Quyển 1 - Chương 2
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lăng Tiêu buổi sáng ở nơi phu tử học mấy thiên văn chương, chưa tới giữa trưa liền cáo từ phu tử quay về Hầu phủ.
ăng Tiêu từ nhỏ được Lăng Hầu gia dạy, biết rõ việc nên rất ý thức, hôm nay Lăng Nho Học khảo bọn họ văn chương. Đúng lúc Lăng Tiêu thuận miệng đáp trúng, cũng không thập phần dụng tâm.
ăng Hiên học vỡ lòng sớm, do Lăng Nho Học tự mình dạy, tự nhiên cũng không thua kém gì Lăng Tiêu.
“Phải” Lăng Tiêu cúi đầu đáp ứng, ngẩng đầu khơi mào một bên lông mi nhìn Lăng Hiên liếc mắt một cái. Lăng Hiên không hiểu gì trong lòng hoảng hốt, đi theo phụ thân ra thư phòng.
Khi Lăng Nho Học ra khỏi thư phòng Lăng Hiên rõ ràng thả lỏng không ít, cười cười vỗ vỗ bả vai Lăng Tiêu: “Hôm nay có việc gì lớn không? Nhi tử Đỗ thị lang mời huynh đi uống rượu, đệ có muốn đi theo không?”
Lăng Tiêu cười, mở đôi mắt xếch thật to: “Không được, Đại ca tự đi một mình đi, đệ văn chương không tốt, còn muốn bớt thời giờ nhìn xem văn thư.”
Cả nhóm công tử thế gia đi ra ngoài uống hoa tửu bài bạc, vui chơi mà giấu giếm không để cho người ngoài biết được.
—-
>Lăng Trĩ đang được nhũ mẫu chỉ dẫn việc thiêu thùa may vá, thấy Lăng Tiêu đến liền sôi nổi chào, Lăng Tiêu cho nhũ mẫu đi xuống. Lăng Trĩ cũng vài ngày không gặp Lăng Tiêu, tiểu cô nương mới mười tuổi vẫn thực dính người ca ca của mình nàng bước xuống giường cười nói:” Ca ca sao hôm nay mới đến thăm muội cha đã trở lại sao?”
* Trâm cài đầu (St: hình theo tính chất minh họa)
“Thích thì bây giờ đeo lên đi cho ca nhìn xem.” Lăng Tiêu ngồi vào tráp thượng cầm điểm tâm ăn, vui vẻ nói: “Là hạt thông phải không?”
Lăng Tiêu giống Lăng Hầu gia rất ham mê yêu thích quả hạch. Phàm là quả hạch, hạt thông, hạt dưa, đậu phộng, cây hạch đào, cây phỉ… cả hai đều thích. Nên mỗi ngày đồ ăn vặt cho hai ông cháu chính là quả hạch.
* Các loại hạt (St: hình theo tính chất minh họa)
Lăng Trĩ cho bọn nha đầu hầu hạ nàng chải tóc thay đổi y phục, đem trang sức mới làm cài lên. Lăng Trĩ nhìn gương cười tươi như hoa: “Quá tốt nhìn rất đẹp…” Nói xong kéo tay Lăng Tiêu cười ngây ngô:”Muội trở về sẽ vì ca ca làm thật nhiều điểm tâm.”
Lý ma ma đến, đây là một nử tỳ phúc thân của Thi phu nhân cười nói: “Nhị thiếu gia cùng Nhị tiểu thư đều ở đây, thái thái cho ta tới truyền lời, buổi trưa muốn cùng Nhị thiếu gia cùng Nhị tiểu thư dùng cơm người muốn náo nhiệt một chút.”
Lý ma ma vốn là nha đầu của Thi phu nhân theo bà xuất giá coi như là Lăng gia lão nhân, tuổi già làm nô tỳ trung thành nên có chút thể diện. Bà thấy trang sức trên đầu Lăng Trĩ rất mới lạ nên cười nói: “Ta càng nhìn càng hoa mắt, nhìn Nhị tiểu thư trên đầu ánh vàng rực rỡ một mảnh, bảo thạch hạt châu giống như hoa mẫu đơn… Chậc chậc, ta già đến tuổi này cũng chưa thấy qua trang sức nào đẹp như vậy đâu nha.”
