Chương 63: Tát tai & Chiyo thi thuật
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit+Beta: Lã Thiên Di
——Haruhisa cười nói: “Bà bà, đây chính là thứ tốt nghìn vàng khó mua được, không nên lãng phí.”
Naruto đứng ở cửa bệnh viện Làng Cát, không ngừng đi qua đi lại, miệng còn càng không ngừng than thở:
Kakashi-Sensei khốn khiếp đần độn! Giờ phút quan trọng này lại chạy đi đâu nữa rồi! Lại bị lạc nữa à! Lại dám để cô bổn cô nương đây chờ đợi!!!”
< g>Mà tạo thành cảnh tượng như vậy, nhân vật chính giờ phút này mới không nhanh không chậm, thảnh thơi thoáng đi ra, theo thói quen nâng tay cười:
< /strong>
“A ~ thầy lại lạc đường…”
“Câm miệng!”
Naruto cùng Sakura trăm miệng một lời nói, thuận tiện còn tặng kèm theo ánh mắt vặn vẹo, vô cùng xem thường.
Kakashi thấy thế cũng không giận, mà là hướng về phía Sakura vẫy vẫy tay:
Sakura, em đi lại một chút.”
Naruto nhìn hai người bọn họ ở một bên bắt đầu kề tai nói nhỏ, sửng sốt một chút, lúc này mới tựa đầu uốn éo, “dứt khoát” nói một tiếng:
“Lặng lẽ nói gì đó, em mới cảm thấy không có việc gì lạ!”
“Nhớ kỹ không có?”
Có thể làm cho Kakashi-Sensei cũng phải nổi gân xanh đầy mặt, lặp lại đến lần thứ ba, nhất định là chuyện vô cùng quan trọng.
Sakura vô cùng nghiêm túc gật đầu. Kakashi lại đem gì đó cho cô bé cẩn thận giữ lấy, có thế này quay đầu đối với Naruto hô:
aruto, đi thôi!”
Vừa nghe đến phải xuất phát, tinh thần Naruto nhất thời tỉnh táo, hai ba bước chạy tới, nhìn trái nhìn phải một trận, nghi hoặc nói:
Chỉ có ba người chúng ta? Làng Cát đâu? Bọn họ…”
“A a a a a a a!”
ng với tiếng la liên tiếp kinh hoàng của Naruto, Chiyo vững vàng đáp trên mặt đất.
***************************** *******
Sinh thời lại một lần nữa nhìn thấy cháu trai, Chiyo không cảm thấy chút mất hứng nào.
hẳng qua kết cục trọn vẹn vốn nên là người thân đoàn tụ với nhau, sớm đã diễn biến thành ‘hôm nay nếu ngươi không chết thì ta chết’…< >Sự tình không thể nói như vậy, cho dù đặt ở trên người ai, cũng đều cười không nổi.
S kura sớm cả người đều là thương tích, nhưng vẫn như cũ duy trì kiên định hướng bà nói: “Cháu sẽ chiến đấu đến cùng, cháu muốn chiến đấu cho đến cùng.”
Chiyo hơi nghiêng đầu, đôi mắt trong lúc đó xẹt qua một tia màu sắc của đau buồn.
ây là thuật mà ta cấm mình không được sử dụng nó, cứ tưởng rằng sẽ không bao giờ lại dùng tới, xem ra không còn cách nào khác…”
Lời còn chưa dứt, quyển trục kia liền bị ném cao lên không trung, chấn động rớt xuống mở ra, trên quyển trục có hình chú niêm phong theo trình tự từng chút một bong ra từng mảng. Sau hơi khí màu tím nhàn nhạt, mười phong chú hình thoi dĩ nhiên biến ảo thành mười búp bê các loại không giống nhau, mang theo mùi máu tanh mơ hồ, lẳng lặng đứng ở nơi đó, chờ đợi chủ nhân đưa ra mệnh lệnh.
Sasori có chút cứng ngắc nghiêng đầu méo lệch, biểu cảm trên mặt vô cùng vặn vẹo và quỷ.
Ngữ khí của Sasori nháy mắt vừa chuyển, đột nhiên từ sau lưng lấy ra một loạt quyển trục xấp xỉ lớn nhỏ, ném lên không trung, tay phải thì lại mở khoang ngực phải ra, bên trong phát ra vô số tuyến Charka rõ ràng, lạnh như băng.
Hình nhân màu đen với số lượng lớn dần dần tụ tập lại phía sau, đều tự giơ lên những vũ khí sắc bén, ngơ ngác nhìn chăm chú và Chiyo cùng Sakura đứng cách đó không xa.
