Chương 195

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi mang Hương Hương về tới, La Mông lập tức bắt đầu bố trí cho Kim Tử và lão Nhị ở chung, trước khi mang Hương Hương qua ở bên lão Tam, tạm thời vẫn là để nó ở căn nhà nhỏ bên này một đoạn thời gian, thứ nhất là làm bạn cùng Bé Khỉ, thứ hai cũng là vì để nó bồi dưỡng tình cảm cùng người một nhà chính mình trước.

Hương Hương vừa rời khỏi nhà chủ cũ, tâm tình có chút sa sút, không có việc gì vẫn cuộn trong ổ của chính mình không chịu nhúc nhích, hoặc là chính là ở bên ngoài sân phơi nắng, bộ dáng có điểm bài xích đối hoàn cảnh chung quanh. Bọn La Mông cũng đều không gấp, trừ bỏ thi thoảng sờ sờ nó nói mấy câu cùng nó, phần lớn thời gian đều tùy ý nó, biết khổ sở là chuyện tốt, chứng tỏ con chó cái này thông nhân tính có tình cảm.





Gâu gâu gâu……”. Nha nhe hàm răng trắng ởn đối Hương Hương.

“Gâu!”. Hương Hương phát ra một tiếng sủa ngắn tỏ vẻ cảnh cáo.


Gâu! Gâu gâu gâu!”. Nha Nha hiển nhiên không để con chó cái này vào mắt, trước đây, mỗi khi chạng vạng cha nó dẫn nó ra ngoài đi dạo, đám chó này chỉ có nhường đường cho nó.

”. Hương Hương chân trước nhún một cái bên cạnh ổ chó, chân sau đạp  một cái, một cái liền nhào qua hướng Nha Nha, một ngụm liền cắn ở trên cổ Nha Nha.

Ngao ô!”. Nha Nha phát ra một tiếng tru tréo.





ớn gan rồi! Dám trộm đồ ăn!”. Chưa tới một hồi, bọn La Mông liền trở về rồi.





Gâu!”. Hương Hương sủa khẽ một tiếng, cũng lộ ra bộ dáng có chút cao hứng.





“Ô…….”. Được rồi, kỳ thật Nha Nha có hơi sợ Tiếu Thụ Lâm.

Đều đứng thẳng”. Tiếu Thụ Lâm chỉ chỉ hướng chân tường.

“Ô……”. Nha Nha biết cái này, trước đây lúc nó gây rối quá mức, cha nó liền phạt nó đứng thẳng, nhưng mà tối đa cũng chính là chuyện mấy phút thôi, bây gờ Tiếu Thụ Lâm vừa nói, nó quy củ đứng ở chân tường, cả thân thể dựng thẳng lên, lộ ra cái bụng lông trắng dài, hai chân trước ngoan ngoãn rủ xuống.


phat-cun“A ô!”. Đại Bảo nhìn nhìn ba nó, học theo cũng đứng ở chân tường, hàng này cả người tròn vo đều là thịt, đứng chưa được hai cái, liền cọ bờ tường muốn dựa vào trong góc tường, bị Tiếu Thụ Lâm liếc một cái, không dám nhúc nhích.

“Lần sau còn trộm đồ ăn không hả?”. La Mông cầm cây gậy trúc nhỏ trong tay răn dạy.




< “Đứng tốt cho tao, không ăn chút đau khổ liền không nhớ lâu”.








”. Hương Hương ngáp một cái, bởi vì mới nãy được khen ngợi và cổ vũ của La Mông, lúc này tâm tình, tốt hơn nhiều, tắm rửa xong lại bị mặt trời chiều sưởi ấm, nó còn có điểm muốn ngũ.

Ô…….”. Chỉ có Đại Bảo còn khăng khăng một mực chú ý nhóm trái hồng, rốt cuộc ăn hay là không ăn đây? Phạt đứng mệt mỏi quá nha, hơn nữa nó cũng muốn làm bé ngoan, chính là trái hồng thơm quá nha, ô……













iện tích siêu thị không lớn, nhân viên cũng không nhiều, nếu người trong làng định gởi hàng bán, thứ nhất là bao bì phải đầy đủ, giống bún gạo của Ngô Chiếm Hồng, trước tiên liền phải làm tốt bao bì dán mã vạch, còn có rau dưa của nhà nông khác làng Đại Loan, cũng phải tiêu thụ tách biệt cùng rau dưa của Ngưu Vương trang, cụ thể công việc do Cao Tố Nữ sắp xếp, những việc này cũng đều xem như công tác chuẩn bị trước khi khai trương siêu thị.