—-
< Buổi trưa Lăng Tiêu cùng Lăng Trĩ cùng đi theo Thi phu nhân tới đình viện, mới vừa thỉnh an thì Lăng Y cũng đi vào. Lăng Y chính là tiểu thư do Hạ Lan sinh hạ. Mỗi người gặp chào hỏi rồi theo thứ tự ngồi xuống. Thi phu nhân năm nay bảy mươi, nhưng tinh thần đầu óc còn minh mẫn, cao giọng hỏi: “Hiên tiểu tử đâu? Không ai kêu hắn tới à?”
Lăng Y cũng biết ca ca mình sắp làm quan nên đuôi lông mày khóe mắt giấu không được đắc ý, cười nói: “Là vậy, ca ca cũng nói gần đây luôn có thế gia đệ tử thỉnh ca ca đi ra ngoài xã giao không thể không đi.”
*Khuyên tai làm bằng Hồng Ngọc(St: hình theo tính chất minh họa)
< Lăng Tiêu ở một bên thảnh thơi ăn hạt dưa trong tráp thở dài: “Vậy chỉ có con là không có phần thưởng.” Thi phu nhân sang sảng cười: “Con còn muốn phần thưởng gì? Ta đây cái gì mà chưa cho con chứ.”
ùng xong bữa cơm, rồi tiếp tục sôi nổi dùng trà. Lăng Y nhìn Lăng Trĩ trên đầu có nữ trang mới càng xem càng tâm động, nhịn không được cười nói: “Nhị muội muội nữ trang này trông rất sinh động thật là đẹp mắt. Nhị ca, huynh có thể làm cho muội một bộ được không? Muội cũng muốn có một bộ giống như vậy.”
Lăng Tiêu buổi sáng ở nơi phu tử học mấy thiên văn chương, chưa tới giữa trưa liền cáo từ phu tử quay về Hầu phủ.
ăng Tiêu từ nhỏ được Lăng Hầu gia dạy, biết rõ việc nên rất ý thức, hôm nay Lăng Nho Học khảo bọn họ văn chương. Đúng lúc Lăng Tiêu thuận miệng đáp trúng, cũng không thập phần dụng tâm.
ăng Hiên học vỡ lòng sớm, do Lăng Nho Học tự mình dạy, tự nhiên cũng không thua kém gì Lăng Tiêu.
Khi Lăng Nho Học ra khỏi thư phòng Lăng Hiên rõ ràng thả lỏng không ít, cười cười vỗ vỗ bả vai Lăng Tiêu: “Hôm nay có việc gì lớn không? Nhi tử Đỗ thị lang mời huynh đi uống rượu, đệ có muốn đi theo không?”
Cả nhóm công tử thế gia đi ra ngoài uống hoa tửu bài bạc, vui chơi mà giấu giếm không để cho người ngoài biết được.
—-
>Lăng Trĩ đang được nhũ mẫu chỉ dẫn việc thiêu thùa may vá, thấy Lăng Tiêu đến liền sôi nổi chào, Lăng Tiêu cho nhũ mẫu đi xuống. Lăng Trĩ cũng vài ngày không gặp Lăng Tiêu, tiểu cô nương mới mười tuổi vẫn thực dính người ca ca của mình nàng bước xuống giường cười nói:” Ca ca sao hôm nay mới đến thăm muội cha đã trở lại sao?”

—-
< Buổi trưa Lăng Tiêu cùng Lăng Trĩ cùng đi theo Thi phu nhân tới đình viện, mới vừa thỉnh an thì Lăng Y cũng đi vào. Lăng Y chính là tiểu thư do Hạ Lan sinh hạ. Mỗi người gặp chào hỏi rồi theo thứ tự ngồi xuống. Thi phu nhân năm nay bảy mươi, nhưng tinh thần đầu óc còn minh mẫn, cao giọng hỏi: “Hiên tiểu tử đâu? Không ai kêu hắn tới à?”
< Lăng Tiêu ở một bên thảnh thơi ăn hạt dưa trong tráp thở dài: “Vậy chỉ có con là không có phần thưởng.” Thi phu nhân sang sảng cười: “Con còn muốn phần thưởng gì? Ta đây cái gì mà chưa cho con chứ.”
ùng xong bữa cơm, rồi tiếp tục sôi nổi dùng trà. Lăng Y nhìn Lăng Trĩ trên đầu có nữ trang mới càng xem càng tâm động, nhịn không được cười nói: “Nhị muội muội nữ trang này trông rất sinh động thật là đẹp mắt. Nhị ca, huynh có thể làm cho muội một bộ được không? Muội cũng muốn có một bộ giống như vậy.”