Chương 218

Ngày đông chí, sau khi một nhà ông chủ mập Quảng Đông cơm nước xong, lại tới bên chỗ lão Đại ôm đi một con chó con, sau đó La Mông đưa tiền cho gã ta, gã liền nhất định không lấy, cứng rắn bảo La Mông cho gã một con heo mập.





hưng mà chỉ cần ngẫm lại con heo này chỉ dùng để đổi vợ của lão Đại nhà mình, anh liền không tiếc nuối gì nữa, ngoại trừ một con heo, còn cho bọn họ mấy con gà trống nhỏ, một ít rau muối và một bình rượu lớn. Chút thời gian trước Cung Bạch Kì đi lên xem qua chó con của nhà anh, nói là giống rất tốt, nếu gặp người thích, bán hai ba vạn cũng được, ngoài ra thêm một phần của  Phì Muội, anh là mới phải cho nhiều đồ như vậy.





rước đây bản thân lúc không có nghề nông, La Mông cũng không để tâm đối việc này lắm, bây giờ bản thân làm cái Ngưu Vương trang, anh liền biết cái gì tên là dựa trời ăn cơm rồi, nếu ông trời không cho, đất đai liền khó có thể thu hoạch tốt.





đ o Đại Cửu Bảo

o Chu đều quy hoạch tốt rồi, tới khi đó Đại Cửu Bảo liền trồng ở bên trên đập nước, đào huyết heo liền trồng bên dưới đập nước, bên dưới cây đào còn có thể trông chút rau dại, không chỉ có có thể giữ đất giữ nước, lúc vào mùa còn có thể hái bỏ vào siêu thị bán kiếm chút tiền, thật sự là một công đôi việc.





Lần này lão Chu thật muốn làm như vậy a, trước đó liền nghe tới một chút tin đồn, còn tưởng rằng là những người đó loạn truyền”.

< ng>“Một mét vuông mỗi tháng hai mươi tệ tới hai mươi sáu tệ, tiền thuê này cũng không rẻ, bên chúng ta nào có cái giá này? Sát vách nhà tôi liền một thầy giáo cao trung thuê, một căn hộ một ban công, một năm mới hơn một ngàn tệ”.




“Hơn nữa bên trên không phải đều viết rõ ràng đó thôi, nếu nửa đường hủy hợp đồng, trước đó tổng cộng đóng bao nhiêu tiền thuê nhà, sẽ trả lại cho một nửa”.




“Bên trên nói thế nào?”.


“Nói là người thuê tùy thời có thể đề xuất hủy hợp đồng, lão Chu anh ta đồng ý vô điều kiện, bên lão Chu cũng có thể đề xuất hủy hợp đồng, người thuê cũng phải đồng ý vô điều kiện, công bằng thì công bằng thật đó”.








“Một mét vuông hai mươi tới hai mươi sáu tệ, tính qua hai mươi năm, mỗi mét vuông cũng phải năm sáu ngàn, không rẻ”.








“Chính là khó bán, nói là phải lại ký một hợp đồng khác, hai mươi năm sau cầm được sổ đỏ, ngày nào đó nếu không muốn nữa, còn phải bán giá gốc lại cho lão Chu, bằng không phí vi phạm hợp đồng còn rất cao”.




“Kỳ thật như vậy cũng tốt, không cần lo lắng ngày nào đó đột nhiên dọn tới đây một cái hàng xóm láo nháo nào đó, nghe nói trong thành phố có một số người còn có bị hàng xóm dọn tới sau khiến phải dọn nhà đi nới khác”.


“Này cũng quá dã man rồi”.



“Này cũng không tốt, người đều không ở bên đó, nơi nơi trống rỗng, ngày nào đó nếu có một tên trộm vào, gọi rách cổ họng cũng đều không ai giúp”.

“Lo lắng linh tinh cái gì, có bảo vệ mà”.





“Nghe nói điện nước là tự đóng, ngoại trừ tiền thuê nhà, mỗi tháng còn phải đóng mười lăm tệ cho bên lão Chu, phí vệ sinh, phí thang máy linh tinh đều tính trong đó”.





“Đều bàn tốt rồi, tới chỗ lão Chu thuê một căn hộ cho bón nó”.









“Có đạo lý a!”.










Ngày thứ hai căn hộ mẫu tung ra, cái thùng đằng trước siêu thị gần như bị dồn đống nổ tung, La Mông đổ đám bảng biểu này vào trong sọt, lại là đựng hơn nửa sọt, nhiều bảng biểu như vậy anh một ngày xử lý không hết, ngày mai còn có cái mới nữa, vì thế liền chia một nửa cho Trần Kiến Hoa.


