Chương 217
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông La và Lưu Xuân Lan không bơi, đi vào tắm nước nóng liền dẫn Hoa Hoa tới khu nghỉ ngơi, bên trên khu nghỉ ngơi là kết cấu thủy tinh, bây giờ ánh nắng ban mai đã nghiêng nghiêng chiếu vào, trong khu này lại mở hệ thống sưởi ấm, ngồi ở bên ghế mây sưởi nắng một chút cũng là cực kỳ dễ chịu nhàn nhã.
oa Hoa hàng này dù sao cũng là thú cưng, hồ bơi lại là nơi công cộng, nếu để nó xuống nước liền có hơi không thể nào nói nổi, vì thế lúc bọn xuống nước liền không mang nó theo, La Mông Tiếu Thụ dắt Bé Khỉ cùng hai cô cháu gái đi bơi. Đại khái là bởi vì người quen của trấn trên nhiều quá, La Hồng Phượng cũng không tiện mặc đồ bơi, ngay tại mép bể bơi trò chuyện cùng hai người phụ nữ.
a Hoa thời gian này trưởng thành không ít, hàng này vừa tới tối liền tinh thần mười phần, ban ngày cơ bản đều đang ngủ, lúc này ông La thả áo bông của Bé Khỉ lên ghế, nó liền cuộn ở bên trong ngủ gật gù, vừa gật gù ngủ vừa còn lưu ý xu hướng bốn phía, mỗi khi có người đi ngang qua chỗ nó, nó vẫn phải nhúc nhích cái lỗ tai, sau đó con mắt mở ra một cái khe, nhìn nhìn nếu cảm thấy không có uy hiếp gì, lại tiếp tục giấc ngủ của nó.
L y tiêu chuẩn của con người tới xem, Hoa Hoa hàng này tuyệt đối không thể xem như một đứa bé phẩm hạnh đoan chính, con này ngoại trừ còn có chút cảm tình đối Bé Khỉ, ở trước mặt một nhà La Mông còn có nửa chút ngoan ngoãn, lúc khác chính là một đứa bắt nạt kẻ yếu điển hình, đáng tiếc trên Ngưu Vương trang ngoại trừ đám gà kia, có thể bị nó bắt nạt thật đúng là không nhiều, cho dù là đám gà kia, cũng có Nha Nha Đại Bảo trông chừng.
Bên bể bơi La Mông và Tiếu Thụ Lâm đang dạy con trai anh và hai cô cháu gái học bơi, La Mĩ Tuệ lớn gan, gì cũng không biết liền dám nhảy ùm vào trong nước, chưa được một lát, cho nó cái kickboard liền có thể tự mình đạp chân đi dạo lungtung, nhưng mà ở dưới cổ vũ của La Hồng Phượng cũng xuống nước, con nít học gì cũng nhanh, chưa tới một lát cũng có thể nổi lên rồi.
Bé Khỉ kiên quyết không chịu tự mình xuống nước, bé con này lá gan rất nhỏ, điểm này bọn La Mông đã sớm phát hiện rồi, đại khái là bởi vì từ nhỏ liền tự mình sống trong rừng núi, bé luôn rất cảnh giác. La Mông và Tiếu Thụ Lâm cũng không ép bé, để bé cưỡi ở trên vai chính mình, mang theo bé ở trong nước chơi, đợi tới khi bé cũng đủ quen thuộc, tự nhiên sẽ chậm rãi mạnh dạn lên, không cần thiết nóng lòng nhất thời.
(mua vé cho nguyên một năm), nhưng mà hôm nay vẫn là bỏ đi, người xếp hàng thật sự rất nhiều.
Trên đường trở về hai chị em Mĩ Tuệ Mĩ Linh hiển nhiên có chút chưa thỏa mãn, Bé Khỉ có vẻ cũng hưng phấn hơn một chút so với bình thường, xem ra cách ngày tự bé xuống nước hẳn là cũng sẽ không quá xa.
H m Đông chí Ngưu Vường trang tới rất nhiều người, bởi vì có kinh nghiệm của tết Đoan Ngọ, lần này đám người Trần Kiến Hoa làm chuẩn bị trước rồi, tuy rằng lộn xộn, nhưng mà trong lôn xộn có thứ tự, lão Chu nhìn trái nhìn phải không có việc gì cần anh làm, liền yên tâm làm ông chủ rãnh rỗi.
