Chương 193
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tháng mười một dương lịch, đang là mùa thu vàng, lúa vàng rực của nhà lão Chu cũng tới lúc có thể thu hoạch rồi, nước trong ruộng đã tháo cạn khô mấy ngày trước rồi, con cua cũng cơ bản đã bắt hết rồi.
Sáng sớm thứ bảy hôm nay, mọi người liền cầm theo liềm đi ruộng lúa, hai ngày cuối tuần này trên Ngưu Vương trang nhiều người làm việc, vì thế lão Chu liền chọn thời gian lúa ở tại hai ngày này.
ái liềm
“T ớc từ từ! Chúng ta chụp hai tấm hình trước!”. Lúc này La Mông vội vàng liền đi lên núi.
Sao? Lúa này không phải để dành tự chúng ta ăn hả?’. Hầu mập đang ở bờ ruộng gặm bánh bao, thấy lão Chu cầm máy chụp hình lên, lập tức liền có cảm giác nguy cơ rồi.
Cài này tôi sao không biết chứ?”. Bàn tử nói, cơm vẫn là gã làm mà. “Xay bột cháo kia làm quái gì?”.
Bởi vì ô nhiễm môi trường cùng với một ít thương nhân mất nhân tính, hiện tại rất nhiều cha mẹ trẻ đều cực kỳ lo lắng vấn đề an toàn thực phẩm của con cái nhà mình, Ngưu Vương trang bọn họ là tin được, nhưng La Mông nào có nhiều sữa như vậy làm sữa bột chứ, mỗi ngày sữa tươi đều còn chưa đủ bán.
Lão Chu! Ăn gạo mới là hôm nào vậy?”. Trên bờ ruộng có người hỏi.
gao!”.
“Tôi phải gọi điện thoại cho vợ tôi, bỏ qua lần này, lần sau muốn ăn đều không có rồi”.
*qua làng này nhưng liền không có cửa tiệm rồi: bỏ lỡ cơ hội này thì không còn cơ hội nào nữa, không ăn lần này thì chưa chắc đã có lần sau để ăn.
H i ngày thứ bảy chủ nhật này, nhân số tới Ngưu Vương trang quả nhiên gia tăng mãnh liệt, trên núi hiện ra cảnh tượng lao động nhiệt huyết, xem ra, La Mông vốn đinh chia hai cái cuối tuần thu gặt xong lúa, một cái cuối tuần này có thể hoàn thành rồi.
ải biết rằng, mỗi ngày sau khi kết thúc lao động, lão Chu đều sẽ căn cứ bình quân thành tích cùng ngày của bọn họ, chọn ra một tổ quán quân, ăn uống của tổ quán quân rất tuyệt, người khác có bọn họ đều có, người khác không có bọn họ cũng có, ví dụ như gà hầm hạt dẻ, ví dụ như một chai rượu dương mai quý báu của Ngưu Vương trang, ngao ngao!
Thành viên tổ quán quân, lúc đi mỗi người còn có thể xách một giỏ đặc sản của Ngưu Vương Vương trang về, một giỏ tràn đầy, khá thực dụng! Chủ yếu nhất vẫn là cái vinh dự đó nha, ăn gà hầm hạt dẻ, uống rượu, lúc đi còn có thể xách một cái giỏ lớn, không cần nói đắc ý xiết bao!
Q uán quân đương nhiên không phải dễ lấy như vậy, cạnh tranh này vẫn là khá kịch liệt, có nhìn thấy cái tiểu đội bên kia không? Nghe nói lúc trước lúc tuyển nhận đội viên, chỉ lấy giáo viên thể dục, thân thể của mỗi người nam nữ vô cùng khỏe, hì hì, nhưng mà giáo viên thể dục cũng có người nhà kéo chân sau mà, liền trước mắt mà nói, ưu thế của bọn họ còn không phải tuyệt đối.
Gấp cáigì, bên mấy ông còn có thiệt nhiều lúa chưa tuốt hạt mà”. Một cái thiếu niên cao lớn nói xong liền chạy xe ba bánh tới đó.
ên này thật nhàn hạ”.
Ài, tui cũng nghe nói rồi, mấy tên lập trường không kiên định này”.
