Chương 14
Luda Holson thấy phản ứng của cô, đột nhiên phì cười, nụ cười đầy sảng khoái, “Ha ha, tôi nói đùa đó! Anita, cô bị dọa rồi sao?”
< ọa con mẹ anh đó, chỉ muốn tẩn cho anh ta một trận thôi!
Tiếp đó, Du Lệ lại tiếp tục đi dạo trang viên cùng mọi người, cũng được phó đạo diễn giải thích hoàn cảnh trang viên, phó đạo diễn cũng làm hết phận sự mà giải thích một ít cảnh cần đóng từ lúc tuyển dụng cho đến cảnh tượng, phối kết hợp với hoàn cảnh trang viên.
hía sau lâu đài cổ có đường đi thẳng lên rừng cây, quanh co khúc khuỷu, vòng quanh đám rừng cây lớn bên trong.
Phó đạo diễn dẫn mọi người đến đây, sắc mặt Marisa Gibson lập tức trở nên khó coi, cô ta cố ép giọng hỏi phó đạo diễn, “Jim, chúng ta phải vào trong núi sao?”
Luda Holson là một vị tính rất tốt, nhận lời ngay.
Tiếp đó cả đoàn đông đảo đi ào ào vào rừng cây phía sau lâu đài cổ.
m nay không có mặt trời, trời đầy mây, ánh sáng trên đỉnh đầu bị tán cây rộng dày che cả, trong rừng hơi tối, cây cỏ chung quanh mọc nhiều, lộ ra một hơi thở lạnh lẽo ập vào trước mặt, lại càng thêm âm u khó nói.
hưng hôm nay người lên núi đông hơn hôm qua, khiến núi rừng vốn yên tĩnh lại náo nhiệt hơn.
ường đi trên núi không dễ, hơn nữa lại đi sâu vào tận trong rừng, chung quanh là tầng cây cối cao to, khó phân biệt phương hướng, rất dễ lạc đường.
May là mọi người đã sớm có chuẩn bị, đánh ký hiệu ven đường, phó đạo diễn Jim cũng đã làm tốt mọi việc, cũng khá hiểu biết nơi này, nói một số nơi cho họ nghe.
Có rất nhiều diễn viên không ngờ được là đường đi càng ngày càng khó, vì đại đa số đều đi giầy cao gót nên bất giác cứ oán giận liên tục.
u Lệ không kìm được liếc mắt nhìn cô ta một cái.
hỉ cái liếc mắt này, lại phát hiện ra Shiya Keyness đang nhìn gì đó, bộ dạng có vẻ rất chăm chú, hai mắt sáng lập lòe khác thường. Du Lệ nhìn theo, thì thấy đan xen trong bóng cây, không rõ từ lúc nào, thế nhưng xuất hiện những bóng đen hỗn độn, lúc ẩn lúc hiện trong từng cây, nếu không để ý rất khó phát hiện.
u Lệ không kìm được thầm đi lùi lại, định cách xa cô ta một ít.
N ưng lùi lại bước này, lại phảng phất như rời khỏi đám đông vậy, trong nháy mắt bị một luồng sương đen từ dưới đất trồi lên nuốt sạch, kéo cô vào trong bóng tối vô tận.
arisa, cái gì cũng không có, đừng vội”
“Các vị, phía trước có một chỗ nghỉ, đi mấy phút thì tới rồi”
Không rõ đi bao lâu, phía trước truyền đến tiếng người.
Trong lòng Du Lệ vui vẻ, chạy nhanh tới chỗ có tiếng nói. Rồi nhanh chóng, cô nghe rõ có mấy tiếng nói chuyện với nhau,
“…… Là anh sao? Anh một con quỷ hút máu tới đây làm cái gì?”
< >“Lời này hẳn là tôi nên hỏi các người mới đúng, theo tôi thấy, một nhân viên thần chức, một loại ma hút máu! Các ngươi thế mà dám liên hợp lại? Chẳng nhẽ Giáo đình lại sa đọa đến vậy?”
“…….”
“ Xem ra ta đoán đúng rồi”
Những âm thanh đó nhanh chóng trở nên nghe không rõ, Du Lệ không kìm được định tiến lên một bước, muốn nghe cho rõ hơn.
ột nhiên, nghe thấy một tiếng hét to truyền tới, “Ai?”
Rõ ràng chung quanh tối đen, cô vốn không thấy rõ toàn cảnh, nhưng với những người đó mà nói, lại không lo lắng, có tiếng chân với tiếng gió xen lẫn tiến gần, cô căng cứng người, theo bản năng xoay người bỏ chạy.
