Chương 194
La Hồng Phượng năm nay ba mươi ba tuổi, từng có một đoạn hôn nhân thất bại, sinh hai cô con gái.
ừ nhỏ cô chính là một cô gái bình thường, không bắt mắt giống một ít nữ sinh xinh đẹp trong trường học, cũng không vĩ đại như em trai cô, vẫn có thể thi được thành tích tốt. Cô từng dũng cảm, không sợ trời không sợ đất, nhưng mà khi cô bắt đầu chậm rãi lớn lên, cô thân ở hoàn cảnh liền bắt đầu lấy các loại hình thức nói với cô, cô chính là một cô gái nông thôn bình thường.
Cô càng lớn, lại càng có thể nghe thấy rõ ràng thanh âm này, cô càng là đi theo thanh âm này, lại càng là rời xa bản tâm của chính mình. Cô giống một con rối gỗ giật dây càng chạy càng xa, sau đó rốt cục có một ngày, gả vào một gia đình người ta làm cho rất nhiều cô gái ở trong làng đều rất hâm mộ.
ưng mà cuộc sống luôn không thể mười phân vẹn mười, khi hôn nhân củ cô xuất hiện vấn đề, cô liền nói với chính mình thế này, cuộc sống hàng ngày, nào có không va va chạm chạm, không học được nhẫn nại, như thế nào có thể làm tốt sinh hoạt của chính mình và người nhà, mọi nhà đều có một quyển kinh khó tụng, người xưa không phải nói vậy sao?
C ô vẫn tin tưởng như vậy, vẫn sống như vậy, cho tới có một ngày, cô nhìn thấy con gái của chính mình cũng cảnh ngộ giống như mình, có thể để con gái cũng sống giống như cô sao? Không, cô hy vọng con gái của chính mình có thể vui vẻ hoạt bát.
a Hồng Phượng của hiện tại đã nghĩ thông rồi, mọi người cũng không phải nhẫn nại vì sống, mà là vì yêu và hạnh phúc mới nhẫn nại, nếu phía trước không có hạnh phúc, trong lòng không có yêu, nhẫn nại như vậy chính là không có ý nghĩa.
Muốn nói thu hoạch lớn nhất trong cuộc hôn nhân này, ngoại trừ hai cô con gái, chính là Cao Tố Nữ, cô nhỏ từ trước đến nay không thân thiết cùng cô gái này lắm, lại ở sau khi cô ly hôn lúc mờ mịt bất lực vươn tay giúp đỡ.
La Hồng Phượnng ba mươi ba tuổi quý trọng người nhà và sự nghiệp của chính mình, cũng quý trọng tình nghĩa và nghĩa khí giữa người với người, những cái này đều là của cải của cô, cũng là cô chân chính nên bảo vệ, cuộc sống thuộc về chính mình.
ước đó lúc hộ khẩu của La Mĩ Tuệ và La Mĩ Linh còn tại nhà bọn họ, La Mông còn phải sợ ném chuột vở đồ cò kè mặc cả cùng bọn họ, hiện giờ anh sợ gì chứ? Hơn nữa La Mông của hiện tại đã không hề là lúc mới vừa về nhà, cái loại tình cảnh không hề căn cơ này, mặc kệ ai muốn va chạm với anh, này đều phải suy nghĩ một chút phân lượng của chính mình.
Siêu thị nhà họ không lớn, sau khi La Mông và Cao Tố Nữ bàn bạc xong, quyết định tuyển nhận hai người cân hàng, hai người quản lý hàng hóa, hai người thu ngân trước, ngoài ra lại tuyển hai người dọn vệ sinh kiêm bảo vệ, tổng cộng tám người, sở dĩ tuyển hai người mỗi mục, là vì sau này tiện luân phiên thay ca.
Ca o Tố Nữ nhận được nhiệm vụ, cũng không có ở trấn trên dán giấy tuyển người, mà là dành thời gian cả ngày, tìm kiếm hỏi thăm mấy gia đình của trấn Thủy Ngưu, chứng thực mấy danh ngạch này xuống.
