Chương 64: Nói đùa & tâm tư của Gaara

Edit+Beta: Lã Thiên Di

—— Hatano Haruhisa mở to hai mắt hỏi: “Cậu là ai?”



Lúc này đây, Haruhisa cũng không có gặp được cảnh kỳ quái nào ở trong mơ.

Cô chỉ là đang nặng nề ngủ, giống như một nàng công chúa bị ma thuật giam giữ, niêm phong ở trong pháo đài, ở tận sâu trong một đất nước nào đó. Tường thành cao lớn bị những bụi cây lạnh lẽo quấn quít bao vây lấy, đem cô chia cách khỏi thế giới bên ngoài.

Không nghe được bất kỳ âm thanh nào, không có cảm giác hay bất kỳ động tĩnh gì. Cứ như vậy, không biết tỉnh lại là cái gì, ngủ là cái gì…




ô không biết, hiện tại thân là Kazekage đệ ngũ – Gaara thế nhưng lại không hề để ý tới phản đối của mọi người, đem văn phòng chuyển đến cách vách phòng bệnh của cô. Kết quả của việc đó chính là trong bệnh viện sẽ thường xuyên sẽ xuất hiện Ninja chạy như điên bởi vì văn kiện, vô cùng vất vả chạy tới văn phòng mới của Kazekage, nhưng lại phát hiện không có ở đó. Cuối cùng vẫn là các bác sĩ, y tá bệnh viện tốt bụng chỉ chỗ, Ninja đó mới tại phòng bệnh bệnh viện cách vách văn phòng phát hiện ra vị Kazakage-Sama mắt vẫn thâm quầng như trước.

Cô không biết, tại những ngày đêm không có bầu trời đầy sao cùng ánh sáng trong trẻo của ánh trăng, có một người con trai có mái tóc màu đỏ ngồi ở bên cạnh giường bệnh, tha thiết nắm chặt tay cô, dè dặt cẩn trọng tựa đầu vào bên cạnh người cô, khuôn mặt vùi vào chăn bông thật dày, chỉ chốc lát sau đó, liền vầng nhuộm ra một dấu vết ướt sũng nào đó.


/strong>

Những điều này cô đều không biết, cho nên sau mười bảy ngày, cô rốt cuộc cũng đã mở to mắt. Cô nhìn người đứng ở bên người cô, người con trai còn có chút suy sụp thở gấp, ngây ngẩn hỏi một câu:

Cậu… Là ai?”





y Haruhisa giấu ở trong chăn mền không tự giác được nắm chặt lại, thầm mắng bản thân một câu, sau đó vươn tay vòng ở cổ người trước mắt, cúi đầu hít một câu:

La La La…”



La La La?”







Ai biểu cô vừa mới mở mắt đã làm một trò đùa khiến người ta không yên lòng làm chi…




“Haruhisa…”
Cảm thụ được trong lòng bàn tay truyền đến rung động, Haruhisa nhẹ nhàng đáp lại:






m lại gọi tên anh thêm một chút nữa…”



La La La…”









Em đói bụng.”

Vừa dứt lời, bụng cô liền cực kì phối hợp kêu lên một tiếng.


Gaara nghe vậy, nửa thì dây dưa, nửa thì đùa giỡn cọ cọ cổ Haruhisa. Có thế này mới ngẩng đầu lên, xoay người, quét những người xung quanh liếc một cái.


hông khí trong phòng càng ngày càng thấp.



Ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một âm thanh gào lên hô to. Sau đó “Oành” một tiếng, cửa lớn phòng bệnh đã bị một lực kì lạ đâm thủng.


‘Anh trai râu mép’ làm gương đi trước chạy vọt vào, Kakashi đi theo sau hiện lên một mặt có lỗi.




Đi theo sau cuối cùng, Sakura một tay nâng hòm thuốc, dùng một cái tay rãnh rỗi khác, vô cùng quen thuộc đập trên đỉnh đầu của ‘anh trai râu mép’.






Thật sự không có bạo lực thì không chịu hợp tác…












Haruhisa, mau uống cái này đi.”





“Rất nguy hiểm, khi đó nếu như máu của cậu chỉ còn lại một giọt…”


< >Sakura dựng thẳng một đầu ngón tay lên.


Cứ coi như sư phụ tớ tự mình đến, cũng sẽ không cứu cậu được.”

< >Haruhisa nghe vậy, sửng sốt một chút.









Haruhisa mau lẹ tê dại nói lời cảm ơn, lại đổi lấy một cái ánh mắt đầy xem thường của đối phương.


“Nhiều máu như vậy! Cậu cũng thật là. Lúc đó tớ…”




Cây nấm Naruto ở góc xó lại nhảy đi lên.

