Chương 15

Chuyển ngữ: Trầm Yên

......... .............................. ...........

Cái gọi là "Dẫn Linh Nhập Thể" ấy vậy mà giống hệt công pháp nhập môn hắn xem được ở Tiên Thuật Quán lúc trước, có điều cuốn này miêu tả càng chi tiết dễ hiểu hơn.

Hồi còn bé, Sở Tê từng vì không kiếm được đồ ăn mà tình cờ lần mò ra một phương pháp điều tức có thể giúp hắn sống sót suốt một tháng dưới tình trạng không uống một giọt nước.

Cực kỳ giống "Dẫn Linh Nhập Thể" này.

Lần trước Sở Tê vội vã muốn bắt thần, không kiên nhẫn xem hết. Lúc này nhận được quyển sách Thần quân tự mình tặng cho hắn liền không học hành qua quýt nữa, nghiêm túc vận khí đủ một vòng.

Một canh giờ sau, quyển sách trước mặt Sở Tê bị lật sang phần sau -- Hóa Hư Thành Thật.

br>
Thước trong tay biến mất không dấu vết. Thần quân nhận lấy cành mai theo ý hắn, đặt ngọn cành lên ngọn lửa trên đầu ngón tay hắn.

Cành khô xám xịt lập tức biến thành sắc màu rực rỡ. Lửa bùng lên, Thần quân cầm cành mai, chỉ thấy ngọn lửa kia tựa nụ hoa, nhanh chóng bay ra ngoài trước mặt y, tầng tầng lớp lớp tỏa ra từ đầu cành, thành hình một cây mai cực kỳ diễm lệ.

"Hóa Hư Thành Thật." Sở Tê thu hồi ngọn lửa nơi đầu ngón tay, kiêu ngạo ưỡn ngực: "Thích không?"

< r>
Hắn hỏi Thanh Thủy: "Ngươi có thể cho ta một vũ khí phòng thân không?"

"Ngươi đi theo ta thì sẽ không gặp chuyện gì." Tuy rằng Thanh Thủy không thể nào thích hắn, nhưng Thần tôn trên cao, hắn ta vẫn sẽ cho sói con đủ mặt mũi.

Ngày ấy rời khỏi sơn động, tất cả đồ đạc của Sở Tê vẫn còn bên trong, bao gồm cả thanh đoản kiếm phòng thân kia. Hắn không thích người ta bảo vệ, cũng không thể nào tạo thành thói quen.

Sở Tê cúi đầu sờ lên thuốc trị thương treo bên hông.

Lần xuống núi này không biết liệu có gặp bẫy rập gì không. Thanh Thủy không thích hắn, đám ngỗng lớn cũng không thích hắn, hắn muốn chuẩn bị sẵn sàng trước.

Đoàn người nhanh chóng băng qua vực sâu. Dọc đường Thính Phong luôn nói chuyện với Thanh Thủy, thảo luận những điều thú vị trong thành. Những đệ tử khác cười phụ họa, đều nói về chuyện lý thú gặp được trong hai ngày xuống núi.

Sở Tê đi bên cạnh Thanh Thủy, không hòa nhập được vào cuộc trò chuyện, cũng khinh thường xen vào. Tuy nhìn đang trong đám người, nhưng lại không giao lưu bất kỳ câu nào với người khác, nghiễm nhiên hình thành trạng thái ngăn cách với bọn họ.

Một con ngỗng nói: "Hôm nay chúng ta đã bàn sẽ đến hiệu sách chọn tranh chữ cho Tiên quân, các ngươi có thể đừng nghĩ tới chuyện ăn nhậu chơi bời hay không?"

"Nói có lý." Thính Phong lập tức cười, sau đó liếc qua Sở Tê, hỏi: "Vậy hắn phải làm sao bây giờ?"