Chương 68: Tình huống mới & tình huống ngoài ý muốn
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit+Beta: Lã Thiên Di
—— cô chỉ biết, trời sinh cho cô mệnh lao lực vất vả.
****************************** ****
H aruhisa nhìn chằm chằm vào bàn tay đang cầm cánh gà của ông chú, ngay cả ánh mắt cũng chịu không được nháy một chút.
on nhóc kia, không phải mới vừa còn bộ dạng khẩn cấp sao, vì sao hiện tại lại không bắt đầu nóng nảy ăn đi.
, cháu nhìn chú ăn trước.”
< g>Haruhisa có lệ nói một câu, toàn bộ lực chú ý đều tập trung ở trên người ông chú… Cái cổ đã ở ngoài bộ phận, nhìn như vậy, cái mặt được che kín kia nhất định không thể bỏ qua.
N gười đàn ông trung niên dở khóc dở cười, con nhóc kia, thật sự là…
a không ăn cái này, chính là do nhìn thấy trong tay nhóc cầm nhiều quá, giúp nhóc lấy một chút mà thôi.”
Con mắt của người đàn ông trung niên hơi đổi, một mặt thản nhiên nói.
Phạch…” Dường như đã sớm đoán trước được loại tình huống này, Haruhisa cũng không theo khuôn khổ, nửa con mắt khẽ đảo, cắn một mồm to lên xiên thịt, bắt đầu ăn một cách ngấu nghiến.
Nhìn khuôn mặt phình lên của người con gái, ánh mắt của người đàn ông trung niên hơi cong lên, nhẹ nhàng bật cười. Sau đó giống như đang nghĩ tới cái gì đó, thu lại ý cười ở trong mắt, thay vào đó là một vẻ mặt căm giận bất mãn ——
Hừ! Cái thằng nhóc chết tiệt kia, đã đến bây giờ rồi lại còn dám chưa đến đây tìm con bé…
Ông chú, sao chú lại ở chỗ này?”
Người đàn ông trung niên vô ý thức huých chạm vào cằm, lưa chọn kỹ lưỡng và tung ra một đáp án không mắc lỗi nào.
ườn mặt Haruhisa ‘tựa tiếu phi tiếu’ nhìn người bên cạnh liếc mắt một cái, gật đầu.
gười bán hàng hét lên rao hàng cùng với âm thanh của mọi người trả giá, lẫn lộn ở cùng một chỗ, vô cùng náo nhiệt, nhưng không làm cho người ta cảm thấy ồn ào.
H i người cứ như vậy vừa đi, một bên tán gẫu câu được câu không.
Haruhisa thường thường có hứng thú cầm lấy mặt hàng trên quán nhỏ bên đường, hỏi giá cả một chút. Nếu thích hợp thì mua, không thích hợp liền mỉm cười, lại để về chỗ cũ.
M t đường đi xuống đến, lại có thể cũng mua không ít này nọ.
gười hầu” che mặt nhìn người con gái ở trước mặt, trong tay cầm đầy mấy món ăn vặt, lại cúi đầu nhìn trong tay của mình đầy những hàng tạp hóa lộn xộn. Không tiếng động thở dài, sau đó lại cam tâm tình nguyện đi theo sau.
“Rột rột rột…”
Cháu… Cháu đói bụng.”
Người đàn ông trung niên gật đầu, nhìn bốn phía xung quanh, chỉ vào tấm biển “Dango” [1] ng> của cửa tiệm cách đó không xa:
[1] Dango (団 /a>Đoàn tử) là một loại bánh trôi của ẩm thực Nhật Bản được làm từ bột gạo (mochiko), tương tự như bánh dày Nhật Bản mochi ( bính). Bánh này thường được ăn với trà xanh. Dango được ăn quanh năm, tuy nhiên theo truyền thống mỗi giai đoạn nhất định trong năm sẽ ăn một loại dango khác nhau. Người ta thường ghim 3, 4 viên dango vào que tre.
Cái kia thế nào?”
Thế nào, không thích à?”
Người đàn ông trung niên sững sờ, sau đó ngửa đầu nở nụ cười:
“Hừ! Ai là đồ đệ của chú chứ.”
A… Này này, còn có cái này.”
… Nhiều như vậy?”
Ách…”
“Ừ… Trước kia rất thích.”