/strong>
Lúc bắt đầu hỗn chiến, toàn bộ trong khe núi chỉ nghe thấy được tiếng gió vù vù không ngừng thổi, không phân biệt rõ được lưỡi liềm của ai cắt đứt cổ ai, hay là lưỡi dao sắc bén vạch đứt ngực người nào đó..
Tuyến Charka màu xanh nhạt tự do bay lượn, độ cong hoàn mỹ hòa nhã quấn lấy, lôi kéo cắt qua bên thân người của chủ nhân điều khiển kia, chiết xạ ra từng ánh sáng đẹp mắt.
Màu đỏ của máu giống như một loài hoa tối tăm ở trên thân áo màu xám tro nở rộ ra.
Sa kura ngay lập tức dừng động tác trên tay, sốt ruột hô:
hiyo bà bà, không có việc gì đi?!”
Sakura, mau nhắm vào Sasori, ta sẽ lo mấy tên còn lại!”
Đột phá vòng vây số lượng con rối quá nhiều, Haruhisa canh đúng thời cơ, đem gì đó ở trong tay quăng đi ra ngoài!
“Chính là chỗ này!”
ong khoảng thời gian ngắn, một ngày trời đất dao động, làn sóng màu xanh cuộn trào ngoài khe núi dần hiện ra!
Mà ngay sau đó, toàn bộ tất cả mọi thứ, lại chậm rãi trở nên yên ả…
< ng>Chiyo nhìn dưới đất đầy hài cốt, nhàn nhạt nói…
Sakura cũng cố không lên xem kẻ địch đang bị đóng dính chặt ở trên vách đá, lập tức xoay người chạy về hướng Chiyo…
Nhưng đúng lúc này, đã có điều khác lạ, nửa đường bắt đầu đau xót!
úp bê bị tàn phá từ phía sau lưng Chiyo thoáng lung lay đứng lên, giơ đao dính máu ở trong tay lên, hướng phía Chiyo, hung hăng đâm xuống!
Ánh mắt Sakura ngay lập tức đỏ lên, không đuổi tới kịp, cô lại không thể đuổi tới kịp… Chẳng qua khoảng cách chỉ có hai bước, hiện tại lại trở thành ranh giới không thể vượt qua!
< em>“Sakura, nếu như thật sự… xuất hiện tình huống em không thể cứu kịp người mà em muốn cứu, thì liền đem quyển trục này ném về hướng người đó, sau đó kết giải phong ấn.”
ong>Lời nói của Kakashi-Sensei trong nháy mắt vang lên ở trong đầu cô, bất chấp cho phép, Sakura lấy quyển trục trước khi đi, Kakashi-Sensei đã đưa cho cô, ném qua bên Chiyo, hai tay nhanh chóng kết ấn ——
“Phập…”
< ng>Đó là âm thanh của tiếng lưỡi sắc bén xuyên qua da thịt.
Bên trong sương mù dày đặt, Sakura bỗng nhiên nghe thấy âm thanh vô cùng kinh ngạc của Chiyo, cô nhịn không được tiến lên hai bước, đợi sương mù dày đặc từ từ tan đi, lúc này cô mới nhìn thấy rõ, cả người Chiyo còn đang ngồi quỳ ở dưới đất, mà ở phía sau bà ấy, một cô gái tóc đen chính là đang ngăn cản Sasori ở ngay trong lúc đó, một thanh trường đao xuyên vai mà qua.
Hi ~ “
Cô gái tóc chậm rãi quay đầu lại, một đôi mắt màu hải đường hơi hơi có chút sốt ruột, nhưng khóe môi cũng hơi hơi giơ lên.
Chiyo bà bà, Sakura, thật lâu không thấy.”
“… Haruhisa?!”
trong>Đối mặt với cô gái này đột nhiên nhảy ra giúp đỡ. Đầu tiên Sasori hơi sửng sốt một chút, sau đó liền khôi phục bộ dáng khuôn mặt tàn nhẫn:
Nói xong, hắn hơi chuyển động chuôi đao trong tay, đem trường đao từng chút từng chút một rút đi ra.
D ờng như là đồng thời, Haruhisa từ trong lòng lấy ra quyển trục đã được vẽ phù trận từ trước, trở tay chụp dấu ấn ở ngay trước ngực Sasori, kết dạng ấn mà cả đời này cô luôn quen thuộc nhất:
< ng>…
ì thế, khi Sasori cứ như vậy, theo một trận “nhỏ bé” như vậy biến mất ở trước mặt cô. Haruhisa đều ngây ngẩn cả người.
