Chương 27: Người một nhà
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Làm nbsp;ông lâu như& p;vậy nhưng Lê&n Úy vẫn chưa  n với việc g bộ phận q nbsp;trọng của m nbsp;đã đổi ch
Cô vốn dùng& ;hai tay che ng ực, nhưng khi&nbs hát hiện ánh&nbs t của Dịch nbsp;Úc cũng khôn bsp;tập trung vào sp;phần trên cơ& ;thể mình, cô&nb hợt bừng tỉnh& ằng mình bây&nbs ờ là Dịch bsp;Lãng.
Làm sa nbsp;đàn ông lạ p;đi che ngực.
Cô lại chậm&n hạp phát hiện&n a nên bỏ tay sp;xuống.
Không  ng, cô đang m quần lót.
Thật r nbsp;chuyện này c không nên đ bsp;lỗi hoàn toà sp;cho cô. Kể&nbs ừ khi Lê Úy p;trở thành một ;người đàn ông ;cô không chỉ&nb uy nghĩ tới h ăn mặc tr bsp;cơ thể của& Dịch Anh Lãng,&nb mà còn cẩn nghiên cứu h đàn ông n bsp;ăn mặc; sau&n ;này lại bị&nbs câu chế gi bsp;“vẽ rắn th p;chân” của D p;Anh Lãng, lòng&n p;tự tin của&nbs Úy bị ảnh ;hưởng nặng n ;lại nhìn thấy& Dịch Anh Lãng&nbs ùng cơ thể để mặc nh bsp;bộ đồ lót& ỗ thời kia,  nên cô mới p;muốn tăng thêm p;một chút niềm ;vui nho nhỏ ong cuộc sống&nb ho người đàn&nb g cứng nhắc  .
Cô có tra trí hoa lá&n p;hẹ với cái&nb ần lót bên g cũng không biết được,&nb nên cứ mặ p;thoải mái.
L sp;Úy đã dùng&nb ới tài khoản&nb c danh để mu bsp;một lốc qu p;dạng boxer có&n ;hình hoạt hình& ;dành cho nam ày trên mạng,&nb uần có in th nbsp;chữ các ngà sp;trong tuần, th bsp;nên mỗi ngày p;lại được m một hình khác&nb hau.
Ví dụ  ư voi, cá ch vườn, mà t nbsp;cờ hôm nay&n ;là những chú&nb à vàng.
*Cá sp;chình vườn (g n eel)

L Úy suy nghĩ& sp;hồi lâu, cuố p;cùng ngẩng cao& p;đầu ưỡn ng ;rất bình tĩnh&n nói: “Có chuyệ ;gì sao?”
Dịc p;Anh Úc phục&nbs ồi tinh thần,&nb ưa điện thoại& i động cho c br>
“Anh quên n thoại này.”“À, cảm ơn. ê Úy nhận l bsp;rồi ra hiệu& ;đuổi người, p;có thể ra ài được không? Anh còn phải  m.”
“Được.”
Người đi r nbsp;lúc này Lê&n ;Úy mới hoàn&nbs àn thở ra m bsp;hơi nhẹ nhõm sp;cô ôm ngực&nb hưa định thần& ại được.
T sao hai anh em& nbsp;này không có sp;thói quen gõ&nb ;cửa trước khi& đi vào chứ,  ng nói lời n nbsp;đã xông vào sp;may mà lần&nbs ày cô không nbsp;cử chỉ gì& lạ.
Sau khi  a khỏi phòng  m, Lê Úy đá bsp;giá phòng Dị bsp;Anh Lãng một& p;cách cẩn thận
Nghe bà Dịch& p;nói rằng căn&n phòng này được dọn dẹp thườn xuyên. Dịch Anh&n ;Lãng đã dọn&nb ngoài lâu nh nbsp;vậy, thậm c bsp;Tết cũng khô bsp;về, thế mà& căn phòng này&nbs ẫn chưa bị  nbsp;trống đi, v bsp;giữ lại mọ ;thứ trong phòng& p;cho anh.
Lê&nbs ;Úy mở ngăn  của bàn c bsp;giường, quả  n trong đó c bsp;một tấm hìn p;y hệt với  ảnh chụp t nbsp;tủ đầu gi bsp;trong phòng D Anh Úc.
Hì anh em họ&nb ;khi họ còn .
Cô nằm t giường, nhìn&nb rần nhà ngây&nbs ười một hồi&n , cuối cùng g ôm lấy g sp;ngủ thiếp đi
——–
Sáng&nbs bsp;hôm sau, ngoạ bsp;trừ Lê Úy&nb ẫn còn ngủ  nbsp;sưa trên giư , mọi người&nbs bsp;nhà chính đ sp;thức dậy rấ ;sớm.
Hôm nay&n ;Dịch Anh Úc  cuộc họp b nbsp;sáng ở công p;ty nên anh r i giường từ&nbs , khi xuống l thì thấy b sp;nội đã ngồi vào bàn uống&nbs à.
“Bà, buổi sáng tốt lành. ;– Anh chào bà như thư nbsp;lệ, nhưng h bsp;nay lại hỏi& ;thêm một câu,&n “Sao hôm nay  dậy sớm th br>
“Bà thường&n ức dậy vào  nbsp;này, nhưng m bsp;khi tỉnh dậy p;cũng không vội p;rời giường m ;chỉ nằm trên&n iường ngẩn ngư p;mà thôi.”
D bsp;Anh Úc ngồi&n ;vào chỗ của&nb nh, người hầu&n iến lên hỏi&nbs nbsp;thể dọn b p;ăn sáng không.<
Anh liếc nhìn sp;cầu thang, vừ sp;định nói gì& đó thì bà D nbsp;đã lên tiế sp;trước: “Chờ&nbs gia Lãng dậ bsp;đã.”
Người&n gật đầu, bsp;đi vào bếp&n làm việc.
“T p;hôm qua anh on có về nh sp;ngủ, con có&nb biết không?” Bà đột nhiên&nb i.
Dịch Anh  c gật đầu:  biết.”
Bà&nb ìn anh trìu m : “Anh Úc, b bsp;biết con khôn bsp;thích nghe bà& sp;nói những đi sp;này, nhưng bà& p;vẫn rất muốn nói với con g anh trai củ nbsp;con đã thật p;sự làm rất&nb iều cho con. u có thể, b sp;hy vọng con&nbs có thể cố nbsp;chấp nhận n sp;một lần nữa
Dịch Anh Úc&n ;mỉm cười: “B nội à, bà k cần nói đ br>
Bà Dịch l sp;vẻ thất vọn p;“Con vẫn khôn p;muốn nghe phải p;không?”
“Không& ó,” Dịch Anh&nb nhìn bà mìn nbsp;giọng điệu  tĩnh: “Hôm  anh ấy đã& ;nói rõ ràng  i con rồi.”
< Các con nói r nbsp;rồi?”
“Con&n c giận nhiều&nbs m như vậy, n nbsp;như nói là&n ;nguôi giận thì& ;có lẽ đúng&nbs nbsp;nó đã biến ;mất từ lâu,&nb ế nhưng con ng muốn nói Bà nội, bà p;biết tính tình p;anh trai rồi&nbs đó, anh ấy g thích nói, n lại càng k g thể cúi đ bsp;nói với anh&n ;ấy cái gì.  ng chi anh ấy bsp;không sai, ba&n sp;mẹ con cũng&nb không sai, người p;sai chính là&nbs bọn bắt cóc.&nb à, bao nhiêu bsp;năm nay, bà&nb ;và anh đã b bsp;đắp cho con&n ;đã quá nhiều,& những khúc mắc& bấy lâu nay đã được sp;giải.”
Muốn&nb khi nào anh&n sp;cởi bỏ khúc& mắc này thì  nh Dịch Anh nbsp;cũng không bi đáp án.
A nbsp;thật sự đ ;không còn trách& p;bọn họ từ&nb .
Chỉ là a nbsp;không nói ra& sp;được, lại sp;phải một ngư sp;anh còn khó&nbs chịu hơn mình,&n để hai anh e bsp;trở lại hòa ;thuận thật đú p;là chuyện nằm ;mơ giữa ban  ày.
Tại sao&nbs êm qua Dịch Lãng lại tr bsp;nên thẳng th bsp;như vậy, tạ p;sao anh ấy i nói thẳng anh nhiều nh nbsp;vậy, Dịch A bsp;Úc không biế r>
Nhưng anh hi rằng Dịch nbsp;Lãng rất qua bsp;tâm đến em&n trai mình. Ngần&n ;ấy năm trôi&nbs a, tính cách a hai người nbsp;hoàn toàn kh nbsp;so với khi&nb ;còn nhỏ, nhưng& ;đối với anh&nb nói thì Dị bsp;Anh Lãng vẫn& p;là người anh&n trai tốt năm  liều mạng nbsp;vệ anh, khôn bsp;cho anh nhận&n p;một chút thươ sp;tích gì.
“V bsp;là tốt rồi, ;vậy là tốt&nbs .” Giọng bà&nbs h kích động,&nbs nói “tốt”&nb tiếp nhiều  , cuối cùng cúi đầu, bsp;đặt lên mi&n mắt, ngón tay&nbs ũng run rẩy,  ói rõ ràng l bsp;tốt rồi, nó p;rõ ràng là  t rồi.”
“Bà , đừng khóc.”< >Bà mỉm cười&n lắc đầu: bsp;không khóc, b bsp;chỉ rất hạ p;phúc. Tối hôm& ;qua Anh Lãng ã nói lời c bsp;ơn với bà,&n bà biết rằng&nb đã sẵn sà sp;tha thứ cho&nbs bà vì đã kh nbsp;màng tới nó p;nhiều năm qua.& p;Bà cũng đã&nbs n lỗi nó, v sp;ngần ấy năm& để cho nó t nbsp;thiệt quá nh vì con, hy&nb p;vọng nó vẫn&n òn bằng lòng&nbs o bà cơ hội p;để bù đắp&n nó.”
Dịch&nb h Úc cảm th bsp;thật ngạc nh rốt cuộc b bsp;đầu từ khi& nào mà anh bsp;thay đổi, dư nbsp;như thay đổ sp;thành một ngư bsp;hoàn toàn khá br>
Hình như l bsp;từ sau lần&n tai nạn xe đ br>
Càng chính c hơn là từ p;sau khi anh y quen Lê Úy. r>
Nghĩ đến n phụ nữ đ p;tâm trạng của ;Dịch Anh Úc  ông còn tốt  . So với ngư nbsp;phụ nữ luô p;xụ mặt, thậm chí còn nôn n vì anh, Dị nbsp;Anh Lãng hiệ bsp;tại thật s ;dễ thương hơn. br>Có khả năng&n là tình nhân  ong mắt cũng  a Tây Thi chă .
“Bà, vậy&nb uyện liên hôn&nb iữa chúng ta  i nhà họ Lư bà vẫn nh sp;quyết muốn an sp;trai cưới cô& ;Lương gì đó&nb o?”
