Chương 19: Ở chung
Lâm Mục ôm chăn đi ra phòng khách, Cố Dương rất ngạc nhiên: “Cậu muốn đi đâu?”
Ngủ giường đang tốt, ngủ sô pha để làm gì?” Trước đây cũng không phải chưa từng ngủ chung trên một cái giường. Cái giường này cũng lớn như vậy, cần gì đi sô pha lăn qua lăn lại?
c nằm ở trên giường, trong đầu Cố Dương còn đang suy nghĩ tới chuyện phát sinh vào ngày hôm nay, khuôn mặt Lôi nghị, lời nói của Lôi nghị, mãi không gạt ra được.
M t mình lâu rồi, đúng là sẽ hình thành thói quen, nhưng là càng khát vọng ấm áp hai người.
Một đêm mộng đẹp.
úc đi ngang qua phòng bếp, Cố Dương quay đầu nhìn thoáng qua, kết quả trong nháy mắt ngây dại, không phải là Lâm Mục? Mà là … Lôi Nghị!
Sớm.” Cố Dương sửng sốt một hồi mới trả lời một câu, sau đó hỏi: “Lâm Mục đâu?”
ắn là trực tiếp chiên trứng, Lôi Nghị lại ở bên trong trứng gà cho thêm một ít lạp xưởng đã cắt nhỏ, còn có một chút ớt xanh cắt nhuyễn, hồng hồng xanh xanh, vây quanh màu vàng của trứng gà trên đĩa, nhìn rất đẹp, cũng làm cho người vô cùng muốn ăn.
hông nghĩ tới Lôi tổng còn có thể làm cơm… Tay nghề cũng tốt như vậy.” Cố Dương nuốt nước miếng một cái, nịnh hót nói.
ó lẽ là ở nhà mình, hoặc là quần áo Lôi nghị mặc rất tùy ý, cũng có lẽ là còn chưa tỉnh ngủ, dù sao Cố Dương không có lại khẩn trương giống như ngày hôm qua, trái lại vẻ mặt còn thoải mái cùng Lôi Nghị nói chuyện.
“Em thích, sau này hàng ngày tôi làm cho em!” lời này của Lôi Nghị nói được rất nhanh, nói xong còn hướng Cố Dương cười cười, rất là mê người.
Cố Dương có chút kinh ngạc, lòng nói vị này nhập vai cũng quá nhanh đi!
uốn đi bệnh viện nào?” Cố Dương vội vàng thay đổi đề tài.
âm Mục thật không đáng tin cậy, cứ như vậy mà đi?
húng ta không cần đi bệnh viện, bệnh viện nhiều người lắm miệng, không khí cũng không tốt, trực tiếp đi phòng làm việc của cậu ta là được.” Lôi Nghị giải thích.
Phòng làm việc? Trong lòng Cố Dương có chút bồn chồn.
Em yên tâm, tay nghề của cậu ta cũng không tệ, hơn nữa cậu ta đặc biệt thích nghiên cứu y học, cho nên mới mở một phòng làm việc, chính mình lúc không có chuyện gì làm liền vùi người ở phòng làm việc nghiên cứu. Dụng cụ trong phòng chữa bệnh này có thể so với trong bệnh viện còn muốn tỉ mỉ chính xác hơn.”
Cố Dương oán thầm một tiếng, cũng không hỏi nhiều nữa, xoay người đi đến phòng vệ sinh.
Chờ lúc hắn rửa mặt sửa soạn xong, Lôi Nghị đã đem bữa sáng dọn lên.
Ăn cơm trước đi! Nếm thử xem có hợp khẩu vị em hay không?” Lôi Nghị cười nói.
ố Dương cũng cười cười, đi tới ngồi ở đối diện Lôi nghị.
Sau đó người nào đó liền cho ra một cái kết luận — Cố Dương dễ nuôi.
L ôi Nghị rất bội phục Cố Dương phóng khoáng, cũng cảm kích hắn hi sinh vì bé con.
C ho nên…
Có thể hay không trước đi lĩnh giấy chứng nhận, trước làm cho hết thảy cái này đều hợp pháp hóa?
ếu như Cố Dương biết y đang suy nghĩ gì, nhất định sẽ nói một câu, Lôi đại tổng tài anh quá lo lắng rồi, cùng nhau nuôi bé con mà thôi, anh có tiền, muốn ra tiền liền ra, tôi tuyệt đối sẽ không từ chối! Càng sẽ không tranh cùng anh!
n cơm xong, Cố Dương trở về phòng thay quần áo, Lôi Nghị thu thập chén đĩa, thời gian một bữa cơm, hai người ở chung vậy mà rất hài hòa.
