợp  bsp;bắt nạt.
M bsp;cô bé “chị đại” thích nh ;là gọi những&n ữ sinh mà m nbsp;chán ghét và bsp;WC để cởi&n uần áo, tạt&nbs c, vân vân.
Cô không th nbsp;để Dịch An p;Lãng đi qua  ó được.
Cái& ên đàn ông nbsp;chết kia khô nbsp;biết nhìn ng , không hề c bsp;sự phòng ng sp;đối với Lư p;Thiên Dung. Lỡ& p;như trúng kế&n của cô ta th bsp;người xui x sp;vẫn là cô.
“Cô tìm cô&nbs nbsp;làm gì?”
không có ti nbsp;nói cho anh&nb p;biết.”
Còn tiện nói ch bsp;cô biết?
L sp;Úy càng cảnh& ;giác.
“Lương  n Dung hỏi an cũng chính l nbsp;tôi, đi tới p;toilet tìm cô&nb ;nàng.” Lê Úy&n hấp giọng che&nb ôi mình lại,&nbs nh tới đó c bsp;thận, tôi s p;cô ta sẽ l nbsp;gì anh đấy. >
Mặt Dịch An sp;Lãng đầy dấ ;chấm hỏi: “C ;gì?”
“Nếu ;ấy đánh anh&nbs ì anh cứ đ bsp;trả lại, đ sp;bao giờ bày&nb ra phong độ h lãm trong l đó. Hiện t bsp;anh là phụ&nb nữ, đánh trả&n ng không bị ời mắng biết&n ông? Trăm ngàn&nb lần đừng để& tôi thua thi .”
Lê Úy nbsp;dong dài một sp;đống làm cho& ;Dịch Anh Lãng&nb cũng không hiểu& ;cô đang muốn&nb ói gì.
Chỉ&nbs ết Lương Thiên& Dung kêu anh tới toilet.
Lúc Dịc p;Anh Úc cầm  ợu vang trở  hai người c nbsp;gái cũng khô nbsp;thấy đâu, c bsp;còn lại mỗi ;anh trai anh t a ngồi chỗ bsp;xem di động.<
“Mấy cô gá ;đâu rồi?”
p;toilet.”
Dịch&nbs h Úc gật đ bsp;đặt rượu x nbsp;bầu không kh bsp;đột nhiên tr sp;nên khó xử.Sau khi anh c hàng im lặng  t hồi, đột  n nói: “Vì nbsp;anh lại khôn bsp;hỏi tại sao& ;tôi và Lê bsp;ở bên nhau?
Lê Úy chớp&n chớp mắt: “Vì ao anh lại mu hỏi?”
Hai&nbs h em ăn chung& bsp;có gì lạ&nbs u.
“Anh không&n ;sợ tôi sẽ  người phụ  bsp;của anh sao? sp;Dịch Anh Úc&nb hỏi với giọng& ặng nề.
Vẻ&n t của Lê Úy p;tức khắc trở nên phức tạp.Dịch Anh Úc  ấy sắc mặt&nbs nbsp;“Dịch Anh L hơi có thay& sp;đổi nên anh&n ta cao giọng i: “Anh lo l ?”
Lê Úy nbsp;đầu: “Không&nb ”
Dịch Anh&nbs nhíu mày: nbsp;sao không lo&n sp;lắng? Không ph nbsp;anh thích ngư phụ nữ đ ;sao?”
Lê Úy&n lại thở ra nbsp;hơi, bán tín bsp;bán nghi: “Kh lo lắng, em& sp;là em trai nh, anh tin tư ng em.”
“….. Anh tin tưởng&nbs ôi?”
Đồng t của Dịch Anh&nbs ng mở rộng,  ng nói hơi ru nbsp;rẩy.
“Đúng&n y, anh em ruộ nbsp;máu mủ tình p;thâm, em nhất&n ;định sẽ không làm hại anh i này đâu.”
ịch Anh Úc nbsp;nhiên quay m nbsp;đi, quai hàm& sp;cứng ngắt, kh nbsp;mặt tuấn t p;lạnh lùng dần ;lộ ra vẻ k nbsp;lạ so với&n dĩ vãng.