Bà thở&nb i: “Trước đây à cũng nghĩ vậy, nhưng nbsp;bà thấy gi bsp;như chỉ có&n một phía Lương& Thiên Dung thích&n p;Anh Lãng, còn&nb ;Anh Lãng thật&nb sự không thích&n con bé. Bây g thời đại sp;khác, chuyện t cảm không c bsp;cách nào để ;ép buộc. Dù&nbs o anh trai con& nbsp;kết hôn vớ p;Lương Thiên Dun bsp;thì hai ngườ sp;trẻ tuổi này ;sẽ bất hòa&nbs n mọi mặt. nbsp;năm nay anh&nb p;trai con đã  hường nhịn con& rất nhiều, thế nên bà không  ốn ép nó v p;chuyện này. N sp;như nó không&n ;chấp nhận thì& quên đi.”
Giú p;đỡ đến mức y, Dịch Anh nbsp;cảm thấy m bsp;thật tốt b r>
Lại nói chu phiếm thêm câu, chỗ c bsp;thang vẫn khô nbsp;có một chút p;động tĩnh nào
Bà Dịch thấ p;có gì đó g ổn: “Sao nbsp;trai con vẫn& sp;chưa dậy? Trư bsp;giờ nó bao&nb giờ dậy muộn&n ư vậy, chẳng&nb đã xảy ra& ;chuyện gì sao?
Dịch Anh Úc&n ;lắc đầu.
“ p;không con lên&nb ;lầu xem nó ?”
“Dạ.”
nh gõ cửa v bsp;lần nhưng kh nbsp;có phản hồ sp;Dịch Anh Úc&nb cảm thấy có&nbs nbsp;đó không đ bsp;lắm vì Dịch ;Anh Lãng không&nb ;phải là người ngủ sâu, nếu&nb ư chỉ gõ v sp;cái thế này&n thì bình thường ;anh ấy đã nbsp;thức giấc.
Nghĩ& ;đến cảnh xấu ổ tối hôm nbsp;anh do dự,&nb ;chỉ khẽ hé&nbs ra một chút bsp;thử ngập ng bsp;hô lên: “Anh p;à, dậy đi.”< >Không có động& tĩnh.
Dịch Anh& p;Úc mở cửa,&nb ên giường xộc& ệch, chăn bông&n xoắn lại thành& một búi, phồng& lên giống như&nb ột ngọn đồi&n .
Dịch Anh bước tới,  nbsp;chàng vừa đ sp;vừa gọi: “A r>
Sau khi đến sp;gần, Dịch Anh p;Úc nhìn thấy&n mái tóc ngắn&nbs ra từ góc&n ;chăn.
Thế mà& ;vẫn ngủ đượ r>Dịch Anh Úc&nbs hở dài, anh ng ngồi xuống&nb mép giường  duỗi tay đ bsp;đẩy người sp;trên giường.
A cố gắng đ bsp;thức anh trai& sp;mình một lần ;nữa.
“Anh hai sp;dậy ăn sáng&n đi.”
Chiếc ch sp;lại giật gi sp;một bàn tay&nb và bàn chân của người  nbsp;ông duỗi th nbsp;ra khỏi chăn bsp;rồi người p;cố gắng duỗi eo một cách i biếng.
“Ưm, ;ưmmmm…..”
Sau&nbs câu nói mơ& p;hồ, người đ ;ông lại nói&nbs i giọng ngái  ủ xem lẫn m bsp;mỏi và khàn& ;khàn: “Cho tôi& ;ngủ thêm một&n át thôi.”
Nói ;xong, người đó ;lại cuộn ngư ;thành một quả& bóng.
“………… có phải là p;làm nũng để&n ược ngủ nướn hông?
Dịch Anh& p;Úc không chắc& ;chắn nên xốc&n hăn bông ra x có phải ng nbsp;bên trong đã sp;bị ly miêu&nbs ráo thái tử*&nbs y không?
*Ly& bsp;miêu tráo thá bsp;tử: một đi p;tích về thân&n thế vua ở T bsp;xem thêm ở&nb chú thích [1].
Mái tóc ng nbsp;bồng bềnh, n mặt ngủ y bsp;của người sp;ông, đúng là& ;Dịch Anh Lãng&nb rồi.
Không có& ;chăn làm cho  nh nắng chói  ang buổi sáng&nbs hiếu vào trên&nb ặt, người trên giường nhăn cả mặt lại, vươn& ay che mắt r nbsp;oán trách tro sự lười b “Hừ, mình  bình minh.”
< Lê Úy bị á sp;mặt trời đá p;thức nhưng đ p;óc vẫn chưa&nb ỉnh táo, cô  n cưỡng ngồi&nb y trên giường,&n xoa tóc, trề  i hờn dỗi v bsp;người trước&nbs “Ngụy Bân,&nbs dám không ch nbsp;tôi ngủ, tô sp;sẽ trừ lươn >
Trên khuôn m nbsp;đẹp trai v sp;còn lưu lại&n vết đỏ ở  p;trái, là một&n bằng chứng khôn p;thể chối cãi& rằng “anh” đ gủ say đến  bsp;úp luôn mặt& ;vào gối.
“An sp;là em.” Dịch ;Anh Úc miễn  ỡng lên tiếng.< r>Lê Úy tỉnh&nbs ay.
Cô mở nbsp;hai mắt, nhì bsp;ngây người v bsp;giây với Dị sp;Anh Úc trước& ;mặt.
“…… p;sáng tốt lành. >
“Bà và em&n đang đợi anh&nbs ống lầu ăn  , anh nhanh lê đi.”
Lê bsp;gật đầu: sp;tức tới ngay. >
Cô sốt ruộ p;bước xuống gi đôi chân d bsp;lại không d p;khống chế, lú p;mang dép suýt&nb ;chút nữa là&nbs ật cả chân
< ch Anh Úc vô& sp;thức giữ ch p;lấy người cô br>Lê Úy lúng&nbs úng khi bị n i ta giữ ch bsp;eo, cô thấy&n ;xấu hổ đến&n điểm, nên nbsp;vàng nói lờ sp;cảm ơn rồi&n ừa nhảy vừa&nb y vào nhà t br>
Tay Dịch An nbsp;Úc vẫn giữ ;nguyên tư thế&n như trước, cả& gười hơi khựng lại.
Phải chă sp;anh ấy với&nb ịch Anh Lãng  ước đây là&nbs nbsp;người, bởi  bsp;khuôn mặt v sp;vậy nhưng lạ p;cảm thấy khôn p;phải là ngườ ;đó nữa.
— >Anh em hòa th ận như cũ, nbsp;lại cùng ng bsp;vào bàn ăn&nb sáng, đây là&nbs ều mà bà l sp;hài lòng nhìn& p;thấy nhất.
B sp;Dịch cười t p;tỉm nhìn hai&nb anh em.
Lê bị nhìn th sp;thấy cả ngư p;không thoải má bsp;cô muốn tìm& ;một chủ đề&n đó để chu bsp;hướng sự ch p;ý của bà br>
“A đúng r nbsp;chúng ta lựa sp;lúc nào đượ ;thì đi chụp&nbs t bức hình g nbsp;đình đi.” sp;gợi ý, “Con& thấy hình gia&nbs ình mình đã  nbsp;lắm rồi.”
< nbsp;nói ra lời&n ;này nhưng không& p;có ai đáp .
Lê Úy lú nbsp;túng im lặng bsp;cô tự hỏi&n iệu mình có  mạch quá kh .
Ai ngờ r khi cô nhìn& sp;sang thì thấy& p;bà Dịch đang&n lén lau nước&nbs t.
“Bà nội?&n à sao thế?”
à Dịch nghẹn&nb ào lắc đầu:&nb ông có gì đ nbsp;không ngờ co bsp;lại chủ đ p;đề nghị chụ ảnh gia đình.” r>Cảnh chụp hìn p;gia đình lần&n đó vẫn còn  động ở tr bsp;mắt, niềm h bsp;phúc và mãn&n ;nguyện lúc đó& cho đến bây  bà không th bsp;nào quên đư bsp;Chỉ là đã&n ấy năm trôi  , chồng mất,&nbs n trai và con& bsp;dâu cũng xuố bsp;mồ, chỉ còn ;lại hai đứa&nb áu ở bên, bsp;gia đình chỉ p;còn là thứ&nbs không dám ng đến.
Cô nbsp;đề nghị p;theo lẽ thườn p;tình của một& người hay làm,&n nào ngờ bà bsp;lại phản ứ p;dữ dội như&nb y.
Lê Úy l nbsp;nhìn về phí sp;Dịch Anh Úc.Dịch Anh Úc&nb cười nhẹ nhàng ;nơi đáy mắt&nb ng ngời.
Lê&nbs y cảm thấy là người n , chụp ảnh nbsp;đình chỉ c p;ý nghĩa nếu&nb hư chính bản&nbs ân Dịch Anh g đến chụp  nbsp;cùng người mình.
Phải&nbs ìm ra cách đ bsp;hai người qua bsp;lại trước k sp;lúc chụp ảnh ;mới được.
T bsp;thủ trước k sp;Dịch Anh Lãng& p;tiến vào tổ&n óng phim mà n nh chóng liên  ạc với anh bsp;để tìm ra&nb iải pháp.
Lê&n Úy hành động&nb ay lập tức,  nbsp;gửi một tin p;nhắn cho Dịch& ;Anh Lãng.
“Có p;tin tốt muốn&n nói cho anh.”
>“Chuyện gì?”
< có rảnh kh Ra ngoài gặ bsp;mặt đi?”
g được, hôm&nbs có lễ khở p;động máy.”
Gần đây cô ;làm Tổng giám&n đốc thật sảng hoái, gần như&nb uên mất công&nbs ệc thật sự&nbs nbsp;mình.
Lê Ú bsp;ngay lập tức p;tìm kiếm tin&nb tức về 《 bsp;Bước Hiểm nbsp;mạng, đúng bsp;nhìn thấy đ bsp;tin tức đoàn p;làm phim chính&n p;thức bắt đầ bấm máy trong&nbs rường quay ngày& ;hôm nay.
Cô&nbs còn xem một h nghiêm túc,  hậm chí còn  ng phát hiện  ch Anh Úc đã sp;đi tới phía&n sau cô từ kh bsp;nào.
Dịch A nbsp;Úc cười nó sp;“Lại xem tin& ;tức của Lê&nbs ”
Lê Úy b sp;bắt quả tang, p;thế nên cô&nbs anh chóng giấu&nb điện thoại đi. r>“Anh Lãng.”
“ bsp;và cái cô&nbs ữ nghệ sĩ bsp;Lê Úy thật&n sự đang qua ?”
Lê Úy nbsp;khoăn không b t trả lời r sp;sao, mối quan&n p;hệ hiện tại& iữa cô và D nbsp;Anh Lãng khôn nbsp;thể tóm tắ p;rõ ràng bằng&n hai chữ. Lúc  đang ngập n g thì bà ấy p;lại nói.
“C sp;không thích Thi Dung thì bà& sp;sẽ không ép&n buộc con. Nếu&nb ang về một bsp;gái có gia&nbs cảnh trong sạch, p;tính tình chu&nb ;đáo thì không&n phải bà không&nb hể chấp nhận&n ợc, nhưng Lê&nbs thì không th ”
Lê Úy t nbsp;bản năng h bsp;“Tại sao kh bsp;được?”