Người đàn ông trung niên tạm dừng một chút, lúc này mới tiếp lời.
Trước kia thật sự rất thích. Sau này… lại không có cơ hội được ăn nữa rồi…”
Ừm ~ hiện tại có cơ hội, nhanh ăn đi.”
[2] có nhân đậu đỏ lên, bỏ vào trong miệng, chậm rãi bắt đầu ăn.
[ ] Anko Dango
Haruhisa hiển nhiên là đối kia một mâm dango đủ màu sắc nổi lên hứng thú, lúc này chính là cẩn thận nhìn trái nhìn phải quan sát.
m… Hanami Dango. (Hoa kiến đoàn tử: Nhìn thấy hoa)
< strong>[3] Hanami Dango
H g, xanh, trắng, ba màu tổ hợp lại, là phần dango trong truyền thuyết mà thiếu gia Uchiha yêu thích nhất…
Cũng đúng, có đôi khi yêu thích nhất cũng không có nghĩa là đặc biệt nhất.
ặp đôi vợ chồng khi nhìn thấy ông chú che mặt đi theo phía sau Haruhisa, dường như lắp bắp kinh hãi, lại cho nhau cái nhìn nhau, lại cũng không có hỏi cái gì nhiều.
Haruhisa chỉ cảm thấy buồn cười. Hai vợ chồng bọn họ nghĩ gì cô đương nhiên biết, mặc dù cũng không có chuyện gì lớn cho lắm, dù sao chỉ là một người không có quan hệ gì mà thôi. Nhưng… cô không nghĩ để cho người khác có hiểu lầm như vậy.
Haruhisa ngắn gọn làm cái giới thiệu.
“A ~ “
Hai vợ chồng đồng thời làm ra trạng thái bỗng nhiên hiểu ra.
ch… Sư phụ có muốn trọ lại ở nơi này không? Lại chuẩn bị thêm một phòng đi?”
aruhisa ngửi mùi hương trà nóng tản ra từng đợt, nhíu nhíu đầu mày.
ừm… Hương vị kỳ quái.
Hôm nay ăn nhiều như vậy, nhóc còn không mau uống chút trà để tiêu hóa đi?”
Kỳ quái, rõ ràng hôm nay cô đã ăn rất nhiều này nọ, hiện tại lại có hơi đói bụng một chút…
“Ông… Sư phụ, con đi ngủ trước trước đây, người ngồi uống trà đi, nhớ uống nhiều một chút.”
Lại ngáp to một cái, Haruhisa xoa xoa ánh mắt, đi lảo đảo hướng phòng mình.
***************************** *******
Làng Cát, ngoài cửa văn phòng Kazekage.
Hai nhẫn giả ‘ngươi thúc, ta đẩy’, ai cũng không dám đi đến trước gõ cửa. Cuối cùng, lại vẫn là một âm thanh “Đi vào” thanh lãnh trầm thấp từ trong cửa truyền đến, hai người kia đồng thời rùng mình, có thế này mới cúi nửa đầu, mở cửa đi vào.
aara ngồi ở ghế tựa, hai tay để ở trước bàn, nhìn chăm chú gắt gao vào hai Ninja đứng chung một chỗ, có ý đồ sưởi ấm cho nhau, nhẹ nhàng hít một hơi:
Có cái gì tin tức sao?”
Một văn phòng to như vậy cứ yên tĩnh một cách quỷ dị đi xuống. Thật lâu sau, Gaara mới mở miệng thêm một lần nữa:
Hai nhẫn giả nhìn nhau.
“Đây là tin tức từ buổi chiều ngày hôm qua cho đến bây giờ, là tin tức duy nhất có thể xác nhận sao?”
“Như vậy, cô ấy không có ở cùng với Naruto…”
< ng>Hai nhẫn giả nhìn Kazekage-Sama tôn kính của bọn họ hơi hơi cúi đầu, tự nhủ nói một câu gì đó. Sau đó, độ ấm ở trong toàn bộ văn phòng bắt đầu có kì tích đột nhiên tăng lên.
ếu chỉ có một mình Haruhisa, như vậy cô ấy hẳn không thể đi xa.
Ga ara suy nghĩ cẩn thận, lại mở miệng một lần nữa:
“Vâng.”
************************** *********
Sáng sớm hôm sau, Haruhisa có chút buồn rầu nhìn bữa sáng đặt ở trên bàn, nửa ngày cũng không cầm chiếc đũa lên.