Lê&nbs y thấy vẻ m bsp;anh ta không&nb p;đúng lắm, cô& hơi lo lắng:  m làm sao vậ
Dịch Anh nbsp;cố giấu đi ;vẻ mặt mình,&n nh thản nhiên&nbs ắc đầu: “Khô có chuyện gì,&nb ôi vào nhà v bsp;sinh.”
Nói g đứng dậy  nbsp;đi.
Lê Úy& p;cứng họng, là p;sao hai ba ng ười hôm nay  ăn không ti Mọi người  nbsp;chạy vào toi , chỉ còn l bsp;một mình cô& ;ở đây thế&nbs
Nhưng ngay ả khi cô b p;bỏ lại ở&nbs cô cũng khô nbsp;muốn đi vào p;nhà vệ sinh.
Vào cùng WC  ới Sầm Minh  là một kỷ ;niệm khắc sâu& khó quên trong&nbs cuộc đời này,& òn muốn thêm&nbs ch Anh Úc nữ bsp;sao, thôi quên bsp;đi.
————
So với& ;lúc mới chuyển ;thân thể, lúc&n trước anh không& ;sao có thể n với cơ th sp;mới này. Cho&n ;đến khi chuyển ;qua lâu như y, tâm lý c bsp;Dịch Anh Lãng sp;đã dần điề chỉnh lại, anh&n không còn kháng&n ;cự với việc&n tới nhà v p;sinh nữ như&nbs rước nữa.
Dù sao vẫn tốt  là đi vào&n ;toilet nam với&nb ;cơ thể này.
Khi đi vào, a gõ cửa bu bsp;bên ngoài trư
Bên trong t uyền đến giọn nói của Lương&n hiên Dung: “Là&n cô Lê sao?”
< Ừ.” Dịch Anh&n ng nói, “Có  yện gì?”
“T sp;tiên cô vào&nb đây đã.” –&n g Thiên Dung p lại.
Dịch&nb nh Lãng bước&nbs o rồi nhưng ng Thiên Dung ứ im lặng m bsp;không chịu n bsp;chuyện, cứ m bsp;thốt lên mấ p;chữ ừm ừm&nb nbsp;hồ.
Lương  ên Dung trong n tượng của&nbs không có lo nbsp;tính cách nà br>
Chẳng lẽ nbsp;và Lê Úy&nbs ổi cơ thể bsp;nhau thì vai&nb p;phụ vai chính&n ;gì cũng thay  ổi tính cách&nbs t sao?
“Rốt&nb uộc có chuyện&n ì?”
Dịch Anh& Lãng không có&nbs iên nhẫn, anh&nbs hắc phục đượ rạng thái tinh&nb thần khi bước&n ào toilet nữ  ông có nghĩa  anh sẵn sàn bsp;ở lại đây. r>Lương Thiên Dun bsp;hỏi yếu ớt ;“Cô Lê, cô&nbs nbsp;cái đó khôn
Dịch Anh L g: “Cái gì?”
“Cá ào?”
“Phụ n đều hiểu cái&n .”
Dịch Anh&nb ãng ngớ người, anh không phải&nb phụ nữ, phụ&nb nbsp;hiểu nhưng a nbsp;lại không hi
“Cô có t bsp;nói rõ ràng&n ;hay không? Rốt&n ;cuộc là cái&nbs ?”
Trong giọng p;nói của Lương ;Thiên Dung đã&nb có chút tức  n và xấu h sp;“Cô Lê, cô&n ừng làm nhục&nb i nữa, cô kh biết cái đ sp;là gì sao?  húng ta đều  nbsp;phụ nữ, v p;tại sao lại&nb ố tình bắt  nbsp;tôi vào lúc& p;này. Biết rằn p;cô đang ghen&nbs tị vì tôi l sp;vợ sắp cướ của Anh Lãng,&nbs hưng cô đã bsp;em trai của&nb ;Anh Lãng ở cạnh rồi. bsp;phụ nữ xin&n hãy có lòng nbsp;trọng, đừng&nbs nbsp;mộng đến n nbsp;chuyện cô kh nên mơ mộn br>
Dịch Anh L : “?”
L nbsp;trước, cô sp;thuyết phục c sp;ta bằng cách&n ;tuân thủ nguyên p;tắc tại sao&nb hụ nữ nên bsp;rắc rối cho& ;phụ nữ, rốt&n ộc lại phản&nb dụng, không  ững không làm&nb ho Lương Thiên&nb Dung hết hy v g với Dịch nbsp;Lãng, mà ngư nbsp;lại càng là sp;cho cô ta t ích Dịch Anh  ng hơn.