“Nó nbsp;nữ minh tinh, bsp;ngày nào cũng sp;lộ mặt ra&nbs oài, lại quan&nbs ệ không rõ với bao nhi nbsp;người đàn nbsp;ở bên con&nb thì khẳng định là vì tiền nbsp;con. Cái vị& p;trí bà Dịch&nb ày, thân phận&nb ủa con thế làm sao nó&n p;có thể xứng&n ới con?”
Đún ;là, người lớn nhà quyền thế&n ều có mãi m bsp;lý do không&nb ;thay đổi để&n ản đối.
Lê&n chưa bao gi bsp;cảm thấy r sp;cô có chỗ&nbs o không xứng  ng với Dịch  Lãng.
“Xuất& đầu lộ diện&n nbsp;vì phải đ p;diện với ống kính. Đây là&nbs ng việc của  ời nghệ sĩ,&nbs là tính ch bsp;công việc kh bsp;với nhân viê sp;văn phòng sáng sp;đi chiều về& mà thôi. Chuyện& ;dính dáng tới&n đàn ông chỉ&nbs nbsp;một loại ti sp;thị phi, mà&nb tin thị phi nbsp;chỉ là chiê sp;trò để market nbsp;cho nổi tiế nbsp;cũng không ph là sự thậ sp;cô ấy không&n có dính dáng  ông rõ ràng người đàn  nbsp;nào hết. V p;tiền bạc, cô& ấy có nhiều&nbs n, hiện tại  ng chỉ tự m nbsp;thành lập ph làm việc ri , mà còn là& p;một trong nhữn sp;cổ đông của Hoa Ánh, cũng  hư đã kiếm  không kém nh g người khác&nbs ong vài năm t lại đây. C bsp;đối với cá ;vị trí bà thì cô ấy& ;lại không thấy ;nó có gì qu bsp;hiếm, vừa c p;tiền lại có&n iện mạo thì&nbs ng thiếu đàn&nbs g, còn tốt h nbsp;nhiều so vớ sp;việc làm vợ& nhà giàu có.”Cô nói rất  ều, nói có mách có ch làm cho bà&n p;ấy không có&nb ì để phản  bsp;lại.
Bà nh bsp;mày: “Con th nbsp;nó lắm sao? >
Lê Úy ngẩng p;đầu: “Thích,  bsp;thích cô ấy, p;con yêu cô muốn chết.”
Từ lúc&nbs o mà một D bsp;Anh Lãng lạnh sp;lùng và kín&nb tiếng lại có&nb ể hiện anh bsp;yêu một ngư sp;phụ nữ một& ách nhiệt tình&n và táo bạo nbsp;vậy, đúng l sp;từ hồi Bàn&n ổ* khai thiên&nbs ập địa tới&nb nbsp;mà.
*Bàn&nbs Cổ: được coi&n vị thần s bsp;tạo ra thế&n giới trong thần& ;thoại Trung Quố em>
“Vậy nếu như bà nói c nbsp;muốn ở bên ;cạnh nó thì&nbs ất định phải& bỏ tất c ;của Dịch thị& hì sao?”
“B thì bỏ.” Lê&nb nbsp;mới không th nbsp;Dịch thị c p;gì quý hiếm&nb ả, “Lê Úy  sp;nuôi con suốt& p;đời.”
Cô ;nghĩ kỹ rồi.&n ù sao trước  cứ nói cho& p;đã rồi hãy&nb nh sau, cô kh g thể thua kh nbsp;thế trước sp;lão này đượ p;Cùng lắm thì&n lúc đó cô t nbsp;sự nuôi Dị sp;Anh Lãng đến& ;hết đời, xem&n hư là bao nu nbsp;một vị Tổ p;giám đốc trai& ;bao vừa đẹp&nb ai vừa cao r cái này lờ sp;chứ không lỗ
Bà ấy nghe&nb thấy thì bật&nb ời: “Anh Lãng,& con đã thật  nbsp;thay đổi, c bsp;có thể đùa& như thế này.”< >“Con không có&n nói giỡn, con&nbs ói rất nghiêm&nb úc. Cả đời&nbs nbsp;ngoài Lê Úy& p;ra thì không&nbs cưới ai hết,&nb u bà không ch nbsp;con cưới cô p;ấy thì con  tự thiến m Chặt đứt bsp;duy trì hương sp;khói cho nhà&nb ;họ Dịch!”
S p;khi Lê Úy n ra lời lẽ& ;liều chết này, ;cô mới phát&nbs ện ra rằng g chỉ có D bsp;Anh Lãng mới& p;duy trì được& hương khói của& nhà họ Dịch,&nb n có Dịch An bsp;Úc đang sống p;sờ sờ.
Cô&n ại chỉ vào  Anh Úc với& p;lòng đầy căm& phẫn: “Còn có& ó nữa.”
Bà&n i: “………….”
Vì một người phụ nữ mà bsp;trai chó chết sp;muốn táp tôi.
—
Khi Dịch p;Anh Lãng bị&nbs p giải tới nbsp;chính dòng h bsp;từ trường q nbsp;anh vẫn còn& p;ngơ ngác.
Anh& sp;nhận được t bsp;báo rằng bà& ;Dịch tìm Lê&nbs , cũng chính anh của hi bsp;tại.
Từ kh sp;nào bà và  Úy dính líu sp;đến nhau?
An bsp;muốn hỏi h ;thống, dù sao&nb thì hệ thống&nb nh công đã l không giả b bsp;ngủ thì giả ;chết.
—— p;người tùy ý&n i, dù sao khô ảnh hưởng  nbsp;kết thúc c sp;mạch truyện c là được.”
Muốn làm  thì làm, mi nbsp;kết thúc v sp;là HE là c.
Ai biểu c giả không thận khi sá nbsp;tạo ra nó,&n ;đâu đâu cũng&n à bug. Lại g nbsp;phải nam nữ p;chính như mở&n bản hack từ  khi có đư sp;ý thức riêng& ;thì ai có th nbsp;kiềm chế đ nbsp;dứt khoát bu tay, cứ đ p;mặc bọn họ&n m sao thì làm br>
Khi bà nội sp;gặp mặt “L Úy” đã lâu&nbs g thấy thì s nbsp;mặt cũng kh nbsp;được tốt.
< nbsp;không có ai&n p;vui vẻ khi i mặt với m bsp;người phụ n p;đã làm cháu&nb ội của mình&nbs nbsp;vào con đư bsp;xấu xa.
“C sp;Lê, ngồi đi.
Dịch Anh Lãng sp;đã quen với&n sự xa lạ gi bsp;anh và bà  ủa mình, thế&nb n trong lòng a h không có s bsp;xáo trộn nào >
“Tôi sẽ kh bsp;vòng vo với&n ;cô. Cô cho t một con số p;đi, dù nhiều&n ít gì tôi s sp;không mặc cả >
Thì ra là&nbs cái dạng này.
Dịch Anh Lãng&nb nhướng mày: “V ;trí làm bà Dịch thì d sp;dùng bao nhiêu& sp;tiền cũng khô bsp;đổi được r>
Bà Dịch tr nbsp;mắt: “Đúng&nbs bsp;cô đến với Anh Lãng chỉ  tiền.”
“Vì iền à?” Dịch& h Lãng ngẩng  u lên và đá sp;lại không mộ p;chút khách khí, sp;“Lẽ ra bà&nb n điều tra t c về tôi. So sp;với tài sản& của tôi, tôi&nbs n mong bà suy& bsp;nghĩ kỹ xem&n ;tiền trong nhà&n ;họ Dịch có&nbs g giá đến m bsp;tôi thèm muố sp;không?”
Bà nbsp;khinh thường:&nbs Một người như& ô làm sao có sp;thể có bao&nbs hiêu tiền?”
D bsp;Anh Lãng cườ sp;nhưng không nó bsp;gì.
Bà có&n ;linh tính không&n p;tốt, trước đ p;đúng là bà&nbs cho người bsp;kiểm tra bối p;cảnh của Lê&n y. Biết cha m nbsp;cô đã mất, ;hiện tại chỉ& ống một mình;&n ề phần tài  nbsp;bà cũng nhờ p;kiểm tra nhưng& p;lại không quan& p;tâm, bởi vì&nb à không nghĩ  u nhập của i phụ nữ n sp;có thể so  i Dịch thị .
Bà nhờ n i mang tài li về tài sả p;của Lê Úy  đây.
Dịch&nbs h Lãng không i không chậm  ấp một ngụm&nb .
Bà Dịch n tài liệu, mặt càng ng nbsp;càng kém.
T o dữ liệu g nbsp;Lê Úy không& p;còn được coi& là một nghệ&nbs nbsp;dưới trướng&nb Ánh nữa, m sp;cô đã mở&nbs phòng làm vi riêng. Hơn n , còn đầu t sp;vào công ty&nbs Truyền thông Hoa& p;Ánh hơn nửa&nb ăm trước, xem&nb hư là thành n ban giám đ nbsp;của Hoa Ánh. >
Lê Úy đã&nb ua rất nhiều&nbs t động sản  thị trường&nbs ng sáu tháng a. Về vốn l bsp;động, cô dù sp;nó để đầu& và mua cổ&n ;phiếu.
Cái nà sp;chỉ là bề&nb oài có thể nbsp;ra được, c sp;về phần tài& sản cất giấu&n ông được công& hai thì những&nbs on số này c bsp;lâu mới nói& ;khái quát hết.< br>Chỉ trong vòng sp;nửa năm ngắn ;ngủi, tốc độ iền mẹ đẻ&nbs nbsp;con thật nhan nbsp;đến độ d ;người. Dựa và ;những cái này&n của cô thì bsp;vào nhà họ&n Dịch cũng không& ;phải là trèo&nb ao.
Bà Dịch&nbs ảm thấy khó&nbs : “Làm sao c bsp;lại biết cá sp;thực hiện nh bsp;hoạt động t mại này?”
< ơng nhiên Lê  sẽ không, n g Dịch Anh L thì biết.
Ai có thể&n ;nghĩ rằng Dịch ;Anh Lãng thật&nb sự sẽ nói bsp;điều như v >
“Không có c bsp;nối dõi?” D bsp;Anh Lãng cũng& sp;cười, “Anh p;thật sự dám&n ói sao.”
Bà&nb ội: “Sao thế?& ô không biết?” r>“Không biết, mà tôi có&n ;thể trả lời&n .” Dịch Anh  g dừng một rồi nói m sp;cách điềm đ sp;“Dịch Anh Lã sp;thật sự thíc p;Lê Úy, nếu&nbs ông phải là  nbsp;ấy thì khôn sp;cưới.”
Bà  nbsp;“………”
D h Lãng rất h bà nội mìn bsp;Bà rất khó&n kiên nhẫn với&n gười ngoài, nên ;chơi trò tình&nb cảm với bà  bsp;vô dụng. Càn sp;ăn nói khép&nb nép lại càng&nbs m cho bà cảm sp;thấy người t nbsp;mặt mình th bsp;yếu đuối, v p;dụng.
Anh cũn bsp;không muốn n bsp;thêm lời vô& ;nghĩa với bà,&n nói dăm ba c nbsp;làm cho ngư bsp;ta sốc không& p;nói thành lời& ;là được rồi. >“Còn có chuyệ ;gì nữa không?&n Nếu không có&nbs uyện thì tôi&nbs trước.”