H iện giờ Trần Kiến Hoa quản lý Ngưu Vương trang tới gọn gàng ngăn nắp, chỉ cần không xảy ra tình huống đột phát gì, hoặc là lão Chu đột nhiên tâm huyết dâng trào muốn làm chút náo nhiệt vơ tiền linh tình, cơ bản gã vẫn khá nhàn rỗi, hôm nay lão Chu cho gã một mớ bảng biểu để xử lý, gã cũng nhận.







“Không được, không được,”.


g>Một bà cụ đang lột vỏ đậu bên cạnh liền nói: “Không phải người đứng đắn, chuyên môn thích cờ bạc, cờ bạc tới hiện tại thiếu một đống nợ, nhà cũng bán rồi, vợ ly hôn với cậu ta rồi, con gái cậu ta vốn thành tích rất tốt, liền bởi vì cha nó như vậy, sơ trung cũng chưa họ xong liền đi ra ngoài làm thuê”.


“Thật không phải là người, người này, một cô gái thật tốt, lại là bị cha nó hủy rồi, tương lai ở vùng chúng ta, ai dám cưới một cô vợ như vậy”. Một ông cụ khác cũng nói.


Người này không được, kế tiếp, Hoàng Kì Ba thì sao?”. Trần Kiến hoa đánh dấu X lên bảng biểu của Cao Lâm Cường, ném vào trong cái sọt, lại xem cái kế tiếp.



Sao, ông ta rất nổi tiếng ạ?”. Trần Kiến Hoa hỏi bà.

ao không nổi tiếng chứ? Trong nhà lão có tiền lắm, hồi tết, pháo hoa mấy vạn tệ đều dám phóng, dời nhà đều dời tới thủ đô luôn, nhà bọn họ còn có thể thiếu nhà ở?”.













Lưu Xuân Lan và ông La đang đóng gói bánh quy buổi sáng làm xong rồi, cân từng cân từng cân, đựng trong túi giấy dai, vừa đóng gói vừa nói thầm hôm nay làm bao nhiêu bánh quy, ít hơn so với ngày hôm qua, một hồi không đủ bán, những người trên mạng lại muốn đuổi theo Triệu Đông Linh truy hỏi……..Gần đây bánh bao chay bánh bao đông lạnh trong siêu thị bán rất chạy, mỗi ngày sữa trâu hình như là có chút không đủ dùng, phải đợi trâu cái nhỏ sinh ra trong hai năm này cho sữa đã, giờ còn rất sớm…..


Ba giờ chiều, La Mông và Tiếu Thụ Lâm liền không hẹn mà cùng dừng động tác trong tay, sửa sang lại đậu tương luộc và bắp hồi trưa mang về từ bên tứ hợp viện, lại thổi còi kêu Nhị lang tới đây giúp đỡ một chút, gần đây Nhị Lang tâm tình tốt, dễ sai bảo.




n khỉ này thật sự rất tinh khôn, bọn nó lấy hành động nói rõ với lão Chu, muốn bọn nó làm việc chăm chỉ, vậy phải cho ăn ngon.

Mấy ngày trước La Mông bảo Hầu mập luộc một lồi trứng luộc nước trà mang lên núi, chia cho mỗi con khỉ một trái, khỉ đầu đàn theo thường lệ vẫn là hai cái, sau đó chờ ngày hôm sau lúc bọn anh lại đi lên núi, liền phát hiện chuồng dê được quét dọn qua, tuy rằng không sạch sẽ lắm, nhưng mà biểu đạt rõ ràng thái độ của đám khỉ.









“Là hơi mắc, nhưng mà cái lần trước, cũng là chúng ta may mắn vừa vặn tới kịp lúc, người ta vừa vặn cần bán gấp”. Sư phó Cam đều quen thuộc với các khu xung quanh đây, liền hiện tại mà nói, cái lâm trường trước mắt này  đã là lựa chọn tốt nhất, nhưng mà cuối cùng còn phải La Mông đồng ý mới được.






Chú là không lo liệu việc nhà nên không biết củi gạo mắc, một cái ngưu Vương trang của cháu lớn như vậy, mỗi ngày chỉ là làm đậu hủ hấp bánh bao chay liền phải dùng  bao nhiêu củi chú có biết không?”.

“Được rồi, tôi nói một chút với họ…..À à, có thể, được. La Mông à, họ ngay tại bên cạnh, nói là nhánh cây có thể lấy, nhưng mà bên cậu phải tự cho người qua chỉnh lý, họ không làm”.






ao vậy?”. Ông lão bên cạnh hỏi gã ta.

ão Chu bảo đưa người tới bên lâm trường nhặt nhánh cây”. Quản sự Trần nói.