Giống&n ;như bây giờ.
Lương Thiên Dung sp;giống như cái p;kẹo cao su i dính ở bê sp;người cô.
C sp;muốn ngồi ở ghế phó lái  Lương Thiên  ng lại nói: h Lãng, anh kh ng ngồi ở p nbsp;sau với em&nb ;sao?”
Lê Úy&n vừa muốn từ&nb i, tài xế đ sp;lên tiếng nói p;đỡ: “Đúng v ;thiếu gia, làm&n ;sao để một&nbs nbsp;gái nhỏ như p;cô Lương ngồi ;sau một mình&nbs ược.”
Nói c như ngồi phía&nb au xe sẽ đư bsp;độ kiếp cù p;nhau vậy.
Khô nbsp;chịu nổi ha sp;người chứ r p;rít mãi bên&nbs ai, Lê Úy đ nbsp;phải ngồi v bsp;ghế sau.
Khi bsp;lên xe, còn&nb ;nghĩ lỗ tai  được yên nào ngờ Lư nbsp;Thiên Dung l nbsp;quấy rầy c p;nói thế này&nb hế nọ. Chốc&nb thì đề ngh sp;sẽ cùng cô&nb i thăm bà n bsp;vào cuối tu bsp;trong chốc lá bsp;lại rồi nói ;rằng cô ấy&nbs nbsp;định đi mua p;sắm ở nước& oài vào tháng&nbs ới.
“Anh Lãng p;anh có muốn&nbs ón quà gì kh ? Có muốn em sp;mua giúp anh&nbs ;từ nước ngoài không?” Lương T nbsp;Dung tự nói& p;luôn cho mình&nb ;nghe: “À, hay&nb em đặt cho a nbsp;một bộ đ tây mới được& ông?”
Lê Úy:& “Không cần.”
“Vậy c vạt? Hay khuy  ăng sét? Hay đồng hồ?”
Lương Thiê p;Dung có chút&nbs mất mát: “Anh&n ãng, anh không&nbs cần khách sáo&nb ới em như v bsp;đâu.”
Lê sp;thở dài, cô&n không có khách&nb sáo, cô chỉ  ng có hứng t
“Như vậy&nbs anh nói anh&n sp;muốn cái gì,& ;em sẽ ra nư nbsp;ngoài mang v bsp;cho anh, cái&nb p;gì cũng được
Lương Thiên D dứt khoát g quyền quyết&nbs nh cho Lê Úy. r>
Lê Úy do&nbs dự một lát  nbsp;chậm rãi h bsp;“Cô có tính ;phí mua giúp  hông?”
Đầu t sp;Lương Thiên Du nbsp;ngẩn người,&nbs sau đó bật p;cười: “Anh n p;giỡn hoài, làm p;sao em tính hí mua hàng v anh, hơn nữ bsp;em cũng đâu&n ;cần số tiền&n .”
Lê Úy lại cũng th nbsp;đúng, Lương  ên Dung giàu ư vậy, làm nbsp;để ý tới& ón tiền nhỏ&nbs .
Cô có l nbsp;làm việc dà sp;đặc, chẳng c p;thời gian đi&nb nước ngoài trừ khi cô đi ngh Có một số ;thứ không dễ&n ua ở trong n vì nhiều l sp;do, thế nên&nb đôi khi không&nbs hể tránh khỏi&n iệc nhờ người ua hoặc bạn  nbsp;mang từ nư sp;ngoài về giúp p;mình.
Tìm đ sp;lý mua thì  ũng sợ mua p hàng dỏm, c nbsp;có lúc cô&nb muốn mua rất&nbs iều thứ, lại&n ốn ngay lập  , nên nếu nh bsp;bạn bè thì&n lại luôn phải&n àm phiền người ta.
Lương Thiên sp;Dung không giố nbsp;vậy, cô nàn sp;vừa không mua& p;giúp, lại khôn sp;phải bạn củ ;cô.
Vậy mà&nb òn không biết&nb ận dụng tốt&nb chút sao.