Dị ;Anh Lãng đứng&n dậy, thậm chí&n hông uống thêm&n một ngụm trà,&n nh xoay người&nbs ời đi không  ến tiếc gì.
Lê Úy.” Đột&n ên bà gọi a bsp;lại.
Dịch nbsp;Lãng quay ngư lại: “Còn  bsp;chuyện gì sao br>
“Anh Lãng t sự thích c nbsp;mặc dù bây& ;giờ tôi vẫn&nb ưa thừa nhận&nb lắm nhưng c bsp;đúng là khác p;với các sao&nbs ữ khác.” Bà&nb g lại một c nbsp;rồi ngẩng bsp;lên và nói&nb trong tư thế  hào, “Anh L yêu cô như& p;vậy, tôi hy&nbs ọng cô cũng  ơng nó như t đừng như n người trong  a đình chúng  i.”
Dịch Anh&n Lãng choáng váng. >
Bà xua tay:&nb p;“Tiễn khách.”
“Gần đây bà& ủ đã giảng&nbs nbsp;với thiếu g bsp;Lãng, người nbsp;nhà còn đang sp;bàn bạc khi&nb nào đi chụp  g nhau một nbsp;bức chân dun bsp;gia đình đấ sp;Cô Lê, nếu&nb à chủ có n sp;gì không hay&nb ;với cô, trăm&nb gàn lần cô đừng để nbsp;lòng. Bà ch sp;vừa mới thay& ;thiếu gia từ&nb hối hôn sự  nbsp;nhà họ Lươ bsp;Lúc này bà&nb ấy đang lo l không biết mang quà gì& sp;đến cửa đ in lỗi người&nb nên tâm tìn bsp;không tốt l bsp;Xin cô hiểu&n ;cho, cũng đừng& ;vì vậy mà nbsp;ầm ĩ không& ;vui với thiếu&n gia Lãng.”
Dị sp;Anh Lãng: “T p;chối liên hôn& ;với nhà họ&nbs ng?”
Quản gia: p;“Đúng vậy, t bsp;gia Lãng chưa& sp;nói với cô&nb ao. Sau khi thi ếu gia nói r bsp;với bà chủ, ;bà chủ cũng&nbs ông xen vào c yện hôn nhân&nbs a thiếu gia n .”
Dịch Anh&nb ãng lắc đầu.
Gần&nbs y anh ấy rấ sp;bận dù Lê&nbs đã hẹn anh p;vài lần.
Dị sp;Anh Lãng chuẩn sp;bị lên xe  i khỏi nhà c h thì cách đ bsp;không xa, có&n p;một chiếc xe&n kín mít quen uộc chạy tới.< >Anh liếc nhìn,&n ;chính là chiếc& ;xe mà anh t đi.
Quản nói: “Cô L sp;nhìn xem, thiế bsp;gia Lãng quan&n sp;tâm cô nhiều& ;như vậy đó.&nb ết cô bị b p;chủ hẹn tới& ây nói chuyện&nb iền vội vàng&nb ở về.”
Quả iên người xuốn ;xe chính là ịch Anh Lãng”.< r>“Bà nội khôn ;làm gì cô c ” Mặc kệ p;người ở đây Lê Úy trực chạy tới t mặt Dịch A bsp;Lãng, cô nhìn sp;lên nhìn xuốn sp;mấy lần đán ;giá: “Bà ấy&n dùng hình ph bí mật gì& ;với cô không? br>Người quản g sp;bên cạnh lén& ;nở nụ cười.< Dịch Anh Lãng&nbs ất tự nhiên&nbs cô ra: “Kh nbsp;có, anh xem&nb p;bà nội thành&n người nào rồi. br>“Bà ấy là&n nội của D bsp;Anh Lãng, cũng bsp;không phải l sp;bà của Lê&nbs . Ai biết bà sp;ấy sẽ làm&nb .” “Ông già” Úy bất đ p;dĩ bĩu môi.
>Dịch Anh Lãng&nb bật cười: “L xe rồi nói.”
Lê Úy kéo r nbsp;xe, cô xoay&nb p;người kéo qu p;áo của Dịch&n nh Lãng: “Bà&nbs h không có l nbsp;gì thân thể p;của tôi đúng& không? Anh mau  cởi quần áo&nbs nbsp;để tôi ki p;tra một chút.&n ;Tôi là sao n trên người  ng thể để bsp;sẹo được.”
“Vậy hai  ời đã nói bsp;Có phải đặ ;biệt khó nghe&nb không? Nói rằng& ;anh vì tiền,&nbs không không,  hông phải anh&nbs à là tôi. N bsp;rằng tôi khô bsp;từ thủ đo ;để quyến rũ&n h đúng không?”< r>Lòng hiếu kỳ& của Lê Úy d nbsp;cao, Dịch Anh bsp;Lãng đành ph bsp;đầu hàng: p;tứ không khác& ;lắm nhưng không p;đến nỗi khó& ghe như vậy.”Anh còn đang  uốn xem Lê bsp;sẽ phản ứn ;như thế nào,&nb hông ngờ Lê  nbsp;không tức gi nbsp;mà ngược l sp;vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm.“Cũng may hiệ p;tại anh là  i, thay tôi ng e mấy lời m nbsp;đó.”
Dịch&nb Lãng im lặn bsp;vài giây rồi p;đột nhiên bậ ;cười.
Lê Úy& thấy kỳ quái:&n Bị mắng mà  nbsp;cười được?” Cũng hên tôi  cô.” Anh nh nbsp;cô, đột nhi bsp;đưa tay lên&n ;véo má cô, ng không người&n chịu tủi thân&n à tên ngốc ”
“Đừng có , đây chính nbsp;mặt của anh p;đó.” Cô mở& y anh ra.
“ i nghe nói r cô đã nói& ;rõ ràng với&nbs .” Giọng Dịch& nh Lãng nhẹ ng, “Mọi ngườ còn muốn cùng&nb i chụp hình đình với n nbsp;nữa.”
Lê  bsp;gật đầu: bsp;vậy, thật ra p;mâu thuẫn giữ p;hai người khôn sp;phải là không p;thể hòa giải. ;Tôi chỉ là  tỏ suy nghĩ sp;của mình dư p;góc độ ngườ ngoài cuộc thì&n tỉnh táo, ngườ ;trong cuộc thì&n ;u mê mà thô nbsp;Mọi người bsp;có lý do,  hỉ cần có bsp;tìm điểm chu bsp;thì có thể&n giải quyết đư ;vấn đề cho&nbs rồi.”
Những mâu thuẫn bao&nbs ăm không thể&nbs a giải được&nb được cô h sp;giải một các p;dễ dàng.
Dị sp;Anh Lãng nhìn&n p;cô, rõ ràng&nbs ây là mặt a bsp;thế nhưng đ sp;mắt trong veo&n p;và giản dị&nb lại thuộc bsp;cô.
Bởi vì p;anh sẽ không&nb có được ánh&nb trong sạch v nbsp;hiền lành nh bsp;vậy.
“Cảm&nbs – Anh nói.<
Lê Úy ngượn p;ngùng khi đượ p;cảm ơn một&nb ch nghiêm túc  à trực tiếp&nbs thế này.
nbsp;sờ mũi: “K nbsp;cần cảm ơn p;Nếu anh thật&n lòng muốn cảm&n n tôi thì anh bsp;hãy nhanh chón nbsp;tìm cách đư sp;hai chúng ta&nbs ;trở về đi.&nbs không lúc đ bsp;tôi lại đi&n chụp ảnh gia&nbs nh thay cho anh thì sao bây& sp;giờ?”
“Thì&nb bsp;cứ thay tôi&n ;đi thôi.”
Lê ;Úy lắc đầu:&n ôi là người&nbs ài mà.”
“Cô hông phải.”
L p;Úy sửng sốt:& “Tôi họ Lê&nbs
Dịch Anh L g thấy không  o cả, anh nó bsp;một cách hi sp;nhiên thờ ơ:& ;“Nếu cô muốn ổi thành họ&nbs h thì tôi cũ nbsp;không có ý&n ;kiến gì cả.” >“Đang êm đẹp ự nhiên đổi&nb g họ anh làm sp;gì, chẳng lẽ ;anh muốn làm&nbs a tôi?” Lê bsp;cảnh giác nh bsp;anh.
“Lại g có quy đị bsp;chỉ có thể& cùng họ với&nbs ” Dịch Anh nhướng mày  nbsp;chậm rãi nó bsp;“Còn có th ;theo họ chồng&n nữa.”
Lê Úy& hớp mắt mấy&nb rồi đỏ m sp;cô há hốc&nbs m nhìn anh v nbsp;bộ dạng ng sp;ngốc.
“Chuyện& ó không được&n u, cùng họ v nbsp;chồng là suy sp;nghĩ phong kiế bsp;của nhiều n sp;trước rồi.”
h Anh Lãng g nbsp;đầu: “Vậy&nbs bsp;cô cứ tiếp& tục mang họ  nbsp;đi.”
Lê sp;càng nghĩ càng sp;cảm thấy có& gì đó không  g.
Cô có đ nbsp;họ hay không sp;thì có liên&nb quan gì đến  h Anh Lãng ch Tại sao anh& sp;ấy lại nói&n hư thể cô bsp;họ thì cần& sự đồng ý  bsp;anh vậy.
“ sp;Nếu có thời& gian để nói  ng điều vô a như vậy, c nbsp;không bằng a nbsp;mau trở về& ;để quay phim.” ;Lê Úy nói s chuyện khác,&nbs Ủa, sao anh c a có trang đi mà đã đế ;đây rồi?”
nbsp;bị trang đi bsp;thì đã bị&n à gọi tới
Lê Úy th sp;dài: “Vậy th p;ít nhất anh&nbs ũng nên tự g điểm đi c nbsp;Tôi là sao&nb ;nữ đấy, ra&nbs ng không trang  điểm thế này&n người ta ch nbsp;phải thì là sp;sao bây giờ?
Dịch Anh Lãng bsp;“Tôi sẽ kh sp;làm.”
“Vậy&nb nbsp;có thể đi&n học mà. Chúng&nb a đổi thân nbsp;cho nhau lâu&n sp;như vậy, anh&n ;chưa từng nghĩ& ;tới việc học& rang điểm à?”< >“Không muốn h bsp;– Dịch Anh&n Lãng hơi chống&n lại.
Lê Úy&nbs ừng anh: “Dù&nb o anh cũng ph thay tôi qu nbsp;lý hình tư bsp;của mình đ r>
Dịch Anh Lã nbsp;cảm thấy c p;nàng đang chuy bsp;bé xé ra : “Cô không  ng điểm cũng&nbs t đẹp.”
Lê&n bị lời nà p;của anh chặn&n lại.