ố Dương chọn quần áo, quần áo rộng thùng thình thường giả trang cũng đều nhanh mặc không vừa, hôm nào phải mua nhiều số lớn hơn mới được.
Cố Dương thấy y thận trọng như vậy, cũng không nhẫn tâm cự tuyêt, dù sao ngày hôm qua cũng đã sờ qua, sờ một lần nữa cũng không có gì. Vì vậy liền gật đầu, chính mình thuận thế ngồi ở bên giường, hai tay chống ở hai bên người, hơi ngửa ra sau, đem bụng phơi bày ra, ý bảo Lôi Nghị tùy tiện sờ.
ơng nhiên hắn vẫn là có chút ngượng ngùng, lúc làm ra một bộ dáng mặc người thu thập liền nghiêng đầu, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, làm bộ nhìn trời xanh mây trắng vân vân…
hóe mắt Cố Dương lướt nhanh nhìn thấy động tác Lôi Nghị quỳ xuống lại càng hoảng sợ, thiếu chút nữa một cước đạp ra ngoài. Đương nhiên đây là phản ứng kinh ngạc của hắn, trái lại không phải là đối với Lôi Nghị có thành kiến.
Lôi Nghị cẩn thận từng li từng tí lấy bàn tay bao phủ bụng của Cố Dương cảm nhận được bé con bên trong kia đang tồn tại, bất quá rất đáng tiếc, sáng hôm nay bé con kia rất an tĩnh, cũng không có nhúc nhích.
“Nó tại sao không động?” Lôi Nghị có chút thất vọng hỏi.
Lòng nói anh không tệ, ngày hôm qua lần đầu tiên đụng tới nó liền gặp phải bé con động, hắn thế nhưng đợi hơn mấy tháng mới đợi được!
L i Nghị thu tay về, đứng dậy, cái tư thế chờ đợi đã lâu này của Cố Dương phỏng chừng sẽ khó chịu, nếu ngày hôm nay bé con kia không nể tình, vậy chờ đến nơi lão tam lúc kiểm tra nhìn lần nữa đi.
n lúc đó khẳng định có siêu âm hạng nhất này kiểm tra, có thể trực tiếp thấy bé con, so với cảm xúc tốt hơn.
Tôi về thay quần áo, sau đó đến tìm em, chúng ta liền xuất phát đi kiểm tra đi.” Lôi nghị nói.
Ừ, được.” Cố Dương gật đầu, nhìn theo Lôi Nghị rời đi, hắn cũng theo bản năng đưa tay đỡ bụng dưới, nhẹ nhàng vuốt ve, ánh mắt hiện lên vài phần lo lắng.
Trước kia không quá để tâm, trong lúc mang thai hắn có uống qua rượu, tuy rằng tận lực không uống hoặc là uống rất ít, cũng đã sớm làm tốt biện pháp chuẩn bị, còn không ngừng thúc giục ói rượu ra, dạ dày hắn cũng bởi vì vậy khó chịu qua vài lần.
y vọng bé con này đừng bị ảnh hưởng mới tốt a…
Ngủ giường đang tốt, ngủ sô pha để làm gì?” Trước đây cũng không phải chưa từng ngủ chung trên một cái giường. Cái giường này cũng lớn như vậy, cần gì đi sô pha lăn qua lăn lại?
c nằm ở trên giường, trong đầu Cố Dương còn đang suy nghĩ tới chuyện phát sinh vào ngày hôm nay, khuôn mặt Lôi nghị, lời nói của Lôi nghị, mãi không gạt ra được.
M t mình lâu rồi, đúng là sẽ hình thành thói quen, nhưng là càng khát vọng ấm áp hai người.
úc đi ngang qua phòng bếp, Cố Dương quay đầu nhìn thoáng qua, kết quả trong nháy mắt ngây dại, không phải là Lâm Mục? Mà là … Lôi Nghị!
Sớm.” Cố Dương sửng sốt một hồi mới trả lời một câu, sau đó hỏi: “Lâm Mục đâu?”
ắn là trực tiếp chiên trứng, Lôi Nghị lại ở bên trong trứng gà cho thêm một ít lạp xưởng đã cắt nhỏ, còn có một chút ớt xanh cắt nhuyễn, hồng hồng xanh xanh, vây quanh màu vàng của trứng gà trên đĩa, nhìn rất đẹp, cũng làm cho người vô cùng muốn ăn.
hông nghĩ tới Lôi tổng còn có thể làm cơm… Tay nghề cũng tốt như vậy.” Cố Dương nuốt nước miếng một cái, nịnh hót nói.