S u khi Lê Úy&n p;nghĩ rõ ràng,&n ;cô lấy điện&n oại di động&nbs “Chờ một  để tôi vi sp;cho cô danh  sách.”
Lương Dung: “……&nbs br>
Đúng là c sp;thật nha, xem&n p;tư thế này&nbs ì không chỉ  nbsp;mấy thứ đ >
Quả nhiên kh bao lâu sao,& bsp;Lê Úy đã&nbs i cho Lương T ên Dung một h sách các th nbsp;mình cần.
ng Thiên Dung hìn những món&nb inh ta linh tin h khác nhau, u là đồ dù sp;của phụ nữ. r>Mỹ phẩm, sản phẩm chăm sóc&nb a, túi xách, ần áo, cái bsp;cần cũng có, p;một số thật& ự không có sp;trong nước, c bsp;có một số&n hứ khác là bsp;Lê Úy nghĩ&nb dù sao cũng l nbsp;vài món nhỏ p;nên thuận tay&n ;viết thêm.
Lư nbsp;Thiên Dung nh danh sách, s mặt càng ng nbsp;càng không t “Anh Lãng, thứ này là p;anh muốn mua&nbs cho ai thế?”
Lê Úy mở mi nbsp;ngay lập tứ bsp;“À, mua cho&n ;bà.”
“…..Bà&nb
“Đúng vậy,& hìn bà đã l bsp;tuổi như vậ p;nhưng là ngoài& p;già nhưng tâm&n ;không già, vẫn& ;thích ăn mặc&nb rang điểm đẹp. ;Lê Úy sợ c sp;nàng không tin& sp;nên nói thêm,& p;“Tôi là cháu& ruột của bà,&nb i rất hiểu
Thông thường, p;chỉ cần bà&nb ch và Dịch A nbsp;Lãng ở chung sp;với nhau là&nb hai bà cháu k ng bao giờ c bsp;vẻ mặt tốt br>Hôm nay mặt&nb trời mọc ở&nbs tây, nên D nbsp;Anh Lãng khôn nbsp;những chủ nbsp;đi mua quà&nb ;cho bà nội,  còn nhấn m nbsp;rằng anh là& p;cháu trai ruột& p;của bà.
Lươ sp;Thiên Dung nhìn bsp;danh sách, sắ bsp;mặt càng ngà sp;càng hoang mang. br>
Bà Dịch đ sp;ngoài 60, chẳn bsp;những không g nbsp;đi mà còn&nb có vòng ngực&nbs n 36D.
Còn c biệt nhấn  h muốn mua lo siêu nâng, k u hồng nhạt  nbsp;đính thắt n sp;trắng.
Lương&nbs iên Dung cúi u liếc nhìn h, trong lòng ắt đầu thấy&n nbsp;ti.
———— Nhà hàng là nbsp;Lương Thiên g chọn, không&nbs hải do chỗ nbsp;ăn ngon mà&nb ;chỉ muốn tới& hử xem sao.
Lương n Dung kinh ng c: “Ai thế?”
*Sao Hồng&nb ;Loan: Nếu mệnh& ;có sao Hồng  an, thì chủ hôn sớm, c sp;vợ đẹp.
< Úy dùng ngó bsp;chân cũng có& p;thể đoán đư ;là ai.
Còn  hông phải là&nbs ính cô sao.
ả? Cô Lê?”&nbs g Thiên Dung t ợn to mắt, ra cô quen&nb p;Anh Úc?”
Dị sp;Anh Lãng và&nbs Lê Úy trao đ nbsp;với nhau bằ bsp;ánh mắt, rồ p;nhanh chóng hiể bsp;rõ trong nháy& sp;mắt một cách ;ăn ý.
Giọng&n điệu Lương Thi p;Dung áy náy:&nbs “Thật ngại qu ;tôi còn tưởng& cô và Anh Lã Lúc trước còn&n iểu lầm cô  nbsp;vậy, thật x bsp;lỗi cô.”
nbsp;Anh Úc mỉm&n ;cười: “Anh tra p;tôi đã có  nbsp;hôn thê là&n ;cô rồi, chẳng& lẽ cô lại sp;anh ấy làm&nbs ì có lỗi v sp;mình sao?”
lại thế đ nbsp;Nhưng thật r bsp;anh chưa có&nb ;bạn gái nên&nbs nội rất lo p;lắng, không ng sp;rằng nửa kia& ;của anh lại&nbs ất hiện trễ&nb thế.”