“Này có gì? Lão Chu ở trấn trên xây tòa nhà mấy ông biết chưa? Chỉ cần điều kiện phù hợp, có thể thuê rồi mua, Bàn tử là không cơ hội, nhà bọn họ có tiền, nhà đều mấy căn, không phù hợp yêu cầu, tui và mắt kiếng đều định báo danh”.
“Vậy tới khi đó mấy ông là định ở trấn trên hay là ở tứ hợp viện bên này hả?”.
Tại sao chứ?”. Đám học sinh vội vàng hỏi.
Ài, xem ra là thật không hi vọng rồi”. Lúc này đám học sinh mới rốt cục nhận rõ sự thật.
“Tui cũng cảm thấy như vậy, hơn nữa bỏ qua ký túc xá của Ngưu Vương trang thật sự rất tiếc, mấy ông nói đúng không nè?”.
Người bên cạnh làm việc trong ruộng nghe một chút nhịn không được liền cười rồi: “Bát tự còn chưa có xem, nói tới giống như thật”.
Trưa chủ nhật, La Mông và Tiếu Thụ Lâm liền mở máy xát vỏ, xát ra mấy trăm cân gạo mới, Lưu Xuân Lan, ông La cùng với một nhà Tiếu lão đại cũng đều lại đây.
i nha, cơm này rất thơm!”. Đám người Tiếu lão đại ngửi được mùi, cũng đều vào căn tin.
Cơm phải là mùi này!”. Ông La cũng chậc lưỡi theo, mùi này là thật dễ ngửi, ngửi vào trong lòng rất thoải mái, thật chân thật!
Ngoài miệng là nói như vậy, chờ lát sau lúc ăn cơm, hai ông lão này nhưng nửa điểm cũng không ăn ít hơn so với người trẻ tuổi làm việc nông cả ngày.
“Ăn ngon! Lão Chu gạo này bán không vậy?”.
“Đều nói phải làm cháo bột rồi”.
“Nếu không tìm lão Chu thương lượng một chút đi?”.
“Ăn quá ngon! Dừng không được!”.
g>“Sư phó mập! Cơm hết rồi, lại hấp một nồi đi!”
Con trai ba ăn no chưa? Ba sờ sờ xem”. Trên đường quay về nhà nhỏ của mình, La Mông ôm Bé Khỉ ở trong tay, giơ tay sờ sờ cái bụng tròn vo của bé, mới nãy bé con này liền lấy được mứt dương mai từ Lưu Xuân Lan, một hơi ăn ba chén cơm nhỏ.
gủ rồi?”. Tiếu Thụ Lâm hỏi.
“Định lúc nào dẫn con đi làm phẫu thuật?”. Hai ngày trước kết quả kiểm tra mấy mục khác của Bé Khỉ cũng đều có rồi, ngoại trừ liên tâm nhĩ, cũng không có vấn đề khác, sau khi có kết quả kiểm tra nhiễm sắc thể, bác sĩ lo lắng đần độn bẩm sinh cũng đã bị loại bỏ rồi.
Được”. Tiếu Thụ Lâm gật gật đầu, cũng không có dị nghị.
< g>Trong phòng chỉ mở một cái đèn đầu giường lờ mờ, hai người đàn ông trên giường cả người trần trụi quấn lấy nhau, La Mông dùng một cái cánh tay ôm lấy đầu của Tiếu Thụ Lâm, để cậu ta môi lưỡi một khắc không ngừng quấn quít cùng mình, tay kia thì dọc theo làn da rắn chắc xinh đẹp không ngừng xuống phía dưới, xẹt qua xương quai xanh, sau khi xoa nắn một phen ở lồng ngực chắc nịch của cậu ta, lại lướt qua phần bụng buộc chặt…….
g>“Ưm…….”. Hô hấp của Tiếu Thụ Lâm dồn dập lên, La Mông cũng trong lòng căng thẳng theo, càng dùng sức liếm mút môi lưỡi của cậu ta, đầu lưỡi trơn ướt mang theo mùi tình sắc dày đặc, câu tới hô hấp Tiếu Thụ Lâm càng gấp.