“Có đô khi nhìn vào ơng, tôi thấy&nb ất kỳ quái.”& ch Anh Lãng đ nhiên đến nbsp;cô, anh nghiê đầu cười  bsp;giọng điệu nbsp;nhiên, “Khuôn&nb ặt của cô sp;làm sao lại&nb xinh đẹp như&nbs y khi&
Làm nbsp;ông lâu như& p;vậy nhưng Lê&n Úy vẫn chưa  n với việc g bộ phận q nbsp;trọng của m nbsp;đã đổi ch
Cô vốn dùng& ;hai tay che ng ực, nhưng khi&nbs hát hiện ánh&nbs t của Dịch nbsp;Úc cũng khôn bsp;tập trung vào sp;phần trên cơ& ;thể mình, cô&nb hợt bừng tỉnh& ằng mình bây&nbs ờ là Dịch bsp;Lãng.
Làm sa nbsp;đàn ông lạ p;đi che ngực.
Cô lại chậm&n hạp phát hiện&n a nên bỏ tay sp;xuống.
Không  ng, cô đang m quần lót.
Thật r nbsp;chuyện này c không nên đ bsp;lỗi hoàn toà sp;cho cô. Kể&nbs ừ khi Lê Úy p;trở thành một ;người đàn ông ;cô không chỉ&nb uy nghĩ tới h ăn mặc tr bsp;cơ thể của& Dịch Anh Lãng,&nb mà còn cẩn nghiên cứu h đàn ông n bsp;ăn mặc; sau&n ;này lại bị&nbs câu chế gi bsp;“vẽ rắn th p;chân” của D p;Anh Lãng, lòng&n p;tự tin của&nbs Úy bị ảnh ;hưởng nặng n ;lại nhìn thấy& Dịch Anh Lãng&nbs ùng cơ thể để mặc nh bsp;bộ đồ lót& ỗ thời kia,  nên cô mới p;muốn tăng thêm p;một chút niềm ;vui nho nhỏ ong cuộc sống&nb ho người đàn&nb g cứng nhắc  .
Cô có tra trí hoa lá&n p;hẹ với cái&nb ần lót bên g cũng không biết được,&nb nên cứ mặ p;thoải mái.
L sp;Úy đã dùng&nb ới tài khoản&nb c danh để mu bsp;một lốc qu p;dạng boxer có&n ;hình hoạt hình& ;dành cho nam ày trên mạng,&nb uần có in th nbsp;chữ các ngà sp;trong tuần, th bsp;nên mỗi ngày p;lại được m một hình khác&nb hau.
Ví dụ  ư voi, cá ch vườn, mà t nbsp;cờ hôm nay&n ;là những chú&nb à vàng.
*Cá sp;chình vườn (g n eel)

L Úy suy nghĩ& sp;hồi lâu, cuố p;cùng ngẩng cao& p;đầu ưỡn ng ;rất bình tĩnh&n nói: “Có chuyệ ;gì sao?”
Dịc p;Anh Úc phục&nbs ồi tinh thần,&nb ưa điện thoại& i động cho c br>
“Anh quên n thoại này.”“À, cảm ơn. ê Úy nhận l bsp;rồi ra hiệu& ;đuổi người, p;có thể ra ài được không? Anh còn phải  m.”
“Được.”
Người đi r nbsp;lúc này Lê&n ;Úy mới hoàn&nbs àn thở ra m bsp;hơi nhẹ nhõm sp;cô ôm ngực&nb hưa định thần& ại được.
T sao hai anh em& nbsp;này không có sp;thói quen gõ&nb ;cửa trước khi& đi vào chứ,  ng nói lời n nbsp;đã xông vào sp;may mà lần&nbs ày cô không nbsp;cử chỉ gì& lạ.
Sau khi  a khỏi phòng  m, Lê Úy đá bsp;giá phòng Dị bsp;Anh Lãng một& p;cách cẩn thận
Nghe bà Dịch& p;nói rằng căn&n phòng này được dọn dẹp thườn xuyên. Dịch Anh&n ;Lãng đã dọn&nb ngoài lâu nh nbsp;vậy, thậm c bsp;Tết cũng khô bsp;về, thế mà& căn phòng này&nbs ẫn chưa bị  nbsp;trống đi, v bsp;giữ lại mọ ;thứ trong phòng& p;cho anh.
Lê&nbs ;Úy mở ngăn  của bàn c bsp;giường, quả  n trong đó c bsp;một tấm hìn p;y hệt với  ảnh chụp t nbsp;tủ đầu gi bsp;trong phòng D Anh Úc.
Hì anh em họ&nb ;khi họ còn .
Cô nằm t giường, nhìn&nb rần nhà ngây&nbs ười một hồi&n , cuối cùng g ôm lấy g sp;ngủ thiếp đi
——–
Sáng&nbs bsp;hôm sau, ngoạ bsp;trừ Lê Úy&nb ẫn còn ngủ  nbsp;sưa trên giư , mọi người&nbs bsp;nhà chính đ sp;thức dậy rấ ;sớm.
Hôm nay&n ;Dịch Anh Úc  cuộc họp b nbsp;sáng ở công p;ty nên anh r i giường từ&nbs , khi xuống l thì thấy b sp;nội đã ngồi vào bàn uống&nbs à.
“Bà, buổi sáng tốt lành. ;– Anh chào bà như thư nbsp;lệ, nhưng h bsp;nay lại hỏi& ;thêm một câu,&n “Sao hôm nay  dậy sớm th br>
“Bà thường&n ức dậy vào  nbsp;này, nhưng m bsp;khi tỉnh dậy p;cũng không vội p;rời giường m ;chỉ nằm trên&n iường ngẩn ngư p;mà thôi.”
D bsp;Anh Úc ngồi&n ;vào chỗ của&nb nh, người hầu&n iến lên hỏi&nbs nbsp;thể dọn b p;ăn sáng không.<
Anh liếc nhìn sp;cầu thang, vừ sp;định nói gì& đó thì bà D nbsp;đã lên tiế sp;trước: “Chờ&nbs gia Lãng dậ bsp;đã.”
Người&n gật đầu, bsp;đi vào bếp&n làm việc.
“T p;hôm qua anh on có về nh sp;ngủ, con có&nb biết không?” Bà đột nhiên&nb i.
Dịch Anh  c gật đầu:  biết.”
Bà&nb ìn anh trìu m : “Anh Úc, b bsp;biết con khôn bsp;thích nghe bà& sp;nói những đi sp;này, nhưng bà& p;vẫn rất muốn nói với con g anh trai củ nbsp;con đã thật p;sự làm rất&nb iều cho con. u có thể, b sp;hy vọng con&nbs có thể cố nbsp;chấp nhận n sp;một lần nữa
Dịch Anh Úc&n ;mỉm cười: “B nội à, bà k cần nói đ br>
Bà Dịch l sp;vẻ thất vọn p;“Con vẫn khôn p;muốn nghe phải p;không?”
“Không& ó,” Dịch Anh&nb nhìn bà mìn nbsp;giọng điệu  tĩnh: “Hôm  anh ấy đã& ;nói rõ ràng  i con rồi.”
< Các con nói r nbsp;rồi?”
“Con&n c giận nhiều&nbs m như vậy, n nbsp;như nói là&n ;nguôi giận thì& ;có lẽ đúng&nbs nbsp;nó đã biến ;mất từ lâu,&nb ế nhưng con ng muốn nói Bà nội, bà p;biết tính tình p;anh trai rồi&nbs đó, anh ấy g thích nói, n lại càng k g thể cúi đ bsp;nói với anh&n ;ấy cái gì.  ng chi anh ấy bsp;không sai, ba&n sp;mẹ con cũng&nb không sai, người p;sai chính là&nbs bọn bắt cóc.&nb à, bao nhiêu bsp;năm nay, bà&nb ;và anh đã b bsp;đắp cho con&n ;đã quá nhiều,& những khúc mắc& bấy lâu nay đã được sp;giải.”
Muốn&nb khi nào anh&n sp;cởi bỏ khúc& mắc này thì  nh Dịch Anh nbsp;cũng không bi đáp án.
A nbsp;thật sự đ ;không còn trách& p;bọn họ từ&nb .
Chỉ là a nbsp;không nói ra& sp;được, lại sp;phải một ngư sp;anh còn khó&nbs chịu hơn mình,&n để hai anh e bsp;trở lại hòa ;thuận thật đú p;là chuyện nằm ;mơ giữa ban  ày.
Tại sao&nbs êm qua Dịch Lãng lại tr bsp;nên thẳng th bsp;như vậy, tạ p;sao anh ấy i nói thẳng anh nhiều nh nbsp;vậy, Dịch A bsp;Úc không biế r>
Nhưng anh hi rằng Dịch nbsp;Lãng rất qua bsp;tâm đến em&n trai mình. Ngần&n ;ấy năm trôi&nbs a, tính cách a hai người nbsp;hoàn toàn kh nbsp;so với khi&nb ;còn nhỏ, nhưng& ;đối với anh&nb nói thì Dị bsp;Anh Lãng vẫn& p;là người anh&n trai tốt năm  liều mạng nbsp;vệ anh, khôn bsp;cho anh nhận&n p;một chút thươ sp;tích gì.
“V bsp;là tốt rồi, ;vậy là tốt&nbs .” Giọng bà&nbs h kích động,&nbs nói “tốt”&nb tiếp nhiều  , cuối cùng cúi đầu, bsp;đặt lên mi&n mắt, ngón tay&nbs ũng run rẩy,  ói rõ ràng l bsp;tốt rồi, nó p;rõ ràng là  t rồi.”
“Bà , đừng khóc.”< >Bà mỉm cười&n lắc đầu: bsp;không khóc, b bsp;chỉ rất hạ p;phúc. Tối hôm& ;qua Anh Lãng ã nói lời c bsp;ơn với bà,&n bà biết rằng&nb đã sẵn sà sp;tha thứ cho&nbs bà vì đã kh nbsp;màng tới nó p;nhiều năm qua.& p;Bà cũng đã&nbs n lỗi nó, v sp;ngần ấy năm& để cho nó t nbsp;thiệt quá nh vì con, hy&nb p;vọng nó vẫn&n òn bằng lòng&nbs o bà cơ hội p;để bù đắp&n nó.”
Dịch&nb h Úc cảm th bsp;thật ngạc nh rốt cuộc b bsp;đầu từ khi& nào mà anh bsp;thay đổi, dư nbsp;như thay đổ sp;thành một ngư bsp;hoàn toàn khá br>
Hình như l bsp;từ sau lần&n tai nạn xe đ br>
Càng chính c hơn là từ p;sau khi anh y quen Lê Úy. r>
Nghĩ đến n phụ nữ đ p;tâm trạng của ;Dịch Anh Úc  ông còn tốt  . So với ngư nbsp;phụ nữ luô p;xụ mặt, thậm chí còn nôn n vì anh, Dị nbsp;Anh Lãng hiệ bsp;tại thật s ;dễ thương hơn. br>Có khả năng&n là tình nhân  ong mắt cũng  a Tây Thi chă .
“Bà, vậy&nb uyện liên hôn&nb iữa chúng ta  i nhà họ Lư bà vẫn nh sp;quyết muốn an sp;trai cưới cô& ;Lương gì đó&nb o?”