Cô làm ở trong tiệm La Hồng Phượng lâu như vậy, cũng đều rất quen thuộc đối người của trấn trên, nhà ai có mấy người đều là tính cách gì, tình huống trong nhà thế nào, cô cơ bản biết rõ. Lúc này tổng cộng liền tuyển tám người, bản thân cô tự tìm tới cửa, tốc độ liền không hề chậm hơn so với dán giấy tuyển người, hơn nữa người tuyển về cũng sẽ càng phù hợp yêu cầu của bọn cô.
N ân công có rồi, kế tiếp chính là huấn luyện, lần này bọn cô tuyển nhận đều là người địa phương, tám người đều không có kinh nghiệm liên quan đối làm việc ở siêu thị, huấn luyện là ắt không thể thiếu.
Này cũng đơn giản, Vương Đại Thắng có một thân thích chính là mở siêu thị ở bên Vĩnh Thanh, tuy rằng siêu thị đó quy mô không lớn, buôn bán cũng không phát đạt, nhưng mà để Cao Tố Nữ dẫn mấy người qua đó làm quen một chút lưu trình làm việc, học tập một chút sử dụng cân điện tử và thiết bị thu ngân, này quả thực rất thích hợp.
Giữa trưa hôm nay La Mông, Tiếu Thụ Lâm mang theo Bé Khỉ về tới trong nhà, bé con này vào nhà liền đi hướng cái rồ trái hồng trong góc nhà, trái hồng của nhà bọn anh ngoại trừ thi thoảng để mấy trái trên bàn trà, còn sẽ tại trong phòng của Bé Khỉ nhà bọn anh để một rổ, lúc muốn ăn mọi người tự đi lấy.
“Sao vậy?”. Tiếu Thụ Lâm uống một ngụm nước lạnh, ngẩng đầu hỏi bé.
a ba…….”. Bé Khỉ quay đầu gọi Tiếu Thụ Lâm một tiếng.
“Chuyện gì vậy?”. Tiếu Thụ Lâm không rõ lí do, hai ba bước đi qua nhìn một cái, chỉ thấy trong rỗ trống không, làm sao còn có bóng dáng của nửa trái hồng nào, trên mặt đất không hề ít vỏ hồng, ăn trái hồng bỏ lại vỏ tùy tiện trên sàn nhà trong phòng, này hiển nhiên không phải con người làm ra.
ha, hôm nay bọn Nha Nha, Đại Bảo tới đây ạ?”. Tiếu Thụ Lâm bế Bé Khỉ, hỏi ông La.
hông biết, ta không phát hiện”. Sáng ngày này ông La, Lưu Xuân Lan làm bánh quy cũng rất bận rộn, Nha Nha, Đại Bảo có tới đây hay không, ông thật đúng là không để ý.
“Có tới, mới nãy mẹ nhìn thấy, sao vậy?”. Lưu Xuân Lan liền hỏi.
Ái chà! Hai thằng nhóc con này!”.
“Sao?”. Lúc này La Mông cũng đi ra từ pòng vệ sinh.
“Nha Nha, Đại Bảo ăn sạch trái hồng trong nhà mình rồi”. Lưu Xuân Lan nói.
Hai con chó này cũng nên dạy dỗ cẩn thận, tục ngữ nói chó lớn trèo tường chó nhỏ học theo, Đại Bảo đi theo Nha Nha có thể học tốt?”. Không phải ông La kỳ thị Nha Nha, hàng này thật sự không đáng tin.
L a Mông suy nghĩ một chút, bản thân anh đoạn thời gian này quả thật là quá ít quan tâm đối mấy con chó trong nhà, bây giờ Đại Bảo mới mấy tháng, tuy rằng Nha Nha trưởng thành rồi, nhưng thục tế chính là chỉ số thông minh của con nít mấy tuổi, vốn lại là làm chó thú cưng nuôi lớn, sẽ phá phách ăn vụng cũng rất bình thường.