Du Lệ hơi run lên, không rõ thứ đồ đó chọc vào người sẽ cảm giác thế nào nữa. Cô bò nhanh, bất chấp ngã trầy sướt đầu gối, chạy trốn rất nhanh.
Thanh âm đằng sau càng ngày càng gần, có tiếng xé gió vút bên tai, trong lúc cô khẩn trương run rẩy đổ mồ hôi, trong bóng tối xuất hiện một đôi tay, ôm ngang lấy cô, một bàn tay dày rộng bịt miệng cô lại, ôm cô lẩn nhẹ vào sâu trong bóng tối.
< ọa con mẹ anh đó, chỉ muốn tẩn cho anh ta một trận thôi!
hía sau lâu đài cổ có đường đi thẳng lên rừng cây, quanh co khúc khuỷu, vòng quanh đám rừng cây lớn bên trong.
Phó đạo diễn dẫn mọi người đến đây, sắc mặt Marisa Gibson lập tức trở nên khó coi, cô ta cố ép giọng hỏi phó đạo diễn, “Jim, chúng ta phải vào trong núi sao?”
Tiếp đó cả đoàn đông đảo đi ào ào vào rừng cây phía sau lâu đài cổ.
m nay không có mặt trời, trời đầy mây, ánh sáng trên đỉnh đầu bị tán cây rộng dày che cả, trong rừng hơi tối, cây cỏ chung quanh mọc nhiều, lộ ra một hơi thở lạnh lẽo ập vào trước mặt, lại càng thêm âm u khó nói.
hưng hôm nay người lên núi đông hơn hôm qua, khiến núi rừng vốn yên tĩnh lại náo nhiệt hơn.
ường đi trên núi không dễ, hơn nữa lại đi sâu vào tận trong rừng, chung quanh là tầng cây cối cao to, khó phân biệt phương hướng, rất dễ lạc đường.
Có rất nhiều diễn viên không ngờ được là đường đi càng ngày càng khó, vì đại đa số đều đi giầy cao gót nên bất giác cứ oán giận liên tục.
u Lệ không kìm được liếc mắt nhìn cô ta một cái.
hỉ cái liếc mắt này, lại phát hiện ra Shiya Keyness đang nhìn gì đó, bộ dạng có vẻ rất chăm chú, hai mắt sáng lập lòe khác thường. Du Lệ nhìn theo, thì thấy đan xen trong bóng cây, không rõ từ lúc nào, thế nhưng xuất hiện những bóng đen hỗn độn, lúc ẩn lúc hiện trong từng cây, nếu không để ý rất khó phát hiện.
u Lệ không kìm được thầm đi lùi lại, định cách xa cô ta một ít.
N ưng lùi lại bước này, lại phảng phất như rời khỏi đám đông vậy, trong nháy mắt bị một luồng sương đen từ dưới đất trồi lên nuốt sạch, kéo cô vào trong bóng tối vô tận.
arisa, cái gì cũng không có, đừng vội”
Không rõ đi bao lâu, phía trước truyền đến tiếng người.
“…… Là anh sao? Anh một con quỷ hút máu tới đây làm cái gì?”
< >“Lời này hẳn là tôi nên hỏi các người mới đúng, theo tôi thấy, một nhân viên thần chức, một loại ma hút máu! Các ngươi thế mà dám liên hợp lại? Chẳng nhẽ Giáo đình lại sa đọa đến vậy?”
“ Xem ra ta đoán đúng rồi”
Những âm thanh đó nhanh chóng trở nên nghe không rõ, Du Lệ không kìm được định tiến lên một bước, muốn nghe cho rõ hơn.
ột nhiên, nghe thấy một tiếng hét to truyền tới, “Ai?”
Rõ ràng chung quanh tối đen, cô vốn không thấy rõ toàn cảnh, nhưng với những người đó mà nói, lại không lo lắng, có tiếng chân với tiếng gió xen lẫn tiến gần, cô căng cứng người, theo bản năng xoay người bỏ chạy.
Du Lệ hơi run lên, không rõ thứ đồ đó chọc vào người sẽ cảm giác thế nào nữa. Cô bò nhanh, bất chấp ngã trầy sướt đầu gối, chạy trốn rất nhanh.
Thanh âm đằng sau càng ngày càng gần, có tiếng xé gió vút bên tai, trong lúc cô khẩn trương run rẩy đổ mồ hôi, trong bóng tối xuất hiện một đôi tay, ôm ngang lấy cô, một bàn tay dày rộng bịt miệng cô lại, ôm cô lẩn nhẹ vào sâu trong bóng tối.