Bà thở&nb i: “Trước đây à cũng nghĩ vậy, nhưng nbsp;bà thấy gi bsp;như chỉ có&n một phía Lương& Thiên Dung thích&n p;Anh Lãng, còn&nb ;Anh Lãng thật&nb sự không thích&n con bé. Bây g thời đại sp;khác, chuyện t cảm không c bsp;cách nào để ;ép buộc. Dù&nbs o anh trai con& nbsp;kết hôn vớ p;Lương Thiên Dun bsp;thì hai ngườ sp;trẻ tuổi này ;sẽ bất hòa&nbs n mọi mặt. nbsp;năm nay anh&nb p;trai con đã  hường nhịn con& rất nhiều, thế nên bà không  ốn ép nó v p;chuyện này. N sp;như nó không&n ;chấp nhận thì& quên đi.”
Giú p;đỡ đến mức y, Dịch Anh nbsp;cảm thấy m bsp;thật tốt b r>
Lại nói chu phiếm thêm câu, chỗ c bsp;thang vẫn khô nbsp;có một chút p;động tĩnh nào
Bà Dịch thấ p;có gì đó g ổn: “Sao nbsp;trai con vẫn& sp;chưa dậy? Trư bsp;giờ nó bao&nb giờ dậy muộn&n ư vậy, chẳng&nb đã xảy ra& ;chuyện gì sao?
Dịch Anh Úc&n ;lắc đầu.
“ p;không con lên&nb ;lầu xem nó ?”
“Dạ.”
nh gõ cửa v bsp;lần nhưng kh nbsp;có phản hồ sp;Dịch Anh Úc&nb cảm thấy có&nbs nbsp;đó không đ bsp;lắm vì Dịch ;Anh Lãng không&nb ;phải là người ngủ sâu, nếu&nb ư chỉ gõ v sp;cái thế này&n thì bình thường ;anh ấy đã nbsp;thức giấc.
Nghĩ& ;đến cảnh xấu ổ tối hôm nbsp;anh do dự,&nb ;chỉ khẽ hé&nbs ra một chút bsp;thử ngập ng bsp;hô lên: “Anh p;à, dậy đi.”< >Không có động& tĩnh.
Dịch Anh& p;Úc mở cửa,&nb ên giường xộc& ệch, chăn bông&n xoắn lại thành& một búi, phồng& lên giống như&nb ột ngọn đồi&n .
Dịch Anh bước tới,  nbsp;chàng vừa đ sp;vừa gọi: “A r>
Sau khi đến sp;gần, Dịch Anh p;Úc nhìn thấy&n mái tóc ngắn&nbs ra từ góc&n ;chăn.
Thế mà& ;vẫn ngủ đượ r>Dịch Anh Úc&nbs hở dài, anh ng ngồi xuống&nb mép giường  duỗi tay đ bsp;đẩy người sp;trên giường.
A cố gắng đ bsp;thức anh trai& sp;mình một lần ;nữa.
“Anh hai sp;dậy ăn sáng&n đi.”
Chiếc ch sp;lại giật gi sp;một bàn tay&nb và bàn chân của người  nbsp;ông duỗi th nbsp;ra khỏi chăn bsp;rồi người p;cố gắng duỗi eo một cách i biếng.
“Ưm, ;ưmmmm…..”
Sau&nbs câu nói mơ& p;hồ, người đ ;ông lại nói&nbs i giọng ngái  ủ xem lẫn m bsp;mỏi và khàn& ;khàn: “Cho tôi& ;ngủ thêm một&n át thôi.”
Nói ;xong, người đó ;lại cuộn ngư ;thành một quả& bóng.
“………… có phải là p;làm nũng để&n ược ngủ nướn hông?
Dịch Anh& p;Úc không chắc& ;chắn nên xốc&n hăn bông ra x có phải ng nbsp;bên trong đã sp;bị ly miêu&nbs ráo thái tử*&nbs y không?
*Ly& bsp;miêu tráo thá bsp;tử: một đi p;tích về thân&n thế vua ở T bsp;xem thêm ở&nb chú thích [1].
Mái tóc ng nbsp;bồng bềnh, n mặt ngủ y bsp;của người sp;ông, đúng là& ;Dịch Anh Lãng&nb rồi.
Không có& ;chăn làm cho  nh nắng chói  ang buổi sáng&nbs hiếu vào trên&nb ặt, người trên giường nhăn cả mặt lại, vươn& ay che mắt r nbsp;oán trách tro sự lười b “Hừ, mình  bình minh.”
< Lê Úy bị á sp;mặt trời đá p;thức nhưng đ p;óc vẫn chưa&nb ỉnh táo, cô  n cưỡng ngồi&nb y trên giường,&n xoa tóc, trề  i hờn dỗi v bsp;người trước&nbs “Ngụy Bân,&nbs dám không ch nbsp;tôi ngủ, tô sp;sẽ trừ lươn >
Trên khuôn m nbsp;đẹp trai v sp;còn lưu lại&n vết đỏ ở  p;trái, là một&n bằng chứng khôn p;thể chối cãi& rằng “anh” đ gủ say đến  bsp;úp luôn mặt& ;vào gối.
“An sp;là em.” Dịch ;Anh Úc miễn  ỡng lên tiếng.< r>Lê Úy tỉnh&nbs ay.
Cô mở nbsp;hai mắt, nhì bsp;ngây người v bsp;giây với Dị sp;Anh Úc trước& ;mặt.
“…… p;sáng tốt lành. >
“Bà và em&n đang đợi anh&nbs ống lầu ăn  , anh nhanh lê đi.”
Lê bsp;gật đầu: sp;tức tới ngay. >
Cô sốt ruộ p;bước xuống gi đôi chân d bsp;lại không d p;khống chế, lú p;mang dép suýt&nb ;chút nữa là&nbs ật cả chân
< ch Anh Úc vô& sp;thức giữ ch p;lấy người cô br>Lê Úy lúng&nbs úng khi bị n i ta giữ ch bsp;eo, cô thấy&n ;xấu hổ đến&n điểm, nên nbsp;vàng nói lờ sp;cảm ơn rồi&n ừa nhảy vừa&nb y vào nhà t br>
Tay Dịch An nbsp;Úc vẫn giữ ;nguyên tư thế&n như trước, cả& gười hơi khựng lại.
Phải chă sp;anh ấy với&nb ịch Anh Lãng  ước đây là&nbs nbsp;người, bởi  bsp;khuôn mặt v sp;vậy nhưng lạ p;cảm thấy khôn p;phải là ngườ ;đó nữa.
— >Anh em hòa th ận như cũ, nbsp;lại cùng ng bsp;vào bàn ăn&nb sáng, đây là&nbs ều mà bà l sp;hài lòng nhìn& p;thấy nhất.
B sp;Dịch cười t p;tỉm nhìn hai&nb anh em.
Lê bị nhìn th sp;thấy cả ngư p;không thoải má bsp;cô muốn tìm& ;một chủ đề&n đó để chu bsp;hướng sự ch p;ý của bà br>
“A đúng r nbsp;chúng ta lựa sp;lúc nào đượ ;thì đi chụp&nbs t bức hình g nbsp;đình đi.” sp;gợi ý, “Con& thấy hình gia&nbs ình mình đã  nbsp;lắm rồi.”
< nbsp;nói ra lời&n ;này nhưng không& p;có ai đáp .
Lê Úy lú nbsp;túng im lặng bsp;cô tự hỏi&n iệu mình có  mạch quá kh .
Ai ngờ r khi cô nhìn& sp;sang thì thấy& p;bà Dịch đang&n lén lau nước&nbs t.
“Bà nội?&n à sao thế?”
à Dịch nghẹn&nb ào lắc đầu:&nb ông có gì đ nbsp;không ngờ co bsp;lại chủ đ p;đề nghị chụ ảnh gia đình.” r>Cảnh chụp hìn p;gia đình lần&n đó vẫn còn  động ở tr bsp;mắt, niềm h bsp;phúc và mãn&n ;nguyện lúc đó& cho đến bây  bà không th bsp;nào quên đư bsp;Chỉ là đã&n ấy năm trôi  , chồng mất,&nbs n trai và con& bsp;dâu cũng xuố bsp;mồ, chỉ còn ;lại hai đứa&nb áu ở bên, bsp;gia đình chỉ p;còn là thứ&nbs không dám ng đến.
Cô nbsp;đề nghị p;theo lẽ thườn p;tình của một& người hay làm,&n nào ngờ bà bsp;lại phản ứ p;dữ dội như&nb y.
Lê Úy l nbsp;nhìn về phí sp;Dịch Anh Úc.Dịch Anh Úc&nb cười nhẹ nhàng ;nơi đáy mắt&nb ng ngời.
Lê&nbs y cảm thấy là người n , chụp ảnh nbsp;đình chỉ c p;ý nghĩa nếu&nb hư chính bản&nbs ân Dịch Anh g đến chụp  nbsp;cùng người mình.
Phải&nbs ìm ra cách đ bsp;hai người qua bsp;lại trước k sp;lúc chụp ảnh ;mới được.
T bsp;thủ trước k sp;Dịch Anh Lãng& p;tiến vào tổ&n óng phim mà n nh chóng liên  ạc với anh bsp;để tìm ra&nb iải pháp.
Lê&n Úy hành động&nb ay lập tức,  nbsp;gửi một tin p;nhắn cho Dịch& ;Anh Lãng.
“Có p;tin tốt muốn&n nói cho anh.”
>“Chuyện gì?”
< có rảnh kh Ra ngoài gặ bsp;mặt đi?”
g được, hôm&nbs có lễ khở p;động máy.”
Gần đây cô ;làm Tổng giám&n đốc thật sảng hoái, gần như&nb uên mất công&nbs ệc thật sự&nbs nbsp;mình.
Lê Ú bsp;ngay lập tức p;tìm kiếm tin&nb tức về 《 bsp;Bước Hiểm nbsp;mạng, đúng bsp;nhìn thấy đ bsp;tin tức đoàn p;làm phim chính&n p;thức bắt đầ bấm máy trong&nbs rường quay ngày& ;hôm nay.
Cô&nbs còn xem một h nghiêm túc,  hậm chí còn  ng phát hiện  ch Anh Úc đã sp;đi tới phía&n sau cô từ kh bsp;nào.
Dịch A nbsp;Úc cười nó sp;“Lại xem tin& ;tức của Lê&nbs ”
Lê Úy b sp;bắt quả tang, p;thế nên cô&nbs anh chóng giấu&nb điện thoại đi. r>“Anh Lãng.”
“ bsp;và cái cô&nbs ữ nghệ sĩ bsp;Lê Úy thật&n sự đang qua ?”
Lê Úy nbsp;khoăn không b t trả lời r sp;sao, mối quan&n p;hệ hiện tại& iữa cô và D nbsp;Anh Lãng khôn nbsp;thể tóm tắ p;rõ ràng bằng&n hai chữ. Lúc  đang ngập n g thì bà ấy p;lại nói.
“C sp;không thích Thi Dung thì bà& sp;sẽ không ép&n buộc con. Nếu&nb ang về một bsp;gái có gia&nbs cảnh trong sạch, p;tính tình chu&nb ;đáo thì không&n phải bà không&nb hể chấp nhận&n ợc, nhưng Lê&nbs thì không th ”
Lê Úy t nbsp;bản năng h bsp;“Tại sao kh bsp;được?”