Lúc đó em hiểu lầm chị, em còn tưởng rằng… Ai nha, nói tóm lại, thật sự vô cùng xin lỗi, em… “

uto!”



“Chuyện đã qua, không cần phải nhắc lại!”






Lúc đó, em cũng là do bi thương quá độ, không nhận thức được mọi việc, không suy nghĩ được gì hết…”



“Haruhisa, chị thật tốt…”



Ông trời ới ~, ông hãy sai người nào đó tới đem người này đá văng ra đi…











aruhisa phì cười, nhìn thoáng qua Gaara ở lại trong phòng bệnh.



Har uhisa nhìn vào Gaara đang đứng quay lưng về phía cô, thật lâu cũng không có nói chuyện. Cúi đầu suy xét một chút, xốc chăn trên người lên, đứng lên, chậm rãi bước tới hai bước:





“Đừng lộn xộn.”




Haruhisa lại ở Gaara trên người, nhẹ nhàng hôn lên môi của Gaara, nhỏ giọng nói.


ay ôm lấy thắt lưng cô cũng không có nới ra, mà là thuận thế đem cô ôm vào để cô ngồi ở trên đầu gối hắn. Haruhisa áp thấp người, nằm ở trên bờ vai của Gaara, lại nói một câu:

Em là do hôn mê nên mới nói như vậy.”





N ay tại lúc cái trống ở trong lòng Haruhisa càng ngày càng đánh vang, là lúc cô bỗng nhiên nghe thấy âm thanh mát rượi của Gaara, ở bên tai cô mơ hồ vang lên:

Vậy em lại hôn anh thêm một lần nữa.”





m…”





Ừm… Hoặc là một cái gì đó nghĩ lại mà thấy sợ…








Ừ, anh đã có lo lắng một chút…”

***************************** *******


Tiểu đội Kakashi rốt cuộc phải trờ về Konoha.


Từ ngày đó, lúc cứu Gaara trở về, tiểu đội của Might Guy cũng đã trở về trước. Trước khi đi, hiếm khi thấy được dáng vẻ con gái của Tenten rơi nước mắt. Mà tiểu đội của Kakashi lại bởi vì Sakura muốn ở lại chiếu cố ba người bệnh nặng.




ư vậy bọn họ cũng cần phải trở về.

kura cẩn thận dặn dò các hạng mục công việc cần chú ý, lại để lại các phương pháp phối thuốc, dặn dò cả ngàn lần phải uống thuốc thời hạn, không được cúp cua thuốc, có thế này mới an tâm quay về đội.





aara gật đầu:



Từ lúc lên làm Kazekage, cái giơ tay nhấc chân của người nào đó trong lúc đó, khí thế liền càng tăng lên cao.

Ha ~ Gaara, tớ sẽ chờ đợi cậu đến cứu đấy!”







< >Ở dưới sự chứng kiến của mọi người xung quanh, hai bàn tay đã chạm vào nhau, giống như đã ký một khế ước nào đó…




Haruhisa thừa dịp khi mọi người, đại đa số đều một mặt cảm khái, lặng lẽ hướng Sakura vẫy tay.

S akura đã đi tới:





Cái kia, phong ấn của tớ… Cái quyển trục kia, có có thấy nó ở đâu không?”

Ngày đó khi cô vừa tỉnh lại, liền phát hiện cái quyển trục kia không thấy đâu.






Cái kia à, Chiyo bà bà đã sớm cầm đi.”







H aruhisa giương miệng, lại hỏi không ra đến.











g>Sakura chậm rãi nói ra vài chữ này.


Sakura, nếu cậu không mau đến đây, tớ sẽ cùng Kakashi-Sensei đi trước đó!”



akura vỗ vỗ Haruhisa còn đang ngẩn người, cuối cùng nói một câu:

Nên nhớ được sẽ không thể quên, nên quên sẽ không nhớ được. Mà tớ… Hửm? Ngày đó đến cùng đã xảy ra chuyện gì?”













Để ý chứ ~ làm sao lại không để ý ~ cho dù không để ý tới người nào đó cũng sẽ không thể không để ý tới anh ~ “

Cô làm sao đã quên mất, về cái đề án “không tức giận” kia, người nào đó còn đang lo lắng trong lòng.





c theo đường đi, thôn dân lui tới, đủ mọi loại ánh mắt giống như ra-đa định vị, chính xác phóng tới trên hai người bọn họ.

ay từ đầu, Haruhisa còn có thể miễn cưỡng duy trì chống đỡ, nhưng càng về sau, thật sự không thể chống đỡ được nữa, đành phải chôn đầu vào bả vai của Gaara. Một gương mặt nhỏ nhắn đang dần dần phát triển thành trái cà chua.

A, đúng rồi, xem chút nữa cô đã quên mất.