Chiyo cùng Sakura ở phía sau cũng đều ngây ngẩn cả người.
Cứ như vậy… đã được giải quyết?
Như vậy trước đó cuộc chiến của các cô cũng rất… khổ… đi?
ái kia…” Haruhisa xoay người lại, lắc lắc quyển trục trên tay. “Hình như cháu bị trúng độc…”
< Vừa dứt lời, cả người cô giống như một khúc gỗ, “Bùm” một tiếng, ngã trên mặt đất.
Haruhisa là bị một trận âm thanh cãi lộn đánh thức.
B t quá chí có vài ngày không gặp, cằm hắn lại nhọn thêm một chút đâu. Cơ thể vốn không có bao nhiêu ký thịt, thường ngày làm cho cô phải mệt mỏi hầu hạ chăm sóc về ăn uống, thoáng mấy cân thịt không còn giảm nữa.
N ng trĩu như vậy, luống cuống như thế gì đó, thật không biết hắn phải làm như thế nào khi mặc nó nhiều năm như vậy.
“B ”
uto!”
Theo một tiếng véo von vang lên, trong đám người toát ra đủ mọi loại tên.
aruhisa lại một lần nữa ngồi thẳng người lên, vươn tay đụng chạm vào gò má nóng bừng của cô, miệng xuất hiện một mùi tanh nhàn nhạt.
g>Cô ngẩng đầu, nhìn người hiện lên vẻ mặt đầy căm giận, vô cùng tức giận – Uzumaki Naruto, thế nhưng một chút cũng không cảm thấy ủy khuất. Nước mắt của cậu ta rơi vì Gaara, tức giận vì Gaara mà phát ra, ngay cả đánh cô, cũng vì Gaara mà đánh.
ại một lần nữa vươn tay vuốt ve mái tóc của Gaara, Haruhisa quay đầu nhìn Chiyo:
“Chiyo bà bà, bà cứu hay không cứu cậu ấy?”
Cũng không có gì, chỉ là đang suy nghĩ có nên khai mở quyển trục kia ra hay không…”
< g>Sắc mặt Chiyo trong nháy mắt trở nên khá lên, nhìn, bà hung hăng trừng mắt nhìn cô gái một bộ dáng ủy khuất, suýt nữa kiên quyết cắn đứt hai cái răng cửa.
Cảm ơn bà bà.”
Nâng tay ngăn lại tư thế đang muốn thi thuật của Chiyo, Haruhisa đi đến đám người đang xem náo nhiệt, mượn một con dao găm nhỏ.
ợi cho đến khi vẽ ra được một phù trận hoàn chỉnh, trên cánh tay Haruhisa đã có đến hơn ba vết nứt.
Bà bà, bắt đầu đi, thứ này không được lãng phí.”
ưng chẳng được bao lâu, ánh sáng màu đỏ kim liền dần dần yếu xuống đi…
Khi Temari mang người từ Làng Cát tới, nhìn đến liền thấy một cảnh tượng như thế này. Ánh sáng màu đỏ kim bắt đầu dần dần lên cao, mà bên trong lại xen lẫn nhiều điểm màu xanh lam óng ánh trong suốt.
Mọi người xung quanh, tất cả đều là một bộ dáng vô cùng giật mình, cũng không lui về phía sau, cũng không hế tiến lên về phía trước ngăn cản.
Hai người đang làm gì?!”
ong>Kakashi một tiếng quát nhẹ, thành công ngăn cản bước chân của Naruto.
“Nếu như không sai, bọn họ đang thử hồi sinh Gaara.”
“… Hồi sinh… hồi sinh? Chuyện này, thật sự có thể làm được sao?”
rên mặt của đoàn người Konoha đều lộ ra vẻ kinh ngạc hoặc biểu cảm hiểu rõ.
H ểu rõ tất nhiên là Kakashi cùng Sakura, mà những tiểu quỷ còn thừa lại này, cũng chỉ có phần kinh ngạc.
Th ật ra Haruhisa cũng vô cùng lo lắng.
Mắt nhìn thấy nét vẽ của phù trận kia còn không còn lưu chảy được bao nhiêu máu, Haruhisa chống đỡ quả cân đầu trọng lượng của bản thân, nỗ lực muốn thấy rõ tình huống.
Ánh sáng màu đỏ kim càng ngày càng yếu đi, nhưng Chiyo vẫn không có bộ dáng muốn kết thúc.