“Nó nbsp;nữ minh tinh, bsp;ngày nào cũng sp;lộ mặt ra&nbs oài, lại quan&nbs ệ không rõ với bao nhi nbsp;người đàn nbsp;ở bên con&nb thì khẳng định là vì tiền nbsp;con. Cái vị& p;trí bà Dịch&nb ày, thân phận&nb ủa con thế làm sao nó&n p;có thể xứng&n ới con?”
Đún ;là, người lớn nhà quyền thế&n ều có mãi m bsp;lý do không&nb ;thay đổi để&n ản đối.
Lê&n chưa bao gi bsp;cảm thấy r sp;cô có chỗ&nbs o không xứng  ng với Dịch  Lãng.
“Xuất& đầu lộ diện&n nbsp;vì phải đ p;diện với ống kính. Đây là&nbs ng việc của  ời nghệ sĩ,&nbs là tính ch bsp;công việc kh bsp;với nhân viê sp;văn phòng sáng sp;đi chiều về& mà thôi. Chuyện& ;dính dáng tới&n đàn ông chỉ&nbs nbsp;một loại ti sp;thị phi, mà&nb tin thị phi nbsp;chỉ là chiê sp;trò để market nbsp;cho nổi tiế nbsp;cũng không ph là sự thậ sp;cô ấy không&n có dính dáng  ông rõ ràng người đàn  nbsp;nào hết. V p;tiền bạc, cô& ấy có nhiều&nbs n, hiện tại  ng chỉ tự m nbsp;thành lập ph làm việc ri , mà còn là& p;một trong nhữn sp;cổ đông của Hoa Ánh, cũng  hư đã kiếm  không kém nh g người khác&nbs ong vài năm t lại đây. C bsp;đối với cá ;vị trí bà thì cô ấy& ;lại không thấy ;nó có gì qu bsp;hiếm, vừa c p;tiền lại có&n iện mạo thì&nbs ng thiếu đàn&nbs g, còn tốt h nbsp;nhiều so vớ sp;việc làm vợ& nhà giàu có.”Cô nói rất  ều, nói có mách có ch làm cho bà&n p;ấy không có&nb ì để phản  bsp;lại.
Bà nh bsp;mày: “Con th nbsp;nó lắm sao? >
Lê Úy ngẩng p;đầu: “Thích,  bsp;thích cô ấy, p;con yêu cô muốn chết.”
Từ lúc&nbs o mà một D bsp;Anh Lãng lạnh sp;lùng và kín&nb tiếng lại có&nb ể hiện anh bsp;yêu một ngư sp;phụ nữ một& ách nhiệt tình&n và táo bạo nbsp;vậy, đúng l sp;từ hồi Bàn&n ổ* khai thiên&nbs ập địa tới&nb nbsp;mà.
*Bàn&nbs Cổ: được coi&n vị thần s bsp;tạo ra thế&n giới trong thần& ;thoại Trung Quố em>
“Vậy nếu như bà nói c nbsp;muốn ở bên ;cạnh nó thì&nbs ất định phải& bỏ tất c ;của Dịch thị& hì sao?”
“B thì bỏ.” Lê&nb nbsp;mới không th nbsp;Dịch thị c p;gì quý hiếm&nb ả, “Lê Úy  sp;nuôi con suốt& p;đời.”
Cô ;nghĩ kỹ rồi.&n ù sao trước  cứ nói cho& p;đã rồi hãy&nb nh sau, cô kh g thể thua kh nbsp;thế trước sp;lão này đượ p;Cùng lắm thì&n lúc đó cô t nbsp;sự nuôi Dị sp;Anh Lãng đến& ;hết đời, xem&n hư là bao nu nbsp;một vị Tổ p;giám đốc trai& ;bao vừa đẹp&nb ai vừa cao r cái này lờ sp;chứ không lỗ
Bà ấy nghe&nb thấy thì bật&nb ời: “Anh Lãng,& con đã thật  nbsp;thay đổi, c bsp;có thể đùa& như thế này.”< >“Con không có&n nói giỡn, con&nbs ói rất nghiêm&nb úc. Cả đời&nbs nbsp;ngoài Lê Úy& p;ra thì không&nbs cưới ai hết,&nb u bà không ch nbsp;con cưới cô p;ấy thì con  tự thiến m Chặt đứt bsp;duy trì hương sp;khói cho nhà&nb ;họ Dịch!”
S p;khi Lê Úy n ra lời lẽ& ;liều chết này, ;cô mới phát&nbs ện ra rằng g chỉ có D bsp;Anh Lãng mới& p;duy trì được& hương khói của& nhà họ Dịch,&nb n có Dịch An bsp;Úc đang sống p;sờ sờ.
Cô&n ại chỉ vào  Anh Úc với& p;lòng đầy căm& phẫn: “Còn có& ó nữa.”
Bà&n i: “………….”
Vì một người phụ nữ mà bsp;trai chó chết sp;muốn táp tôi.
—
Khi Dịch p;Anh Lãng bị&nbs p giải tới nbsp;chính dòng h bsp;từ trường q nbsp;anh vẫn còn& p;ngơ ngác.
Anh& sp;nhận được t bsp;báo rằng bà& ;Dịch tìm Lê&nbs , cũng chính anh của hi bsp;tại.
Từ kh sp;nào bà và  Úy dính líu sp;đến nhau?
An bsp;muốn hỏi h ;thống, dù sao&nb thì hệ thống&nb nh công đã l không giả b bsp;ngủ thì giả ;chết.
—— p;người tùy ý&n i, dù sao khô ảnh hưởng  nbsp;kết thúc c sp;mạch truyện c là được.”
Muốn làm  thì làm, mi nbsp;kết thúc v sp;là HE là c.
Ai biểu c giả không thận khi sá nbsp;tạo ra nó,&n ;đâu đâu cũng&n à bug. Lại g nbsp;phải nam nữ p;chính như mở&n bản hack từ  khi có đư sp;ý thức riêng& ;thì ai có th nbsp;kiềm chế đ nbsp;dứt khoát bu tay, cứ đ p;mặc bọn họ&n m sao thì làm br>
Khi bà nội sp;gặp mặt “L Úy” đã lâu&nbs g thấy thì s nbsp;mặt cũng kh nbsp;được tốt.
< nbsp;không có ai&n p;vui vẻ khi i mặt với m bsp;người phụ n p;đã làm cháu&nb ội của mình&nbs nbsp;vào con đư bsp;xấu xa.
“C sp;Lê, ngồi đi.
Dịch Anh Lãng sp;đã quen với&n sự xa lạ gi bsp;anh và bà  ủa mình, thế&nb n trong lòng a h không có s bsp;xáo trộn nào >
“Tôi sẽ kh bsp;vòng vo với&n ;cô. Cô cho t một con số p;đi, dù nhiều&n ít gì tôi s sp;không mặc cả >
Thì ra là&nbs cái dạng này.
Dịch Anh Lãng&nb nhướng mày: “V ;trí làm bà Dịch thì d sp;dùng bao nhiêu& sp;tiền cũng khô bsp;đổi được r>
Bà Dịch tr nbsp;mắt: “Đúng&nbs bsp;cô đến với Anh Lãng chỉ  tiền.”
“Vì iền à?” Dịch& h Lãng ngẩng  u lên và đá sp;lại không mộ p;chút khách khí, sp;“Lẽ ra bà&nb n điều tra t c về tôi. So sp;với tài sản& của tôi, tôi&nbs n mong bà suy& bsp;nghĩ kỹ xem&n ;tiền trong nhà&n ;họ Dịch có&nbs g giá đến m bsp;tôi thèm muố sp;không?”
Bà nbsp;khinh thường:&nbs Một người như& ô làm sao có sp;thể có bao&nbs hiêu tiền?”
D bsp;Anh Lãng cườ sp;nhưng không nó bsp;gì.
Bà có&n ;linh tính không&n p;tốt, trước đ p;đúng là bà&nbs cho người bsp;kiểm tra bối p;cảnh của Lê&n y. Biết cha m nbsp;cô đã mất, ;hiện tại chỉ& ống một mình;&n ề phần tài  nbsp;bà cũng nhờ p;kiểm tra nhưng& p;lại không quan& p;tâm, bởi vì&nb à không nghĩ  u nhập của i phụ nữ n sp;có thể so  i Dịch thị .
Bà nhờ n i mang tài li về tài sả p;của Lê Úy  đây.
Dịch&nbs h Lãng không i không chậm  ấp một ngụm&nb .
Bà Dịch n tài liệu, mặt càng ng nbsp;càng kém.
T o dữ liệu g nbsp;Lê Úy không& p;còn được coi& là một nghệ&nbs nbsp;dưới trướng&nb Ánh nữa, m sp;cô đã mở&nbs phòng làm vi riêng. Hơn n , còn đầu t sp;vào công ty&nbs Truyền thông Hoa& p;Ánh hơn nửa&nb ăm trước, xem&nb hư là thành n ban giám đ nbsp;của Hoa Ánh. >
Lê Úy đã&nb ua rất nhiều&nbs t động sản  thị trường&nbs ng sáu tháng a. Về vốn l bsp;động, cô dù sp;nó để đầu& và mua cổ&n ;phiếu.
Cái nà sp;chỉ là bề&nb oài có thể nbsp;ra được, c sp;về phần tài& sản cất giấu&n ông được công& hai thì những&nbs on số này c bsp;lâu mới nói& ;khái quát hết.< br>Chỉ trong vòng sp;nửa năm ngắn ;ngủi, tốc độ iền mẹ đẻ&nbs nbsp;con thật nhan nbsp;đến độ d ;người. Dựa và ;những cái này&n của cô thì bsp;vào nhà họ&n Dịch cũng không& ;phải là trèo&nb ao.
Bà Dịch&nbs ảm thấy khó&nbs : “Làm sao c bsp;lại biết cá sp;thực hiện nh bsp;hoạt động t mại này?”
< ơng nhiên Lê  sẽ không, n g Dịch Anh L thì biết.
Ai có thể&n ;nghĩ rằng Dịch ;Anh Lãng thật&nb sự sẽ nói bsp;điều như v >
“Không có c bsp;nối dõi?” D bsp;Anh Lãng cũng& sp;cười, “Anh p;thật sự dám&n ói sao.”
Bà&nb ội: “Sao thế?& ô không biết?” r>“Không biết, mà tôi có&n ;thể trả lời&n .” Dịch Anh  g dừng một rồi nói m sp;cách điềm đ sp;“Dịch Anh Lã sp;thật sự thíc p;Lê Úy, nếu&nbs ông phải là  nbsp;ấy thì khôn sp;cưới.”
Bà  nbsp;“………”
D h Lãng rất h bà nội mìn bsp;Bà rất khó&n kiên nhẫn với&n gười ngoài, nên ;chơi trò tình&nb cảm với bà  bsp;vô dụng. Càn sp;ăn nói khép&nb nép lại càng&nbs m cho bà cảm sp;thấy người t nbsp;mặt mình th bsp;yếu đuối, v p;dụng.
Anh cũn bsp;không muốn n bsp;thêm lời vô& ;nghĩa với bà,&n nói dăm ba c nbsp;làm cho ngư bsp;ta sốc không& p;nói thành lời& ;là được rồi. >“Còn có chuyệ ;gì nữa không?&n Nếu không có&nbs uyện thì tôi&nbs trước.”