Hai&nbs ười cứ hỏi&nb nbsp;như hát song& sp;ca tới lui  ậy, cuối cùng&n òn quyết định& ốn người hẹn& ung, cùng ngồi&nb vào bàn ăn.
Tay&nbs ô ta vừa đ bsp;chạm vào bàn p;tay của “Lê&n y”, giây tiếp&n heo lại bị bsp;tránh.
Tay c cô nàng giơ sp;trơ trọi giữ p;không trung một sp;cách lúng túng r>
“Lê Úy” sp;tay lại, giọn sp;điệu không ki bsp;nhẫn: “Muốn&nbs nbsp;gì thì nói,& p;không cần làm& ;thêm những đi p;dư thừa này. br>“Tôi xin lỗi sp;Lương Thiên Du nbsp;đành phải t bsp;tay về.
Lê& p;Úy chân chính&n ;đang trong thân&n p;xác của Dịch& Anh Lãng thì i muốn cười&nbs ng không dám ời, vì vậy  bsp;chỉ có thể& đưa tay véo đùi ở dư p;khăn trải bàn& ;để nhắc nhở& n thân phải m chế.
Ông  i gà bà nói& p;vịt trò chuyệ p;vài câu, Lương p;Thiên Dung bại& p;trận trong xấu p;hổ trước tạ không khí này,&nb cô nàng đứng&nb y muốn đi v bsp;nhà vệ sinh.<
Cô còn thật& ;lòng hỏi “Lê& y”: “Cô Lê&nbs bsp;muốn đi cùng p;không?”
“Khục. r>Một tiếng cư p;rất ngắn và&n õ ràng vang l .
Dịch Anh ng trừng mắt&nbs ư muốn xuyên&nbs ủng Lê Úy, nbsp;mặt của Lư bsp;Thiên Dung và& sp;Dịch Anh Úc&nb lộ vẻ hoang  g.
“Không có&n việc gì,” Lê&n nhanh chóng l c đầu, cô n g mày với D nbsp;Anh Lãng, “M nbsp;cùng đi với p;cô Lương đi. br>Dịch Anh Lãng& p;lạnh giọng: bsp;không cần.”
< Úy: “Nín r bsp;có hại cho&nb cơ thể.”
Dị ;Anh Lãng: “Liên p;quan gì tới&nbs ôi?”
Lê Úy:&n Tuyệt tình như&n vậy? Được rồ vậy hôm nay sẽ ăn đế ;mức cơ bụng&nb ng không còn ôn.”
Dịch Anh ;Lãng: “Cô có&n hể thử xem,  ng tôi nhắc nbsp;một câu, tô sp;sẽ sớm đi&nb ay phim.”
Hai&nb ;người Dịch Anh ;Úc và Lương&nbs iên Dung xem m không hiểu nbsp;sao.
Nghe c nbsp;như hai ngư bsp;đang dùng cơ& p;thể của mình& để uy hiếp  nbsp;phương.
Nhưng&n ;sau khi xem x t kỹ hơn, s bsp;mặt của Lư sp;Thiên Dung độ sp;nhiên trở nên p;rất tệ, cô&nb ng không nói mà lập tứ p;đi thẳng vào&n phòng tắm.
Mà& ;Dịch Anh Úc  ng nghe càng h ng say, lộ ra bsp;ý cười biể ;thị sự hứng&n ú càng sâu.
Anh ;ta nói xong t ì đứng dậy,&nb rằng đi ch bsp;rượu vang đ >
Hai người đ nbsp;thần lại, l nbsp;xoay mặt khô nbsp;tiếp tục c sp;vã nữa.
Khô bsp;quá vài phút, sp;di động của& Lê Úy nhận một tin nh bsp;từ WeChat.
L nbsp;của Lương T Dung gửi t bsp;từ toilet.
h Lãng, có th nbsp;cho cô Lê&nbs tới nhà vệ  một chút đ nbsp;không?”
Cô&nbs còn không ph là cô sao?Lương Thiên D kêu cô đi&n ;tới toilet làm&n ;gì?