H ắn muốn trở tay nắm lấy dòng ấm áp đó nhưng lại không chút khí lực nào.
ì thế hắn tìm dòng suối nước ấm áp tùy ý từ trên người hắn chạy đi, dần dần thuận xuống xương cốt cùng tứ chi của hắn…
Thật ra, Haruhisa cảm thấy rất thỏa mãn. Bởi vì trước khi mất đi ý thức, cô rốt cuộc cũng đã kịp nhìn thấy đôi mắt màu xanh ngọc mà cô luôn khắc sâu, yêu cả cuộc đời, cũng đã kịp cùng hắn nói một câu ——
Naruto đứng ở cửa bệnh viện Làng Cát, không ngừng đi qua đi lại, miệng còn càng không ngừng than thở:
Kakashi-Sensei khốn khiếp đần độn! Giờ phút quan trọng này lại chạy đi đâu nữa rồi! Lại bị lạc nữa à! Lại dám để cô bổn cô nương đây chờ đợi!!!”
< g>Mà tạo thành cảnh tượng như vậy, nhân vật chính giờ phút này mới không nhanh không chậm, thảnh thơi thoáng đi ra, theo thói quen nâng tay cười:

“A ~ thầy lại lạc đường…”
“Câm miệng!”
Sakura, em đi lại một chút.”
“Nhớ kỹ không có?”
Có thể làm cho Kakashi-Sensei cũng phải nổi gân xanh đầy mặt, lặp lại đến lần thứ ba, nhất định là chuyện vô cùng quan trọng.
aruto, đi thôi!”
Chỉ có ba người chúng ta? Làng Cát đâu? Bọn họ…”
ng với tiếng la liên tiếp kinh hoàng của Naruto, Chiyo vững vàng đáp trên mặt đất.
hẳng qua kết cục trọn vẹn vốn nên là người thân đoàn tụ với nhau, sớm đã diễn biến thành ‘hôm nay nếu ngươi không chết thì ta chết’…< >Sự tình không thể nói như vậy, cho dù đặt ở trên người ai, cũng đều cười không nổi.
S kura sớm cả người đều là thương tích, nhưng vẫn như cũ duy trì kiên định hướng bà nói: “Cháu sẽ chiến đấu đến cùng, cháu muốn chiến đấu cho đến cùng.”
ây là thuật mà ta cấm mình không được sử dụng nó, cứ tưởng rằng sẽ không bao giờ lại dùng tới, xem ra không còn cách nào khác…”
Ngữ khí của Sasori nháy mắt vừa chuyển, đột nhiên từ sau lưng lấy ra một loạt quyển trục xấp xỉ lớn nhỏ, ném lên không trung, tay phải thì lại mở khoang ngực phải ra, bên trong phát ra vô số tuyến Charka rõ ràng, lạnh như băng.
/strong>
Lúc bắt đầu hỗn chiến, toàn bộ trong khe núi chỉ nghe thấy được tiếng gió vù vù không ngừng thổi, không phân biệt rõ được lưỡi liềm của ai cắt đứt cổ ai, hay là lưỡi dao sắc bén vạch đứt ngực người nào đó..
Màu đỏ của máu giống như một loài hoa tối tăm ở trên thân áo màu xám tro nở rộ ra.
Sa kura ngay lập tức dừng động tác trên tay, sốt ruột hô:
hiyo bà bà, không có việc gì đi?!”
Sakura, mau nhắm vào Sasori, ta sẽ lo mấy tên còn lại!”
Đột phá vòng vây số lượng con rối quá nhiều, Haruhisa canh đúng thời cơ, đem gì đó ở trong tay quăng đi ra ngoài!
ong khoảng thời gian ngắn, một ngày trời đất dao động, làn sóng màu xanh cuộn trào ngoài khe núi dần hiện ra!
Mà ngay sau đó, toàn bộ tất cả mọi thứ, lại chậm rãi trở nên yên ả…
< ng>Chiyo nhìn dưới đất đầy hài cốt, nhàn nhạt nói…
úp bê bị tàn phá từ phía sau lưng Chiyo thoáng lung lay đứng lên, giơ đao dính máu ở trong tay lên, hướng phía Chiyo, hung hăng đâm xuống!
< em>“Sakura, nếu như thật sự… xuất hiện tình huống em không thể cứu kịp người mà em muốn cứu, thì liền đem quyển trục này ném về hướng người đó, sau đó kết giải phong ấn.”
ong>Lời nói của Kakashi-Sensei trong nháy mắt vang lên ở trong đầu cô, bất chấp cho phép, Sakura lấy quyển trục trước khi đi, Kakashi-Sensei đã đưa cho cô, ném qua bên Chiyo, hai tay nhanh chóng kết ấn ——
< ng>Đó là âm thanh của tiếng lưỡi sắc bén xuyên qua da thịt.
