Chương 48: Kết thúc sóng gió & bóng đen rõ ràng

Edit+Beta: Lã Thiên Di

—— Cô cầm cây kéo ở trên bàn lên, hướng về phía bàn tay mình đâm xuống.

***************************** *******

Temari thề, kể từ sau khi Haruhisa chuyển đến nhà cô cho tới nay, đây là bữa cơm khó nuốt nhất mà cô từng ăn qua.

M ột bàn thức ăn vô cùng phong phú, rõ ràng màu sắc, hương vị đều đầy đủ cả. Nhưng khi đưa tới miệng thì lại cho người ta không nuốt xuống nổi.





< ng>Nếu như Kankuro hoàn toàn không có gì khác thường, nếu như vẫn là bộ dáng ăn như hổ đói mọi khi, thì như vậy liền chứng minh có khả năng là do cô quá lo lắng mà thôi. Mà nếu như kết quả là Kankuro ăn uống nhận ra được cái gì khác thường, vậy thì việc này đã có thể không nên bàn tới nữa…




Mà kết quả quan sát cho thấy, không khí dùng cơm trong nhà bọn họ thật sự vô cùng quỷ dị, hơn nữa đã quỷ dị tới mức ảnh hưởng nghiêm trọng tới tình cảnh thèm ăn của người kia…



Haruhisa ngồi đối diện Temari từ lúc bắt đầu ăn cơm cho tới bây giờ, không hề ngẩng đầu lên quá cao, mà hết sức chuyên chú nhìn những hạt cơm ở trong chén.







ankuro thì cùng với cô đi về nhà, bình thường cũng không có bất đồng gì.

C o nên mới nói, vấn đề chỉ có khả năng nằm ở trên người của Gaara và Haruhisa.

Temari nghĩ nghĩ, quyết định nắm lấy tay Haruhisa. Cô buông đũa trong tay, thanh thanh cổ họng:




“Oành! Loảng xoảng!”


Temari suýt nữa bị chữ cái chữ “A” trong cổ họng của bản thân chuyển sang sặc tới chết, thật vất vả để lưu thông không khí. Cô kinh ngạc nhìn Haruhisa đột nhiên đứng dậy, thậm chí còn đụng ghế ngồi ngã ra đằng sau.


C hẳng qua cô chỉ mới gọi tên con bé thôi mà, làm sao có thể có phản ứng dữ dội như vậy?



Vừa ra đến trước cửa, Haruhisa quay đầu, hung tợn nói với Gaara đang đuổi theo:


“Không được đi theo! Nếu cậu dám đi theo, tớ liền sẽ không bao giờ trở về nữa!”



Lúc này Temari mới phát hiện, ánh mắt Haruhisa đã sưng phù thành hai quả đào. Rõ ràng cách xa như vậy, nhưng cô lại có thể rõ ràng nhìn thấy được, ở trên mí mắt, ánh sáng phản quang nhợt nhạt kia, lại trở thành một chuỗi trong suốt óng ánh. Giống như những đồng tiền bắt đầu rơi xuống.

Temari như có đăm chiêu quay đầu nhìn thoáng qua chén cơm của Haruhisa. Quả nhiên, trong đó vẫn là cơm trắng, nhưng rõ ràng lại là một chén cơm chan canh mặn chát…





****************************** ******

Haruhisa cũng không rõ, tại sao cô lại chạy tới chỗ này.

iếng gió bên tai như tiếng nức nở, hiện ngay trước mắt vô số phần mộ…



rong đó, cô đi đến chỗ một tấm bia đá vô cùng quen thuộc, dựa vào tấm bia đá, ngồi ở trên đất.





ô nên níu chặt Gaara hung hăng đánh một chút, sau đó rời khỏi Làng Cát không bao giờ trở về nữa!!



Hoặc là một ngày không nói chuyện với hắn.





Đối với Gaara, ngay cả một câu nói nặng cô cũng đều không nói nên lời.








Gaara còn nói: “Nếu như tớ bị thương, cậu hẳn là sẽ không đi đến đó.”




ara tiếp tục nói: “Cho nên vào cái ngày đó, tớ đã thu hồi áo giáp cát ở trên người.”

< g>Cô nghe xong, trong lòng lại không có cảm giác sung sướng.


Cô nhìn Gaara, cái ót giống như đã bị người nào đó hung hăng đánh cho một gậy.




Tiếp tục bị người nào đó cho thêm một gậy. Cô cảm thấy máu trong người cô đã bị người ta đánh cho chảy đến cạn.








aara, cậu…” Cô miễn cưỡng mở miệng, trong âm thanh đã mang theo tiếng khóc nức nở dày đặc. “Cậu thật ngu ngốc…”

< >…


g nội, ông nói xem Gaara có ngu ngốc hay không?”

Haruhisa khụt khịt mũi, dùng bả vai chống lên đỉnh tấm bia đá.


hẳng lẽ cháu thiếu tiền bạc với mấy người kia sao?”





“Mình nói một chút sẽ như thế nào a!”


ruhisa nói xong, không khỏi tức lên. Cô nắm lấy một nhúm cỏ, căm giận ném ra ngoài. Sau đó, lại uể oải lên:

Thật không nghĩ tới, đầu sỏ gây nên chuyện lại là cháu…”

Cách đó không xa, có hai cái bóng đen, song song ngồi xổm trên sườn núi nhỏ.



Uy, người xem đủ chưa?”