ỳ quái, bữa sáng này rõ ràng làm rất thơm, còn có cô luôn luôn đều rất thích, lại rất lâu cũng chưa có ăn qua cá. Nhưng, vì sao một chút cô cũng đều không muốn ăn đâu…
ruhisa thẳng thắn buông chiếc đũa xuống, trả lời.
, buổi sáng ta có đi mua cái này, nếu nhóc không muốn ăn sáng, có muốn ăn chút đồ ăn vặt này không?”
Ông chú che mặt gật gật đầu, từ trong lòng lấy ra một cái túi giấy.
Ngay sau đó, chính là một chút mê man ngu muội ‘trời trăng không sáng nổi’ nôn điên cuồng.
Haruhisa từ trong toilet đi ra, ông chú che mặt liền đứng ở ngay trước cửa, vô cùng nghiêm túc nhìn cô.
ng…” Haruhisa vừa muốn mở miệng, lại bị âm thanh vô cùng âm u của ông chú làm cho phát hoảng.
“Thằng nhóc kia chết tiệt kia có phải đang ờ Làng Cát không?!”
“Hả?”
Haruhisa không hiểu ra sao, cái gì mà thằng nhóc? Thằng nhóc chết tiệt nào?
Ta phải đi làm thịt hắn ngay!”
Cũng không chờ Haruhisa trả lời, ông chú che mặt liền xoay người, một bộ dáng lập tức sẽ liều mạng lao ra đi tìm người.
“Ông chú!”
ắn đều đối với nhóc như vậy…, lại có thể lâu như vậy cũng không tới tìm nhóc?! Vậy còn muốn giữ hắn làm cái gì?! Đứa bé không có cha này ta cũng có thể nuôi nó lớn!”
Ách… A… Hử… Éc…
T rong nháy mắt, trong óc Haruhisa hiện lên vô số vấn đề. Chỉ tiếc, sự kiện quan trọng trước mắt nhất lại là một sự kiện khác.
****************************** ****
H aruhisa nhìn chằm chằm vào bàn tay đang cầm cánh gà của ông chú, ngay cả ánh mắt cũng chịu không được nháy một chút.
on nhóc kia, không phải mới vừa còn bộ dạng khẩn cấp sao, vì sao hiện tại lại không bắt đầu nóng nảy ăn đi.
, cháu nhìn chú ăn trước.”
< g>Haruhisa có lệ nói một câu, toàn bộ lực chú ý đều tập trung ở trên người ông chú… Cái cổ đã ở ngoài bộ phận, nhìn như vậy, cái mặt được che kín kia nhất định không thể bỏ qua.
N gười đàn ông trung niên dở khóc dở cười, con nhóc kia, thật sự là…
a không ăn cái này, chính là do nhìn thấy trong tay nhóc cầm nhiều quá, giúp nhóc lấy một chút mà thôi.”
Phạch…” Dường như đã sớm đoán trước được loại tình huống này, Haruhisa cũng không theo khuôn khổ, nửa con mắt khẽ đảo, cắn một mồm to lên xiên thịt, bắt đầu ăn một cách ngấu nghiến.
Hừ! Cái thằng nhóc chết tiệt kia, đã đến bây giờ rồi lại còn dám chưa đến đây tìm con bé…
Ông chú, sao chú lại ở chỗ này?”
ườn mặt Haruhisa ‘tựa tiếu phi tiếu’ nhìn người bên cạnh liếc mắt một cái, gật đầu.
gười bán hàng hét lên rao hàng cùng với âm thanh của mọi người trả giá, lẫn lộn ở cùng một chỗ, vô cùng náo nhiệt, nhưng không làm cho người ta cảm thấy ồn ào.
H i người cứ như vậy vừa đi, một bên tán gẫu câu được câu không.
M t đường đi xuống đến, lại có thể cũng mua không ít này nọ.
gười hầu” che mặt nhìn người con gái ở trước mặt, trong tay cầm đầy mấy món ăn vặt, lại cúi đầu nhìn trong tay của mình đầy những hàng tạp hóa lộn xộn. Không tiếng động thở dài, sau đó lại cam tâm tình nguyện đi theo sau.
“Rột rột rột…”
Cháu… Cháu đói bụng.”