Nghĩ tới việc này, La Mông tự nhiên lại nghĩ tới Đông, Tây, Nam, Bắc, ngẫm lại trong khoảng thời gian này Kim Tử ở nhà bọn anh cũng thích ứng tới không sai biệt lắm rồi, lão Nhị còn một mình canh giữ địa bàn phía Nam, dứt khoát hai ngày này liền kêu nó đi qua đó ở, cũng để lão Nhị có bầu bạn, về phần lão Tam lão Tứ, La Mông liền quyết định thúc giục một chút Cung Bạch Kì.
ang tìm mà”. Cung Bạch Kì nói.
Sao vẫn còn tìm vậy, này đều một thời gian dài rồi, đều không thích hợp?”.
“Thằng nhóc cậu, tưởng tôi là cậu hả, tóm được giống gì liền cho bọn nó giao phối, cái này có thể tùy tiện ghép đôi sao? Ài, cố tình hai năm nay thật sự ít người nuôi chó ta, nuôi tới tốt như vậy càng ít”.
“Hắc, đúng, hôm nay lại nhận được hai cú điện thoại nói muốn mua chó, hiện tại trấn trên các cháu có khỉ tới, việc kinh doanh của tôi khá tốt”.
hó này khá lợi hại, tôi cũng là vừa mới nhận được tin tức, nghe nói là con chó cái, bộ dáng hơn một tuổi, một cái gia đình nông dân bên cạnh trấn Vĩnh Thanh chúng ta nuôi, sáng nay sau khi người nhà đi ra ngoài, có tên lưu manh cùng làng chui vào trộm đồ, kết quả bị cắn”.
Mấy giờ chiều vậy ạ?”. La Mông liền hỏi.
ừa ăn vừa nói”. La Mông từ trong lòng Tiếu Thụ Lâm tiếp nhận Bé Khỉ mất mát, hôn bẹp hôn một cái, thả bé lên trên cái ghế bên cạnh bàn ăn, lúc này Lưu Xuân Lan cũng đã nấu xong đồ ăn rồi, người một nhà vừa ăn cơm, La Mông vừa kể lại một lần chuyện Cung Bạch Kì nói với anh.
Bồi thường chút tiền là được, sao còn muốn giết chết con chó đó?”. Lưu Xuân Lan vừa nghe người nhà đó muốn giết chết con chó cái đó, cũng là không đành lòng, tuy rằng theo lý thuyết tiền này cũng là không cần bồi thường, tới nhà người ta trộm đò, bị cắn chết cũng là xứng đáng, nhưng mà thời buổi này a, ài.
ia đình đó sợ là ác độc, các con cẩn thận một chút”. Ông La nghe xong chuyện này, cũng nhíu chặt mày.
Không sao, nghe nói người đi cùng còn rất nhiều”. La Mông bảo cha mẹ đừng lo.
uốn mang thêm mấy người nữa qua đó không?”. Lưu Xuân Lan vẫn là lo lắng, người nhà đó vừa nghe giống như là côn đồ, tới khi đó ngộ nhỡ động tay……
ghe anh nói như vậy, Lưu Xuân Lan và ông La cũng khá yên tâm, La Mông từ nhỏ chính là thằng bé rất đúng mực, cho tới bây giờ không trêu chọc chuyện phiền phức gì cho cha mẹ, tin tưởng lần này nó cũng có thể xử lý tốt.
Lúc La Mông và Tiếu Thụ Lâm lái xe tới bến xe Vĩnh Thanh, mấy người Cung Bạch Kì đã chờ ở đó rồi, tổng cộng bốn người ba chiếc xe, mấy người này tuổi đều khá lớn, chạy xe cũng đều khá khiêm tốn, thấy La Mông và Tiếu Thụ Lâm tới rồi, mọi người chào hỏi qua loa, người đàn ông trung niên trong chiếc xe đằng trước nhất vung tay lên đội xe liền xuất phát.
“Cái con tiện tì này! Có gan mắng câu nữa coi”.
“Hồng Tân Na! Con về phòng chờ đi, chuyện ở đây không liên can tới con!”.
“Cha…….”.
“Con đi hay không!”.
Bọn La Mông tìm mảnh đất trống đậu xe, phát hiện cái sân này náo nhiệt như vậy, dân làng gần đây lại không mấy ai đi ra xem náo nhiệt, đồng dạng từ nhỏ sinh trưởng ở trong làng La Mông vừa nhìn liền biết không bình thường, một nhà bị cắn là côn đồ, suy đoán cũng cơ bản chiếm được chứng thật.