Lê Úy  y nghĩ một c , cảm thấy chắn Lương  ên Dung đã n thấy cuộc nbsp;chuyện của bsp;và Dịch Anh&n ;Lãng, cảm thấy ;họ thân thiết& với nhau nên  ốn gọi cô bsp;nhà vệ sinh&n ;để bắt nạt.< Trước kia đi&nbs n đi học, c nbsp;không phải c từng nghe qu nbsp;trường hợp  bsp;bắt nạt.
M bsp;cô bé “chị đại” thích nh ;là gọi những&n ữ sinh mà m nbsp;chán ghét và bsp;WC để cởi&n uần áo, tạt&nbs c, vân vân.
Cô không th nbsp;để Dịch An p;Lãng đi qua  ó được.
Cái& ên đàn ông nbsp;chết kia khô nbsp;biết nhìn ng , không hề c bsp;sự phòng ng sp;đối với Lư p;Thiên Dung. Lỡ& p;như trúng kế&n của cô ta th bsp;người xui x sp;vẫn là cô.
“Cô tìm cô&nbs nbsp;làm gì?”
không có ti nbsp;nói cho anh&nb p;biết.”
Còn tiện nói ch bsp;cô biết?
L sp;Úy càng cảnh& ;giác.
“Lương  n Dung hỏi an cũng chính l nbsp;tôi, đi tới p;toilet tìm cô&nb ;nàng.” Lê Úy&n hấp giọng che&nb ôi mình lại,&nbs nh tới đó c bsp;thận, tôi s p;cô ta sẽ l nbsp;gì anh đấy. >
Mặt Dịch An sp;Lãng đầy dấ ;chấm hỏi: “C ;gì?”
“Nếu ;ấy đánh anh&nbs ì anh cứ đ bsp;trả lại, đ sp;bao giờ bày&nb ra phong độ h lãm trong l đó. Hiện t bsp;anh là phụ&nb nữ, đánh trả&n ng không bị ời mắng biết&n ông? Trăm ngàn&nb lần đừng để& tôi thua thi .”
Lê Úy nbsp;dong dài một sp;đống làm cho& ;Dịch Anh Lãng&nb cũng không hiểu& ;cô đang muốn&nb ói gì.
Chỉ&nbs ết Lương Thiên& Dung kêu anh tới toilet.
Lúc Dịc p;Anh Úc cầm  ợu vang trở  hai người c nbsp;gái cũng khô nbsp;thấy đâu, c bsp;còn lại mỗi ;anh trai anh t a ngồi chỗ bsp;xem di động.<
“Mấy cô gá ;đâu rồi?”
p;toilet.”
Dịch&nbs h Úc gật đ bsp;đặt rượu x nbsp;bầu không kh bsp;đột nhiên tr sp;nên khó xử.Sau khi anh c hàng im lặng  t hồi, đột  n nói: “Vì nbsp;anh lại khôn bsp;hỏi tại sao& ;tôi và Lê bsp;ở bên nhau?
Lê Úy chớp&n chớp mắt: “Vì ao anh lại mu hỏi?”
Hai&nbs h em ăn chung& bsp;có gì lạ&nbs u.
“Anh không&n ;sợ tôi sẽ  người phụ  bsp;của anh sao? sp;Dịch Anh Úc&nb hỏi với giọng& ặng nề.
Vẻ&n t của Lê Úy p;tức khắc trở nên phức tạp.Dịch Anh Úc  ấy sắc mặt&nbs nbsp;“Dịch Anh L hơi có thay& sp;đổi nên anh&n ta cao giọng i: “Anh lo l ?”
Lê Úy nbsp;đầu: “Không&nb ”
Dịch Anh&nbs nhíu mày: nbsp;sao không lo&n sp;lắng? Không ph nbsp;anh thích ngư phụ nữ đ ;sao?”
Lê Úy&n lại thở ra nbsp;hơi, bán tín bsp;bán nghi: “Kh lo lắng, em& sp;là em trai nh, anh tin tư ng em.”
“….. Anh tin tưởng&nbs ôi?”
Đồng t của Dịch Anh&nbs ng mở rộng,  ng nói hơi ru nbsp;rẩy.
“Đúng&n y, anh em ruộ nbsp;máu mủ tình p;thâm, em nhất&n ;định sẽ không làm hại anh i này đâu.”