“A! Nữa, nhanh chút nữa!”. Tiếu Thụ Lâm hai mắt ướt át, dang rộng hai chân, tùy ý La Mông hung mãnh đâm chọc trong cơ thể của gã, nhưng dục vọng trong cơ thể của gã giống như là nước sông trong đập nước vậy, càng gom càng cao, lại chậm chạp tìm không thấy cửa phát tiết ra.
……..”. Ánh mắt của La Mông gắt gao khóa chặt người đàn ông dưới thân, anh cực kỳ yêu bộ dáng lún sâu vào trong dục vọng của người này.
A……. Dùng sức! Ư…….”. Hai chân rắn chắc hữu lực của Tiếu Thụ Lâm gắt gao quấn ở trên lưng La Mông, tại trong đâm chọc gã kìm lòng không đậu ngẩng cao cổ, đôi môi không hơi hơi nhếch lên, ánh mắt cũng trở nên có chút tan rả, lúc thích tới cực hạn, còn có thể có nước mắt chảy xuống từ khóe mắt.
< g>“A……..”
ong>Ban đêm hạnh phúc còn rất dài, La Mông và Tiếu Thụ Lâm tại sau khi Bé Khỉ tới đây, số lần thân mật có điều giảm bớt, tương đương có một phần thời gian vốn thuộc về hai người họ biến thành thời gian chung sống của ba người, khát vọng tích góp từng tí một đã lâu làm cho bọn họ mỗi lúc phát tiết, luôn có vẻ cực kỳ nhiệt tình.
T rên Ngưu Vương trang, đám cháo bột đầu tiên cũng đã bắt đầu chế tác rồi, lúc buổi sáng khởi công, Trần Kiến Hoa liền bố trí mấy người chà xát rửa ngâm một đám gạo, chờ ngâm tới lúc gạo biến mềm, lại vớt lên dùng cối đá xay thành bột, sau đó lại đặt ở trên công cụ gã bảo người chuẩn bị trước phơi nắng.
ơng nhiên, chủ yếu nhất vẫn là gạo của nhà lão Chu vốn cũng rất ngon, đám bột gạo này xay nát phơi nắng ở trong sân, gió thu thổi qua, còn có thể ngửi thấy từng trận hương gạo nhàn nhạt, các người già đều nói gạo này khẳng định đặc biệt dưỡng người.
Sau khi đám cháo bột mới đầu tiên ra lò, La Mông để các người già trong viện tử dùng túi giấy dai niêm phong miệng túi đóng gói tốt, mỗi một túi chính là một cân. Anh mang hình ảnh chụp mớ hàng này và hình hai ngày nay của chính mình tới nhà La Hưng Hữu, để làm cho bọn họ đăng lên giá hàng, nói rõ một cân bán mười lăm tệ, từng người mua hạn mức mua ba cân, mua nhiều không giao hàng.
hiều thứ hai, một hộ gia đình bình thường ở Đồng thành.
“Mẹ ơi, gần đây bé cưng đều không thích uống sữa, làm sao đây?”. Bà mẹ trẻ ôm con tâm thần không yên đi tới đi lui ở trong phòng.
“Khẳng định là con cho uống nhiều, nó không thích uống con để nó thư hoãn một chút, đừng vẫn ép nó uống”. Người phụ nữ tuổi lớn một chút, ngồi ở trên sô pha chậm rãi gấp quần áo của bé con.
Hôm nay uống ít, sẽ không là bị bệnh chứ?”.
“Không giống, mẹ thấy rất tốt”.
“Xin chào! Chuyển phát nhanh!”.
“Ai nha! Cháo bột kia tới rồi!”. Hai người vội vàng liền đi hướng cửa, người phụ nữ tuổi lớn một chút ký nhận chuyển phát nhanh, bà mẹ trẻ liền ôm con duỗi cố đứng ở một bên nhìn.
Mẹ, nấu trước một chén di, bé cưng mấy tiếng đồng hồ không uống sữa rồi đó”. Bộ dáng của bà mẹ trẻ có chút nóng vội.
“Tới bé cưng, chúng ta ăn một miếng nha”.
Ôi chao! Bé con thích ăn, lại đút một ngụm”.
“Mẹ biết, gấp cái gì, thật là”.
“Anh về rồi!”. Lúc này, cha của đứa bé cũng đã về rồi.
“Cháo bột của Ngưu Vương trang, hì hì, bé cưng nhà mình thích ăn “.
i vị thế nào? Để anh cũng nếm một ngụm”.