H ai vợ chồng này cũng là fan trung thành của Ngưu Vương trang, trước đó liền bởi vì bà chủ của Phì Muội thường thường mua online nông sản phẩm của tiệm nông sản trực tiếp làng Đại Loan, mới phát hiện hình ảnh của bọn Đông, Tây, Nam, Bắc, cuối cùng thúc đẩy nhân duyên của Phì Muội và lão Đại.
Trước buổi tiệc bắt đầu còn có một lát, nếu không chúng ta đi xem Phì Muội trước một chút?”. Chọn chỗ xong nộp tiền, bà chủ mỹ nữ liền nói.
Không biết mấy giờ bắt đầu lên đồ ăn, nếu không cơm nước xong lại đi”. Lúc này ông chủ mập liền không muốn nhúc nhích lắm, máy cái nồi lớn bên kia đang nấu đồ ăn đó, học trò dưới tay của Trần Phúc Hán mỗi người đều giỏi, hơn nữa nguyên liệu nấu ăn của Ngưu Vương trang lại ngon, lúc này trong sân đã sớm bay lên từng cỗ mùi thơm của đồ ăn rồi, câu tới sự thèm ăn của người ta rộng mở.
, La tiên sinh”. Lúc này bà chủ thấy La Mông khiêng Bé Khỉ đang định đi hướng bên ngoài sân, há miệng liền gọi anh.
Ài, thì ra các chị ngồi ở đây, mới nãy tôi còn tìm đó, chị thấy đó mùa đông thế này không có trái cây ngon gì tiếp đãi, liền chút hạt dưa rau muối, chê cười rồi”. La Mông thấy là một nhà bọn họ, nhiệt tình tiếp đón, bởi vì đối phương chủ động đề xuất chuyện cho Phì Muội ở lại Ngưu Vương trang, lúc này La Mông ấn tượng rất tốt đối bọn họ.
au muối này ăn ngon quá, trước đó sao lại không thấy nhà cậu bán trên mạng nhỉ?”. Bà chủ mỹ nữ cười hỏi.
La Mông lấy di động ra nhìn nhìn, nói: “Còn chưa tới 40 phút nữa liền bưng đồ ăn lên”.
ng>“Được”. La Mông cũng rất sảng khoái, lập tức liền dẫn bọn họ đi rừng cây ăn trái, lúc này Phì Muội và lão Đại đang dẫn ba con chó con của bọn nó phơi nắng trên một tảng đá lớn bên cạnh con suối nhỏ, ba con chó con này vừa được hơn một tháng, khoẻ mạnh kháu khỉnh đúng là lúc đáng yêu nhất.
i tới đi tới gần rồi, bà chủ vẫy tay với Phì Muội, Phì Muội lại nức nở lùi ra sau hai bước.
Bà chủ một lòng ôn chuyện cùng Phì muội, ông chủ lại chú ý mấy con chó con bên kia, lão Đại vốn có chút khẩn trương, được La Mông trấn an vài cái, kiềm chế rồi.
Mập chút mưới tốt mà”. Bà chủ hít hít cái mũi, cười nói.
Có chó cái con không? Vợ tôi vẫn muốn nuôi tiếp một con chó cái”. Bởi vì lão Đại bên cạnh rõ ràng có chút bộ dáng bất an, ông chủ Quảng Đông này cũng không dám trực tiếp giơ tay bắt mấy con chó con xem, đành phải hỏi La Mông.
Lão Đại tốt nha, tôi liền thích lão Đại, tôi còn cho rằng nó khẳng định là một con chó đực”. Ông chủ Mập vui vô cùng, một con chó con đẹp như vầy, phải bao nhiêu tiền bao nhiêu tiền chứ, tuy rằng gã khẳng định là không thể đổi con chó con này thành tiền mặt, nhưng chỉ cần tưởng tượng tới con chó con này giá trị thật nhiều tiền, trong lòng gã liền có thể đặc biệt cao hứng, hàng này thích tiền, cũng thích tất cả thứ có giá trị.
ắt thấy gần thời gian bắt đầu buổi tiệc rồi, hai vợ chồng này lại trở về tứ hợp viện, vốn bọn họ còn định dẫn Phì Muội qua đây ăn ngon một chút, nhưng Phì Muội không chịu đi, lão Đại lại ở bên cạnh như hổ rình mồi, đành phải bỏ qua.
L a Mông trấn an lão Đại và Phì Muội một phen, cũng đi bên tứ hợp chờ một lát đồ ăn cố định của mỗi bàn đều bưng lên xong, lại phải chọn mua thêm đồ ăn, này còn phải tự anh làm.