Dị ;Anh Lãng đứng&n dậy, thậm chí&n hông uống thêm&n một ngụm trà,&n nh xoay người&nbs ời đi không  ến tiếc gì.
Lê Úy.” Đột&n ên bà gọi a bsp;lại.
Dịch nbsp;Lãng quay ngư lại: “Còn  bsp;chuyện gì sao br>
“Anh Lãng t sự thích c nbsp;mặc dù bây& ;giờ tôi vẫn&nb ưa thừa nhận&nb lắm nhưng c bsp;đúng là khác p;với các sao&nbs ữ khác.” Bà&nb g lại một c nbsp;rồi ngẩng bsp;lên và nói&nb trong tư thế  hào, “Anh L yêu cô như& p;vậy, tôi hy&nbs ọng cô cũng  ơng nó như t đừng như n người trong  a đình chúng  i.”
Dịch Anh&n Lãng choáng váng. >
Bà xua tay:&nb p;“Tiễn khách.”
“Gần đây bà& ủ đã giảng&nbs nbsp;với thiếu g bsp;Lãng, người nbsp;nhà còn đang sp;bàn bạc khi&nb nào đi chụp  g nhau một nbsp;bức chân dun bsp;gia đình đấ sp;Cô Lê, nếu&nb à chủ có n sp;gì không hay&nb ;với cô, trăm&nb gàn lần cô đừng để nbsp;lòng. Bà ch sp;vừa mới thay& ;thiếu gia từ&nb hối hôn sự  nbsp;nhà họ Lươ bsp;Lúc này bà&nb ấy đang lo l không biết mang quà gì& sp;đến cửa đ in lỗi người&nb nên tâm tìn bsp;không tốt l bsp;Xin cô hiểu&n ;cho, cũng đừng& ;vì vậy mà nbsp;ầm ĩ không& ;vui với thiếu&n gia Lãng.”
Dị sp;Anh Lãng: “T p;chối liên hôn& ;với nhà họ&nbs ng?”
Quản gia: p;“Đúng vậy, t bsp;gia Lãng chưa& sp;nói với cô&nb ao. Sau khi thi ếu gia nói r bsp;với bà chủ, ;bà chủ cũng&nbs ông xen vào c yện hôn nhân&nbs a thiếu gia n .”
Dịch Anh&nb ãng lắc đầu.
Gần&nbs y anh ấy rấ sp;bận dù Lê&nbs đã hẹn anh p;vài lần.
Dị sp;Anh Lãng chuẩn sp;bị lên xe  i khỏi nhà c h thì cách đ bsp;không xa, có&n p;một chiếc xe&n kín mít quen uộc chạy tới.< >Anh liếc nhìn,&n ;chính là chiếc& ;xe mà anh t đi.
Quản nói: “Cô L sp;nhìn xem, thiế bsp;gia Lãng quan&n sp;tâm cô nhiều& ;như vậy đó.&nb ết cô bị b p;chủ hẹn tới& ây nói chuyện&nb iền vội vàng&nb ở về.”
Quả iên người xuốn ;xe chính là ịch Anh Lãng”.< r>“Bà nội khôn ;làm gì cô c ” Mặc kệ p;người ở đây Lê Úy trực chạy tới t mặt Dịch A bsp;Lãng, cô nhìn sp;lên nhìn xuốn sp;mấy lần đán ;giá: “Bà ấy&n dùng hình ph bí mật gì& ;với cô không? br>Người quản g sp;bên cạnh lén& ;nở nụ cười.< Dịch Anh Lãng&nbs ất tự nhiên&nbs cô ra: “Kh nbsp;có, anh xem&nb p;bà nội thành&n người nào rồi. br>“Bà ấy là&n nội của D bsp;Anh Lãng, cũng bsp;không phải l sp;bà của Lê&nbs . Ai biết bà sp;ấy sẽ làm&nb .” “Ông già” Úy bất đ p;dĩ bĩu môi.
>Dịch Anh Lãng&nb bật cười: “L xe rồi nói.”
Lê Úy kéo r nbsp;xe, cô xoay&nb p;người kéo qu p;áo của Dịch&n nh Lãng: “Bà&nbs h không có l nbsp;gì thân thể p;của tôi đúng& không? Anh mau  cởi quần áo&nbs nbsp;để tôi ki p;tra một chút.&n ;Tôi là sao n trên người  ng thể để bsp;sẹo được.”
“Vậy hai  ời đã nói bsp;Có phải đặ ;biệt khó nghe&nb không? Nói rằng& ;anh vì tiền,&nbs không không,  hông phải anh&nbs à là tôi. N bsp;rằng tôi khô bsp;từ thủ đo ;để quyến rũ&n h đúng không?”< r>Lòng hiếu kỳ& của Lê Úy d nbsp;cao, Dịch Anh bsp;Lãng đành ph bsp;đầu hàng: p;tứ không khác& ;lắm nhưng không p;đến nỗi khó& ghe như vậy.”Anh còn đang  uốn xem Lê bsp;sẽ phản ứn ;như thế nào,&nb hông ngờ Lê  nbsp;không tức gi nbsp;mà ngược l sp;vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm.“Cũng may hiệ p;tại anh là  i, thay tôi ng e mấy lời m nbsp;đó.”
Dịch&nb Lãng im lặn bsp;vài giây rồi p;đột nhiên bậ ;cười.
Lê Úy& thấy kỳ quái:&n Bị mắng mà  nbsp;cười được?” Cũng hên tôi  cô.” Anh nh nbsp;cô, đột nhi bsp;đưa tay lên&n ;véo má cô, ng không người&n chịu tủi thân&n à tên ngốc ”
“Đừng có , đây chính nbsp;mặt của anh p;đó.” Cô mở& y anh ra.
“ i nghe nói r cô đã nói& ;rõ ràng với&nbs .” Giọng Dịch& nh Lãng nhẹ ng, “Mọi ngườ còn muốn cùng&nb i chụp hình đình với n nbsp;nữa.”
Lê  bsp;gật đầu: bsp;vậy, thật ra p;mâu thuẫn giữ p;hai người khôn sp;phải là không p;thể hòa giải. ;Tôi chỉ là  tỏ suy nghĩ sp;của mình dư p;góc độ ngườ ngoài cuộc thì&n tỉnh táo, ngườ ;trong cuộc thì&n ;u mê mà thô nbsp;Mọi người bsp;có lý do,  hỉ cần có bsp;tìm điểm chu bsp;thì có thể&n giải quyết đư ;vấn đề cho&nbs rồi.”
Những mâu thuẫn bao&nbs ăm không thể&nbs a giải được&nb được cô h sp;giải một các p;dễ dàng.
Dị sp;Anh Lãng nhìn&n p;cô, rõ ràng&nbs ây là mặt a bsp;thế nhưng đ sp;mắt trong veo&n p;và giản dị&nb lại thuộc bsp;cô.
Bởi vì p;anh sẽ không&nb có được ánh&nb trong sạch v nbsp;hiền lành nh bsp;vậy.
“Cảm&nbs – Anh nói.<
Lê Úy ngượn p;ngùng khi đượ p;cảm ơn một&nb ch nghiêm túc  à trực tiếp&nbs thế này.
nbsp;sờ mũi: “K nbsp;cần cảm ơn p;Nếu anh thật&n lòng muốn cảm&n n tôi thì anh bsp;hãy nhanh chón nbsp;tìm cách đư sp;hai chúng ta&nbs ;trở về đi.&nbs không lúc đ bsp;tôi lại đi&n chụp ảnh gia&nbs nh thay cho anh thì sao bây& sp;giờ?”
“Thì&nb bsp;cứ thay tôi&n ;đi thôi.”
Lê ;Úy lắc đầu:&n ôi là người&nbs ài mà.”
“Cô hông phải.”
L p;Úy sửng sốt:& “Tôi họ Lê&nbs
Dịch Anh L g thấy không  o cả, anh nó bsp;một cách hi sp;nhiên thờ ơ:& ;“Nếu cô muốn ổi thành họ&nbs h thì tôi cũ nbsp;không có ý&n ;kiến gì cả.” >“Đang êm đẹp ự nhiên đổi&nb g họ anh làm sp;gì, chẳng lẽ ;anh muốn làm&nbs a tôi?” Lê bsp;cảnh giác nh bsp;anh.
“Lại g có quy đị bsp;chỉ có thể& cùng họ với&nbs ” Dịch Anh nhướng mày  nbsp;chậm rãi nó bsp;“Còn có th ;theo họ chồng&n nữa.”
Lê Úy& hớp mắt mấy&nb rồi đỏ m sp;cô há hốc&nbs m nhìn anh v nbsp;bộ dạng ng sp;ngốc.
“Chuyện& ó không được&n u, cùng họ v nbsp;chồng là suy sp;nghĩ phong kiế bsp;của nhiều n sp;trước rồi.”
h Anh Lãng g nbsp;đầu: “Vậy&nbs bsp;cô cứ tiếp& tục mang họ  nbsp;đi.”
Lê sp;càng nghĩ càng sp;cảm thấy có& gì đó không  g.
Cô có đ nbsp;họ hay không sp;thì có liên&nb quan gì đến  h Anh Lãng ch Tại sao anh& sp;ấy lại nói&n hư thể cô bsp;họ thì cần& sự đồng ý  bsp;anh vậy.
“ sp;Nếu có thời& gian để nói  ng điều vô a như vậy, c nbsp;không bằng a nbsp;mau trở về& ;để quay phim.” ;Lê Úy nói s chuyện khác,&nbs Ủa, sao anh c a có trang đi mà đã đế ;đây rồi?”
nbsp;bị trang đi bsp;thì đã bị&n à gọi tới
Lê Úy th sp;dài: “Vậy th p;ít nhất anh&nbs ũng nên tự g điểm đi c nbsp;Tôi là sao&nb ;nữ đấy, ra&nbs ng không trang  điểm thế này&n người ta ch nbsp;phải thì là sp;sao bây giờ?
Dịch Anh Lãng bsp;“Tôi sẽ kh sp;làm.”
“Vậy&nb nbsp;có thể đi&n học mà. Chúng&nb a đổi thân nbsp;cho nhau lâu&n sp;như vậy, anh&n ;chưa từng nghĩ& ;tới việc học& rang điểm à?”< >“Không muốn h bsp;– Dịch Anh&n Lãng hơi chống&n lại.
Lê Úy&nbs ừng anh: “Dù&nb o anh cũng ph thay tôi qu nbsp;lý hình tư bsp;của mình đ r>
Dịch Anh Lã nbsp;cảm thấy c p;nàng đang chuy bsp;bé xé ra : “Cô không  ng điểm cũng&nbs t đẹp.”
Lê&n bị lời nà p;của anh chặn&n lại.
“Có đô khi nhìn vào ơng, tôi thấy&nb ất kỳ quái.”& ch Anh Lãng đ nhiên đến nbsp;cô, anh nghiê đầu cười  bsp;giọng điệu nbsp;nhiên, “Khuôn&nb ặt của cô sp;làm sao lại&nb xinh đẹp như&nbs y khi&