Chương 6: Vì con cái cũng phải có nhiều dự định

“Chuyện chi nhánh chuẩn bị như thế nào rồi?” Cố Dương một bên nhét hết thứ này đến thứ nọ vào miệng ăn một bên hỏi, dù như thế nào đây cũng là bạn bè của hắn, dù sao cũng phải chủ động để ý quan tâm một chút.



“Cậu nói tôi đầu tư cho cậu, làm nửa ông chủ thế nào?” Cố Dương cười giỡn nói.


âm Mục có chút kinh ngạc nhìn hắn một cái: “Lần trước tôi kêu cậu theo tôi cùng làm cậu không phải nói không có hứng thú sao? Lần này như thế nào lại đổi tính rồi?”





âm Mục nghe xong lý do của hắn nhịn không được liếc mắt: “Mới nãy không phải hùng hồn nói tôi đây cũng không phải nuôi không nổi đó sao? Vừa nãy bản lĩnh lắm mà giờ liền đem chính mình phơi bày.”



“Được, cầu còn không được, đại gia!” Lâm Mục sảng khoái nói, sau đó hỏi tiếp, “Ngươi có thể cầm được bao nhiêu?”


“Chừng mười vạn đi, tôi còn phải chừa chút tiền tiêu vặt, trước sẽ từ chức, còn phải đi bệnh viện, tiền thuốc men vân vân cũng phải chừa lại.” Cố Dương đắn đo một hồi, mở miệng tiết lộ vốn liếng của mình.



“Lời vô ích, này cũng là ông đây ở trên bàn rượu liều mạng gom được, còn từng muốn dành dụm mấy năm tìm một thành phố nhỏ mua căn hộ để định cư. Bất quá tình huống như hiện nay…” Cố Dương cúi đầu xem xét cái bụng ăn đến tròn vo của mình, thở dài, “Tôi phải thay vật nhỏ này tính toán nhiều thứ, cha của nó không thành phú nhị đại (aka cậu ấm cô chiêu có bố mẹ gia đình giàu có từ lúc lọt lòng) được, dù thế nào cũng phải để cho nó hưởng thụ một chút.”


Vẫn là phải tiếp tục liều mạng a!

“ ợc rồi, thịt muỗi cũng là thịt, cậu liền đưa mười vạn đi, còn dư lại chính cậu giữ lại xài, đỡ phải ngày nào đó thiếu tiền còn tới tìm tôi đòi.” Lâm Mục đánh nhịp nói, nhìn bàn ăn không còn lại được bao nhiêu, nghĩ có chút buốt răng, “Cậu thật là có sức ăn.”



i thôi, đưa cậu về nhà.” Lâm Mục cầm chìa khóa xe lên, dẫn đầu đứng dậy.



“Ngài đây là ăn đến căng bụng còn muốn thế nào a?”


n nhiều, đau dạ dày.” Cố Dương dựa vào sô pha lại chậm chạp một hồi, lúc này mới một lần nữa cột chắc dây lưng, sửa sang xong áo sơ mi, cầm áo khoác vắt lên trên cánh tay để buông ở trước ngực, vừa vặn che lại cái bụng sau khi ăn xong lại to một vòng, “Đi thôi.”

Lâm Mục bất đắc dĩ thở dài cũng không nói gì, mang người rời khỏi tiệm lẩu.



ến bên ngoài rồi, một trận gió thu kéo tới, thật đúng là mang theo một luồng khí lạnh lẻo, Cố Dương cầm áo khoác phủ thêm.













Cố Dương cũng không có nói chuyện, trên thực tế, Lâm Mục nếu là thật nổi giận hắn vẫn rất sợ.

i cho cùng là chính mình không tốt, không bỏ được đứa nhỏ này cũng không bỏ được công việc, đến bây giờ cũng vẫn không có đi bệnh viện khám, thảo nào Lâm Mục lại tức giận, phỏng chừng suốt một ngày hôm nay đều ở đây nhẫn nại.







Lúc về đến phòng, Cố Dương mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, lúc hắn khóa kỹ cửa phòng liền không kịp chờ đợi đem quần áo trên người mình đều cởi ra, thay bộ áo ngủ thùng thình có in hình, sau đó ngã xuống giường, vỗ về bụng nhìn chằm chằm trần nhà, suy nghĩ có chút nhiều hơn.

gày hôm nay có rất nhiều chuyện phát sinh, tốt xấu ngổn ngang dây dưa cùng một chỗ, khiến cho trong đầu hắn cũng lộn xộn rối bời.



Kỳ thực ngày đó nếu hắn không tỉnh lại trước tiên, phỏng chừng cũng sẽ không biết người cùng hắn buổi tối hôm đó là ai.


Ít nhất, với chuyện tỉnh lại chậm một chút mà nói, đối phương nhất định sẽ rời đi, chỉ để lại đống hỗn độn đầy giường, ai sẽ biết ai là ai a, dù sao cũng là vì thoải mái.

hông dây dưa không truy cứu mới là định luật của giới này.

ọn họ đều say đến rối tinh rối mù, tất cả toàn là bản năng của nam nhân, sở dĩ hắn bị áp là bởi vì thể lực đối phương so với hắn còn tốt hơn một chút, mặc dù là khí lực lúc say rượu cũng lớn muốn chết, hắn nghĩ dù sao cũng là giải quyết cho nhau thôi, bị đè thì bị đè đi.

K t quả không ngờ được, cứ như vậy một lần, để lại cho hắn một phiền phức không lớn cũng không nhỏ.



H ơn nữa nhìn người đó một bộ dạng ‘mặt người dạ thú’, phỏng chừng cũng không phải người sẽ phụ trách, hắn vẫn là thành thành thật thật chính mình nuôi con đi.

C i vị vừa gặp mặt kia, một đêm kia là đủ rồi.