Nhìn mẹ ông chứ nhìn!”. Người đàn ông cao khỏe trẻ hơn chút liền vung tay hướng Cung Bạch Kì.
T ếu Thụ Lâm bên cạnh ra tay nhanh như điện, chỉ nghe một tiếng vang “bốp” một cái, cánh tay vung qua của người đàn ông kai đã bị gã hất bay: “Đừng động tay”. Tiếu Thụ Lâm nói.
Đừng xen vào việc của người khác!”. Người nọ ăn đau, biểu cảm trên mặt trở nên vặn vẹo, giọng điệu nói chuyện, còn giống như thật dám giết người phóng hỏa.
húng tôi là hiệp hội yêu chó của Trung Quốc, nghe nói chỗ các người muốn giết chó, tới đây tìm hiểu một chút tình huống”. Đi tới cùng mấy người La Mông, một người đàn ông trung niên tướng mạo bình thường nói.
ng lão kia vừa nghe gã ta nói hiệp trung Quốc gì đó, không khỏi còn có chút kinh sợ, người đàn ông to khỏe mới nãy nhưng thật ra không sợ: “Hiệp hội chít méo cái gì, tía mày trước kia cũng không phải không có giết qua chó, như thế nào không thấy có người tới đây quản?”.
“Trước kia là không ai quản, hiện tại có rồi”. Người đàn ông trung niên này hiển nhiên là từng trải rồi, lúc này liền hiện ra khí tràng rồi.
ối mặt người của hiệp hội yêu chó, người nhà này thật cũng không lại hùng hổ nói muốn giết con chó đó, nhưng mà nhìn thái độ của bọn họ, không giống như là chịu từ bỏ ý đồ.
Ở trong nhà, Tân Na ơi, con kéo Hương Hương nhà chúng ta ra đây”. Hôm nay thật sự là nhờ mấy vị này mới thuận lợi giải quyết, chủ nhà này cũng rất biết ơn bọn họ, ở trong mắt ông, sự tình có thể xử lý như vậy, cũng đã xem như rất tốt rồi.
“Sợ gì? Có bản lĩnh đánh chết con coi! Xem bọn họ tới khi đó phải đền mạng hay không!”. Cô gái này hiển nhiên không phải loại hình chịu thiệt.
“Con liền mạnh miệng đi, có lúc con khóc đó”.
“Khụ khụ, cái này……..”. La Mông lên tiếng cắt ngang cãi cọ của hai cha con này.
Ài, ngại ghê, hôm nay thật sự là cám ơn các người, tôi gọi là Hồng Vĩ Bồi, đây là con gái tôi Hồng Tân Na, chính là đứa nóng nảy”.
“Tôi chính là muốn hỏi hai người một chút, sau này hai người còn nuôi con chó này không?”. La Mông còn rất vừa ý con chó cái này.
Ý của cậu là?”.
“Đúng lúc bên chúng tôi có hai con chó ta đang kiếm vợ, nếu hai người không ngại, Hương Hương để tôi mang về nuôi đi”. la Mông nói ra ý của chính mình.
, tôi là người của trấn Thủy Ngưu, hôm nào nếu hai người muốn gặp Hương Hương, tới Ngưu Vương trang là được”. La Mông nói.
Ngưu Vương trang, vậy cậu là……..”. Hồng Vĩ Bồi nhất thời nghĩ không ra người nổi tiếng của Ngưu Vương trang kêu tên gì.
, tôi là La Mông”. La Mông nói xong từ trong túi áo khoác lấy ra bằng lái xe cho ông ta xem, mới nãy lúc anh xuống xe, thuận tay lấy từ trong xe.
i chà, cậu chính là La Mông, Hương Hương đi chỗ cậu, tôi cũng có thể yên tâm rồi”. Mới nãy lời La Mông không phải không có lý, một nhà kia trong làng bọn họ chính là mấy tên côn đồ, thật muốn nói giết người phóng hỏa, này khẳng định là không có can đảm, nhưng mà chó nhà mình cắn người của nhà bọn họ, sau này lại ở lại trong nhà, an toàn cũng rất thành vấn đề.