ịch Anh Úc nbsp;nhiên quay m nbsp;đi, quai hàm& sp;cứng ngắt, kh nbsp;mặt tuấn t p;lạnh lùng dần ;lộ ra vẻ k nbsp;lạ so với&n dĩ vãng.
Lê&nbs y thấy vẻ m bsp;anh ta không&nb p;đúng lắm, cô& hơi lo lắng:  m làm sao vậ
Dịch Anh nbsp;cố giấu đi ;vẻ mặt mình,&n nh thản nhiên&nbs ắc đầu: “Khô có chuyện gì,&nb ôi vào nhà v bsp;sinh.”
Nói g đứng dậy  nbsp;đi.
Lê Úy& p;cứng họng, là p;sao hai ba ng ười hôm nay  ăn không ti Mọi người  nbsp;chạy vào toi , chỉ còn l bsp;một mình cô& ;ở đây thế&nbs
Nhưng ngay ả khi cô b p;bỏ lại ở&nbs cô cũng khô nbsp;muốn đi vào p;nhà vệ sinh.
Vào cùng WC  ới Sầm Minh  là một kỷ ;niệm khắc sâu& khó quên trong&nbs cuộc đời này,& òn muốn thêm&nbs ch Anh Úc nữ bsp;sao, thôi quên bsp;đi.
————
So với& ;lúc mới chuyển ;thân thể, lúc&n trước anh không& ;sao có thể n với cơ th sp;mới này. Cho&n ;đến khi chuyển ;qua lâu như y, tâm lý c bsp;Dịch Anh Lãng sp;đã dần điề chỉnh lại, anh&n không còn kháng&n ;cự với việc&n tới nhà v p;sinh nữ như&nbs rước nữa.
Dù sao vẫn tốt  là đi vào&n ;toilet nam với&nb ;cơ thể này.
Khi đi vào, a gõ cửa bu bsp;bên ngoài trư
Bên trong t uyền đến giọn nói của Lương&n hiên Dung: “Là&n cô Lê sao?”
< Ừ.” Dịch Anh&n ng nói, “Có  yện gì?”
“T sp;tiên cô vào&nb đây đã.” –&n g Thiên Dung p lại.
Dịch&nb nh Lãng bước&nbs o rồi nhưng ng Thiên Dung ứ im lặng m bsp;không chịu n bsp;chuyện, cứ m bsp;thốt lên mấ p;chữ ừm ừm&nb nbsp;hồ.
Lương  ên Dung trong n tượng của&nbs không có lo nbsp;tính cách nà br>
Chẳng lẽ nbsp;và Lê Úy&nbs ổi cơ thể bsp;nhau thì vai&nb p;phụ vai chính&n ;gì cũng thay  ổi tính cách&nbs t sao?
“Rốt&nb uộc có chuyện&n ì?”
Dịch Anh& Lãng không có&nbs iên nhẫn, anh&nbs hắc phục đượ rạng thái tinh&nb thần khi bước&n ào toilet nữ  ông có nghĩa  anh sẵn sàn bsp;ở lại đây. r>Lương Thiên Dun bsp;hỏi yếu ớt ;“Cô Lê, cô&nbs nbsp;cái đó khôn
Dịch Anh L g: “Cái gì?”
“Cá ào?”
“Phụ n đều hiểu cái&n .”
Dịch Anh&nb ãng ngớ người, anh không phải&nb phụ nữ, phụ&nb nbsp;hiểu nhưng a nbsp;lại không hi
“Cô có t bsp;nói rõ ràng&n ;hay không? Rốt&n ;cuộc là cái&nbs ?”
Trong giọng p;nói của Lương ;Thiên Dung đã&nb có chút tức  n và xấu h sp;“Cô Lê, cô&n ừng làm nhục&nb i nữa, cô kh biết cái đ sp;là gì sao?  húng ta đều  nbsp;phụ nữ, v p;tại sao lại&nb ố tình bắt  nbsp;tôi vào lúc& p;này. Biết rằn p;cô đang ghen&nbs tị vì tôi l sp;vợ sắp cướ của Anh Lãng,&nbs hưng cô đã bsp;em trai của&nb ;Anh Lãng ở cạnh rồi. bsp;phụ nữ xin&n hãy có lòng nbsp;trọng, đừng&nbs nbsp;mộng đến n nbsp;chuyện cô kh nên mơ mộn br>
Dịch Anh L : “?”