Bóng đen B không kiên nhẫn đẩy bóng đen A một chút:








Ngươi – tên vương tử buôn bán những đống phế phẩm rách nát nghèo túng, không có tư cách để nói ta.”










Nói không được đuổi theo thật sự không đuổi theo a… Thực nghe lời…”



ng đen B nện một quyền PIA ở trên lưng bóng đen A, nghiến răng nghiến lợi nói:

Cái thằng nhóc tóc đỏ kia, chờ đến một ngày nào đó, ta cần phải tiện thể trừng trị hắn luôn một lần mới được!”

< >Bóng đen A không có chuẩn bị tâm lý đột nhiên bị đánh một phát. Nghĩ muốn ho khan nhưng lại sợ truyền ra tiếng động lớn, nhất thời nghẹn thành như con tôm được nấu chín…




Lúc sắp đi đến nhà, Haruhisa xa xa liền nhìn thấy đối diện có hai người đang đi tới, một người trên lưng có cây quạt, một người trên lưng có con rối.



Haruhisa hô ra tiếng nghênh đón.






Haruhisa, cậu mau trở về nhanh lên. Nếu như cậu lại không quay về, trong nhà sớm sẽ có thêm vết nứt!”



ruhisa nhìn tay trái Gaara, lại nhìn cái lỗ lớn ở trên cửa. Không nói hai lời, liền lôi kéo Gaara chạy lên lầu.



ankuro nhìn thoáng qua Temari, nói: “Em cảm thấy sẽ không đơn giản như vậy mà kết thúc.”

Ngụ ý. Temari, có phải chị đã thả lỏng tâm tình quá sớm không?


Temari lườm liếc Kankuro một cái, nói:


Chỉ cần Haruhisa nguyện ý cùng Gaara nói với nhau, mọi chuyện nhất định sẽ được giải quyết.”

Hai người ở lên lầu. Haruhisa không hé răng, Gaara cũng không hé răng. Gaara tùy ý để Haruhisa lôi kéo hắn vào phòng, ấn hắn ngồi ở ghế tựa, lại lục cái hòm thuốc ra, cẩn thận giúp hắn xử lý vết thương mới ở trong tay trái.






Đồng tử Gaara đột nhiên co rút lại, từ lúc Haruhisa xuất hiện động tác hắn đã đứng lên. Nhưng không thể dự đoán được cô lại đột nhiên đâm chính bản thân mình.






Tớ luôn muốn nhìn La La La xuống bếp. Cứ như vậy, nguyện vọng của tớ đã có thể được thực hiện ~ “

Sắc mặt Gaara trắng nhợt, tiến lên một bước nắm lấy tay Haruhisa còn đang chảy máu, nỗ lực chịu đựng nói:

Cậu… đây là… đang… trả thù tớ?”



… Tớ, tớ… trả thù cậu… có… có lợi ích gì?”





Haruhisa nắm tay lại cũng cố không đem vết máu trên tay chảy nữa, rõ ràng thừa dịp cơ hội này đem những lời trong lòng nói ra hết:








“…” Gaara thật muốn hỏi một câu, người kia là ai. Nhưng trực giác cho hắn biết, nếu như hắn thật sự hỏi, hắn sẽ bị Haruhisa đánh chết ngay tại chỗ.




< g>Nói đến chỗ này, Haruhisa dường như sinh khí, hung hăng cắn một ngụm trên bả vai Gaara, lúc này mới nói tiếp:




Nghe thế, Gaara cảm thấy hắn đã không phải, hẳn là lại trầm mặc đi xuống. Hắn vỗ nhẹ sau lưng cô ấy, cúi đầu nói:


Trước khi treo lên đánh, phải đem vết thương của cậu băng bó lại một chút đi?”





“Đau.” Gaara thành thật thật trả lời. Bởi vì lo lắng cho miệng vết thương trên tay Haruhisa, chân mày không tự chủ được nhíu chặt.






“… Tớ đã biết, lần sau sẽ không…”

< g>Cứ như vậy khom lưng ôm trọn một người. Gaara rốt cuộc cũng đã nói ra câu mà Haruhisa muốn nghe nhất đêm nay.

H aruhisa xiết chặt tiếng lòng cuối cùng cũng hướng về người đó. Cô cúi đầu “Ừm” một tiếng, kéo đầu Gaara xuống, lần đầu tiên, đem môi của chính mình đặt lên trên môi Gaara…

“Đây chính là do chính cậu nói, đã nói thì phải làm…”



Phía trên đỉnh nóc nhà, hai bóng đen chính là đang đẩy qua đẩy lại, dồn lại thành một khối.





< g>“Vậy cũng không được! Không được! Không được!”

< >“Vợ chồng son nhà người ta đang ngọt ngào như mật, người đi vào xem náo nhiệt làm chi…”





< >“… Ngươi, vương tử rách nát nghèo túng lại nghĩ ra chủ ý xấu xa gì? Ta nói cho ngươi biết, không có cửa đâu!”



< >“Tóm lại ngươi đừng ngăn cản ta! Ta muốn đi xuống đó kết liễu thằng nhóc tóc đỏ kia!”



< >***************************** *******

Tác giả có chuyện muốn nói: Thật có lỗi thật có lỗi, chương ngày hôm nay ra lò thật sự rất chậm.



*

Ch ơng mới ngày hôm nay. Vâng… Nói không ít chuyện tình.