“Hơn nữa, không phải là ở trấn Thủy Ngưu sao, hôm nào nếu con muốn gặp, tự mình đi là được rồi”.
……”. Con chó phát ra một tiếng rên rỉ buồn bã.
S u khi bọn La Mông rời đi không lâu, liền có dân làng tới gõ cửa nhà Hồng Vĩ Bồi.
“Đừng nói nữa, thanh toán cho bọn họ một nửa tiền thuốc men”.
“La Mông, chính là cái người ở Ngưu Vương trang đó”.
ng Vĩ Bồi nhớ lại, mới nãy giống như quả thật là có một người tuổi còn trẻ đi cùng La Mông, chẳng qua lúc đâu ông không biết người nọ là La Mông, sau đó biết rồi, lại vì chuyện Hương Hương phải rời khỏi phải rời khỏi hao tổn tinh thần, thế nhưng không nghĩ tới phương diện này.
Ái chà, ông nói coi, bọn họ như thế nào sẽ tới quản chuyện nhà ông vậy?”.
“Không phải tới vì nhà của chúng tôi, tới vì Hương Hương, người ta là hiệp hội yêu chó”.
Vì thế chưa được hai ngày, bên Vĩnh Thanh liền lan truyền: “Tiếu lão đại gia nhập hiệp hội yêu chó, mấy ngày hôm trước người của làng Đầu Suối giết một con chó, kéo một đám người tìm tới cửa”.
ừ nhỏ cô chính là một cô gái bình thường, không bắt mắt giống một ít nữ sinh xinh đẹp trong trường học, cũng không vĩ đại như em trai cô, vẫn có thể thi được thành tích tốt. Cô từng dũng cảm, không sợ trời không sợ đất, nhưng mà khi cô bắt đầu chậm rãi lớn lên, cô thân ở hoàn cảnh liền bắt đầu lấy các loại hình thức nói với cô, cô chính là một cô gái nông thôn bình thường.
ưng mà cuộc sống luôn không thể mười phân vẹn mười, khi hôn nhân củ cô xuất hiện vấn đề, cô liền nói với chính mình thế này, cuộc sống hàng ngày, nào có không va va chạm chạm, không học được nhẫn nại, như thế nào có thể làm tốt sinh hoạt của chính mình và người nhà, mọi nhà đều có một quyển kinh khó tụng, người xưa không phải nói vậy sao?
C ô vẫn tin tưởng như vậy, vẫn sống như vậy, cho tới có một ngày, cô nhìn thấy con gái của chính mình cũng cảnh ngộ giống như mình, có thể để con gái cũng sống giống như cô sao? Không, cô hy vọng con gái của chính mình có thể vui vẻ hoạt bát.
a Hồng Phượng của hiện tại đã nghĩ thông rồi, mọi người cũng không phải nhẫn nại vì sống, mà là vì yêu và hạnh phúc mới nhẫn nại, nếu phía trước không có hạnh phúc, trong lòng không có yêu, nhẫn nại như vậy chính là không có ý nghĩa.
La Hồng Phượnng ba mươi ba tuổi quý trọng người nhà và sự nghiệp của chính mình, cũng quý trọng tình nghĩa và nghĩa khí giữa người với người, những cái này đều là của cải của cô, cũng là cô chân chính nên bảo vệ, cuộc sống thuộc về chính mình.
ước đó lúc hộ khẩu của La Mĩ Tuệ và La Mĩ Linh còn tại nhà bọn họ, La Mông còn phải sợ ném chuột vở đồ cò kè mặc cả cùng bọn họ, hiện giờ anh sợ gì chứ? Hơn nữa La Mông của hiện tại đã không hề là lúc mới vừa về nhà, cái loại tình cảnh không hề căn cơ này, mặc kệ ai muốn va chạm với anh, này đều phải suy nghĩ một chút phân lượng của chính mình.
Ca o Tố Nữ nhận được nhiệm vụ, cũng không có ở trấn trên dán giấy tuyển người, mà là dành thời gian cả ngày, tìm kiếm hỏi thăm mấy gia đình của trấn Thủy Ngưu, chứng thực mấy danh ngạch này xuống.