Hi ~ “
Cô gái tóc chậm rãi quay đầu lại, một đôi mắt màu hải đường hơi hơi có chút sốt ruột, nhưng khóe môi cũng hơi hơi giơ lên.
Chiyo bà bà, Sakura, thật lâu không thấy.”
trong>Đối mặt với cô gái này đột nhiên nhảy ra giúp đỡ. Đầu tiên Sasori hơi sửng sốt một chút, sau đó liền khôi phục bộ dáng khuôn mặt tàn nhẫn:
D ờng như là đồng thời, Haruhisa từ trong lòng lấy ra quyển trục đã được vẽ phù trận từ trước, trở tay chụp dấu ấn ở ngay trước ngực Sasori, kết dạng ấn mà cả đời này cô luôn quen thuộc nhất:
< ng>…
ì thế, khi Sasori cứ như vậy, theo một trận “nhỏ bé” như vậy biến mất ở trước mặt cô. Haruhisa đều ngây ngẩn cả người.
ái kia…” Haruhisa xoay người lại, lắc lắc quyển trục trên tay. “Hình như cháu bị trúng độc…”
< Vừa dứt lời, cả người cô giống như một khúc gỗ, “Bùm” một tiếng, ngã trên mặt đất.
Haruhisa là bị một trận âm thanh cãi lộn đánh thức.
B t quá chí có vài ngày không gặp, cằm hắn lại nhọn thêm một chút đâu. Cơ thể vốn không có bao nhiêu ký thịt, thường ngày làm cho cô phải mệt mỏi hầu hạ chăm sóc về ăn uống, thoáng mấy cân thịt không còn giảm nữa.
N ng trĩu như vậy, luống cuống như thế gì đó, thật không biết hắn phải làm như thế nào khi mặc nó nhiều năm như vậy.
“B ”
uto!”
Theo một tiếng véo von vang lên, trong đám người toát ra đủ mọi loại tên.
aruhisa lại một lần nữa ngồi thẳng người lên, vươn tay đụng chạm vào gò má nóng bừng của cô, miệng xuất hiện một mùi tanh nhàn nhạt.
g>Cô ngẩng đầu, nhìn người hiện lên vẻ mặt đầy căm giận, vô cùng tức giận – Uzumaki Naruto, thế nhưng một chút cũng không cảm thấy ủy khuất. Nước mắt của cậu ta rơi vì Gaara, tức giận vì Gaara mà phát ra, ngay cả đánh cô, cũng vì Gaara mà đánh.
ại một lần nữa vươn tay vuốt ve mái tóc của Gaara, Haruhisa quay đầu nhìn Chiyo:
“Chiyo bà bà, bà cứu hay không cứu cậu ấy?”
Cũng không có gì, chỉ là đang suy nghĩ có nên khai mở quyển trục kia ra hay không…”
< g>Sắc mặt Chiyo trong nháy mắt trở nên khá lên, nhìn, bà hung hăng trừng mắt nhìn cô gái một bộ dáng ủy khuất, suýt nữa kiên quyết cắn đứt hai cái răng cửa.
Cảm ơn bà bà.”
ợi cho đến khi vẽ ra được một phù trận hoàn chỉnh, trên cánh tay Haruhisa đã có đến hơn ba vết nứt.
Bà bà, bắt đầu đi, thứ này không được lãng phí.”
ưng chẳng được bao lâu, ánh sáng màu đỏ kim liền dần dần yếu xuống đi…
Hai người đang làm gì?!”
ong>Kakashi một tiếng quát nhẹ, thành công ngăn cản bước chân của Naruto.
rên mặt của đoàn người Konoha đều lộ ra vẻ kinh ngạc hoặc biểu cảm hiểu rõ.
H ểu rõ tất nhiên là Kakashi cùng Sakura, mà những tiểu quỷ còn thừa lại này, cũng chỉ có phần kinh ngạc.
Th ật ra Haruhisa cũng vô cùng lo lắng.
H ắn muốn trở tay nắm lấy dòng ấm áp đó nhưng lại không chút khí lực nào.
ì thế hắn tìm dòng suối nước ấm áp tùy ý từ trên người hắn chạy đi, dần dần thuận xuống xương cốt cùng tứ chi của hắn…