ôm nay Tiếu Thụ Lâm vắng mặt, bên công ty có một nhân viên trong nhà xảy ra chút chuyện, xin nghỉ tạm thời, hôm nay lại là đông chí, làm ăn đặc biệt tốt, không thể đẩy người khác ra thay ca được, Tiếu Thụ Lâm đành phải tự mình đi làm, lúc này liền không thể giúp La Mông. La Hồng Phượng ngược lại có thể giúp một tay cho La Mông, sáng sớm hôm nay cô liền lên Ngưu Vương trang.
Lưu Xuân Lan, ông La cùng một nhà Tiếu lão đại, đông chí năm nay cũng đều trải qua ở đây, bớt đi phiền phức tự mình chuẩn bị đồ ăn, vốn bọn họ cũng muốn giúp, La Mông không cho, bảo ông bà chỉ ăn thôi, cái khác cũng không cho làm.
ột nhà mợ Tiếu Thụ Lâm, tính cả bạn gái của con trai bà, buổi sáng ngày này cũng đều bị Tiếu Thụ Lâm chở tới Ngưu Vương trang, vừa vặn một bàn Tiếu lão đại đã hết chỗ, Liễu như Hoa thuận tay liền xếp bọn họ tại bàn Lưu Thải Vân, Nạp Mậu Thành, thân thích cùng thân thích, thật cũng không có vẻ lạnh nhạt.
< strong>“Tầm tầm là được, bàn mấy người là tô thứ mấy rồi?”.
“Không đủ nha, không phải nói chè trôi nước cho ăn no thì thôi sao?”.
“Ai biết mấy nguuời ăn nhiều như vậy chứ, để tôi xem bột gạo phơi nắng hai ngày trước còn hay không, dù sao hiện tại ngâm bột gạo khẳng định là không kịp”.
“Ông chủ! Bây giờ ngài ở đâu?”. Lão Dương kinh hãi, hiện tại trong hội sở bọn gã truyền tới sôi sùng sục đều nói ông chủ muốn xuất gia, như vậy sao được? Nợ mua nhà của gã còn chưa trả hết đâu.
“Vẫn ổn, có cá bỗng suối và canh Ô Long chống đỡ, hơn nữa mấy món tủ từ trước của hội sở chúng ta, trong khoảng thời gian ngắn đại khái là không cần lo”.
“À, tôi cũng ăn qua một lần, sao ngài biết?”. Lão Dương không hiểu, ông chủ bọn họ cũng quá thạo tin!
Xem trên diễn đàn Đồng thành, tôi nói với anh, hôm nay ngày lễ thì bỏ qua đi, sáng mai anh sớm liên hệ quản sự Trần một chút, bàn chuyện đặt hàng chè trôi nước cùng La Mông, lát sau tôi gọi điện thoại cho a Bân, bảo cậu ta làm hoạt động sự kiện”. Ông chủ Đoạn dặn dò nói.
Gạo nếp của nhà họ hình như là cha của La Mông trồng, không định bán, nói là phải để dành nhà mình ăn”.
Ngày hôm sau Dương Tồn Ba liên hệ trần Kiến Hoa nói muốn đặt hàng một đám bánh trôi nước, Trần Kiến Hoa hỏi ý kiến La Mông, La Mông bàn một chút cùng ông La, liền đồng ý bán một đám cho bên bọn họ, dù sao một năm nay ông La trồng gạo nếp quá nhiều, thứ này mặc dù ngon, nhưng mà không thể làm cơm ăn, hơn nữa giá tiền đối phương đưa ra cũng là khá tốt.
Ông lão Đoạn vừa nghe, cũng đồng ý, còn bảo lão Dương ở lại ăn chè trôi nước, lão Dương nhưng thật ra không khách sáo, ở hội sở bọn gã ăn một chén chè trôi nước cũng tốn không ít tiền đâu, ăn miễn phí phải ăn chứ.