N ân công có rồi, kế tiếp chính là huấn luyện, lần này bọn cô tuyển nhận đều là người địa phương, tám người đều không có kinh nghiệm liên quan đối làm việc ở siêu thị, huấn luyện là ắt không thể thiếu.
a ba…….”. Bé Khỉ quay đầu gọi Tiếu Thụ Lâm một tiếng.
ha, hôm nay bọn Nha Nha, Đại Bảo tới đây ạ?”. Tiếu Thụ Lâm bế Bé Khỉ, hỏi ông La.
hông biết, ta không phát hiện”. Sáng ngày này ông La, Lưu Xuân Lan làm bánh quy cũng rất bận rộn, Nha Nha, Đại Bảo có tới đây hay không, ông thật đúng là không để ý.
“Có tới, mới nãy mẹ nhìn thấy, sao vậy?”. Lưu Xuân Lan liền hỏi.
Ái chà! Hai thằng nhóc con này!”.
“Nha Nha, Đại Bảo ăn sạch trái hồng trong nhà mình rồi”. Lưu Xuân Lan nói.
Hai con chó này cũng nên dạy dỗ cẩn thận, tục ngữ nói chó lớn trèo tường chó nhỏ học theo, Đại Bảo đi theo Nha Nha có thể học tốt?”. Không phải ông La kỳ thị Nha Nha, hàng này thật sự không đáng tin.
L a Mông suy nghĩ một chút, bản thân anh đoạn thời gian này quả thật là quá ít quan tâm đối mấy con chó trong nhà, bây giờ Đại Bảo mới mấy tháng, tuy rằng Nha Nha trưởng thành rồi, nhưng thục tế chính là chỉ số thông minh của con nít mấy tuổi, vốn lại là làm chó thú cưng nuôi lớn, sẽ phá phách ăn vụng cũng rất bình thường.
ang tìm mà”. Cung Bạch Kì nói.
Sao vẫn còn tìm vậy, này đều một thời gian dài rồi, đều không thích hợp?”.
hó này khá lợi hại, tôi cũng là vừa mới nhận được tin tức, nghe nói là con chó cái, bộ dáng hơn một tuổi, một cái gia đình nông dân bên cạnh trấn Vĩnh Thanh chúng ta nuôi, sáng nay sau khi người nhà đi ra ngoài, có tên lưu manh cùng làng chui vào trộm đồ, kết quả bị cắn”.
Mấy giờ chiều vậy ạ?”. La Mông liền hỏi.
ừa ăn vừa nói”. La Mông từ trong lòng Tiếu Thụ Lâm tiếp nhận Bé Khỉ mất mát, hôn bẹp hôn một cái, thả bé lên trên cái ghế bên cạnh bàn ăn, lúc này Lưu Xuân Lan cũng đã nấu xong đồ ăn rồi, người một nhà vừa ăn cơm, La Mông vừa kể lại một lần chuyện Cung Bạch Kì nói với anh.
Bồi thường chút tiền là được, sao còn muốn giết chết con chó đó?”. Lưu Xuân Lan vừa nghe người nhà đó muốn giết chết con chó cái đó, cũng là không đành lòng, tuy rằng theo lý thuyết tiền này cũng là không cần bồi thường, tới nhà người ta trộm đò, bị cắn chết cũng là xứng đáng, nhưng mà thời buổi này a, ài.
ia đình đó sợ là ác độc, các con cẩn thận một chút”. Ông La nghe xong chuyện này, cũng nhíu chặt mày.
Không sao, nghe nói người đi cùng còn rất nhiều”. La Mông bảo cha mẹ đừng lo.
uốn mang thêm mấy người nữa qua đó không?”. Lưu Xuân Lan vẫn là lo lắng, người nhà đó vừa nghe giống như là côn đồ, tới khi đó ngộ nhỡ động tay……
ghe anh nói như vậy, Lưu Xuân Lan và ông La cũng khá yên tâm, La Mông từ nhỏ chính là thằng bé rất đúng mực, cho tới bây giờ không trêu chọc chuyện phiền phức gì cho cha mẹ, tin tưởng lần này nó cũng có thể xử lý tốt.
