Chương 18: Rất cố gắng biểu hiện nha
Điệu bộ hấp tấp này của Lâm Mục lại càng khiến Cố Dương hoảng sợ, hắn vội vàng gọi lại: “Lâm Mục cậu đợi chút!”
Lâm Mục dừng bước lại, quay đầu nhìn hắn: “Chờ cái gì nha?”
Cậu nghĩ của cậu, không ảnh hưởng.” Lâm Mục mở cửa nói.
Lâm Mục!” Cố Dương cuối cùng vẫn là gọi cậu ta lại, nói có lệ, “Chuyện này… Hay là để tôi đến nói rõ ràng với anh ta đi! Trước hết để cho tôi nghĩ nghĩ nói thế nào…”
ố Dương theo bản năng nhìn phòng bếp một chút, đúng lúc Lâm Mục thò đầu ra, hai người không hẹn mà cùng nháy mắt mấy cái, đều rõ ràng biết người đến là ai.
L m Mục hướng Cố Dương nháy mắt, ý bảo hắn đi mở cửa.
“Vậy là tốt rồi, tôi ngày mai cùng đi với em. Nga, được rồi, em trước tiên hủy hẹn với bệnh viện lúc trước đi, tôi tìm bác sĩ quen biết, càng đáng tin cậy hơn một chút.”
Cố Dương trợn to hai mắt nhìn y, Lôi Nghị lại bổ sung: “Loại tình huống này của chúng ta, vẫn là tìm người quen biết tương đối an toàn. Em yên tâm, cậu ta là anh em của tôi, nhất định bảo mật! Em… là lần đầu tiên đi bệnh viện đi?”
Cố Dương lại gật đầu một cái, Lôi Nghị lại cười, mang theo vài phần biểu lộ như trút được gánh nặng: “Hoàn hảo, không có bỏ lỡ.”
m ngày mai có thể ngủ nhiều một chút, không cần nóng vội, tôi hẹn với cậu ta nguyên ngày, chúng ta đi lúc nào cũng đều được.” Lôi Nghị càng nói càng lưu loát, bản lĩnh nói ra mấy câu đã kéo gần khoảng cách giữa y cùng với Cố Dương.
Cố Dương có chút ngượng ngùng, trả lời: “Tôi buổi tối ngủ rất sớm, ngày mai cũng ngủ không lâu lắm, chín giờ có thể xuất phát.”
“…Mười giờ đi, em chín giờ thức dậy, nếu không chín giờ xuất phát em còn phải dậy sớm hơn để chuẩn bị.” Lôi Nghị đại khái có thói quen ra lệnh, liền tổng hợp lại suy nghĩ một chút tình trạng thân thể Cố Dương, cuối cùng quyết định thời gian xuất phát là mười giờ.
ữa sáng ngày mai em muốn ăn cái gì?” Lôi Nghị lại hỏi.
uên đi, ngày mai rồi hãy nói, em có thời gian một buổi tối để nghĩ. Đi nghỉ ngơi đi! Ngày mai gặp.” Lôi Nghị tựa hồ cũng không cần gấp câu trả lời, y lui ra phía sau hai bước, trở về trước cửa nhà y, cười hướng Cố Dương nói, “Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Cố Dương theo bản năng trả lời một câu.
ôi Nghị nhìn Cố Dương mỉm cười, vẫn không hề động, như thế này là muốn nhìn Cố Dương vào nhà trước a…
Cố Dương không thể làm gì khác hơn là hướng Lôi Nghị cười cười, đóng cửa lại trước.
Đợi cho đến lúc hắn đóng kín cửa, Lôi Nghị mới bước vào cửa nhà mình.
Ng ời nhà nghĩ Lôi Nghị đều ba mươi rồi, đã không phải là con nít, y có tư tưởng của mình, quyết định của chính mình, đường đi như thế nào, có đi được hay không, cũng đều do một mình y nhận lấy.
L ôi Nghị mấy năm nay sự nghiệp quá bận rộn, trên phương diện tình cảm quả thực không có tiến triển gì, nhiều nhất lúc cần thì tìm người giải quyết nhu cầu sinh lý, nhưng là không thường có, cho nên y không có bạn tình cố định, càng miễn bàn nói chuyện yêu đương rồi kết hôn.
iện tại đột nhiên nhảy ra một bé con, Lôi Nghị vẫn là rất cao hứng, vừa vặn ba ba của bé con cũng là người mà y coi trọng, y đang chuẩn bị triển khai phát triển ni, kết quả đối phương thoáng cái liền cho y một cái kinh hỉ lớn như vậy!
y cho cùng, việc này, vẫn là phải cảm ơn Cố Dương a!
Lôi Nghị âm thầm nghĩ, nếu như lúc đó Cố Dương cảm thấy không muốn có bé con, trực tiếp đem con giết đi, vậy sao mình biết được Cố Dương là người cùng mình từng có một đêm tình cảm mãnh liệt, theo đuổi được liền đuổi, theo đuổi không được cũng liền cười rồi bỏ qua.
T hế nhưng hiện tại bất đồng, giữa hai người bọn họ còn có bé con, ràng buộc trong đó khó mà diễn tả được. Loại cảm giác này rất là kỳ diệu.
Bất kể là như thế nào, phải đem những thời gian đã bỏ lỡ mà bù lại.
Đúng là rất cố gắng biểu hiện.” Cố Dương cũng gật đầu, vừa rồi khi đối mặt với Lôi Nghị ở cửa cảm giác khẩn trương đã tiêu tán.
