Chương 5: Tôi cũng không phải là nuôi không nổi

“A?” Nhân viên phục vụ càng sửng sốt, ông chủ của bọn họ còn trẻ như vậy?



Lâm Mục ừ một tiếng, gần đây cậu đều bận rộn lựa chọn địa điểm, nào còn thời gian tới bên này? Hơn nữa Giang Diêu quản lý cửa tiệm rất tốt, cậu cũng liền mặc kệ không quản, thông thường lúc không có chuyện gì cũng sẽ không tới bên này, xem như là nhân cơ hội này giảm chút áp lực  cho mình đi.


rách không được…” Cố Dương không nói thêm gì nữa, gặp nhân viên phục vụ kia bắt đầu nhìn chằm chằm vào bụng của hắn, vội vàng hít một hơi, ưỡn ngực hóp bụng, không biết hiệu quả có lớn hay không, nhưng tốt xấu trong lòng có chút thoải mái.

Đi thôi, lại phòng.” Lâm Mục đại khái cũng thấy đường nhìn của nhân viên phục vụ vẫn lưu luyến ở trên bụng Cố Dương, đi trước, hướng bàn đặc biệt giữ cho hắn đi đến. Bên kia đã có người hướng bọn họ đi đến, chính là người quản lý phụ trách hiện tại của tiệm, Giang Diêu.







nh Giang, tôi cùng bạn tới dùng cơm.” Giang Diêu so với Lâm Mục còn lớn hơn hai tuổi, cho nên giống Lâm Mục cũng gọi hắn là anh Giang.

“Đi theo tôi.” Giang Diêu dẫn bọn hắn lên lầu hai, đi thẳng tới phòng nhỏ ngay góc tối, sau đó mở cửa để cho bọn họ đi vào.

úc thấy Cố Dương đến, Giang Diêu cũng không nhịn được liếc mắt nhìn bụng Cố Dương.

Bất quá anh ta không có lỗ mãng như nhân viên phục vụ, chỉ là vừa liếc mắt một cái liền bình tĩnh thu hồi ánh mắt, không phải chỉ là bụng bia thôi sao, cùng tổng thể vóc người của người này có chút không ăn khớp, bất quá cũng không có gì kinh ngạc là được.










ắc, cậu ngược lại một chút cũng không khách khí!” Lâm Mục chờ nhân viên phục vụ đi chuẩn bị, mới hướng Cố Dương nhếch miệng cười một chút.







ói vô nghĩa, đương nhiên khó chịu, đây không phải là không có biện pháp sao?” Cố Dương sau khi sửa sang lại quần áo xong, mới cầm khăn tay trên bàn lau tay, không định ra ngoài rửa tay thêm lần nữa.













m Mục vừa nghe chỉ biết người này là thật không định tìm một vị khác, việc này tuy rằng có chút mơ hồ, bất quá ngẫm lại cũng đúng, đứa nhỏ này tới đột nhiên, lúc Cố Dương biết đến đứa nhỏ này cũng đã ba tháng, ngay từ đầu là không tin, sau lại kiểm tra nhiều lần kết quả đều như vậy, hơn nữa bụng càng lúc càng lớn, mới tiếp nhận sự thật này.

rải qua thời gian dài như vậy, phỏng chừng tìm người cũng không tiện, huống chi còn là tình huống như vậy… Cho dù là tìm được người rồi, chỉ sợ cũng không giải quyết được gì.

êm hôm đó đều uống say, ngươi tình ta nguyện coi như là phóng túng, ai cũng không muốn sẽ tìm ai. Hơn nữa, người ta khẳng định cũng không nghĩ tới sẽ như vậy, tôi lại không phải phụ nữ, tìm người phụ trách vân vân tôi không có khả năng làm được, huống chi, tôi cũng không phải nuôi không nổi.” Cố Dương bĩu môi, giả vờ thoải mái nói: “Hơn nữa, đây không phải là còn có cha nuôi của nó sao?”











Cậu vừa nói vừa thêm cho mình chút thứ, nào là ít mè muối a tiêu a hành gừng tỏi hải sản tương nước chao mỗi thứ đều bỏ thêm một chút, Cố Dương nhìn thấy liền quáng mắt, căn bản không thấy rõ cậu rốt cục cho thêm cái gì, đã nhìn thấy mười ngón tay thon dài lay động ở trước mắt, đừng nói, còn rất nhanh nhẹn.






m thán xong, gặp Cố Dương không có một chút hâm mộ cậu, trái lại nhanh chóng vớt một đũa thịt mười phần đơn giản ở trong chén hắn nhúng chấm trực tiếp vào trong tương mè liền nhét vào trong miệng mình, điệu bộ ăn ngấu nghiến, căn bản cũng không biết mỹ vị là gì.

T ực sự là phí của trời a~

Lâm Mục cũng vớt một đũa thịt nhúng chấm tương của chính mình ăn, nói hàm hồ không rõ: “Cậu thật ra cũng không ăn được cái gì, nhiều đồ ngon đến trong miệng cậu khẳng định đều không có hương vị gì!”



< ng>Ăn no là được rồi, cần gì nhiều chuyện như vậy! Thực sự là ăn cũng ngăn không nổi miệng!


Trong lòng hắn oán thầm một tiếng, không dám lại cùng Lâm Mục nói chuyện, tiểu tử này lời nói ác độc nổi dậy mười người như hắn đều không phải là đối thủ, vẫn là ngoan ngoãn ăn cơm đi, trời đất bao la, cho vật nhỏ trong bụng ăn no mới là lớn nhất!