“Hồng Tân Na! Con về phòng chờ đi, chuyện ở đây không liên can tới con!”.
“Con đi hay không!”.
Nhìn mẹ ông chứ nhìn!”. Người đàn ông cao khỏe trẻ hơn chút liền vung tay hướng Cung Bạch Kì.
T ếu Thụ Lâm bên cạnh ra tay nhanh như điện, chỉ nghe một tiếng vang “bốp” một cái, cánh tay vung qua của người đàn ông kai đã bị gã hất bay: “Đừng động tay”. Tiếu Thụ Lâm nói.
Đừng xen vào việc của người khác!”. Người nọ ăn đau, biểu cảm trên mặt trở nên vặn vẹo, giọng điệu nói chuyện, còn giống như thật dám giết người phóng hỏa.
húng tôi là hiệp hội yêu chó của Trung Quốc, nghe nói chỗ các người muốn giết chó, tới đây tìm hiểu một chút tình huống”. Đi tới cùng mấy người La Mông, một người đàn ông trung niên tướng mạo bình thường nói.
ng lão kia vừa nghe gã ta nói hiệp trung Quốc gì đó, không khỏi còn có chút kinh sợ, người đàn ông to khỏe mới nãy nhưng thật ra không sợ: “Hiệp hội chít méo cái gì, tía mày trước kia cũng không phải không có giết qua chó, như thế nào không thấy có người tới đây quản?”.
ối mặt người của hiệp hội yêu chó, người nhà này thật cũng không lại hùng hổ nói muốn giết con chó đó, nhưng mà nhìn thái độ của bọn họ, không giống như là chịu từ bỏ ý đồ.
Ở trong nhà, Tân Na ơi, con kéo Hương Hương nhà chúng ta ra đây”. Hôm nay thật sự là nhờ mấy vị này mới thuận lợi giải quyết, chủ nhà này cũng rất biết ơn bọn họ, ở trong mắt ông, sự tình có thể xử lý như vậy, cũng đã xem như rất tốt rồi.
Ài, ngại ghê, hôm nay thật sự là cám ơn các người, tôi gọi là Hồng Vĩ Bồi, đây là con gái tôi Hồng Tân Na, chính là đứa nóng nảy”.
Ý của cậu là?”.
, tôi là người của trấn Thủy Ngưu, hôm nào nếu hai người muốn gặp Hương Hương, tới Ngưu Vương trang là được”. La Mông nói.
Ngưu Vương trang, vậy cậu là……..”. Hồng Vĩ Bồi nhất thời nghĩ không ra người nổi tiếng của Ngưu Vương trang kêu tên gì.
, tôi là La Mông”. La Mông nói xong từ trong túi áo khoác lấy ra bằng lái xe cho ông ta xem, mới nãy lúc anh xuống xe, thuận tay lấy từ trong xe.
i chà, cậu chính là La Mông, Hương Hương đi chỗ cậu, tôi cũng có thể yên tâm rồi”. Mới nãy lời La Mông không phải không có lý, một nhà kia trong làng bọn họ chính là mấy tên côn đồ, thật muốn nói giết người phóng hỏa, này khẳng định là không có can đảm, nhưng mà chó nhà mình cắn người của nhà bọn họ, sau này lại ở lại trong nhà, an toàn cũng rất thành vấn đề.
……”. Con chó phát ra một tiếng rên rỉ buồn bã.
S u khi bọn La Mông rời đi không lâu, liền có dân làng tới gõ cửa nhà Hồng Vĩ Bồi.
ng Vĩ Bồi nhớ lại, mới nãy giống như quả thật là có một người tuổi còn trẻ đi cùng La Mông, chẳng qua lúc đâu ông không biết người nọ là La Mông, sau đó biết rồi, lại vì chuyện Hương Hương phải rời khỏi phải rời khỏi hao tổn tinh thần, thế nhưng không nghĩ tới phương diện này.
Ái chà, ông nói coi, bọn họ như thế nào sẽ tới quản chuyện nhà ông vậy?”.