“Thật là, sao còn ăn tranh cùng con trai mình vậy?”. Mẹ gã cười liền đút cho gã một ngụm.
Tháng mười một dương lịch, đang là mùa thu vàng, lúa vàng rực của nhà lão Chu cũng tới lúc có thể thu hoạch rồi, nước trong ruộng đã tháo cạn khô mấy ngày trước rồi, con cua cũng cơ bản đã bắt hết rồi.
ái liềm

Sao? Lúa này không phải để dành tự chúng ta ăn hả?’. Hầu mập đang ở bờ ruộng gặm bánh bao, thấy lão Chu cầm máy chụp hình lên, lập tức liền có cảm giác nguy cơ rồi.
Cài này tôi sao không biết chứ?”. Bàn tử nói, cơm vẫn là gã làm mà. “Xay bột cháo kia làm quái gì?”.
Lão Chu! Ăn gạo mới là hôm nào vậy?”. Trên bờ ruộng có người hỏi.
gao!”.
H i ngày thứ bảy chủ nhật này, nhân số tới Ngưu Vương trang quả nhiên gia tăng mãnh liệt, trên núi hiện ra cảnh tượng lao động nhiệt huyết, xem ra, La Mông vốn đinh chia hai cái cuối tuần thu gặt xong lúa, một cái cuối tuần này có thể hoàn thành rồi.
ải biết rằng, mỗi ngày sau khi kết thúc lao động, lão Chu đều sẽ căn cứ bình quân thành tích cùng ngày của bọn họ, chọn ra một tổ quán quân, ăn uống của tổ quán quân rất tuyệt, người khác có bọn họ đều có, người khác không có bọn họ cũng có, ví dụ như gà hầm hạt dẻ, ví dụ như một chai rượu dương mai quý báu của Ngưu Vương trang, ngao ngao!
Thành viên tổ quán quân, lúc đi mỗi người còn có thể xách một giỏ đặc sản của Ngưu Vương Vương trang về, một giỏ tràn đầy, khá thực dụng! Chủ yếu nhất vẫn là cái vinh dự đó nha, ăn gà hầm hạt dẻ, uống rượu, lúc đi còn có thể xách một cái giỏ lớn, không cần nói đắc ý xiết bao!
Q uán quân đương nhiên không phải dễ lấy như vậy, cạnh tranh này vẫn là khá kịch liệt, có nhìn thấy cái tiểu đội bên kia không? Nghe nói lúc trước lúc tuyển nhận đội viên, chỉ lấy giáo viên thể dục, thân thể của mỗi người nam nữ vô cùng khỏe, hì hì, nhưng mà giáo viên thể dục cũng có người nhà kéo chân sau mà, liền trước mắt mà nói, ưu thế của bọn họ còn không phải tuyệt đối.
Gấp cáigì, bên mấy ông còn có thiệt nhiều lúa chưa tuốt hạt mà”. Một cái thiếu niên cao lớn nói xong liền chạy xe ba bánh tới đó.
ên này thật nhàn hạ”.
Ài, tui cũng nghe nói rồi, mấy tên lập trường không kiên định này”.
Tại sao chứ?”. Đám học sinh vội vàng hỏi.
Ài, xem ra là thật không hi vọng rồi”. Lúc này đám học sinh mới rốt cục nhận rõ sự thật.
“Tui cũng cảm thấy như vậy, hơn nữa bỏ qua ký túc xá của Ngưu Vương trang thật sự rất tiếc, mấy ông nói đúng không nè?”.
Người bên cạnh làm việc trong ruộng nghe một chút nhịn không được liền cười rồi: “Bát tự còn chưa có xem, nói tới giống như thật”.
i nha, cơm này rất thơm!”. Đám người Tiếu lão đại ngửi được mùi, cũng đều vào căn tin.
Cơm phải là mùi này!”. Ông La cũng chậc lưỡi theo, mùi này là thật dễ ngửi, ngửi vào trong lòng rất thoải mái, thật chân thật!
g>“Sư phó mập! Cơm hết rồi, lại hấp một nồi đi!”