ó lẽ là ở nhà mình, hoặc là quần áo Lôi nghị mặc rất tùy ý, cũng có lẽ là còn chưa tỉnh ngủ, dù sao Cố Dương không có lại khẩn trương giống như ngày hôm qua, trái lại vẻ mặt còn thoải mái cùng Lôi Nghị nói chuyện.
uốn đi bệnh viện nào?” Cố Dương vội vàng thay đổi đề tài.
âm Mục thật không đáng tin cậy, cứ như vậy mà đi?
húng ta không cần đi bệnh viện, bệnh viện nhiều người lắm miệng, không khí cũng không tốt, trực tiếp đi phòng làm việc của cậu ta là được.” Lôi Nghị giải thích.
Em yên tâm, tay nghề của cậu ta cũng không tệ, hơn nữa cậu ta đặc biệt thích nghiên cứu y học, cho nên mới mở một phòng làm việc, chính mình lúc không có chuyện gì làm liền vùi người ở phòng làm việc nghiên cứu. Dụng cụ trong phòng chữa bệnh này có thể so với trong bệnh viện còn muốn tỉ mỉ chính xác hơn.”
Cố Dương oán thầm một tiếng, cũng không hỏi nhiều nữa, xoay người đi đến phòng vệ sinh.
Chờ lúc hắn rửa mặt sửa soạn xong, Lôi Nghị đã đem bữa sáng dọn lên.
Ăn cơm trước đi! Nếm thử xem có hợp khẩu vị em hay không?” Lôi Nghị cười nói.
ố Dương cũng cười cười, đi tới ngồi ở đối diện Lôi nghị.
L ôi Nghị rất bội phục Cố Dương phóng khoáng, cũng cảm kích hắn hi sinh vì bé con.
C ho nên…
ếu như Cố Dương biết y đang suy nghĩ gì, nhất định sẽ nói một câu, Lôi đại tổng tài anh quá lo lắng rồi, cùng nhau nuôi bé con mà thôi, anh có tiền, muốn ra tiền liền ra, tôi tuyệt đối sẽ không từ chối! Càng sẽ không tranh cùng anh!
n cơm xong, Cố Dương trở về phòng thay quần áo, Lôi Nghị thu thập chén đĩa, thời gian một bữa cơm, hai người ở chung vậy mà rất hài hòa.
ố Dương chọn quần áo, quần áo rộng thùng thình thường giả trang cũng đều nhanh mặc không vừa, hôm nào phải mua nhiều số lớn hơn mới được.
Cố Dương thấy y thận trọng như vậy, cũng không nhẫn tâm cự tuyêt, dù sao ngày hôm qua cũng đã sờ qua, sờ một lần nữa cũng không có gì. Vì vậy liền gật đầu, chính mình thuận thế ngồi ở bên giường, hai tay chống ở hai bên người, hơi ngửa ra sau, đem bụng phơi bày ra, ý bảo Lôi Nghị tùy tiện sờ.
ơng nhiên hắn vẫn là có chút ngượng ngùng, lúc làm ra một bộ dáng mặc người thu thập liền nghiêng đầu, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, làm bộ nhìn trời xanh mây trắng vân vân…
hóe mắt Cố Dương lướt nhanh nhìn thấy động tác Lôi Nghị quỳ xuống lại càng hoảng sợ, thiếu chút nữa một cước đạp ra ngoài. Đương nhiên đây là phản ứng kinh ngạc của hắn, trái lại không phải là đối với Lôi Nghị có thành kiến.
L i Nghị thu tay về, đứng dậy, cái tư thế chờ đợi đã lâu này của Cố Dương phỏng chừng sẽ khó chịu, nếu ngày hôm nay bé con kia không nể tình, vậy chờ đến nơi lão tam lúc kiểm tra nhìn lần nữa đi.
n lúc đó khẳng định có siêu âm hạng nhất này kiểm tra, có thể trực tiếp thấy bé con, so với cảm xúc tốt hơn.
Tôi về thay quần áo, sau đó đến tìm em, chúng ta liền xuất phát đi kiểm tra đi.” Lôi nghị nói.
Ừ, được.” Cố Dương gật đầu, nhìn theo Lôi Nghị rời đi, hắn cũng theo bản năng đưa tay đỡ bụng dưới, nhẹ nhàng vuốt ve, ánh mắt hiện lên vài phần lo lắng.
Trước kia không quá để tâm, trong lúc mang thai hắn có uống qua rượu, tuy rằng tận lực không uống hoặc là uống rất ít, cũng đã sớm làm tốt biện pháp chuẩn bị, còn không ngừng thúc giục ói rượu ra, dạ dày hắn cũng bởi vì vậy khó chịu qua vài lần.
y vọng bé con này đừng bị ảnh hưởng mới tốt a…