Chương 13

Du Lệ vẫn còn tưởng mình đang nằm mơ. Nhưng nhìn chung quanh tối đen, cảnh thế giới trong mơ tuy ngập tràn sương mù nhưng trước giờ không tối đen. Còn cái bàn tay lạnh băng đang vuốt ve trên cổ nữa, giống y thi thể vậy.



Ba ng một tiếng, tay cô đánh mạnh lên cánh tay lạnh băng kia, như đập phải thứ đồ vật cứng gì đó, đau đến mức tay cô tê dại.



T rong bóng đêm, cô chỉ nhìn thấy một bóng đen lướt qua.

D u Lệ nhanh tay bật đèn đầu giường lên, trong nháy mắt cả gian phòng sáng rực.





M t trận gió đêm lạnh thổi tới, Du Lệ giật mình, ngẩng đầu nhìn lại phát hiện ra cửa sổ mở rộng.













Cô lấy di động ra, phát hiện đã là ba giờ sáng, cách bình minh còn mấy tiếng đồng hồ nữa, nhưng mà bị màn lúc trước dọa cho không còn buồn ngủ nữa.




Đó là nửa tháng trước, lại nằm mơ lần nữa, nhưng mà nếu không phải người đàn ông trong mơ đẩy cô một cái, làm cô bừng tỉnh, chỉ e cái người lẩn vào trong phòng cô sẽ làm cái gì đó khiến cô không kịp phản ứng, không rõ sẽ xảy ra chuyện gì nữa.














Trợ lý Trịnh nghe xong mà vẫn thấy sợ nhưng lửa giận trong lòng vẫn không giảm, mắng, ‘Tại sao lại vậy chứ? Chẳng lẽ là đồ háo sắc nào sao? Tính an toàn của tòa lâu đài cổ này kém quá, đến lầu ba cũng không cản được đồ háo sắc” Với nhan sắc của nghệ sỹ nhà mình, cô nàng tin rằng kẻ lẩn vào phòng là đồ háo sắc.








Du Lệ nhớ tới cánh tay lạnh băng kia, trong lòng cũng thấy lạ, chuyện này vô cùng bất bình thường, không muốn nghĩ lung tung, bảo, ‘Trước đừng tiết lộ, chúng ta tìm Chử Hiệt, để anh ấy đến xem xem sao”




T ợ lý Trịnh cũng biết bộ phim “Bí Cảnh” chưa khởi động bấm máy, lại nháo ra chuyện gì quả thực không ổn, nghệ sỹ nhà mình không phải là mấy diễn viên chính kia, đều có địa vị, dù có làm loạn cỡ nào thì đạo diễn vẫn nể mặt họ.

ưng trong lòng cô nàng vẫn thấy tức, cũng vô cùng lo lắng, trong lúc Du Lệ ăn sáng, chạy vội đi tìm Chử Hiệt.



D o đoàn làm phim vào ở nên sáng sớm lâu đài cổ rất náo nhiệt.

Trong Bữa sáng, Du Lệ phát hiện ngoài Alger Guzman ra, đạo diễn Robert Dessein và mấy diễn viên chính đều có mặt.




V o lúc Du Lệ tới, nam chính Luda Holson chào cô, hỏi, “Tối qua tiểu thư Du ngủ ngon chứ?’





u Lệ cũng cười, bảo, “Anh có thể gọi tôi là Anita, đây là tên tiếng Anh của tôi”





Sau khi Du Lệ ngồi xuống, nữ số 2 Shiya Keyness cũng vào nhà ăn, không rõ có phải ảo giác của cô không, Du Lệ phát hiện ra lúc nữ số 2 tiến vào, hình như có liếc mắt nhìn cô một cái.


u Lệ làm ra vẻ không có chuyện gì cười đáp lại.





Sau khi đạo diễn nói xong, thì rời đi, còn lại phó đạo diễn ở lại, cùng họ đi dạo quanh lâu đài cổ.

i tới chuyện đi dạo lâu đài cổ, Marisa Gibson lòng đầy không vui, hỏi, “Có cần phải đi lên núi không?’

Mặt mập của phó đạo diễn cười giống y phật Di Lặc, nói vô cùng khách sáo, “Nếu tiểu thư Gibson mệt thì có thể không đi’












Ma risa Gibson thấy thế cũng sửa lại lời bảo, “Tôi đây cũng đi, hôm qua bị dọa cho, nên cũng chưa nhìn kỹ hoàn cảnh trang viên thế nào cả’













Du Lệ đi ở giữa đám đông, mỉm cười lắng nghe họ nói chuyện, chưa dám xen vào nói gì.

L c đi ngang qua một vườn hồng, cô không kìm được dừng bước, hơi hơi cúi người, nhìn vào một đóa hồng trên cành.









Du Lệ kinh ngạc nhìn anh ta, bất giác không biết phản ứng thế nào.