Chỉ ba cái? Còn chưa đủ nhét kẽ răng đó”. Mới nãy những người này ở phòng khách cũng ngửi được mùi, lúc này đang tham nè, kết quả liền ba cái……
ại không phải thời đói kém, chè trôi nước ăn ngán lắm, ăn mấy cái thôi”. Ông lão nói xong, thẳng liền cầm cái chén của mình ăn.
g lão này một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày cơ bản không nấu nướng ở nhà mình, bình thường đều tới tiệm ăn, trong nhà thuê người làm theo giờ, không có người làm. Ông thi thoảng cũng sẽ nấu chút đồ ăn cho chính mình, chút thời gian trước con trai ông xách một túi cháo bột tới cho ông, ông lão này mỗi ngày nấu, liền ăn tới không tồi, đáng tiếc sau này liền hết rồi.
“Lần tới lúc tới nhà tôi ông nhưng biết tay tôi, trái quýt tôi chỉ cho nửa trái”.
“Ái chà, hồi trẻ đều như vậy rồi”.
Mấy ông lão vừa ăn vừa oán giận, ăn bánh trôi lại uống nước canh ngọt, xong rồi chép chép miệng, đều lại hướng mắt về phòng bếp.
y người đó về hết, ông lão này mang dép lê bước chân vòng kiềng, bịch bịch chạy đi phòng bếp nhà mình, một lần nữa lại đổ thêm một nồi nước, nấu một tô lớn tràn đầy bánh trôi nước trắng mập, bưng tới trên bàn trà phòng khách, ăn tới kêu vui vẻ.
i chà! Cái này ngon quá! A! Thật ngon!”.
“Có con trai thiệt là tốt! Ha ha ha!”.
“Ái chà! Ngon quá, ngon qua!”.
“May mà không đê mấy lão già kia chiếm lợi! Ha ha ha ha!”
Ông La và Lưu Xuân Lan không bơi, đi vào tắm nước nóng liền dẫn Hoa Hoa tới khu nghỉ ngơi, bên trên khu nghỉ ngơi là kết cấu thủy tinh, bây giờ ánh nắng ban mai đã nghiêng nghiêng chiếu vào, trong khu này lại mở hệ thống sưởi ấm, ngồi ở bên ghế mây sưởi nắng một chút cũng là cực kỳ dễ chịu nhàn nhã.
oa Hoa hàng này dù sao cũng là thú cưng, hồ bơi lại là nơi công cộng, nếu để nó xuống nước liền có hơi không thể nào nói nổi, vì thế lúc bọn xuống nước liền không mang nó theo, La Mông Tiếu Thụ dắt Bé Khỉ cùng hai cô cháu gái đi bơi. Đại khái là bởi vì người quen của trấn trên nhiều quá, La Hồng Phượng cũng không tiện mặc đồ bơi, ngay tại mép bể bơi trò chuyện cùng hai người phụ nữ.
a Hoa thời gian này trưởng thành không ít, hàng này vừa tới tối liền tinh thần mười phần, ban ngày cơ bản đều đang ngủ, lúc này ông La thả áo bông của Bé Khỉ lên ghế, nó liền cuộn ở bên trong ngủ gật gù, vừa gật gù ngủ vừa còn lưu ý xu hướng bốn phía, mỗi khi có người đi ngang qua chỗ nó, nó vẫn phải nhúc nhích cái lỗ tai, sau đó con mắt mở ra một cái khe, nhìn nhìn nếu cảm thấy không có uy hiếp gì, lại tiếp tục giấc ngủ của nó.
L y tiêu chuẩn của con người tới xem, Hoa Hoa hàng này tuyệt đối không thể xem như một đứa bé phẩm hạnh đoan chính, con này ngoại trừ còn có chút cảm tình đối Bé Khỉ, ở trước mặt một nhà La Mông còn có nửa chút ngoan ngoãn, lúc khác chính là một đứa bắt nạt kẻ yếu điển hình, đáng tiếc trên Ngưu Vương trang ngoại trừ đám gà kia, có thể bị nó bắt nạt thật đúng là không nhiều, cho dù là đám gà kia, cũng có Nha Nha Đại Bảo trông chừng.
H m Đông chí Ngưu Vường trang tới rất nhiều người, bởi vì có kinh nghiệm của tết Đoan Ngọ, lần này đám người Trần Kiến Hoa làm chuẩn bị trước rồi, tuy rằng lộn xộn, nhưng mà trong lôn xộn có thứ tự, lão Chu nhìn trái nhìn phải không có việc gì cần anh làm, liền yên tâm làm ông chủ rãnh rỗi.
H ai vợ chồng này cũng là fan trung thành của Ngưu Vương trang, trước đó liền bởi vì bà chủ của Phì Muội thường thường mua online nông sản phẩm của tiệm nông sản trực tiếp làng Đại Loan, mới phát hiện hình ảnh của bọn Đông, Tây, Nam, Bắc, cuối cùng thúc đẩy nhân duyên của Phì Muội và lão Đại.