ó bác sĩ quen biết lại có thể bảo mật được chuyện này thật tốt quá, nếu không hắn quả thực là rất sợ hãi.
hông nghĩ đến tên kia suy nghĩ vẫn rất chu đáo đi.
ghe tôi không sai đi? Hai người nuôi nấng bé con so với một người vẫn là tốt hơn rất nhiều. Bất luận là phương diện kinh tế hay là phương diện tinh thần, đều so với gia đình độc thân tốt hơn hẳn.” Lâm Mục hướng Cố Dương nháy mắt mấy cái, “Trước kia, sau khi kết hôn rồi mới yêu nhau, lên xe trước sau mua vé bổ sung lại nhiều hơn đi, những chuyện này đều không là vấn đề! Cậu nắm chắc cơ hội a, tiến triển thật tốt. Tôi vẫn chờ nhìn cậu là người chiến thắng trong cuộc sống ni!”
Cậu nghĩ của cậu, không ảnh hưởng.” Lâm Mục mở cửa nói.
Lâm Mục!” Cố Dương cuối cùng vẫn là gọi cậu ta lại, nói có lệ, “Chuyện này… Hay là để tôi đến nói rõ ràng với anh ta đi! Trước hết để cho tôi nghĩ nghĩ nói thế nào…”
ố Dương theo bản năng nhìn phòng bếp một chút, đúng lúc Lâm Mục thò đầu ra, hai người không hẹn mà cùng nháy mắt mấy cái, đều rõ ràng biết người đến là ai.
L m Mục hướng Cố Dương nháy mắt, ý bảo hắn đi mở cửa.
Cố Dương lại gật đầu một cái, Lôi Nghị lại cười, mang theo vài phần biểu lộ như trút được gánh nặng: “Hoàn hảo, không có bỏ lỡ.”
m ngày mai có thể ngủ nhiều một chút, không cần nóng vội, tôi hẹn với cậu ta nguyên ngày, chúng ta đi lúc nào cũng đều được.” Lôi Nghị càng nói càng lưu loát, bản lĩnh nói ra mấy câu đã kéo gần khoảng cách giữa y cùng với Cố Dương.
ữa sáng ngày mai em muốn ăn cái gì?” Lôi Nghị lại hỏi.
uên đi, ngày mai rồi hãy nói, em có thời gian một buổi tối để nghĩ. Đi nghỉ ngơi đi! Ngày mai gặp.” Lôi Nghị tựa hồ cũng không cần gấp câu trả lời, y lui ra phía sau hai bước, trở về trước cửa nhà y, cười hướng Cố Dương nói, “Ngủ ngon.”
ôi Nghị nhìn Cố Dương mỉm cười, vẫn không hề động, như thế này là muốn nhìn Cố Dương vào nhà trước a…
Cố Dương không thể làm gì khác hơn là hướng Lôi Nghị cười cười, đóng cửa lại trước.
Ng ời nhà nghĩ Lôi Nghị đều ba mươi rồi, đã không phải là con nít, y có tư tưởng của mình, quyết định của chính mình, đường đi như thế nào, có đi được hay không, cũng đều do một mình y nhận lấy.
L ôi Nghị mấy năm nay sự nghiệp quá bận rộn, trên phương diện tình cảm quả thực không có tiến triển gì, nhiều nhất lúc cần thì tìm người giải quyết nhu cầu sinh lý, nhưng là không thường có, cho nên y không có bạn tình cố định, càng miễn bàn nói chuyện yêu đương rồi kết hôn.
iện tại đột nhiên nhảy ra một bé con, Lôi Nghị vẫn là rất cao hứng, vừa vặn ba ba của bé con cũng là người mà y coi trọng, y đang chuẩn bị triển khai phát triển ni, kết quả đối phương thoáng cái liền cho y một cái kinh hỉ lớn như vậy!
y cho cùng, việc này, vẫn là phải cảm ơn Cố Dương a!
Lôi Nghị âm thầm nghĩ, nếu như lúc đó Cố Dương cảm thấy không muốn có bé con, trực tiếp đem con giết đi, vậy sao mình biết được Cố Dương là người cùng mình từng có một đêm tình cảm mãnh liệt, theo đuổi được liền đuổi, theo đuổi không được cũng liền cười rồi bỏ qua.
T hế nhưng hiện tại bất đồng, giữa hai người bọn họ còn có bé con, ràng buộc trong đó khó mà diễn tả được. Loại cảm giác này rất là kỳ diệu.
Bất kể là như thế nào, phải đem những thời gian đã bỏ lỡ mà bù lại.
Đúng là rất cố gắng biểu hiện.” Cố Dương cũng gật đầu, vừa rồi khi đối mặt với Lôi Nghị ở cửa cảm giác khẩn trương đã tiêu tán.
ó bác sĩ quen biết lại có thể bảo mật được chuyện này thật tốt quá, nếu không hắn quả thực là rất sợ hãi.
hông nghĩ đến tên kia suy nghĩ vẫn rất chu đáo đi.
ghe tôi không sai đi? Hai người nuôi nấng bé con so với một người vẫn là tốt hơn rất nhiều. Bất luận là phương diện kinh tế hay là phương diện tinh thần, đều so với gia đình độc thân tốt hơn hẳn.” Lâm Mục hướng Cố Dương nháy mắt mấy cái, “Trước kia, sau khi kết hôn rồi mới yêu nhau, lên xe trước sau mua vé bổ sung lại nhiều hơn đi, những chuyện này đều không là vấn đề! Cậu nắm chắc cơ hội a, tiến triển thật tốt. Tôi vẫn chờ nhìn cậu là người chiến thắng trong cuộc sống ni!”