Con trai ba ăn no chưa? Ba sờ sờ xem”. Trên đường quay về nhà nhỏ của mình, La Mông ôm Bé Khỉ ở trong tay, giơ tay sờ sờ cái bụng tròn vo của bé, mới nãy bé con này liền lấy được mứt dương mai từ Lưu Xuân Lan, một hơi ăn ba chén cơm nhỏ.
gủ rồi?”. Tiếu Thụ Lâm hỏi.
Được”. Tiếu Thụ Lâm gật gật đầu, cũng không có dị nghị.
< g>Trong phòng chỉ mở một cái đèn đầu giường lờ mờ, hai người đàn ông trên giường cả người trần trụi quấn lấy nhau, La Mông dùng một cái cánh tay ôm lấy đầu của Tiếu Thụ Lâm, để cậu ta môi lưỡi một khắc không ngừng quấn quít cùng mình, tay kia thì dọc theo làn da rắn chắc xinh đẹp không ngừng xuống phía dưới, xẹt qua xương quai xanh, sau khi xoa nắn một phen ở lồng ngực chắc nịch của cậu ta, lại lướt qua phần bụng buộc chặt…….
g>“Ưm…….”. Hô hấp của Tiếu Thụ Lâm dồn dập lên, La Mông cũng trong lòng căng thẳng theo, càng dùng sức liếm mút môi lưỡi của cậu ta, đầu lưỡi trơn ướt mang theo mùi tình sắc dày đặc, câu tới hô hấp Tiếu Thụ Lâm càng gấp.
“A! Nữa, nhanh chút nữa!”. Tiếu Thụ Lâm hai mắt ướt át, dang rộng hai chân, tùy ý La Mông hung mãnh đâm chọc trong cơ thể của gã, nhưng dục vọng trong cơ thể của gã giống như là nước sông trong đập nước vậy, càng gom càng cao, lại chậm chạp tìm không thấy cửa phát tiết ra.
……..”. Ánh mắt của La Mông gắt gao khóa chặt người đàn ông dưới thân, anh cực kỳ yêu bộ dáng lún sâu vào trong dục vọng của người này.
A……. Dùng sức! Ư…….”. Hai chân rắn chắc hữu lực của Tiếu Thụ Lâm gắt gao quấn ở trên lưng La Mông, tại trong đâm chọc gã kìm lòng không đậu ngẩng cao cổ, đôi môi không hơi hơi nhếch lên, ánh mắt cũng trở nên có chút tan rả, lúc thích tới cực hạn, còn có thể có nước mắt chảy xuống từ khóe mắt.
< g>“A……..”
ong>Ban đêm hạnh phúc còn rất dài, La Mông và Tiếu Thụ Lâm tại sau khi Bé Khỉ tới đây, số lần thân mật có điều giảm bớt, tương đương có một phần thời gian vốn thuộc về hai người họ biến thành thời gian chung sống của ba người, khát vọng tích góp từng tí một đã lâu làm cho bọn họ mỗi lúc phát tiết, luôn có vẻ cực kỳ nhiệt tình.
T rên Ngưu Vương trang, đám cháo bột đầu tiên cũng đã bắt đầu chế tác rồi, lúc buổi sáng khởi công, Trần Kiến Hoa liền bố trí mấy người chà xát rửa ngâm một đám gạo, chờ ngâm tới lúc gạo biến mềm, lại vớt lên dùng cối đá xay thành bột, sau đó lại đặt ở trên công cụ gã bảo người chuẩn bị trước phơi nắng.
ơng nhiên, chủ yếu nhất vẫn là gạo của nhà lão Chu vốn cũng rất ngon, đám bột gạo này xay nát phơi nắng ở trong sân, gió thu thổi qua, còn có thể ngửi thấy từng trận hương gạo nhàn nhạt, các người già đều nói gạo này khẳng định đặc biệt dưỡng người.
hiều thứ hai, một hộ gia đình bình thường ở Đồng thành.
Hôm nay uống ít, sẽ không là bị bệnh chứ?”.
Mẹ, nấu trước một chén di, bé cưng mấy tiếng đồng hồ không uống sữa rồi đó”. Bộ dáng của bà mẹ trẻ có chút nóng vội.
Ôi chao! Bé con thích ăn, lại đút một ngụm”.
i vị thế nào? Để anh cũng nếm một ngụm”.