Trước buổi tiệc bắt đầu còn có một lát, nếu không chúng ta đi xem Phì Muội trước một chút?”. Chọn chỗ xong nộp tiền, bà chủ mỹ nữ liền nói.
Không biết mấy giờ bắt đầu lên đồ ăn, nếu không cơm nước xong lại đi”. Lúc này ông chủ mập liền không muốn nhúc nhích lắm, máy cái nồi lớn bên kia đang nấu đồ ăn đó, học trò dưới tay của Trần Phúc Hán mỗi người đều giỏi, hơn nữa nguyên liệu nấu ăn của Ngưu Vương trang lại ngon, lúc này trong sân đã sớm bay lên từng cỗ mùi thơm của đồ ăn rồi, câu tới sự thèm ăn của người ta rộng mở.
, La tiên sinh”. Lúc này bà chủ thấy La Mông khiêng Bé Khỉ đang định đi hướng bên ngoài sân, há miệng liền gọi anh.
Ài, thì ra các chị ngồi ở đây, mới nãy tôi còn tìm đó, chị thấy đó mùa đông thế này không có trái cây ngon gì tiếp đãi, liền chút hạt dưa rau muối, chê cười rồi”. La Mông thấy là một nhà bọn họ, nhiệt tình tiếp đón, bởi vì đối phương chủ động đề xuất chuyện cho Phì Muội ở lại Ngưu Vương trang, lúc này La Mông ấn tượng rất tốt đối bọn họ.
au muối này ăn ngon quá, trước đó sao lại không thấy nhà cậu bán trên mạng nhỉ?”. Bà chủ mỹ nữ cười hỏi.
ng>“Được”. La Mông cũng rất sảng khoái, lập tức liền dẫn bọn họ đi rừng cây ăn trái, lúc này Phì Muội và lão Đại đang dẫn ba con chó con của bọn nó phơi nắng trên một tảng đá lớn bên cạnh con suối nhỏ, ba con chó con này vừa được hơn một tháng, khoẻ mạnh kháu khỉnh đúng là lúc đáng yêu nhất.
i tới đi tới gần rồi, bà chủ vẫy tay với Phì Muội, Phì Muội lại nức nở lùi ra sau hai bước.
Bà chủ một lòng ôn chuyện cùng Phì muội, ông chủ lại chú ý mấy con chó con bên kia, lão Đại vốn có chút khẩn trương, được La Mông trấn an vài cái, kiềm chế rồi.
Mập chút mưới tốt mà”. Bà chủ hít hít cái mũi, cười nói.
Có chó cái con không? Vợ tôi vẫn muốn nuôi tiếp một con chó cái”. Bởi vì lão Đại bên cạnh rõ ràng có chút bộ dáng bất an, ông chủ Quảng Đông này cũng không dám trực tiếp giơ tay bắt mấy con chó con xem, đành phải hỏi La Mông.
Lão Đại tốt nha, tôi liền thích lão Đại, tôi còn cho rằng nó khẳng định là một con chó đực”. Ông chủ Mập vui vô cùng, một con chó con đẹp như vầy, phải bao nhiêu tiền bao nhiêu tiền chứ, tuy rằng gã khẳng định là không thể đổi con chó con này thành tiền mặt, nhưng chỉ cần tưởng tượng tới con chó con này giá trị thật nhiều tiền, trong lòng gã liền có thể đặc biệt cao hứng, hàng này thích tiền, cũng thích tất cả thứ có giá trị.
ắt thấy gần thời gian bắt đầu buổi tiệc rồi, hai vợ chồng này lại trở về tứ hợp viện, vốn bọn họ còn định dẫn Phì Muội qua đây ăn ngon một chút, nhưng Phì Muội không chịu đi, lão Đại lại ở bên cạnh như hổ rình mồi, đành phải bỏ qua.
L a Mông trấn an lão Đại và Phì Muội một phen, cũng đi bên tứ hợp chờ một lát đồ ăn cố định của mỗi bàn đều bưng lên xong, lại phải chọn mua thêm đồ ăn, này còn phải tự anh làm.