L ền lấy bún gạo trong khoảng thời gian gần đây nhất mà nói, trên Ngưu Vương trang mỗi ngày chỉ là mức bán một mục bún gạo này liền còn phải nhiều hơn so với tổng số đồ các gia đình khác của cả làng bán, hơn nữa đánh giá còn đặc biệt tốt, cơ bản không cần hậu phục vụ gì, lại nói tiếp trích 3% của nhà La Mông vẫn là khá dễ lấy.











i ngũ bán trái hồng ngắn rất nhiều so với trước đó, lượng công việc của lão Chu cũng ít, tiết tấu tự nhiên liền chậm lại rồi, từng sọt từng sọt chậm rãi thu, có đôi khi còn có thể tám nhảm mấy câu cùng người khác.





Sang năm vẫn thu chớ??”. Ông Lão hỏi La Mông.



“Vậy được, sang năm ta lại mang tới đây”.




“Hài, liền mấy cây hồng, mỗi ngày cũng không bao nhiêu, ta tự mang tới đây là được, cũng không bao xa”. Bởi vì trái hồng không nhiều lắm, ông lão không thể không biết ngượng làm phiền bọn La Mông đi tới cửa thu.


Như vậy, sang năm chờ lúc trái hồng chín, bọn cháu liền cử mấy người đi ra ngoài, ở trên xe bắc cái loa, một đường chạy một đường hô: Thu trái hồng đây. Tới khi đó ông nghe được liền nhanh chóng gọi bọn họ đi qua thu”. Hiện tại trên Ngưu Vương trang nhân công dồi dào, nhất là năm nay lại tới nữa mấy người trẻ tuổi, bồi dưỡng tốt thành phụ tá đắc lực, sau này liền không cần mọi chuyện đều phải tự mình làm rồi.











“!”. Tam Mao đang gặm bánh quy cũng ngẩng đầu liếc mắt nhìn ông ta một cái, đại khái là cảm thấy không giống người xấu, lại cúi đầu tiếp tục gặm bánh quy, gần đây lão Chu để Bé Khỉ cho nó ăn bánh quy đều rất cứng, ăn khá tốn sức, nhưng mà nó vẫn là ăn tới rất cao hứng.



tien-tqtờ đỏ là 100 tệ, đồng xu là 1 tệ

.”. Bé Khỉ không nhúc nhích, ba ba nói hiện tại trái hồng hỏa tinh của nhà bé một tệ một trái đều không mua được.





“Bé con này không nhận tiền hả?”. Bên cạnh rất nhanh liền có mấy người vây lại đây xem náo nhiệt.


“Cho cháu năm tệ được hay không nè?”. Người đàn ông trung niên này đại khái cũng là ôm tâm tính đùa con nít, thu lại hai đồng tiền xu, lại rút ra tờ tiền giấy năm tệ từ trong ví tiền.




5-nhan-dan-te< /a>“…….”. Bé Khỉ xoa xoa cái óc chó, ngáp một cái, nghiêng đấu chuyển hướng bên cạnh, loại giấy này nhà bọn bé rất nhiều nha, ba ba bé đều dùng cái sọt đựng.



…….”. Bé Khỉ bất động như núi.

Cho bé tờ một trăm tệ xem sao?”. Bên cạnh có người giựt giây, nói.

Một trăm tệ bán không nè?”. Người đàn ông trung niên quả nhiên lấy ra một tờ một trăm tệ.

”. Bé Khỉ vừa thấy, liền hô: “Ba ba!”. Loại giấy đỏ này nhà bọn bé đều là được ba ba vuốt cẩn thận cất vào trong ngăn tủ, hình như là thứ tốt.



Bé Khỉ vừa nghe, giơ tay liền cầm lấy tờ một trăm tệ trong tay đối phương, sau đó lại cầm một trái hồng từ trong rổ đưa cho ông ta, động tác rất nhanh!


Những người đó xung xanh nhìn mà choáng váng, sau đó rất nhanh lại bộc phát ra một trận cười vang.

“Thật đúng là do lão Chu dạy dỗ!”.





< ng>“Ôi chao, sau này chúng ta không gọi Tiếu La Bình, gọi tiểu chu, tiểu Chu đi”.