[1] Dango (団 /a>Đoàn tử) là một loại bánh trôi của ẩm thực Nhật Bản được làm từ bột gạo (mochiko), tương tự như bánh dày Nhật Bản mochi ( bính). Bánh này thường được ăn với trà xanh. Dango được ăn quanh năm, tuy nhiên theo truyền thống mỗi giai đoạn nhất định trong năm sẽ ăn một loại dango khác nhau. Người ta thường ghim 3, 4 viên dango vào que tre.
Cái kia thế nào?”
Thế nào, không thích à?”
A… Này này, còn có cái này.”
… Nhiều như vậy?”
Ách…”
Trước kia thật sự rất thích. Sau này… lại không có cơ hội được ăn nữa rồi…”
Ừm ~ hiện tại có cơ hội, nhanh ăn đi.”
[ ] Anko Dango

Haruhisa hiển nhiên là đối kia một mâm dango đủ màu sắc nổi lên hứng thú, lúc này chính là cẩn thận nhìn trái nhìn phải quan sát.
m… Hanami Dango. (Hoa kiến đoàn tử: Nhìn thấy hoa)
< strong>[3] Hanami Dango

H g, xanh, trắng, ba màu tổ hợp lại, là phần dango trong truyền thuyết mà thiếu gia Uchiha yêu thích nhất…
ặp đôi vợ chồng khi nhìn thấy ông chú che mặt đi theo phía sau Haruhisa, dường như lắp bắp kinh hãi, lại cho nhau cái nhìn nhau, lại cũng không có hỏi cái gì nhiều.
Hai vợ chồng đồng thời làm ra trạng thái bỗng nhiên hiểu ra.
ch… Sư phụ có muốn trọ lại ở nơi này không? Lại chuẩn bị thêm một phòng đi?”
aruhisa ngửi mùi hương trà nóng tản ra từng đợt, nhíu nhíu đầu mày.
ừm… Hương vị kỳ quái.
Hôm nay ăn nhiều như vậy, nhóc còn không mau uống chút trà để tiêu hóa đi?”
aara ngồi ở ghế tựa, hai tay để ở trước bàn, nhìn chăm chú gắt gao vào hai Ninja đứng chung một chỗ, có ý đồ sưởi ấm cho nhau, nhẹ nhàng hít một hơi:
Có cái gì tin tức sao?”
Hai nhẫn giả nhìn nhau.
“Đây là tin tức từ buổi chiều ngày hôm qua cho đến bây giờ, là tin tức duy nhất có thể xác nhận sao?”
“Như vậy, cô ấy không có ở cùng với Naruto…”
< ng>Hai nhẫn giả nhìn Kazekage-Sama tôn kính của bọn họ hơi hơi cúi đầu, tự nhủ nói một câu gì đó. Sau đó, độ ấm ở trong toàn bộ văn phòng bắt đầu có kì tích đột nhiên tăng lên.
ếu chỉ có một mình Haruhisa, như vậy cô ấy hẳn không thể đi xa.
Ga ara suy nghĩ cẩn thận, lại mở miệng một lần nữa:
************************** *********
ỳ quái, bữa sáng này rõ ràng làm rất thơm, còn có cô luôn luôn đều rất thích, lại rất lâu cũng chưa có ăn qua cá. Nhưng, vì sao một chút cô cũng đều không muốn ăn đâu…
ruhisa thẳng thắn buông chiếc đũa xuống, trả lời.
, buổi sáng ta có đi mua cái này, nếu nhóc không muốn ăn sáng, có muốn ăn chút đồ ăn vặt này không?”
ng…” Haruhisa vừa muốn mở miệng, lại bị âm thanh vô cùng âm u của ông chú làm cho phát hoảng.
Haruhisa không hiểu ra sao, cái gì mà thằng nhóc? Thằng nhóc chết tiệt nào?
Ta phải đi làm thịt hắn ngay!”
ắn đều đối với nhóc như vậy…, lại có thể lâu như vậy cũng không tới tìm nhóc?! Vậy còn muốn giữ hắn làm cái gì?! Đứa bé không có cha này ta cũng có thể nuôi nó lớn!”
T rong nháy mắt, trong óc Haruhisa hiện lên vô số vấn đề. Chỉ tiếc, sự kiện quan trọng trước mắt nhất lại là một sự kiện khác.