ôm nay Tiếu Thụ Lâm vắng mặt, bên công ty có một nhân viên trong nhà xảy ra chút chuyện, xin nghỉ tạm thời, hôm nay lại là đông chí, làm ăn đặc biệt tốt, không thể đẩy người khác ra thay ca được, Tiếu Thụ Lâm đành phải tự mình đi làm, lúc này liền không thể giúp La Mông. La Hồng Phượng ngược lại có thể giúp một tay cho La Mông, sáng sớm hôm nay cô liền lên Ngưu Vương trang.
Lưu Xuân Lan, ông La cùng một nhà Tiếu lão đại, đông chí năm nay cũng đều trải qua ở đây, bớt đi phiền phức tự mình chuẩn bị đồ ăn, vốn bọn họ cũng muốn giúp, La Mông không cho, bảo ông bà chỉ ăn thôi, cái khác cũng không cho làm.
ột nhà mợ Tiếu Thụ Lâm, tính cả bạn gái của con trai bà, buổi sáng ngày này cũng đều bị Tiếu Thụ Lâm chở tới Ngưu Vương trang, vừa vặn một bàn Tiếu lão đại đã hết chỗ, Liễu như Hoa thuận tay liền xếp bọn họ tại bàn Lưu Thải Vân, Nạp Mậu Thành, thân thích cùng thân thích, thật cũng không có vẻ lạnh nhạt.
< strong>“Tầm tầm là được, bàn mấy người là tô thứ mấy rồi?”.
“Ông chủ! Bây giờ ngài ở đâu?”. Lão Dương kinh hãi, hiện tại trong hội sở bọn gã truyền tới sôi sùng sục đều nói ông chủ muốn xuất gia, như vậy sao được? Nợ mua nhà của gã còn chưa trả hết đâu.
Xem trên diễn đàn Đồng thành, tôi nói với anh, hôm nay ngày lễ thì bỏ qua đi, sáng mai anh sớm liên hệ quản sự Trần một chút, bàn chuyện đặt hàng chè trôi nước cùng La Mông, lát sau tôi gọi điện thoại cho a Bân, bảo cậu ta làm hoạt động sự kiện”. Ông chủ Đoạn dặn dò nói.
Gạo nếp của nhà họ hình như là cha của La Mông trồng, không định bán, nói là phải để dành nhà mình ăn”.
Ngày hôm sau Dương Tồn Ba liên hệ trần Kiến Hoa nói muốn đặt hàng một đám bánh trôi nước, Trần Kiến Hoa hỏi ý kiến La Mông, La Mông bàn một chút cùng ông La, liền đồng ý bán một đám cho bên bọn họ, dù sao một năm nay ông La trồng gạo nếp quá nhiều, thứ này mặc dù ngon, nhưng mà không thể làm cơm ăn, hơn nữa giá tiền đối phương đưa ra cũng là khá tốt.
Ông lão Đoạn vừa nghe, cũng đồng ý, còn bảo lão Dương ở lại ăn chè trôi nước, lão Dương nhưng thật ra không khách sáo, ở hội sở bọn gã ăn một chén chè trôi nước cũng tốn không ít tiền đâu, ăn miễn phí phải ăn chứ.
Chỉ ba cái? Còn chưa đủ nhét kẽ răng đó”. Mới nãy những người này ở phòng khách cũng ngửi được mùi, lúc này đang tham nè, kết quả liền ba cái……
ại không phải thời đói kém, chè trôi nước ăn ngán lắm, ăn mấy cái thôi”. Ông lão nói xong, thẳng liền cầm cái chén của mình ăn.
g lão này một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày cơ bản không nấu nướng ở nhà mình, bình thường đều tới tiệm ăn, trong nhà thuê người làm theo giờ, không có người làm. Ông thi thoảng cũng sẽ nấu chút đồ ăn cho chính mình, chút thời gian trước con trai ông xách một túi cháo bột tới cho ông, ông lão này mỗi ngày nấu, liền ăn tới không tồi, đáng tiếc sau này liền hết rồi.
Mấy ông lão vừa ăn vừa oán giận, ăn bánh trôi lại uống nước canh ngọt, xong rồi chép chép miệng, đều lại hướng mắt về phòng bếp.
y người đó về hết, ông lão này mang dép lê bước chân vòng kiềng, bịch bịch chạy đi phòng bếp nhà mình, một lần nữa lại đổ thêm một nồi nước, nấu một tô lớn tràn đầy bánh trôi nước trắng mập, bưng tới trên bàn trà phòng khách, ăn tới kêu vui vẻ.
i chà! Cái này ngon quá! A! Thật ngon!”.